Từ Hôn Sau, Sư Tỷ Chủ Động Muốn Cùng Ta Song Tu

Chương 248: Trở lại thánh võ quốc!

Chương 248: Trở lại Thánh Võ quốc!
Ngày thứ hai!
Diệp Phong cùng Hoang Ỷ Yên cùng cưỡi một chiếc hư không chiến hạm, vượt qua Đông Hoang hải vực, tiến về Càn Vực.
Hai người ở bên trong hư không chiến hạm, tự nhiên lại phát sinh một chút chuyện thân mật, bất quá do có con rùa không gian làm hộ vệ tùy hành ở đây, hai người bọn họ cũng không thể làm ra chuyện quá khác người.
Trải qua hơn mười ngày đi đường, ba người vượt qua Đông Hoang hải vực, vượt qua vô tận cương vực trăm nước của Càn Vực, cuối cùng thuận lợi đến được hoàng thành Thánh Võ Quốc.
Diệp Phong nhìn ngắm Hoàng thành Thánh Võ đã lâu không gặp này, trong lòng hơi xúc động.
Đã từng hắn ở nơi này đối đầu trăm vị hoàng giả sẽ cảm thấy bất lực, mà bây giờ hắn một tay liền có thể đánh ngã tất cả cường giả.
“Đệ đệ, đây chính là nơi ngươi ra đời sao?” Hoang Ỷ Yên nhìn ngắm hoàn cảnh chung quanh, có chút bất ngờ.
Một tiểu quốc như thế này, lại có thể sinh ra một thanh niên khiến cả bát hoang cũng phải chấn động.
“Tỷ, đi nào, ta dẫn ngươi đi xem người nhà của ta.” Diệp Phong kéo tay ngọc của Hoang Ỷ Yên, đi về phía vị trí Diệp gia trong hoàng thành.
Hoang Ỷ Yên bỗng nhiên có chút khẩn trương, nàng đã trao cả thể xác lẫn tinh thần cho Diệp Phong, đã nhận định người đàn ông này, chỉ là nghe nói sắp gặp người nhà Diệp Phong, liền không hiểu sao lại khẩn trương.
“Tỷ, không phải tỷ đang khẩn trương đấy chứ? Ngươi yên tâm, phụ thân ta và gia gia nhìn thấy ngươi, nhất định sẽ rất vui mừng.” Diệp Phong phát giác sự khác thường của Hoang Ỷ Yên, quay đầu cười nói.
“Ta khẩn trương cái gì chứ, ta và ngươi là quan hệ tỷ đệ, ngươi không được nói lung tung.” Hoang Ỷ Yên sắc mặt ửng đỏ, như hồ ly bị giẫm phải đuôi, có chút xấu hổ.
“Đúng đúng đúng, cũng không biết là ai mỗi lần đều chủ động như vậy.” Diệp Phong cười trêu chọc nói.
Có lẽ là do vấn đề tuổi tác, hắn phát hiện Hoang Ỷ Yên kể từ sau khi phát sinh quan hệ với hắn, mỗi lần đều chủ động quấn lấy hắn, sâu trong ánh mắt kia đều là khát vọng.
“Ngươi cái tiểu gia hỏa này, được lợi còn khoe mẽ.” Hoang Ỷ Yên một tay véo chặt tai Diệp Phong, xấu hổ và giận dữ đan xen.
Hai người vừa đùa giỡn vừa đi, đến được cửa chính của Diệp gia trong hoàng thành.
Bây giờ Diệp gia là đệ nhất đại gia tộc bên trong Thánh Võ quốc, có hoàng thất Thánh Võ phù hộ, cùng vô số người nịnh bợ, địa vị tự nhiên là nước lên thuyền cao.
Đương nhiên, tất cả những điều này đều nhờ vào thanh danh của Diệp Phong.
“Ân? Thiếu chủ?” Một hộ vệ ở cổng Diệp gia nhìn thấy Diệp Phong ở cửa chính, đôi mắt khẽ giật mình.
Sau đó hắn mừng rỡ chạy vào Diệp gia báo tin tức này.
“Gia chủ, thiếu chủ Diệp Phong trở về rồi! Thiếu chủ Diệp Phong trở về rồi!”
Diệp Phong nghe vậy bất đắc dĩ lắc đầu, nắm tay ngọc của Hoang Ỷ Yên đi vào.
Diệp gia vì Diệp Phong trở về mà hoàn toàn oanh động, người Diệp gia bọn họ bây giờ mỗi khi đi trên đường phố trong hoàng thành, ai nấy cũng đều ưỡn thẳng sống lưng, vô cùng thể diện.
Cho dù thực lực bọn hắn yếu kém, cũng không có người nào dám ức hiếp bọn hắn, thậm chí còn có người chủ động đến nịnh bợ, làm mai mối cho bọn hắn, tặng bọn hắn trọng lễ.
Đây là chuyện mà trước đây bọn hắn nằm mơ cũng không dám nghĩ tới.
“Ha ha ha, tôn nhi của ta trở về rồi.” Diệp Thương vẻ mặt tươi cười từ trong phòng đi ra, ý cười nơi khóe miệng căn bản là không cách nào đè xuống được.
Cả đời này của Diệp Thương hắn, chuyện tự hào nhất chính là có được một đứa tôn nhi tốt như Diệp Phong.
“Gia gia, phụ thân.” Diệp Phong nhìn từng người Diệp gia đi ra, khiêm nhường lễ phép chào hỏi.
Người Diệp gia thụ sủng nhược kinh, từng người mỉm cười đáp lại lời chào hỏi của Diệp Phong.
“Phong nhi, vị cô nương này là?” Diệp Dương nhìn nữ tử bên cạnh Diệp Phong, trong lòng có chút suy đoán, nhưng vẫn hỏi một câu.
“Phụ thân, gia gia, đây là tỷ tỷ ta nhận, đương nhiên bây giờ cũng là nữ nhân của ta.” Diệp Phong thoải mái giới thiệu với đám người Diệp gia.
Diệp Dương nghe vậy không thấy bất ngờ, tiểu tử này quả nhiên kế thừa phong phạm năm đó của hắn.
“Phụ thân, gia gia!” Hoang Ỷ Yên dịu dàng ngượng ngùng gọi một tiếng.
“Ha ha, tốt, tốt, cháu dâu tốt của ta!” Diệp Thương cười lớn, hiển nhiên là vô cùng hài lòng đối với Hoang Ỷ Yên.
Nữ tử này dáng người đầy đặn, trước sau lồi lõm rõ ràng, đậm chất nữ nhân, phi thường thích hợp cho việc sinh con dưỡng cái.
Diệp Phong cùng người Diệp gia trò chuyện một lúc, sau đó lại lấy ra lượng lớn linh thạch, tài nguyên phân phát cho người Diệp gia, để bọn hắn tăng cường tu luyện.
Hắn biết rõ chỉ có bản thân thực lực cường đại, mới có thể nhận được sự tôn trọng thực sự.
“Gia chủ, Hoàng đế bệ hạ tới.” Lúc này, hộ vệ Diệp gia lại lần nữa tiến đến báo cáo.
Diệp Phong nghe vậy quay đầu nhìn lại, vừa hay nhìn thấy Thánh Quân Lân đang nhanh chân đi tới.
“Ha ha ha, thân gia, mới nửa tháng không gặp, thân thể của ngươi càng ngày càng cứng rắn nha.” Thánh Quân Lân cười chào hỏi Diệp Thương.
Hai người bây giờ có quan hệ xưng huynh gọi đệ, thường xuyên gặp mặt.
“Ngươi là nhận được tin tức tôn nhi của ta trở về, nên không kịp chờ đợi tới gặp mặt một lần chứ gì.” Diệp Thương tâm như gương sáng, bất quá Thánh Quân Lân này đối với Diệp gia hắn xác thực rất tốt.
Tâm tư bị nhìn thấu, Thánh Quân Lân cũng không xấu hổ, hắn chuyển ánh mắt đặt lên người Diệp Phong, ánh mắt theo đó hơi ngưng tụ.
Hắn vậy mà cảm nhận được một loại cảm giác áp bách cực lớn từ trên người Diệp Phong.
Phải biết rằng hắn bây giờ đã là tu vi Hoàng Võ cảnh cấp năm, tại Càn Vực này cũng là một phương cường giả.
“Tiểu tử ngươi hiện tại thực lực thế nào rồi?” Thánh Quân Lân tiến lên vỗ vỗ vai Diệp Phong, hiếu kỳ hỏi.
“Tu vi cũng không cao lắm, mới Vương Võ cảnh cấp chín thôi. Chẳng qua hiện nay, người dưới Tông Võ cảnh muốn làm tổn thương ta, cơ hồ là chuyện không thể nào.” Diệp Phong khiêm tốn đáp lại.
Vương Võ Cảnh cấp chín?
Thánh Quân Lân nghe được câu trả lời này, tròng mắt thiếu chút nữa thì trợn trừng ra ngoài.
Tiểu tử này mới rời đi chưa đến một năm, tu vi đã tăng vọt nhiều như vậy.
Lại còn dám nói ra lời cuồng ngạo như ‘dưới Tông Võ cảnh cơ hồ không người nào có thể làm ta bị thương’, vậy khẳng định là có thực lực tương xứng.
“Tiểu tử tốt, thực lực của ngươi bây giờ còn mạnh hơn cả ta.” Thánh Quân Lân trên mặt lộ ra nụ cười vui mừng.
Diệp Phong càng cường đại, hắn tự nhiên càng vui mừng.
“Đúng rồi, Điệp Nhi đâu? Dạo này nàng thế nào?” Diệp Phong đột nhiên hỏi, hắn vẫn khá quan tâm tình hình của những nữ nhân của mình tại Thánh Võ quốc.
“Ách... Chuyện này nói ra rất dài dòng, Điệp Nhi bây giờ không có ở Thánh Võ quốc.” Thánh Quân Lân khẽ thở dài, bắt đầu thuật lại chuyện đã xảy ra trước đó.
“Sau khi ngươi rời đi, bên trong Thánh Võ quốc bỗng nhiên xuất hiện một nữ tử giống như thần minh, nàng coi trọng thể chất của Tô Thường Hi cô nương, nên đã đưa nàng đi.” “Bất quá trước khi đi, nàng phát hiện Điệp Nhi dường như cũng có chút đặc thù, thế là đã mang cả hai người đi cùng.”
Diệp Phong nghe vậy lông mày hơi nhíu lại, hắn đương nhiên biết Hi Nhi chính là Thái Âm chi thể, có tiềm năng cực lớn, ở lại Thánh Võ quốc này có lẽ cũng là một sự mai một.
“Hai người các nàng có tự nguyện không?” Đây mới là vấn đề Diệp Phong quan tâm nhất.
“Vị tiền bối kia cũng không ép buộc Tô cô nương, chỉ bảo nàng suy nghĩ kỹ, cuối cùng Tô cô nương vẫn đi theo đối phương rời đi, Điệp Nhi cũng vậy.” “Trước khi đi, Tô cô nương nhờ ta chuyển lời cho ngươi một câu, nàng nói không muốn làm bình hoa hay vật phụ thuộc của ngươi.” Thánh Quân Lân thuật lại đúng sự thật tình huống lúc đó.
Diệp Phong nghe xong, lông mày hơi giãn ra, chỉ cần hai nàng không phải bị ép buộc là tốt rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận