Từ Hôn Sau, Sư Tỷ Chủ Động Muốn Cùng Ta Song Tu

Chương 106: Hội vũ vòng thứ hai, đối chiến long chiếu thiên!

Chương 106: Hội Võ vòng thứ hai, đối đầu Long Ánh Thiên!
“Hi Nhi, ngươi… Biết?” Ánh mắt Tống Ngọc Đình nhìn về phía Tô Thường Hi mang theo một tia chột dạ.
Mặc dù nàng là sư tôn của Tô Thường Hi, nhưng xét theo thứ tự trước sau, Tô Thường Hi mới là nữ nhân đầu tiên của Diệp Phong.
“Sư tôn, ta…” Tô Thường Hi nhất thời chân tay luống cuống, nàng không ngờ Diệp Phong lại nói toạc ra mối quan hệ của hai người.
“Ai!” Tống Ngọc Đình khẽ thở dài một tiếng, sau đó tức giận trừng mắt nhìn Diệp Phong đang đắc ý.
Gã nam nhân xấu xa này giờ phút này trong lòng chắc chắn đang vui như nở hoa.
“Đều là vợ chồng cả rồi, hai người có gì mà phải xấu hổ. Bình thường thì xưng hô sư đồ, lúc quan trọng thì xưng hô tỷ muội.” Diệp Phong cười hắc hắc nói, trong lòng đã ảo tưởng về cuộc sống hạnh phúc sau này.
“Hi Nhi, đi thôi, chúng ta đừng để ý tới hắn.” Tống Ngọc Đình kéo tay Tô Thường Hi, rời khỏi phòng, đi tâm sự chuyện tỷ muội.
“Khoan đã, hai người không ai ở lại với ta à?” Diệp Phong hơi sững sờ, nhưng đáp lại hắn chỉ là bóng lưng hai người đang dần đi xa.
“Ta dựa vào, xem ra chỉ có thể đi tìm Điệp Nhi thôi.”
Ngày thứ hai!
Trên quảng trường đảo Tứ Hải đông nghịt người.
Hôm nay bốn mươi vị thiên kiêu tiến vào vòng hai Hội Võ sẽ chiến đấu tại nơi này để tranh giành mười vị trí đứng đầu Hội Võ Càn vực.
Mười vị trí đứng đầu Hội Võ Càn vực, đối với mỗi thiên kiêu mà nói đều là vinh quang vô thượng.
Trận chiến hôm nay cũng nhất định sẽ vô cùng đặc sắc. Những thiên kiêu có thể tiến vào vòng hai, ngoại trừ kẻ khác biệt là Diệp Phong ra, những người còn lại đều có tu vi thấp nhất là Thiên Vũ cảnh cấp tám.
Giờ phút này, hoàng đế của Tứ Đại Đế Quốc, Thiên Cương Vương, Quỷ Kiếm môn chủ, Ngọc Linh Lung và những người khác đều đã có mặt đông đủ, quan sát buổi thịnh hội hôm nay.
Đột nhiên, Thiên Cương Vương nhìn thấy bóng dáng Tống Ngọc Đình trong đám người.
Đáy mắt hắn lóe lên một tia nóng rực. Dáng người Tống Ngọc Đình bây giờ càng thêm quyến rũ so với trước kia, lại còn tỏa ra một vẻ quyến rũ trưởng thành, khiến hắn càng thêm si mê.
Quỷ Kiếm môn chủ thì vẻ mặt ngưng trọng nhìn chằm chằm Tống Ngọc Đình. Vết thương chí mạng trên người Tề Thiên Hầu hôm qua chính là vết kiếm gây ra.
Lúc đó hắn đã nghi ngờ là Tống Ngọc Đình ra tay, chỉ là hắn không ngờ rằng thực lực của nàng lại tiến bộ thần tốc như vậy trong thời gian ngắn.
Diệp Phong lúc này cũng nhận ra ánh mắt của Thiên Cương Vương, khóe miệng hắn hơi nhếch lên. Dưới ánh mắt của mọi người, hắn ôm lấy vòng eo của Tống Ngọc Đình.
Hử?
Ánh mắt Thiên Cương Vương chấn động, gương mặt uy vũ tràn đầy vẻ khó tin.
Tên tiểu tử này đang làm gì?
Diệp Phong dường như biết được suy nghĩ trong lòng Thiên Cương Vương, còn cố ý liếc mắt trêu tức.
Dường như đang chế giễu: nữ nhân ngươi theo đuổi không được, giờ lại đang ngoan ngoãn trong lòng ta.
Tống Ngọc Đình bất đắc dĩ liếc nhìn tiểu nam nhân bên cạnh, gã này lại đang cố tình chọc tức Thiên Cương Vương đây mà.
Nhưng Diệp Phong đã kết thù với Thiên Cương Vương, nàng cũng không cần phải che giấu nữa.
“Diệp Phong!” Thiên Cương Vương nổi giận trong lòng, suýt nữa thì mất kiểm soát.
Tên tiểu tử này lại dám chủ động khiêu khích hắn.
Thiên Cương Hoàng Đế thấy tất cả thiên kiêu dự thi đã đến đông đủ, cất giọng nói.
“Vòng thứ hai Hội Võ Càn vực chính thức bắt đầu. Bây giờ, dựa theo thứ hạng vòng một, lần lượt chọn đối thủ.” “Diệp Phong, trận đầu tiên, ngươi chọn ai làm đối thủ?”
Diệp Phong là người đứng đầu vòng một, có tư cách ưu tiên chọn đối thủ.
Nghe thấy giọng nói này, Diệp Phong bước ra từ đám đông, đi lên võ đài chiến đấu.
Ánh mắt hắn đảo quanh đám người phía dưới, sau đó dừng lại trên người Long Ánh Thiên.
“Ngươi, lăn lên đây.” Diệp Phong quát khẽ.
Trong Huyền Võ bí cảnh, Long Ánh Thiên này muốn hãm hại hắn, món nợ này cứ tính từ đối phương trước đi.
Long Ánh Thiên hơi sững sờ, thậm chí nghi ngờ Diệp Phong có chỉ nhầm người không.
Hắn chính là ứng cử viên số một tranh đoạt ngôi vị quán quân Hội Võ Càn vực, tên tiểu tử này lại chọn hắn làm đối thủ ngay trận đầu tiên?
“Ngọa Tào, tên tiểu tử này không chọn nhầm đấy chứ, lại chọn Long Ánh Thiên?” “Ta thấy Diệp Phong này điên rồi, dám chọn như vậy!” Các thiên kiêu còn lại đều sững sờ tại chỗ, không ai ngờ Diệp Phong lại có hành động táo bạo như vậy.
“Ngươi chắc chắn muốn chọn ta?” Long Ánh Thiên bước ra từ đám đông, bỗng nhiên bật cười.
Bị Diệp Phong chọn làm đối thủ đầu tiên, khiến hắn cảm thấy vô cùng mất mặt.
Nhưng chuyện Diệp Phong chơi xỏ hắn trong Huyền Võ bí cảnh, vừa hay có thể nhân dịp này tính sổ với đối phương.
“Không dám à? Không dám thì cút xuống nhận thua đi.” Giọng nói ngạo mạn của Diệp Phong vang lên.
“Ha ha ha, ta, Long Ánh Thiên, lại không dám ư?” Long Ánh Thiên ngửa đầu cười lớn, như thể vừa nghe được trò cười nực cười nhất thế gian.
Sau đó hắn tung người nhảy lên, bước lên võ đài.
Thiên Cương Hoàng Đế nhìn Diệp Phong thật sâu, tên tiểu tử này luôn có những hành động khiến hắn kinh ngạc.
“Trận đấu bắt đầu!”
Theo giọng nói của Thiên Cương Hoàng Đế vừa dứt, khí tức của cả hai người đồng thời bùng nổ.
“Tiểu tử ngông cuồng, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết sự chênh lệch thực lực giữa chúng ta.” Long Ánh Thiên dậm chân lao tới, ánh sáng lóe lên trong tay, Mẫn Long Thương đột ngột xuất hiện.
Hắn đâm ra một thương, luồng sáng chói mắt lập tức bắn ra từ mũi Mẫn Long Thương, mang theo khí thế vô cùng sắc bén phóng thẳng về phía Diệp Phong.
Tóc đen Diệp Phong tung bay, Thiên Hoang thương trong tay vung lên, múa ra từng đường thương phá gió, dễ dàng hóa giải thế công của Long Ánh Thiên.
“Ồ, cũng có chút bản lĩnh đấy.” Long Ánh Thiên sắc mặt bình tĩnh, một thương vừa rồi hắn chỉ dùng ba phần công lực.
Nếu đối phương đến thế mà còn không đỡ được, thì đúng là quá vô dụng.
“Vậy ngươi thử đỡ thương này của ta xem.” Long Ánh Thiên dậm mạnh chân xuống đất, một luồng khí thế cuồng bạo tỏa ra quanh người hắn.
Chỉ thấy hắn đâm ra một thương, một luồng thương mang màu vàng mãnh liệt tuôn ra, kèm theo một tiếng rồng gầm vang dội, một con thần long màu vàng uy mãnh xuất hiện.
Ánh mắt Diệp Phong bình tĩnh, Hoang Chi Lực mênh mông trên Thiên Hoang thương xoay chuyển, hội tụ trên mũi thương.
Chỉ thấy hắn đâm ra một thương, Hoang Chi Lực mênh mông như thủy triều cuộn trào, hóa thành một con Hoang Chi Cự Thú kinh khủng gào thét lao ra.
Thần long quấn lấy cự thú, cự thú cắn xé thần long, hai luồng sức mạnh chạm trán giữa hai người.
Oanh!
Lực lượng kinh khủng quét qua võ đài, thân hình hai người cũng giao nhau vào lúc này.
Keng!
Mũi thương hai người va vào nhau, phát ra tiếng kêu giòn tan.
Nhưng đây mới chỉ là khởi đầu cho cuộc va chạm của hai người.
Diệp Phong liên tục ra thương, mỗi thương đều ẩn chứa sức mạnh kinh người, mỗi đường thương có góc độ vô cùng hiểm hóc, dường như muốn đâm thủng tim đối phương.
Long Ánh Thiên cũng không chịu yếu thế, mỗi thương vang rền, mỗi thương bùng nổ uy lực, phát huy đến cực hạn sức mạnh mà hắn sở trường.
Nhưng theo thời gian trôi qua, sắc mặt Long Ánh Thiên bắt đầu trở nên khó coi.
Hắn phát hiện thế công của mình không những không chặn được Diệp Phong, mà ngược lại còn bị Diệp Phong áp chế.
Đám người dưới khán đài cũng nhận ra điều này.
Diệp Phong Địa Võ cảnh cấp mười này, vậy mà lại chiếm thế thượng phong khi đối mặt với Long Ánh Thiên Thiên Vũ cảnh cấp chín.
Ngọc Linh Lung nhìn chằm chằm vào trường thương trong tay Diệp Phong, đôi mắt đẹp hiện lên vẻ kinh ngạc và nghi ngờ.
Thanh thương này đến từ Bát Hoang?
Bạn cần đăng nhập để bình luận