Từ Hôn Sau, Sư Tỷ Chủ Động Muốn Cùng Ta Song Tu

Chương 349: Huyết gia hoa tỷ muội!

Chương 349: Hoa tỷ muội Huyết gia!
Trong Đế Viêm cung!
Diệp Phong mang theo Diễm Phi trở về đại điện, Huyết Mộ Uyển thấy hai người quay về, bèn tiến lên đón.
“Thiếu chủ, ngươi về rồi.”
Huyết Mộ Uyển dùng đôi mắt đẹp nhìn chăm chú vào nam tử trước mặt, thấy thần sắc của Diệp Phong như vậy, lòng nàng hơi động.
Xem ra Diệp Phong bọn hắn có lẽ đã thuận lợi đánh chết quỷ dị cự thú, lấy được quỷ dị bia đá.
Như vậy, thiếu chủ trong tay đã có ba khối quỷ dị bia đá, chỉ cần tập hợp đủ ba khối cuối cùng, các nàng liền có thể rời khỏi cái địa phương quỷ quái này.
Diệp Phong không để ý Huyết Mộ Uyển, mà quay sang ra lệnh cho Diễm Phi sau lưng.
“Phi à, ngươi dẫn người đi tiêu diệt thế lực còn sót lại của Long Tượng Các và Thiên Long hoàng thất. Nếu có kẻ nguyện ý đầu hàng, bị ta gieo nô ấn thì có thể sống sót.”
“Những kẻ phản kháng khác, trực tiếp chém giết.”
Diễm Phi nhận được mệnh lệnh xong, lập tức quay người đi làm việc Diệp Phong đã dặn dò.
Ngược lại, Huyết Mộ Uyển sau khi nghe lời Diệp Phong nói, trong lòng chấn động.
Diệp Phong chuyến này đi ra ngoài hơn mười ngày, không lẽ nào hắn đã tiêu diệt cả Long Chiến Thiên và Tượng Bạch Quyết rồi chứ.
Ngay sau đó, sáu khối quỷ dị bia đá xuất hiện trong tay Diệp Phong. Thấy cảnh này, Huyết Mộ Uyển khẽ nhếch môi anh đào, trong đôi mắt đẹp hiện lên vẻ kích động.
Nàng tuyệt đối không ngờ Diệp Phong lại có thể thoáng chốc tập hợp đủ sáu khối quỷ dị bia đá.
“Lại đây.”
Diệp Phong đi tới ghế đế vương chậm rãi ngồi xuống, sau đó ra lệnh cho Huyết Mộ Uyển.
“Thiếu chủ, người có gì căn dặn?”
Huyết Mộ Uyển nhẹ bước chân ngọc óng ánh, cẩn thận từng li từng tí đi đến trước mặt Diệp Phong, hỏi.
Bây giờ đối mặt với Diệp Phong, nàng có một nỗi e ngại mơ hồ, dù sao nàng cũng bị Diệp Phong sai bảo gần một năm, đã hình thành chút e ngại theo bản năng.
“Nghe nói ngươi còn một người tỷ tỷ, tên là Huyết Thanh Thu?”
Diệp Phong một tay ôm lấy thân thể mềm mại của Huyết Mộ Uyển vào lòng, chóp mũi khẽ ngửi hương thơm trên mái tóc của giai nhân trong ngực.
“Đúng vậy, thiếu chủ.”
Huyết Mộ Uyển mặc cho bàn tay lớn của Diệp Phong làm xằng làm bậy trên thân thể mềm mại của mình, không dám phản kháng chút nào.
Chỉ là nội tâm nàng có chút nghi hoặc, Diệp Phong nhắc đến tỷ tỷ của nàng làm gì.
“Hoa tỷ muội à?”
Diệp Phong thầm nghĩ trong lòng, hắn biết được sự tồn tại của Huyết Thanh Thu từ trong ký ức của Long Chiến Thiên. Nữ nhân này hiện là gia chủ Huyết gia.
Hơn nữa, dung mạo nàng ta gần như giống hệt Huyết Mộ Uyển đang ở trong lòng hắn bây giờ, dáng người lại càng nóng bỏng hơn một chút.
“Thiếu chủ, chẳng lẽ người muốn động chủ ý đến tỷ tỷ của ta?”
Huyết Mộ Uyển mấp máy môi đỏ, không khỏi suy đoán.
Nàng và tỷ tỷ từ nhỏ đã thường xuyên bị kẻ khác dòm ngó, nhưng các nàng sinh ra trong Huyết gia, một gia tộc cường đại, lại sớm thể hiện thiên phú kinh người.
Nhờ vậy mới có thể nắm giữ vận mệnh của mình.
Nhưng ở bên trong Thiên Long hoàng triều, vẫn có rất nhiều người trong lòng ngấp nghé hai tỷ muội các nàng, chỉ là hầu như không ai dám biểu lộ ra mà thôi.
Dù sao hai hoa tỷ muội dung mạo khuynh thành, thân phận cao quý, nam nhân nào mà không muốn chiếm làm của riêng, độc chiếm lấy.
Mà hoàng đế Thiên Long hoàng triều hiện nay là kẻ biểu hiện ý nghĩ đó rõ ràng nhất.
“Nếu ta nói muốn thu cả tỷ tỷ ngươi làm tỳ nữ, ngươi thấy thế nào?”
Khóe miệng Diệp Phong hơi nhếch lên, lặng lẽ thì thầm bên tai Huyết Mộ Uyển.
Hoa tỷ muội thế này hắn đúng là chưa từng gặp qua.
“Thiếu chủ, tỷ tỷ của ta so với ta càng thêm tâm ngoan thủ lạt, cũng chán ghét nam nhân hơn ta nhiều, nàng chỉ sợ chết cũng không nguyện ý làm tỳ nữ cho người.”
Lời nói của Huyết Mộ Uyển là đang thuyết phục Diệp Phong từ bỏ ý nghĩ này.
Mặc dù quan hệ giữa nàng và tỷ tỷ không hẳn là hòa hợp, nhưng Huyết Thanh Thu dù sao cũng là tỷ tỷ của nàng, nàng không muốn tỷ tỷ mình cũng giống như mình.
Hơn nữa, lời nàng nói cũng là sự thật, muốn tỷ tỷ nàng làm tỳ nữ cho Diệp Phong thì gần như không có khả năng nào.
“Ồ? Xem ra ngươi vẫn rất nghĩ cho tỷ tỷ ngươi nhỉ? Đã như vậy, thì chỉ đành để ngươi chịu tội thay vậy.”
Diệp Phong chỉ dùng lời nói thăm dò Huyết Mộ Uyển một phen mà thôi.
Nữ nhân kia nếu không đến chọc hắn, hắn cũng sẽ không đi động chủ ý đến nàng ta.
Dứt lời, Diệp Phong một tay ôm lấy thân thể mềm mại của Huyết Mộ Uyển, xoay người nàng lại đối mặt với hắn.
“Bây giờ nên làm thế nào, không cần ta phải dạy ngươi chứ.”
Thần sắc Diệp Phong thờ ơ, ánh mắt như đế vương nhìn chăm chú vào nữ nhân trước mặt.
Huyết Mộ Uyển thoáng chốc liền hiểu ra, trong đôi mắt đẹp hiện lên vẻ khuất nhục và bất đắc dĩ.
Chỉ là nàng không có bất kỳ cơ hội phản kháng nào, chỉ có thể lấy lòng nam nhân trước mặt.
Một canh giờ sau.
Diệp Phong đẩy Huyết Mộ Uyển ra, sau đó lấy ra sáu khối quỷ dị bia đá, bắt đầu từ từ cảm ngộ.
Quỷ dị bia đá này bây giờ là hy vọng duy nhất để bọn họ ra ngoài, hắn muốn lĩnh ngộ toàn bộ nội dung bên trong bia đá.
Cùng lúc đó, Diễm Phi mang theo người của Đế Viêm cung, lần lượt đi đến lãnh địa của Thiên Long hoàng thất và Long Tượng Các để tiến hành vây quét.
Cường giả của hai thế lực lớn này giờ phút này vẫn chưa biết Long Chiến Thiên và Tượng Bạch Quyết đã chết trong tay Diệp Phong.
Khi Vương Hùng thấy Diễm Phi đến, lập tức nhíu mày, trong lòng dâng lên một dự cảm không lành.
“Diễm Phi, ngươi muốn làm gì?”
Vương Hùng cứng rắn hỏi.
Hắn tốt xấu gì cũng là gia chủ Vương gia, ở Thiên Long hoàng triều cũng là nhân vật có máu mặt, bây giờ đối mặt với Diễm Phi, không thể yếu thế được.
“Làm gì?”
Trên gương mặt cao quý của Diễm Phi hiện ra nụ cười lạnh, sau đó nói ra lời kinh người: “Long Chiến Thiên đã chết trong tay Diệp Phong.”
“Nếu các ngươi ai không muốn chết, thì thần phục Diệp Phong, để hắn gieo nô ấn.”
Nàng mơ hồ hiểu được ý của Diệp Phong. Nếu như nhóm người các nàng có thể thuận lợi trở về, trong số những người này chắc chắn sẽ có kẻ gây ra đủ loại sự cố, mang đến các loại phiền phức.
Cho nên để ngăn chặn mọi tai họa ngầm, Diệp Phong chắc chắn sẽ dùng thủ đoạn chế phục, thu phục toàn bộ đám người Thiên Long hoàng thất và Long Tượng Các này, bóp chết mọi tai hoạ ngầm tại cái nôi.
“Cái gì? Long Chiến Thiên chết?”
Khi lời của Diễm Phi vừa dứt, sắc mặt Vương Hùng và Tứ hoàng tử Thiên Long hoàng thất là Long Cảnh Thiên đều đại biến.
Tin tức này đối với bọn họ quả thực là sét đánh giữa trời quang, những người còn lại của Thiên Long hoàng thất càng thêm hoảng loạn rối bời.
“Diễm cung chủ, ta bị ép gia nhập Thiên Long hoàng thất, xin tha cho ta một mạng! Ta không muốn chết, cũng không muốn bị gieo nô ấn!”
Một nam tử quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.
Bọn họ vốn không phải người của Thiên Long hoàng thất, chỉ là ở trong thế giới quỷ dị này, vì để tự vệ tốt hơn, nên mới gia nhập Thiên Long hoàng thất.
Diễm Phi không nói nhảm, ngưng tụ một đóa hắc liên quỷ dị trên ngọc chưởng, rồi tung một chưởng về phía nam tử kia.
“A a a!”
Trong miệng nam tử truyền ra tiếng kêu thảm thiết, sau đó bị quỷ dị chi hỏa thiêu rụi không còn gì.
Vương Hùng và những người khác thấy cảnh này, tim hung hăng co rúm lại, nữ nhân Diễm Phi này ra tay quá mức quả quyết.
“Đúng rồi, nói cho các ngươi một tin, Diệp Phong đã tập hợp đủ sáu khối quỷ dị bia đá, chẳng bao lâu nữa sẽ có thể đưa bọn ta rời khỏi thế giới này. Cho nên các ngươi hãy suy nghĩ kỹ đi.”
“Ta chỉ cho các ngươi thời gian một khắc đồng hồ để suy nghĩ. Sau một khắc đồng hồ, hoặc là thần phục, hoặc là chết.”
Cánh môi Diễm Phi hơi nhếch lên, lại nói ra một tin tức khiến người ta rung động.
Nàng trước hết giết gà dọa khỉ, sau đó dùng tin tức này để khiến đám người dao động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận