Từ Hôn Sau, Sư Tỷ Chủ Động Muốn Cùng Ta Song Tu

Chương 45: Tức giận Tần Bắc Thần!

Chương 45: Tần Bắc Thần tức giận!
Ngày thứ hai, sáng sớm!
Diệp Phong tinh thần sảng khoái bước ra từ phòng của Tô Thường Hi.
Bây giờ hắn có ba bộ Thiên giai võ kỹ, tự nhiên muốn dành thời gian hảo hảo lĩnh ngộ một phen.
Lại thêm trong tay hắn có không ít linh thạch, hắn quyết định đến phòng tu luyện của Vân Hải Tông để tiến hành tu luyện.
Chỉ là hắn vừa ra khỏi phòng Tô Thường Hi không bao lâu, liền phát hiện có người theo dõi phía sau.
Hắn quay đầu nhìn lại, thấy hai tên nội môn đệ tử Vân Hải Tông 'tặc mi thử nhãn' đang đi theo hắn.
Diệp Phong cười lạnh một tiếng, không thèm để ý đối phương, tiếp tục đi về phía phòng tu luyện.
Chẳng bao lâu sau, hắn đã đến bên ngoài phòng tu luyện, đúng lúc hắn định đi vào phòng tu luyện thì phía sau hắn truyền đến một tiếng quát chói tai.
"Diệp Phong, dừng lại."
Diệp Phong quay người lại, phát hiện người gọi hắn lại chính là hai kẻ vẫn luôn đi theo hắn kia.
"Có việc?"
Diệp Phong lạnh lùng hỏi.
"Phòng tu luyện này ta phải dùng, ngươi cút đến chỗ khác đi."
Tôn Khải ngẩng cao đầu, quát lên.
Mục đích của hắn chính là muốn chọc giận Diệp Phong, tốt nhất là để Diệp Phong động thủ với bọn hắn, như vậy bọn hắn liền có thể tiến hành phản kích.
Nếu không mà trực tiếp ra tay với Diệp Phong ngay trong tông môn, bọn hắn vẫn là không có lá gan đó.
Dù sao nếu bị Tông chủ biết bọn hắn ức hiếp đệ tử nhỏ yếu, hậu quả vẫn là rất nghiêm trọng.
"Ngươi bảo ta cút?"
Diệp Phong khẽ cười một tiếng, sau đó chậm rãi đi đến trước mặt Tôn Khải.
Tôn Khải bị cặp mắt đen nhánh của Diệp Phong nhìn chằm chằm như thế, nội tâm chẳng biết tại sao lại dâng lên một chút sợ hãi.
Sau đó kịp phản ứng, hắn càng thêm tức giận, hắn vậy mà lại bị Diệp Phong hù dọa.
"Chính là ngươi đó, sao nào, ngươi không phục?"
Tôn Khải 'lấy thế đè người', uy áp Võ cảnh thập cấp tỏa ra.
Đối mặt với cỗ áp bức này, Diệp Phong không hề bị ảnh hưởng dù chỉ một tơ một hào.
Hắn bỗng nhiên đưa tay, sau đó một bạt tai vỗ lên mặt Tôn Khải.
"Bốp!"
Tiếng bạt tai giòn tan vang vọng xung quanh, khiến những người xem náo nhiệt gần đó toàn bộ đều sững sờ.
Chỉ thấy thân thể Tôn Khải bay ngược ra ngoài, va mạnh vào vách tường bên ngoài phòng tu luyện.
Tôn Khải giờ phút này bị đánh choáng váng, tên Diệp Phong này lại dám ra tay thật.
"Diệp Phong, ngươi muốn chết!"
Tôn Bình thấy ca ca hắn bị đánh, lập tức đưa tay đánh về phía Diệp Phong.
Bất quá động tác của Diệp Phong nhanh hơn Tôn Bình một bước, hắn một cước đá vào ngực Tôn Bình, đạp bay hắn ra ngoài một cách hung hăng.
Hai huynh đệ Tôn Bình và Tôn Khải ngã lăn cùng nhau, trông hết sức chật vật.
Đúng lúc hai anh em nhà họ Tôn định đứng dậy, uy áp Võ cảnh nhị cấp của Diệp Phong phóng thích, ép về phía hai người.
Uy áp kinh khủng này khiến hai người nhà họ Tôn hai chân khuỵu xuống, sắc mặt đại biến. Rõ ràng chỉ là uy áp Võ cảnh, nhưng lại làm cho bọn họ có cảm giác như đang đối mặt với cường giả Thiên Vũ cảnh.
"Hít... Ta không nhìn lầm chứ, Diệp Phong đột phá Võ cảnh từ lúc nào vậy?"
"Nhưng sao ta cảm thấy việc Diệp Phong một chưởng đập bay Tôn Khải, một cước đạp bay Tôn Bình còn kinh khủng hơn nhỉ? Hai người họ đều là người có tu vi Võ cảnh thập cấp, cường giả top mười trong số các đệ tử nội môn đấy."
Đám người xung quanh hít vào một ngụm khí lạnh, từng người đều trợn mắt há mồm.
Diệp Phong này thật sự là càng ngày càng biến thái.
"Hai ngươi là chó của Tần Bắc Thần à? Về nói lại với Tần Bắc Thần, Tô sư tỷ là nữ nhân của ta, hắn không có tư cách nhúng chàm."
"Hắn nếu là không phục, một tháng sau đợi ta từ trong phòng tu luyện đi ra, ngươi bảo chính hắn lăn đến trước mặt ta, hai người chúng ta phân cao thấp."
Giọng Diệp Phong như sấm sét kinh người, nổ vang màng nhĩ tất cả mọi người.
Cùng với giọng nói ngông cuồng đầy sự trẻ tuổi của hắn rơi xuống, hắn quay người đi vào phòng tu luyện, bắt đầu tu luyện điên cuồng.
Hắn dám nói ra những lời này, tự nhiên là có đủ thực lực.
Tần Bắc Thần tuy là hạch tâm đệ tử, nhưng cũng chỉ có tu vi Thiên Vũ cảnh tam cấp.
Khổ tu một tháng trong phòng tu luyện, hắn có đủ tự tin đột phá tới Đất Võ cảnh tam cấp để chống lại Tần Bắc Thần.
Với lại bây giờ trong tay hắn có ba bộ Thiên giai võ kỹ, thời gian một tháng đủ để hắn hoàn toàn nắm giữ chúng.
Rầm!
Khoảnh khắc cửa lớn phòng tu luyện đóng lại, tất cả mọi người bên ngoài đều rơi vào sự kinh sợ không gì sánh nổi.
Diệp Phong vậy mà lại nói trước mặt mọi người rằng Tô Thường Hi là nữ nhân của hắn.
Còn ngông cuồng muốn Tần Bắc Thần nếu không phục thì đến chiến một trận.
Mẹ nó, đây đúng là điên rồi mà.
Rất nhanh, tin tức này đã gây ra chấn động cực lớn bên trong Vân Hải Tông.
Phải biết Tô Thường Hi chính là nữ thần của các đệ tử bọn hắn, bây giờ lại 'danh hoa có chủ'?
Chuyện này khiến các đệ tử Vân Hải Tông đều không dám tin tưởng.
Biết được tin tức, Tần Bắc Thần càng là tức đến lỗ mũi bốc khói.
Hắn không ngờ Diệp Phong lại phách lối đến mức này, bảo hắn lăn đến trước mặt đối phương để khiêu chiến.
Càng quan trọng hơn là, Diệp Phong vậy mà nói Tô Thường Hi là nữ nhân của hắn.
Điều này khiến Tần Bắc Thần, người từ trước đến nay luôn coi Tô Thường Hi là của riêng mình, mặt đều tái xanh.
Kết hợp với hiện tượng Diệp Phong liên tiếp ra vào nơi ở của Tô Thường Hi, Tần Bắc Thần dự định tự mình đi hỏi một chút, bằng không nội tâm hắn bất an.
Rất nhanh, Tần Bắc Thần đã đi tới bên ngoài nơi ở của Tô Thường Hi.
"Tô sư tỷ, Tần Bắc Thần có việc thỉnh giáo."
Tần Bắc Thần mặt lộ vẻ cung kính chờ đợi ở bên ngoài.
Không ít đệ tử xung quanh cũng đến đây vây xem, bọn hắn cũng muốn biết đây rốt cuộc là Diệp Phong hồ ngôn loạn ngữ, hay là sự thật.
"Chuyện gì?"
Một thân váy tiên màu trắng, Tô Thường Hi mở cửa phòng, lặng lẽ đứng ở cổng, giọng nói đạm mạc.
Tần Bắc Thần nhìn nữ tử dung nhan tuyệt mỹ, dáng người linh lung, khí chất phiêu miểu như tiên nữ trước mặt, hỏi:
"Tô sư tỷ, tiểu tử Diệp Phong kia nói người là nữ nhân của hắn, việc này là đang làm bẩn danh dự của người đó ạ, ta thấy nhất định phải mời trưởng lão hoặc là tông chủ định tội bịa đặt cho Diệp Phong."
Nghe được vấn đề này, Tô Thường Hi trầm mặc ba hơi thở, sau đó yếu ớt mở miệng:
"Hắn nói là, thì chính là vậy!"
Cùng với thanh âm dễ nghe kia rơi xuống, cánh cửa phòng vốn đang mở lại một lần nữa đóng lại.
Ồ!
Sáu chữ ngắn ngủi đã khiến đám đông một mảnh xôn xao.
"Ngọa Tào, Tô sư tỷ vậy mà thừa nhận, lời Diệp Phong nói là sự thật."
"Tên cẩu tặc Diệp Phong kia, vậy mà lại làm ô uế nữ thần của ta, ta với hắn thế bất lưỡng lập."
"Không, ta không tin, tên cẩu tặc Diệp Phong kia thật sự là súc sinh mà."
Tất cả nam đệ tử của Vân Hải Tông từng người mặt lộ vẻ bi phẫn, phảng phất như có thù không đội trời chung với Diệp Phong.
Bọn hắn vừa nghĩ tới cảnh tượng Diệp Phong đặt Tô Thường Hi ở dưới thân, liền trực tiếp 'phá đại phòng'.
Thậm chí còn có người lôi Lâm Nhược Tuyết đã chết ra mắng 'cẩu huyết lâm đầu'.
Mẹ nó ngươi đang yên đang lành từ hôn làm cái gì hả!
Ha ha ha!
Tần Bắc Thần nghiến chặt răng, sắc mặt triệt để tái xanh.
Tin tức này đối với hắn không khác gì 'sấm sét giữa trời quang'.
Nữ tử hắn khổ cực theo đuổi bấy lâu, lại bị người khác nhanh chân đến trước, điều này thực sự còn khó chịu hơn cả việc ăn phải phân ruồi.
"Diệp Phong, chờ ngày đầu tiên ngươi từ phòng tu luyện đi ra, lão tử liền muốn phát động sinh tử chiến với ngươi!"
Tần Bắc Thần gầm thét một cách hung tợn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận