Từ Hôn Sau, Sư Tỷ Chủ Động Muốn Cùng Ta Song Tu

Chương 421: Đi tới U Minh nhất tộc!

Chương 421: Đi đến tộc U Minh!
“Long Thác Uyên, Tượng Uy!”
Diệp Phong biết được từ trong trí nhớ của tên sát thủ này, chính là hai người Long Thác Uyên và Tượng Uy đã liên thủ ban bố tuyệt sát lệnh, muốn đẩy hắn vào chỗ chết.
Có điều vào thời điểm tên sát thủ này xuất hiện, thật ra trong lòng hắn đã mơ hồ đoán được, bây giờ thì điều đó đã được chứng thực.
“Xem ra từ nay Long Hoàng hướng và Long Tượng Các cũng không cần thiết phải tồn tại nữa rồi.”
Diệp Phong nhếch miệng cười, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo.
Nếu hai người này đã tự tìm đường chết như thế, vậy thì sau khi rời khỏi Cửu U vực lần này, cũng đừng trách hắn ra tay độc ác.
“Sư tôn, ngươi không sao chứ.”
U Mộng Duyệt nhìn thấy Diệp Phong bộc phát ra sát ý kinh khủng như vậy, không khỏi lo lắng nói.
Có thể mời được bốn vị sát thủ Thánh Vũ Cảnh của Tuyệt Sát Các, thế lực đứng sau chuyện này tuyệt đối không đơn giản.
“Không có việc gì, chỉ là mấy con sâu cái kiến thôi.”
Diệp Phong cười cười, sau đó một chưởng kết liễu sinh mạng của tên sát thủ Tuyệt Sát Các.
Đột nhiên, ánh mắt hắn chú ý tới Cửu U lệnh treo trước ngực U Mộng Duyệt.
Hắn bỗng nhiên nhớ tới lời Tống Ngọc Đình đã nói với hắn trước khi tiến vào Cửu U vực.
Cửu U điện có thể thông qua Cửu U lệnh để định vị từng đội ngũ xâm nhập Cửu U vực, đây cũng là phương pháp duy nhất để Cửu U điện biết được vị trí của bọn họ.
Nhưng từ trong trí nhớ của cường giả tộc U Minh là Minh Vân Tích lúc trước mà hắn biết được, tam đại U Tộc dường như cũng có thể tốn chút thời gian để biết được vị trí của bọn họ, điều này không khỏi làm hắn nghi hoặc.
“Sư tôn, ngươi... ngươi...”
Trên khuôn mặt ngọc thanh lãnh động lòng người của U Mộng Duyệt phủ một lớp mây đỏ, đôi môi hé mở phát ra âm thanh ngập ngừng.
Nàng phát hiện Diệp Phong đang nhìn chằm chằm vào ngực của nàng.
Diệp Phong hơi nghi hoặc nhìn về phía U Mộng Duyệt, không hiểu sao đồ nhi này của hắn lại thẹn thùng như vậy, nhưng hắn cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp tiến lên một bước, đưa tay về phía Cửu U lệnh trước ngực U Mộng Duyệt chộp tới.
“A!”
U Mộng Duyệt nhắm nghiền đôi mắt đẹp, khuôn mặt ngọc trong nháy mắt đỏ bừng, nội tâm hoảng loạn không thôi.
Sư tôn của nàng lại định xâm phạm thân thể mềm mại của nàng trước mặt bao nhiêu người như vậy, thực sự là quá xấu hổ.
Nhưng đợi một lát, nàng nhận ra ngọc thể không hề có dấu hiệu bị xâm phạm, chỉ có Cửu U lệnh treo trên chiếc cổ trắng ngọc của nàng dường như đã bị lấy mất.
Nàng chậm rãi mở đôi mắt mê người, phát hiện Diệp Phong đang cầm Cửu U lệnh trong tay, điều này khiến nàng lập tức ý thức được mình đã hiểu lầm.
Nàng lại nghĩ sư tôn tệ đến như vậy, nhất thời một cảm giác xấu hổ khó tả dâng lên trong lòng.
“Đồ nhi, ngươi không phải cho rằng vi sư muốn... xâm phạm ngươi đấy chứ.”
Diệp Phong ghé sát lại bên tai tinh xảo của U Mộng Duyệt, lặng lẽ nói nhỏ.
Lúc trước hắn còn nghi hoặc tại sao đồ nhi của hắn lại phản ứng lớn như vậy, bây giờ mới xem như hoàn toàn hiểu ra.
“Không... Không có!”
Ánh mắt U Mộng Duyệt né tránh, hiển nhiên là có chút chột dạ.
“Vậy vừa rồi ngươi không phản kháng cũng không né tránh, là hy vọng vi sư xâm phạm ngươi sao?”
Diệp Phong nhếch miệng nở một nụ cười đầy ẩn ý, đồ nhi này của hắn cũng thú vị đấy chứ.
“Sư tôn không phải người như thế.”
U Mộng Duyệt cúi đầu, dường như đang nhấn mạnh cho chính mình nghe.
“Được rồi, đồ nhi, không đùa ngươi nữa, chuyện lần này chúng ta đụng phải cường giả Thánh Vũ Cảnh của tộc U Minh tuyệt không phải ngẫu nhiên đâu.”
Sắc mặt Diệp Phong bỗng nhiên trở nên nghiêm túc.
Ngay cả Minh Vân Tích này cũng không biết toàn bộ kế hoạch của tộc U Minh, điều này khiến hắn hoàn toàn ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc.
“A, sư tôn, ý ngươi là tộc U Minh đã có dự mưu? Nhưng bọn họ đâu biết rõ vị trí của chúng ta.”
U Mộng Duyệt chớp chớp đôi mắt trong veo như nước, rõ ràng có chút giật mình.
Mấy người Triệu Huyền Vũ và U Lăng Vân cũng nghe tiếng đi tới gần, bọn họ cũng cảm thấy có chút kỳ lạ về việc đụng phải cường giả Thánh Vũ Cảnh của tộc U Minh tại đây.
Bây giờ nghe Diệp Phong nói như vậy, vẻ mặt của bọn họ cũng trở nên có chút nghiêm trọng.
Bọn họ mặc dù không hiểu hành vi vừa rồi của Diệp Phong, nhưng dường như hắn đang thi triển một loại sưu hồn chi thuật nào đó.
“Người của tộc U Minh này tạm thời còn chưa biết vị trí của chúng ta, nhưng bọn họ đang chờ đợi tin tức từ tổ địa của tộc U Minh truyền đến.”
“Mục đích của cường giả Thánh Vũ Cảnh tộc U Minh này ở đây chỉ có một, đó chính là bắt chúng ta.”
Diệp Phong tiết lộ một phần tin tức mà hắn biết được.
Nghe vậy, hai người Triệu Huyền Vũ và U Lăng Vân cũng ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc.
Sở dĩ bọn họ dám tiến vào Cửu U vực là vì U Tộc sẽ không biết được vị trí của họ. Bây giờ vị trí của họ đã bị bại lộ, trong số năm mươi đội ngũ đã tiến vào Cửu U vực, e rằng không một đội nào có thể trốn thoát.
Phải biết rằng những người đi vào lịch luyện lần này đều là người kế vị tương lai của các thế lực lớn tại Cửu U chi địa.
Bất luận là bị giết hay bị bắt, đều sẽ gây ra tổn thất không thể lường được cho Cửu U chi địa.
“Đồ nhi, ở Cửu U điện, có bao nhiêu người có thể thông qua Cửu U lệnh để biết được vị trí của chúng ta?”
Diệp Phong đột nhiên hỏi.
“Chỉ có chín vị điện chủ. Sư tôn, ngươi sẽ không nghi ngờ......”
Cái miệng anh đào nhỏ nhắn của U Mộng Duyệt hơi hé mở, bị suy nghĩ của sư tôn nàng dọa sợ.
“Không thể nào, chín vị điện chủ tuyệt đối không phải là người của tam đại U Tộc.”
Triệu Huyền Vũ kiên định đáp, muốn trở thành điện chủ đều phải trải qua khảo hạch nghiêm ngặt.
Diệp Phong lười tranh luận, nhưng trong lòng lại âm thầm cảnh giác, xem ra tám vị điện chủ còn lại, hắn vẫn phải chú ý nhiều hơn.
Phải biết tam đại U Tộc cũng rất am hiểu sức mạnh linh hồn. Chín vị điện chủ trước khi nhậm chức có lẽ không có vấn đề gì, nhưng sau khi trở thành điện chủ rồi thì khó mà nói chắc.
“Việc khẩn cấp của chúng ta bây giờ là phải truyền tin tức này về Cửu U điện, để chín vị điện chủ thông báo cho các đội ngũ khác nhanh chóng rút khỏi Cửu U vực.”
Diệp Phong đã biết một phần kế hoạch của tam đại U Tộc, nên sẽ không để bọn họ được như ý.
Chỉ là không biết có kịp thời gian hay không, hơn nữa hắn luôn cảm thấy kế hoạch của tam đại U Tộc không đơn giản như vậy, bằng không cũng chẳng cần bắt người về.
“Được, chúng ta lập tức trở về.”
Hai người Triệu Huyền Vũ và U Lăng Vân đều gật đầu, tin tức này đối với Cửu U điện mà nói tuyệt đối là vô cùng quan trọng.
So với việc bọn họ tiến vào Cửu U vực săn giết U Tộc thì còn có giá trị hơn nhiều.
“Các ngươi mang tin tức này về đi, ta và đồ nhi của ta còn có việc muốn làm.”
Diệp Phong lắc đầu, không có ý định trở về cùng bọn Triệu Huyền Vũ.
“Diệp tiền bối, ngươi muốn đi sâu vào Cửu U vực ta có thể hiểu được, nhưng ngươi mang theo Mộng Duyệt thì quá nguy hiểm.”
Triệu Huyền Vũ nhịn không được khuyên can.
“Huyền Vũ Thánh tử, ta nguyện ý đi theo sư tôn của ta, có hắn bảo vệ, ta sẽ không sao đâu.”
U Mộng Duyệt mấp máy đôi môi đỏ, đáp lại.
Nàng mặc dù nghi hoặc vì sao Diệp Phong lại muốn dẫn nàng đi cùng, nhưng nàng vẫn lựa chọn tin tưởng.
“Thôi được, vậy các ngươi cẩn thận một chút.”
Triệu Huyền Vũ bất đắc dĩ thở dài, sau đó dưới sự dẫn dắt của U Lăng Vân, cả đoàn người men theo đường cũ trở về đế quan.
“Sư tôn, chúng ta ở lại là muốn đi đâu?”
U Mộng Duyệt thấy người của Cửu U điện rời đi, đôi môi hé mở lên tiếng hỏi.
“Đương nhiên là đi đến lãnh địa của tộc U Minh. Bọn Triệu Huyền Vũ trở về thông báo cho chín vị điện chủ, có lẽ đã không kịp nữa rồi.”
Diệp Phong đưa mắt nhìn về phương xa, đáy mắt thoáng qua một tia sáng u ám.
Nếu đã không thể biết được kế hoạch của tộc U Minh từ trong trí nhớ của Minh Vân Tích, vậy thì lẻn vào lãnh địa của tộc U Minh để dò la kế hoạch.
Nếu người của Đế Viêm cung bị bắt, vậy thì thuận tiện cứu bọn họ ra luôn.
..........................
Bạn cần đăng nhập để bình luận