Từ Hôn Sau, Sư Tỷ Chủ Động Muốn Cùng Ta Song Tu

Chương 319: Vương gia cùng trời Long Hoàng phòng!

Chương 319: Vương gia cùng Thiên Long hoàng thất!
Quặng mỏ Huyết gia hỗn loạn, tất cả mọi người chạy về phía nơi trống trải, một số quáng nô thậm chí còn có ý định chạy ra khỏi quặng mỏ.
Nhưng không một ai trong số họ là ngoại lệ, tất cả đều bị bắt trở lại, bị chém giết tại chỗ, nhằm chấn nhiếp đông đảo quáng nô đang có ý đồ riêng.
Diệp Phong giờ phút này đang bay giữa không trung, quan sát tình hình xung quanh, nhưng hắn cũng không hành động thiếu suy nghĩ.
Số hộ vệ Huyết gia này tuy không đông bằng quáng nô, nhưng thực lực của bọn họ đều vô cùng cường đại.
Nếu trong tay hắn có Cửu Hoang Cung và Thiên Hoang thuẫn, có lẽ hắn sẽ liều mạng một phen, chạy ra khỏi quặng mỏ này.
Đột nhiên, ánh mắt Diệp Phong nhìn thấy một nữ tử áo đỏ có tư thái xinh đẹp, dung nhan khuynh thế, chính là Huyết Mộ Uyển, người lúc trước đã bắt hắn đến quặng mỏ.
Huyết Mộ Uyển đứng ngạo nghễ giữa hư không, quanh thân tỏa ra uy thế khủng bố của cường giả Thánh Võ Cảnh, chấn nhiếp những quáng nô kia.
“Nữ nhân này đoạt hoang khí của ta, sẽ có ngày rơi vào tay ta.” Diệp Phong lẩm bẩm một tiếng, sau đó thu hồi ánh mắt.
Sau này hắn nhất định phải để nữ nhân này biết hậu quả của việc đoạt hoang khí của ta.
Bởi vì mặt đất quặng mỏ rung chuyển dữ dội, dẫn đến không ít hầm mỏ sụp đổ, một số quáng nô không kịp chạy thoát liền bị chôn sống bên dưới.
Theo thời gian trôi qua, sự rung chuyển của mặt đất bắt đầu yếu dần, cho đến khi toàn bộ quặng mỏ một lần nữa khôi phục lại vẻ bình tĩnh.
“Người phụ trách từng khu mỏ dẫn đầu quáng nô dọn dẹp quặng mỏ.” Sau khi thấy quặng mỏ khôi phục bình tĩnh, Huyết Mộ Uyển ra lệnh cho những người phụ trách các khu mỏ của Huyết gia.
Tiếng nói của nàng vừa dứt, phía chân trời xa xa bỗng nhiên xuất hiện mấy chục bóng người.
Sự xuất hiện của đám người này lập tức thu hút ánh mắt của Huyết Mộ Uyển, khi nàng nhìn rõ khuôn mặt của những người vừa đến, đôi mắt đẹp khẽ nheo lại.
“Vương gia, lại còn có người của hoàng thất, đến quặng mỏ Huyết gia của ta làm gì.” Huyết Mộ Uyển thầm nghĩ, trong lòng dâng lên một dự cảm không lành.
Huyết gia là một trong những thế gia cường đại nhất Thiên Long hoàng triều, Vương gia cũng vậy, hơn nữa hai nhà còn có mối thù địch rất sâu sắc.
“Đám người này xem ra là kẻ đến không thiện rồi.” Diệp Phong vừa từ giữa không trung rơi xuống mặt đất, liền thấy mấy chục bóng người khí thế hung hăng từ xa lao tới.
“Huyết Mộ Uyển, quặng mỏ Huyết gia của ngươi gần đây xem ra không yên ổn a, hay là nhường lại cho Vương gia ta thì thế nào?” Gia chủ Vương gia Vương Hùng cười lớn nói, tiếng cười hùng hồn đó xen lẫn uy thế của cường giả Thánh Võ Cảnh, chấn động làm không ít quáng nô phía dưới đau nhức màng nhĩ.
“Vương Hùng, ngươi muốn mưu đồ mạch khoáng của Huyết gia ta, chỉ với ngần này người thì ngươi chưa đủ tư cách đâu!” Huyết Mộ Uyển khẽ mím môi, giọng nói mang theo một tia khinh thường.
Chỉ là lời nói của Vương Hùng khiến nội tâm nàng có chút nặng nề, lão gia hỏa này dám chỉ mang ngần ấy người đến đây, hẳn là có chỗ dựa vững chắc.
“Huyết Mộ Uyển, quên nói cho ngươi biết, con trai ta Vương Thánh, đã định hôn ước với Tam công chúa của Thiên Long hoàng thất, lần này mạch khoáng Huyết gia của ngươi, chính là sính lễ Thiên Long hoàng thất ban cho Vương gia ta.” Vương Hùng chắp tay sau lưng, đứng giữa hư không.
Huyết Mộ Uyển nghe được tin tức này, sắc mặt hơi biến đổi, Vương gia lại thông gia với Thiên Long hoàng thất.
Lại còn muốn lấy mạch khoáng của Huyết gia làm sính lễ!
“Mạch khoáng của Huyết gia ta, há phải thứ ngươi muốn lấy là lấy được sao!” Đôi mắt đẹp của Huyết Mộ Uyển nheo lại, nói với giọng điệu cứng rắn.
Cho dù Thiên Long hoàng thất và Vương gia có thông gia, Huyết gia cũng không phải kẻ dễ bắt nạt.
“Ha ha, Huyết Mộ Uyển, Vương gia ta cũng không phải không cho Huyết gia ngươi cơ hội, chỉ cần trong quặng mỏ Huyết gia của ngươi có người có thể đánh bại Vương Lượng của Vương gia ta ở cùng cảnh giới, hoặc đánh bại Tứ hoàng tử, việc này liền cho qua.” Vương Hùng cười ha hả, hắn biết Huyết Mộ Uyển sẽ không dễ dàng nhường ra mạch khoáng, dù sao mạch khoáng này đối với Huyết gia mà nói vô cùng quan trọng.
Tiếng nói của hắn vừa dứt, một thanh niên thân mang hoàng bào, khí chất bất phàm bước ra.
Hắn chính là Tứ hoàng tử của Thiên Long hoàng triều, Long Cảnh Thiên.
Bên cạnh Long Cảnh Thiên, còn có một nam tử mặt lộ vẻ oai hùng, chính là Vương Lượng của Vương gia.
Hai người này đều là cường giả Tôn Võ Cảnh cấp bảy.
“Huyết Mộ Uyển, xin mời, Thiên Long hoàng thất ta cũng không phải không cho Huyết gia ngươi cơ hội.” Long Cảnh Thiên mỉm cười, tư thái ung dung thong thả.
Thiên Long hoàng thất của hắn đã từng nhiều lần muốn thông gia cùng Huyết gia, nhất là phụ hoàng hắn đã nhiều lần ám chỉ hai chị em Huyết Mộ Uyển, muốn thu cả hai nàng làm phi tử.
Chỉ là hai nữ nhân này đều không thức thời, đã uyển chuyển từ chối đề nghị của phụ hoàng hắn.
Huyết Mộ Uyển đứng yên giữa hư không, vẻ mặt lộ rõ sự do dự, hôm nay Long Hoàng thất để Tứ hoàng tử Long Cảnh Thiên đến đây, đã đại diện cho thái độ của Thiên Long hoàng thất.
Huyết gia nàng dường như không có lý do để từ chối, vì một cái quặng mỏ mà đắc tội triệt để với Thiên Long hoàng thất, quả thật có chút không đáng, dù cho quặng mỏ này vô cùng quan trọng.
Hơn nữa, Huyết gia nàng cũng không phải không có hy vọng chiến thắng.
“Đơn đấu, hay là xa luân chiến!” Huyết Mộ Uyển khẽ mở đôi môi đỏ, cất tiếng hỏi.
“Ha ha, không phải ta xem thường đám người Huyết gia của ngươi, đơn đấu thì bọn hắn có cơ hội chiến thắng sao?” Vương Hùng cười lớn: “Huyết gia các ngươi bất luận là khiêu chiến Vương Lượng, hay là khiêu chiến Tứ hoàng tử, đều có mười lần cơ hội khiêu chiến.” Phải biết rằng Vương Lượng này chính là thiên kiêu xếp hạng thứ hai của Vương gia hắn, thiên phú của Tứ hoàng tử Long Cảnh Thiên lại càng mạnh hơn Vương Lượng.
“Mười lần thôi?” Huyết Mộ Uyển thì thầm, nếu thiên kiêu của Huyết gia nàng có mặt ở đây, với mười lần cơ hội, tuyệt đối có khả năng rất lớn thắng được hai người này.
Chỉ là hiện giờ quặng mỏ Huyết gia chỉ có một ít hộ vệ Huyết gia, cùng với đám quáng nô có thực lực càng kém hơn.
Mười lần cơ hội, xác suất chiến thắng quả thực không lớn a.
“Ta cần nửa canh giờ chọn lựa nhân thủ.” Huyết Mộ Uyển dường như nghĩ tới điều gì, sau đó liền đồng ý.
“Tốt, vậy ta liền chờ ngươi nửa canh giờ.” Vương Hùng khẽ cười một tiếng, cũng không để tâm.
Diệp Phong vẫn luôn lắng nghe hai bên đối thoại, chuyện này vốn không có bất kỳ quan hệ gì với hắn, cho dù hắn có nắm chắc chiến thắng được hai người kia.
Nhưng hắn cũng sẽ không ra tay giúp đỡ Huyết Mộ Uyển, hắn còn ước gì Huyết gia thua trận, nói không chừng đến lúc đó hắn sẽ có cơ hội trốn khỏi quặng mỏ.
Chỉ là hắn bỗng nhiên phát giác một ánh mắt kỳ lạ đang hướng về phía mình, hắn nhìn theo ánh mắt đó, vừa vặn bắt gặp ánh mắt đạm mạc của Huyết Mộ Uyển.
“Diệp Phong, đi theo ta. Ngoài ra, những người phụ trách các khu mỏ hãy tập hợp tất cả những người đạt Tôn Võ Cảnh cấp bảy lại đây.” Huyết Mộ Uyển để lại một câu, sau đó bay về phía tòa cung điện duy nhất bên trong quặng mỏ.
Diệp Phong nghe vậy nhíu mày, hắn cảm nhận được vô số ánh mắt đang đổ dồn về phía mình.
Hắn có chút nghi hoặc không biết nữ nhân này tìm hắn làm gì, nhưng hiện tại hắn cũng chỉ đành phải đi theo.
Mọi người thấy Huyết Mộ Uyển cùng Diệp Phong người trước kẻ sau tiến vào cung điện, trên mặt đều lộ ra những biểu cảm khác nhau.
“Hử? Diệp Phong, chưa từng nghe qua cái tên này bao giờ.” Trong mắt Vương Hùng lóe lên một tia nghi hoặc, lúc này Huyết Mộ Uyển gọi người này đi theo, chắc chắn là muốn căn dặn điều gì đó, thậm chí không chừng là để người này ra khiêu chiến Vương Lượng cùng Long Cảnh Thiên… Bên trong cung điện.
“Ngày đó ngươi có thể dùng cung bắn chết hộ vệ Tôn Võ Cảnh cấp mười của Huyết gia ta, chắc hẳn thực lực bản thân ngươi cũng không hề yếu.” Huyết Mộ Uyển nét mặt không đổi nhìn chằm chằm Diệp Phong trước mặt, giọng thờ ơ hỏi.
“Ngày đó ta có thể bắn chết người kia, hoàn toàn là nhờ vào Cửu Hoang Cung cả.” Diệp Phong không trả lời thật lòng, hắn cũng không muốn tham gia vào cuộc tranh đấu giữa hai thế lực lớn này.
Nhưng lời hắn vừa dứt, Huyết Mộ Uyển đã vươn ngọc thủ, siết lấy cổ họng của Diệp Phong.
“Ta cho ngươi thêm một cơ hội để sắp xếp lại lời nói!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận