Từ Hôn Sau, Sư Tỷ Chủ Động Muốn Cùng Ta Song Tu

Chương 372: Cầm xuống Huyết Mộ Uyển

Chương 372: Thu phục Huyết Mộ Uyển
Diệp Phong sau khi tiễn Long Cảnh Thiên, liền mang theo Huyết Mộ Uyển trở về Huyết gia.
Bây giờ còn ba ngày nữa là đến lúc bắt đầu cuộc thi đấu Chiến Thú Sư Phạm, nhưng giờ phút này nội tâm hắn lại đang nghĩ đến hôn sự giữa Vương Thánh và Tam công chúa của Thiên Long hoàng thất.
Phải biết rằng việc hai thế lực lớn liên thủ, đối với Huyết gia mà nói, khẳng định không phải là chuyện tốt.
Nếu hắn ra lệnh cho Vương Hùng từ chối hôn sự, việc thông gia của hai thế lực lớn có thể sẽ vì vậy mà tan vỡ, nhưng như vậy thì con cờ Vương Hùng này sẽ không phát huy được tác dụng quá lớn.
“Thiếu chủ, ngươi đang suy nghĩ gì vậy?”
Trong phòng, Huyết Mộ Uyển với đôi môi đỏ kiều diễm ướt át ghé sát vào trước mặt Diệp Phong, thở ra một hơi hương thơm quyến rũ lòng người.
Từ lúc trên đường trở về, nàng đã phát hiện Diệp Phong cứ mãi suy tư, dường như không để ý đến sự quyến rũ của nàng.
Bây giờ nàng đã định bụng sẽ chủ động hiến thân.
“Nữ nhân, ngươi đừng đùa quá trớn.”
Lông mày Diệp Phong hơi nhíu lại, trong miệng phát ra giọng cảnh cáo.
“Thiếu chủ, ta có đùa quá trớn thì thế nào, chẳng lẽ ngươi còn có thể ăn thịt ta sao?”
Khóe môi Huyết Mộ Uyển nhếch lên một đường cong quyến rũ, đôi môi ngọc chủ động hôn lên Diệp Phong, trêu chọc hắn.
Nếu nàng đã quyết định đi theo Diệp Phong, vậy nàng sẽ dùng hết tất cả vốn liếng của mình để làm hài lòng người đàn ông mà nàng đã chọn.
Cho dù trong cảm nhận của Diệp Phong, nàng vẫn chỉ là một tỳ nữ.
“Xem ra ngươi thiếu dạy dỗ rồi.”
Diệp Phong hơi không vui, nữ nhân này có phần quá tùy tiện.
Đúng lúc hắn định dạy dỗ đối phương một bài học, bên tai hắn lại vang lên một giọng nói quyến rũ.
“Thiếu chủ, ta muốn... sự sủng hạnh của ngươi.”
Trong đôi mắt đẹp của Huyết Mộ Uyển mang theo một tia mê ly, giọng nói càng thêm khuấy động tâm hồn.
“Ngươi đã chuẩn bị xong?”
Diệp Phong véo nhẹ khuôn mặt Huyết Mộ Uyển, nói một cách bất ngờ.
Thì ra nữ nhân này có ý nghĩ đó, thảo nào cứ luôn quyến rũ hắn.
“Thiếu chủ, đời ta nếu đã không thoát khỏi lòng bàn tay của ngươi, vậy chẳng bằng hầu hạ ngươi thật tốt, để ngươi trở thành Vua của Cửu U chi địa này.”
“Đến lúc đó, ta cho dù chỉ là tỳ nữ của Vương, thì cũng là dưới một người, trên vạn người.”
Trong con ngươi yêu dị của Huyết Mộ Uyển hiện lên một tia khát vọng.
Nàng tin rằng không lâu nữa, Diệp Phong nhất định có thể đặt chân lên đỉnh Cửu U, khi đó cho dù nàng chỉ là tỳ nữ của Vương, thân phận cũng sẽ tôn quý hơn hiện tại rất nhiều.
“Xem ra dã tâm của ngươi cũng lớn đấy!”
Diệp Phong cười cười, trong lòng cũng không nghĩ ngợi gì thêm.
Nếu nữ nhân này không có dã tâm, thì đã không đạt được thân phận và địa vị như bây giờ.
“Thiếu chủ, dã tâm của ta dù lớn đến đâu, cũng không thoát khỏi sự khống chế của ngươi.”
Huyết Mộ Uyển khẽ phất tay ngọc, chủ động cởi bỏ y phục đỏ tươi, để lộ ra thân thể ngọc tuyệt mỹ trắng nõn lả lướt, tựa như một đóa hồng đỏ thắm đang nở rộ, tỏa ra hương thơm chết người.
“Đã ngươi chủ động yêu cầu được sủng hạnh như vậy, ta liền thỏa mãn yêu cầu của ngươi.”
Diệp Phong hai tay vòng lấy eo thon đó, rồi ôm ngang thân thể mềm mại động lòng người này, đi về phía chiếc giường lớn phía trước.
Huyết Mộ Uyển nép sát vào lồng ngực Diệp Phong, đôi mắt đỏ sẫm từ từ nhắm lại, mặc cho quân vương hái lấy...
... ...
Sáng sớm ngày thứ hai!
Diệp Phong nhìn nữ tử bên cạnh, thở phào một hơi.
Nữ nhân này mà điên cuồng lên thì thật đúng là không còn việc gì của hắn nữa, nhưng đêm qua quả thật là một đêm vui vẻ.
Hắn nhìn Huyết Mộ Uyển vẫn đang nhắm chặt mắt, trong đầu hiện lên bóng hình Huyết Thanh Thu.
Người muội muội này đã bị hắn thu phục, người tỷ tỷ kia có lẽ cũng nên suy nghĩ một chút.
Dù sao sức hấp dẫn của cặp tỷ muội song sinh này, e rằng không nam nhân nào có thể chống đỡ nổi.
Đột nhiên, lông mi Huyết Mộ Uyển khẽ động, sau đó mở mắt.
Điều đầu tiên nàng nhìn thấy là Diệp Phong dường như đang suy tư điều gì đó.
“Thiếu chủ.”
Huyết Mộ Uyển khẽ gọi một tiếng, kéo Diệp Phong ra khỏi dòng suy nghĩ.
“Tỉnh rồi? Đêm qua ngươi thật sự khiến ta phải nhìn bằng cặp mắt khác xưa đấy.”
Khóe miệng Diệp Phong hơi nhếch lên, dường như đang hồi tưởng lại.
Trên gương mặt yêu diễm của Huyết Mộ Uyển, hiện lên một vầng ửng đỏ.
Đêm qua nàng quả thật có hơi bạo dạn, nhưng xem ra đã làm thiếu chủ vô cùng hài lòng.
“Vừa hay, hôm qua ta có một chuyện không quyết định được, muốn hỏi ý kiến ngươi một chút.”
Diệp Phong vuốt cằm, định xem ý kiến của Huyết Mộ Uyển thế nào.
“Thiếu chủ, ngươi nói đi.”
Huyết Mộ Uyển thầm vui mừng, nàng đã trao thân cho Diệp Phong, tự nhiên hy vọng có thể nhận được nhiều sự tin tưởng và sủng ái hơn.
Bây giờ Diệp Phong lại hỏi ý kiến nàng, khiến nàng không khỏi vui mừng.
“Hôm qua hẳn là ngươi đã nghe thấy lời Long Cảnh Thiên nói rồi, về hôn sự của Vương Thánh và Tam công chúa Thiên Long hoàng thất, ngươi nói xem ta có nên can thiệp vào không?”
Diệp Phong mở miệng hỏi.
Nghe câu hỏi này, Huyết Mộ Uyển cũng không khỏi trầm tư.
Một lát sau, nàng khẽ mở đôi môi đỏ, nói ra suy nghĩ của mình.
“Thiếu chủ, ta cho rằng cứ để Vương gia và Thiên Long hoàng thất tiếp tục thông gia thì tốt hơn.”
“Mặc dù việc hai thế lực lớn thông gia sẽ gây áp lực rất lớn cho Huyết gia chúng ta, nhưng xét về lâu dài, Vương Hùng có thể bí mật cung cấp cho thiếu chủ nhiều thông tin và trợ giúp hơn.”
“Hơn nữa, việc này cũng có thể khiến tỷ tỷ của ta cảm nhận được áp lực lớn hơn, thiếu chủ cũng có thể nhân cơ hội này để tỷ tỷ ta càng thêm nhìn ngươi bằng con mắt khác.”
Huyết Mộ Uyển cười cười, giờ phút này đã bắt đầu suy tính vì Diệp Phong.
Bây giờ nàng cũng đang do dự, có nên giúp Diệp Phong thu phục tỷ tỷ của mình hay không.
“Ừm, ngươi nói quả thật có lý.”
Diệp Phong gật nhẹ đầu, đáp.
Nếu quan hệ giữa Vương Hùng và Thiên Long hoàng thất càng thêm thân mật, quả thật có thể cung cấp cho hắn rất nhiều trợ giúp.
Tuy nhiên, có lẽ hắn sẽ không ở lại Huyết gia quá lâu, đợi sau khi Phong Vân Lâu có tin tức của đám người Hỏa Thiên Nhi, hắn đoán chừng sẽ rời khỏi Huyết gia.
“Thiếu chủ, không phải ngươi đang có ý đồ với Tam công chúa của Thiên Long hoàng thất đấy chứ.”
Thấy Diệp Phong vẫn đang trầm tư, Huyết Mộ Uyển không khỏi đoán.
“Hửm? Ngươi nghĩ ta như vậy sao?”
Ánh mắt Diệp Phong trầm xuống, nữ nhân này lại dám suy đoán tâm tư của hắn như vậy, lại còn nghĩ hắn tầm thường đến thế.
“Thiếu chủ, ta chỉ nhắc nhở ngươi một chút, dung mạo của Tam công chúa cũng bình thường thôi, so với ta và tỷ tỷ thì kém xa lắm.”
Huyết Mộ Uyển nói một câu đầy ẩn ý.
“Khẩu vị của ta chưa đến mức tệ như vậy.”
Diệp Phong véo má Huyết Mộ Uyển, cười nói: “Hơn nữa, nghe ý của ngươi, là định giúp ta thu phục tỷ tỷ ngươi sao?”
“Thiếu chủ, ta đương nhiên là muốn tỷ tỷ cũng đi theo ngươi, nhưng chỉ sợ nàng không nguyện ý.”
Huyết Mộ Uyển không muốn dùng thủ đoạn cưỡng ép để Diệp Phong thu phục tỷ tỷ nàng, như vậy trong lòng nàng sẽ có chút áy náy.
“Đúng vậy, để tỷ tỷ ngươi cam tâm tình nguyện đi theo ta cũng không dễ dàng như vậy, nhưng ta cũng không có nhiều kiên nhẫn đến thế, ngươi cứ tự xem xét xử lý đi.”
Diệp Phong từng gặp Huyết Thanh Thu nên biết, muốn thu phục nữ nhân này khó hơn nhiều so với thu phục Huyết Mộ Uyển.
“Thiếu chủ, vậy ngươi cho ta chút thời gian, ta sẽ cho ngươi một câu trả lời hài lòng.”
Huyết Mộ Uyển ngẩng đầu, gương mặt ngọc ngà nở nụ cười: “Thiếu chủ, bây giờ hãy để ta lại hầu hạ ngươi thật tốt nào.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận