Từ Hôn Sau, Sư Tỷ Chủ Động Muốn Cùng Ta Song Tu

Chương 531: Mỹ nữ cùng dã thú!

Chương 531: Mỹ nữ và dã thú!
Ban đêm!
Trong một viện lạc ở nội thành Thiên Yêu, có mấy vị nam tử khí tức hùng hậu đang thấp giọng trò chuyện.
Nếu Quy Bích Dung có mặt ở đây, tất nhiên có thể nhận ra đám người này, chính là người của Đông Hoàng gia đã cướp đi trứng Thần Quy.
Két!
Cửa lớn sân viện bỗng nhiên bị mở ra, một vị nam tử tóc vàng bước vào, mấy người trong sân đều nhìn về phía nam tử tóc vàng.
“Ồ? Có chuyện gì khiến ngươi vui vẻ như vậy!”
Đông Hoàng Trạch nhìn nam tử tóc vàng, dò hỏi.
Hắn là người dẫn đầu của Đông Hoàng gia lần này ra ngoài bắt tọa kỵ, cũng là trưởng lão Đông Hoàng gia, có tu vi Đế Vũ Cảnh thập cấp đỉnh phong.
Cũng chính là hắn, khoảng thời gian trước đã cùng mấy vị cường giả Đông Hoàng gia kéo chân Quy Bích Dung, mới khiến cho những người còn lại của Đông Hoàng gia có cơ hội cướp đi trứng Thần Quy.
“Trưởng lão, có tin tức truyền ra từ Thiên Yêu phòng đấu giá, nói rằng có một con đại yêu huyết mạch Băng Tinh Thần Phượng, tu vi lại là Đế Vũ Cảnh cửu cấp, sẽ được tiến hành đấu giá sau ba ngày nữa.”
“Hơn nữa, Băng Phượng này dung mạo cực mỹ, khí chất thanh lãnh, là một vưu vật hiếm có. Tọa kỵ dạng này, thiếu chủ nhất định sẽ yêu thích không buông tay.”
Nam tử tóc vàng cười đi vào viện lạc, đem tin tức hắn nghe được ở nội thành Thiên Yêu nói cho mấy người.
Đông Hoàng Trạch cùng mấy vị cường giả Đông Hoàng gia liếc nhau, trong mắt loé lên tia sáng hứng thú.
Chuyến đi tới Yêu Thú sơn mạch trước đó của bọn hắn, nhân mã phái ra đã vẫn lạc một nửa, có thể nói là tổn thất nặng nề.
Cũng may bọn hắn đã đoạt được trứng Thần Quy, hơn nữa đã phái người đưa về Đông Hoàng gia, cũng coi như là có một cái bàn giao không tệ.
Dù sao đây chính là hậu duệ của Lưu Ly Thần Quy, huyết mạch nhất định vô cùng cường đại, đợi sau khi bọn hắn đem hắn ấp nở, cũng sẽ càng thêm dễ dàng thuần phục.
Chỉ là không thể bắt được tọa kỵ cường đại mang về Đông Hoàng gia, bọn hắn vẫn còn có chút không cam lòng.
Bọn hắn vốn định ở lại trong thành chỉnh đốn mấy ngày, xem xét tình hình Yêu Thú sơn mạch, rồi mới quyết định có nên tiến vào hay không.
Không ngờ bây giờ, Thiên Yêu phòng đấu giá này lại đấu giá loại tọa kỵ có huyết mạch cao quý, thực lực cường đại như vậy, quả thực là hoàn mỹ thỏa mãn yêu cầu của bọn hắn.
“Vậy thì chờ thêm ba ngày, tọa kỵ này, Đông Hoàng gia chắc chắn phải có được.”
***
Ngày thứ hai, một tia nắng chiếu vào một căn phòng bừa bộn bên trong Sơn Hải khách sạn.
Trên chiếc giường lớn rộng rãi, có một vị nam tử tóc đen và một vị nữ tử xinh đẹp trắng như tuyết đang nằm.
Tư thế hai người cực kỳ thân mật, mặt đối mặt ôm chặt lấy nhau.
Đột nhiên, Diệp Phong tỉnh lại từ trong giấc ngủ, ở khoảng cách gần ngắm nhìn dung mạo mê hoặc chúng sinh trước mặt.
Sự điên cuồng của nữ nhân Bạch Huyên Nhi này, đêm qua hắn đã cảm nhận rõ ràng, có thể nói là một yêu nữ chính hiệu, dã tính mười phần.
“Chủ nhân, ngươi tỉnh rồi sao? Đêm qua Huyên Nhi có làm ngươi hài lòng không!”
Bạch Huyên Nhi cười không ngớt nhìn chằm chằm Diệp Phong, chiếc lưỡi thơm tho mập mạp lướt trên bờ môi, dường như có chút vẫn chưa thỏa mãn.
Mặc dù nàng cũng là lần đầu tiên, lúc mới bắt đầu thậm chí còn suýt khóc lên, nhưng về sau nàng vậy mà lại trầm luân vào trong đó.
“Ngươi đúng là yêu nữ, đêm qua đâu chỉ làm ta hài lòng.”
Diệp Phong nhìn mái tóc rối bời kia của Bạch Huyên Nhi, hài lòng gật đầu.
Mái tóc buộc hai bím đêm qua thật sự khiến huyết dịch hắn sôi trào.
Hơn nữa bản thể của nữ nhân này không hổ là mãng xà, vừa linh hoạt lại bá đạo, cảm giác khống chế cùng cảm giác chinh phục mười phần.
“Chủ nhân, vậy có thể ban thưởng máu tươi của ngươi cho Huyên Nhi không?”
Đôi môi đỏ yêu diễm của Bạch Huyên Nhi chạm lên môi Diệp Phong, tham lam hưởng thụ dương khí của hắn.
Cùng lúc đó, đôi chân ngọc trắng nõn bóng loáng của nàng hóa thành chiếc đuôi rắn thon dài diêm dúa, quấn lấy thân eo cường tráng của Diệp Phong.
Giờ phút này, mấy chữ “mỹ nữ và dã thú” được thể hiện vô cùng tinh tế trên người Bạch Huyên Nhi.
Dung mạo vũ mị diêm dúa, khí tức dã tính mê người, động tác nhiệt tình như lửa, tọa kỵ có sức hấp dẫn mười phần như vậy, Diệp Phong cũng có chút muốn dừng mà dừng không được.
“Muốn tinh huyết? Quay đầu đi trước đã, tọa kỵ nhà ngươi, bản chủ nhân còn chưa cưỡi đủ đâu.”
Trong mắt Diệp Phong loé lên ánh sáng, tối hôm qua nữ nhân này cũng là bị hắn chinh phục dưới hình dạng người.
Bây giờ với hình thái này, hắn phải hảo hảo trải nghiệm một phen mới được.
“Thật sao, chủ nhân cứ việc tới đi.”
Bạch Huyên Nhi cười mê hoặc một tiếng, quay đầu đi.
Chủ nhân càng yêu thích nàng, nàng có được tinh huyết cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Diệp Phong thấy Bạch Huyên Nhi nghe lời như vậy, lại lần nữa nắm lấy hai bím tóc.
Sau một canh giờ, Diệp Phong thần thanh khí sảng, vô cùng hài lòng, Bạch Huyên Nhi cũng lộ ra vẻ mặt thỏa mãn.
Bởi vì Diệp Phong đã cho Bạch Huyên Nhi một giọt tinh huyết, xem như một phần thưởng nho nhỏ.
Sau khi Bạch Huyên Nhi dung hợp tinh huyết, liền nở nụ cười tâm đắc, nàng lại tiến thêm một bước trên con đường tiến hóa thành Cửu Thải Thiên Âm Mãng.
Thậm chí nàng còn muốn chủ động làm thú cưỡi cho Diệp Phong nữa.
Nhưng Diệp Phong kiên quyết từ chối, mang theo Bạch Huyên Nhi đi dạo một ngày trong nội thành Thiên Yêu, hy vọng có thể thử vận may, tìm kiếm đám cường giả thần bí kia.
Chỉ là thành Thiên Yêu quá lớn, lại ngư long hỗn tạp, muốn tìm người thực sự quá khó khăn, hai người bọn họ tìm cả ngày mà không thu hoạch được gì.
Bất quá bọn họ cũng nghe được đám người trong nội thành Thiên Yêu, hầu như đều đang bàn tán về tin tức Thiên Yêu phòng đấu giá sắp đấu giá Phượng Thiên Tuyết.
Tốc độ truyền bá kinh người như vậy, mơ hồ đã vượt ra ngoài dự đoán của Diệp Phong.
***
Thời gian thoáng chốc, ba ngày đã trôi qua.
Hôm nay, nơi náo nhiệt nhất nội thành Thiên Yêu chắc chắn là Thiên Yêu phòng đấu giá.
Trời còn chưa sáng rõ, bên ngoài Thiên Yêu phòng đấu giá đã bị người vây kín không còn chỗ trống, ghế ngồi bên trong phòng đấu giá, vào ngày thứ hai sau khi tin tức truyền ra đã bị tranh mua điên cuồng.
Giá cả mỗi chiếc ghế bên trong phòng đấu giá tăng vọt gấp hơn mười lần, không thiếu người có tài lực hùng hậu đều muốn đấu giá tọa kỵ Băng Tinh Thần Phượng này.
Diệp Phong cũng mang theo Bạch Huyên Nhi xuất phát từ Sơn Hải khách sạn, đi về phía Thiên Yêu phòng đấu giá.
Phía sau hai người, còn có Nam Cung Oanh và Nam Cung Vân đi theo.
Ngày đó khi Nam Cung Oanh biết được tin tức này, liền tìm đến Diệp Phong, nàng vẫn nhớ kỹ Diệp Phong cần Thần Phượng huyết.
Theo nàng thấy, chỉ cần mua được tọa kỵ này, Thần Phượng huyết mà Diệp Phong cần tự nhiên sẽ có.
Diệp Phong cũng không cách nào từ chối hảo ý của Nam Cung Oanh, chỉ dặn dò đối phương đến lúc đó không cần đứng quá gần hắn.
Dù sao hắn cũng không thật sự muốn đem Phượng Thiên Tuyết ra bán đấu giá, bất luận có thể dẫn dụ ra đám người thần bí mà hắn muốn tìm kiếm hay không, hôm nay đều khó tránh khỏi một trận đại chiến.
Không bao lâu, Diệp Phong một đoàn người đã xuyên qua đám đông chen lấn, tiến vào bên trong Thiên Yêu phòng đấu giá.
Bây giờ bên trong phòng đấu giá tiếng người huyên náo, không còn một chỗ trống, ánh mắt không ít người đều hướng về đài đấu giá, trong mắt ẩn hiện vẻ chờ mong.
Diệp Phong đi tới bàn của mình ngồi xuống, ánh mắt quét qua từng người trong phòng đấu giá.
Chỉ là tìm một lúc, hắn vẫn không tìm thấy đám người thần bí kia.
Ánh mắt hắn lại nhìn về các phòng riêng ở tầng trên, chỉ là hắn không cách nào nhìn thấy cảnh tượng bên trong phòng.
“Hù, chờ bọn hắn tự mình xuất hiện vậy.”
Diệp Phong thở nhẹ một hơi, hắn tin chắc rằng chỉ cần đám người thần bí kia còn ở nội thành Thiên Yêu, hôm nay nhất định sẽ đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận