Từ Hôn Sau, Sư Tỷ Chủ Động Muốn Cùng Ta Song Tu

Chương 65: Bồi tông chủ dạo phố, tề thiên hầu chi tử!

Chương 65: Cùng tông chủ dạo phố, con trai của Tề Thiên Hầu!
“Phong ca ca, ta và gia gia đến nơi ở của Hỏa Vân Tông trước đây, ngươi nhớ kỹ là nhất định phải báo danh Luyện Đan Sư Đại Hội nha.” Hỏa Thiên Nhi trước khi chia tay không ngừng dặn dò.
Thiên kiêu đại hội tổ chức lần này, ngoài so tài võ đạo, còn có cả so tài luyện đan sư.
“Yên tâm, ta biết.” Diệp Phong nhẹ gật đầu, đáp ứng.
Ban đầu hắn cũng không có hứng thú gì với cuộc tranh tài luyện đan sư, nhưng Hỏa Thiên Nhi nói phần thưởng quán quân của giải đấu luyện đan sư vô cùng phong phú, hắn suy nghĩ một chút rồi đồng ý.
Sau khi chia tay nhóm người Hỏa Thiên Nhi, dưới sự dẫn dắt của Tống Ngọc Đình, nhóm người Vân Hải Tông đi đến chỗ ở do hoàng thất Thánh Võ đặc biệt sắp xếp.
Tống Ngọc Đình sau khi sắp xếp ổn thỏa cho nhóm người Vân Hải Tông, liền đi đến gian phòng của Diệp Phong.
“Sư tôn, bây giờ vẫn còn sớm, hơn nữa đang là ban ngày, các ngươi đã không chờ được nữa sao?” Diệp Phong nhìn thấy Tống Ngọc Đình gót sen uyển chuyển bước vào gian phòng, sắc mặt có chút cổ quái.
“Tiểu nam nhân, ngươi đang nghĩ gì vậy, phòng sát vách là phòng của Hi Nhi đó, ta đâu có không biết xấu hổ như vậy?” Tống Ngọc Đình tức giận trừng mắt liếc hắn, hóa ra trong mắt tiểu nam nhân của nàng, nàng lại là người không thể kìm nén như vậy sao.
Diệp Phong nghe vậy lúng túng gãi đầu, thì ra là hắn đã nghĩ nhiều.
“Còn đứng ngây đó làm gì, đi dạo phố với ta đi, lần trước ngươi làm rách quần áo của ta, còn chưa mua đền cho ta đâu.” Tống Ngọc Đình nhìn Diệp Phong đang đứng ngây tại chỗ, lại mở miệng nói.
“Được, chúng ta mua nhiều mấy bộ, lần sau cũng thuận tiện.” Diệp Phong lúc này đáp ứng.
Hắn cũng vừa hay muốn đi báo danh Luyện Đan Sư Đại Hội.
Cứ như vậy, Diệp Phong và Tống Ngọc Đình hai người sóng vai đi trên đường cái của Thánh Võ Hoàng Thành.
Có điều Tống Ngọc Đình vì muốn kín đáo hơn một chút, đã cố ý dùng lụa mỏng che mặt, giảm bớt sự chú ý của người đi đường.
Hai người đi trên đường cái, Diệp Phong nghe được không ít lời bàn tán về hắn.
Có người bàn tán hắn không biết tốt xấu, từ chối lời mời của Quỷ Kiếm Môn chủ, có người lại bàn tán hắn diễm phúc không cạn.
Nói chung là đủ cả.
Giữa những lời bàn tán của mọi người, Diệp Phong đầu tiên đi báo danh Luyện Đan Sư Đại Hội, sau đó cùng Tống Ngọc Đình tìm đến tiệm trang phục nổi tiếng trong hoàng thành.
..................
Tề Vương Phủ!
Một thanh niên nam tử đang xếp bằng trong gian phòng, quanh thân tỏa ra khí tức Thiên Vũ Cảnh cấp bảy đỉnh phong.
Nếu có người ngoài ở đây, chắc chắn có thể nhận ra thân phận của người này, Tề Thiên Hầu chi tử, Tề Thiên Thắng.
Tề Thiên Thắng cùng Kiếm Thất Thương của Quỷ Kiếm Môn, cũng chính là thanh niên áo đen lúc trước, được cùng xưng là hai đại tuyệt thế thiên kiêu đương thời của Thánh Võ Quốc.
Đương nhiên, hắn còn có một thân phận khác, là vị hôn phu của công chúa Thánh Võ Quốc - Thánh Quang Điệp.
Mặc dù chuyện này còn chưa tuyên bố ra ngoài, nhưng hoàng thất Thánh Võ đã thương lượng xong với phụ thân hắn.
“Tiểu vương gia, Tô tiểu thư của Vân Hải Tông đã đến Hoàng Thành tham gia thiên kiêu tỷ thí.” Lúc này, Tề Thiên Thắng nghe được thanh âm của hạ nhân truyền đến từ ngoài cửa, hai mắt bỗng nhiên mở ra.
“Có điều nghe đồn Tô tiểu thư đã có nam nhân rồi!”
Oanh!
Ngay khi tiếng nói của hạ nhân ngoài cửa vừa dứt, cửa lớn phòng Tề Thiên Thắng lập tức vỡ nát.
“Là ai?” Ánh mắt Tề Thiên Thắng sắc bén phóng thẳng về phía hạ nhân ngoài cửa.
Hạ nhân của Tề Vương Phủ lập tức sợ hãi, hắn chưa từng thấy Tiểu vương gia tức giận như vậy.
“Hình như là gọi Diệp Phong, hắn còn bị...” Lời của hạ nhân Tề Vương Phủ còn chưa nói xong, Tề Thiên Thắng đã bằng bước chân long hành hổ bộ biến mất khỏi tầm mắt hắn.
Năm đó hắn từng gặp Tô Thường Hi ở Vân Hải Tông, vừa gặp đã yêu, khó mà quên được.
Hắn vốn định sau khi đạt thứ hạng tốt trong đại hội tỷ thí ba mươi sáu nước Càn Vực, cưới Thánh Quang Điệp xong, sẽ đến Vân Hải Tông cầu hôn.
Nhưng bây giờ lại có kẻ dám nhúng chàm người phụ nữ mà hắn, Tề Thiên Thắng, coi trọng, quả là không biết sống chết.
Phải biết Tề Vương Phủ của hắn là thế lực đỉnh tiêm trong Thánh Võ Quốc, sở hữu hai cường giả Hoàng Võ Cảnh.
Cha hắn, Tề Thiên Hầu, tu vi Hoàng Võ Cảnh cấp hai, là cường giả mạnh thứ ba trong Thánh Võ Quốc, thực lực chỉ đứng sau Quỷ Kiếm Môn chủ và hoàng đế Thánh Võ Quốc.
.....................
“Đình Nhi, Thiên Y Các đến rồi, chúng ta vào đi.” Diệp Phong và Tống Ngọc Đình dắt tay nhau đi vào Thiên Y Các nổi tiếng nhất bên trong Thánh Võ Hoàng Thành.
Quần áo nơi đây không chỉ tinh mỹ lộng lẫy, mà còn là biểu tượng của thân phận, ngay cả một số tử đệ hoàng thất cũng đến đây mua sắm.
Tống Ngọc Đình nắm tay Diệp Phong, đi vào bên trong Thiên Y Các.
Thiên Y Các có tất cả hai tầng, trang phục ở tầng thứ nhất tương đối rẻ hơn so với tầng thứ hai.
“Công tử, tiểu thư, để ta giới thiệu cho hai vị một chút về trang phục trong tiệm.” Một nữ tử trong Thiên Y Các thấy hai người đi vào, lập tức niềm nở đón tiếp.
Hai người trước mắt quả là trai tài gái sắc, khí độ bất phàm, rõ ràng là khách hàng không thiếu tiền.
Trong lúc nhân viên Thiên Y Các giới thiệu, Diệp Phong đánh giá các loại quần áo rực rỡ muôn màu xung quanh.
Đột nhiên, Tống Ngọc Đình đi về phía một chiếc sườn xám màu xanh cách đó không xa.
Diệp Phong ở bên cạnh nhanh nhạy bắt gặp vẻ vui mừng trong mắt Tống Ngọc Đình, rồi đi theo.
“Vị tiểu thư này, mắt nhìn của ngài thật đặc biệt, chiếc sườn xám này chính là một trong năm bộ trấn tiệm của Thiên Y Các chúng ta đó.” Nhân viên Thiên Y Các đang định giới thiệu thì bị Diệp Phong ngắt lời.
“Mua luôn.” Diệp Phong vung tay, hào phóng nói.
“Ách... Được, được.” Nhân viên Thiên Y Các kịp phản ứng, vui vẻ nói.
Chẳng qua là khi Diệp Phong lấy nhẫn trữ vật ra định trả tiền, hắn mới nhớ ra linh thạch của mình đã gần như dùng hết trong lúc tu luyện đợt trước.
“Ngọa Tào, không có linh thạch.” Diệp Phong trong lòng vô cùng xấu hổ, cũng may Tống Ngọc Đình nhìn ra dáng vẻ lúng túng của Diệp Phong, liền sảng khoái thanh toán linh thạch.
Nàng quan tâm là việc Diệp Phong đi dạo phố cùng nàng, còn về phần ai trả tiền thì không quan trọng.
“Khoan đã, bộ y phục này là nữ nhân của bản thiếu gia coi trọng.” Ngay lúc Diệp Phong định đi tới lấy bộ quần áo, phía sau hắn truyền đến một giọng nói bá đạo.
Diệp Phong quay người lại, chỉ thấy một thanh niên dáng người hơi gầy, mặc cẩm y hoa phục, đang chậm rãi đi tới.
Bên cạnh thanh niên cẩm y là một nữ tử có khuôn mặt xinh đẹp, vóc người nóng bỏng.
“Bộ quần áo này chúng tôi đã trả tiền rồi, ngươi tìm bộ khác đi.” Diệp Phong nhướng mày, đáp lại.
“Vậy không được, nữ nhân của ta lại thích đúng bộ y phục này, ta khuyên tiểu tử ngươi tốt nhất nên ngoan ngoãn giao ra.” Thanh niên cẩm y Vương Hàn lúc này uy hiếp nói.
Phải biết Vương Gia nhà hắn ở Thánh Võ Thành này cũng được coi là đại thế lực, mặc dù không có cường giả Hoàng Võ Cảnh trấn giữ, nhưng gia gia của hắn lại là cường giả Vương Võ Cảnh cấp mười.
“Lăn!” Diệp Phong thấy đối phương vẫn không chịu bỏ qua, lúc này không chút khách khí quát lớn.
“Tiểu tử, ngươi biết ta là ai không?” “Ta chính là Vương Hàn của Vương Gia, không phải là kẻ mà ngươi có thể chọc vào đâu. Nếu ngươi biết sợ thì lập tức dập đầu xin lỗi ta ngay.” Vương Hàn thấy Diệp Phong ngang ngược như vậy, lập tức nổi giận.
“Vương Gia? Chưa từng nghe qua.” Diệp Phong cười nhạo một tiếng, hắn thật sự chưa từng nghe qua về Vương Gia.
“Hả? Ngươi dám sỉ nhục Vương Gia nhà ta? Hôm nay ta nhất định phải dạy dỗ ngươi một trận mới được.” Vương Hàn hoàn toàn nổi giận.
Chưa từng nghe tên hắn, Vương Hàn, thì còn có thể, nhưng ở trong hoàng thành này, ai mà không biết Vương Gia nhà hắn chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận