Từ Hôn Sau, Sư Tỷ Chủ Động Muốn Cùng Ta Song Tu

Chương 351: Trở lại Huyết gia quặng mỏ!

Chương 351: Trở lại quặng mỏ Huyết gia!
Tuy nhiên, vẫn có rất nhiều người mang nguyện vọng rời đi đặc biệt mãnh liệt.
Ở bên ngoài, bọn hắn mới có thể hô phong hoán vũ, còn ở nơi này, bọn hắn chẳng bằng cái rắm.
“Diệp Phong, ta là Tứ hoàng tử của hoàng thất Thiên Long, ta nguyện thần phục ngươi, chịu để ngươi gieo nô ấn, hãy mang ta ra ngoài đi.” Long Cảnh Thiên cả gan thỉnh cầu.
Hắn không muốn ở lại đây chút nào, chỉ có ở bên ngoài hắn mới có quyền lực, thân phận, nữ nhân.
Hắn cũng tin rằng Diệp Phong tuyệt đối sẽ có lúc cần dùng đến hắn.
“Ồ?” Nghe vậy, Diệp Phong đưa mắt nhìn Long Cảnh Thiên, hắn vẫn có chút ấn tượng với người này.
Thân phận Tứ hoàng tử của hoàng thất Thiên Long vẫn có chút tác dụng đối với hắn.
“Được, vậy ngươi tới đây, trở thành nô bộc đầu tiên của ta.” Diệp Phong thản nhiên nói.
Long Cảnh Thiên nghe xong, trong lòng hơi kích động, hắn bước ra khỏi hàng ngũ, đi tới trước mặt Diệp Phong rồi nhắm mắt lại, ý thức từ bỏ chống cự.
Đáy mắt Diệp Phong lóe lên một tia sáng kỳ dị, sau đó đưa linh hồn ý thức xâm nhập vào đầu Long Cảnh Thiên, bắt đầu gieo nô ấn.
Toàn bộ quá trình diễn ra vô cùng thuận lợi vì Long Cảnh Thiên không hề phản kháng chút nào.
Một khắc sau, Long Cảnh Thiên trở thành nô bộc đầu tiên của Diệp Phong.
“Đến lượt ngươi, Vương Hùng, người thứ hai.” Sau khi nhẹ nhàng thở ra một hơi, Diệp Phong khóa chặt ánh mắt vào Vương Hùng.
Người này là gia chủ Vương gia, cường giả Thánh Võ Cảnh, sau khi trở thành nô bộc của hắn, nhất định có thể giúp hắn xử lý không ít chuyện.
Vương Hùng cũng không dám phản kháng, chỉ có thể chủ động để Diệp Phong gieo nô ấn.
Sau hai người này, Diệp Phong lại liên tiếp gieo nô ấn cho mấy chục người nữa rồi mới bắt đầu nghỉ ngơi.
“Đi thôi, những người các ngươi, theo ta đến tế đàn quỷ dị.” Diệp Phong nghỉ ngơi một lát rồi ra lệnh cho đám đông.
Từ đây đến tế đàn quỷ dị phải mất mấy ngày đường, hắn có thể nhân lúc đi đường, tiện thể gieo nô ấn cho những người này.
Sau đó, dưới sự dẫn dắt của Diệp Phong, Huyết Mộ Uyển, Diễm Phi và những người khác, cùng một số cường giả được chọn lựa, theo sát sau lưng hắn.
Sau bảy ngày đi đường, mọi người cuối cùng cũng đến được tế đàn quỷ dị. Trong mấy ngày này, Diệp Phong cũng đã gieo nô ấn cho tất cả những người muốn rời khỏi thế giới quỷ dị cùng hắn.
Nhìn tế đàn quỷ dị phía trước, Diệp Phong lấy ra tấm bia đá quỷ dị hoàn chỉnh, chậm rãi đi tới.
Hắn vận chuyển pháp tắc quỷ dị, khảm tấm bia đá quỷ dị vào chính giữa tế đàn.
Ong!
Dưới tác dụng của bia đá quỷ dị, cả tòa tế đàn quỷ dị bừng lên ánh sáng chói lòa.
Ngay sau đó!
Một cánh cửa quỷ dị đen kịt xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
“Cửa quỷ dị mở rồi, mở rồi, ha ha ha, cuối cùng chúng ta cũng có thể ra ngoài rồi.” Một vị cường giả của hoàng thất Thiên Long kích động nói.
Hắn đã bị nhốt ở đây suốt mấy chục năm, bây giờ cuối cùng cũng có thể thoát ra.
Đôi mắt đẹp của Diễm Phi cũng ánh lên vẻ kích động, suốt mấy chục năm, không biết Đế Viêm Cung bây giờ ra sao.
Diệp Phong nhìn tế đàn quỷ dị trước mặt, đáy mắt cũng lóe lên tia sáng kỳ lạ.
Hắn vốn tưởng rằng cánh cửa quỷ dị này dường như chỉ có thể mở một lần, nhưng vào khoảnh khắc cánh cửa vừa mở ra, trong lòng hắn chợt nảy sinh một sự thông suốt.
Cánh cửa quỷ dị này dường như vẫn có thể mở lại được.
“Đi thôi, chúng ta ra ngoài.” Diệp Phong gỡ tấm bia đá quỷ dị xuống, sau đó dẫn đầu bước vào cánh cửa quỷ dị.
Diễm Phi, Huyết Mộ Uyển và những người khác lần lượt đi theo sau...................
Loạn Cổ sơn mạch, quặng mỏ Huyết gia.
Một cánh cửa quỷ dị đột nhiên hiện ra ở đây, theo đó, một thanh niên áo đen bước ra, người này chính là Diệp Phong.
“Hửm? Đây là đâu?” Diệp Phong nhìn quanh bốn phía, có chút nghi hoặc.
Hắn nhận ra nơi này trông hơi giống quặng mỏ Huyết gia, nhưng lại có chút khác biệt so với ấn tượng của hắn.
Mạch khoáng lớn ban đầu đã sụp đổ từ lâu, chỉ còn lại một vùng hoang vu.
“Thiếu chủ, nơi này hẳn là quặng mỏ Huyết gia chúng ta.” Huyết Mộ Uyển bước ra từ cánh cửa quỷ dị, nhìn khung cảnh xung quanh, gắng gượng nhận ra.
Nàng có thể chắc chắn rằng bọn họ đã trở về thế giới ban đầu, nàng đã cảm nhận lại được sức mạnh Thánh Võ Cảnh vốn thuộc về mình.
Nghe vậy, Diệp Phong khẽ gật đầu. Bỗng nhiên, hắn cảm nhận được chín ngôi sao quỷ dị trong đan điền bắt đầu dung hợp với linh lực cũng ở trong đan điền của hắn.
“Hửm? Ta sắp đột phá sao?” Diệp Phong dường như cảm nhận được điều gì đó, liền ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu dung hợp hai luồng sức mạnh trong cơ thể.
“Ha ha, chúng ta ra ngoài rồi, ra ngoài được rồi!” Lúc này, một số cường giả lần lượt bước ra, mặt lộ vẻ kích động, bọn họ đều đã khôi phục lại thực lực ban đầu.
“Im miệng! Không thấy Thiếu chủ đang đột phá sao!” Diễm Phi bước ra từ cánh cửa quỷ dị, nhận thấy sự bất thường của Diệp Phong, liền quát lớn đám đông.
Nghe thấy tiếng quát lớn này, đám người rụt cổ lại, lập tức biết điều mà im lặng.
Nữ nhân này chính là cường giả Thánh Võ Cảnh, lại rất được Thiếu chủ của bọn họ sủng ái, không phải là người mà bọn họ có thể chọc vào.
Giờ phút này, hơn trăm người đều nín thở, im lặng nhìn Diệp Phong đột phá.
Sau khi Diệp Phong dung hợp linh lực và sức mạnh quỷ dị trong cơ thể, tu vi của hắn cũng bắt đầu đột phá.
Ầm!
Tông Võ Cảnh cấp bảy!
Tông Võ Cảnh cấp tám!
Tông Võ Cảnh cấp chín!..........
Tu vi của Diệp Phong liên tiếp nhảy vọt lên Tôn Võ Cảnh cấp một, lúc này mới ổn định lại.
Hai nữ nhân Huyết Mộ Uyển và Diễm Phi nhìn tốc độ đột phá tu vi của Diệp Phong như vậy, trái tim mỗi người đều rung động.
Rõ ràng cùng là người, thời gian các nàng ở trong thế giới quỷ dị không hề ít hơn Diệp Phong, thậm chí còn nhiều hơn, vậy mà tu vi của các nàng lại không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy sắp đột phá.
Ngược lại là Diệp Phong, trực tiếp từ Tông Võ Cảnh cấp sáu đột phá lên Tôn Võ Cảnh cấp một, tốc độ đột phá này, các nàng hoàn toàn không theo kịp.
Nhất là Diễm Phi, trước đó đối với việc trở thành tỳ nữ của Diệp Phong, nội tâm nàng vẫn mơ hồ có chút không phục.
Nhưng giờ khắc này, nàng đã hoàn toàn nhận ra, Diệp Phong cho dù ở thế giới này, cũng sẽ tỏa ra ánh hào quang rực rỡ.
Vương Hùng, Long Cảnh Thiên và những người khác, nhìn tu vi của Diệp Phong tăng vọt, ai nấy cũng đều trố mắt kinh ngạc.
Trong lòng bọn họ có kinh ngạc, có nghi hoặc, thậm chí ánh mắt một số người nhìn về phía Diệp Phong còn mang theo một tia tán thành.
“Hửm? Các ngươi nhìn ta chằm chằm làm gì vậy?” Diệp Phong mở mắt, thấy nhiều người cứ nhìn mình không chớp mắt, không khỏi có chút cạn lời.
Nghe Diệp Phong nói vậy, đám người mới rời mắt đi, nhìn sang hướng khác.
Mà lúc này, cánh cửa quỷ dị dẫn đến thế giới quỷ dị cũng từ từ tan biến.
Nhìn cánh cửa quỷ dị biến mất, Diệp Phong trong lòng như có điều suy nghĩ, sau đó hắn cầm lấy tấm bia đá quỷ dị, vận dụng pháp tắc quỷ dị.
Dưới ánh mắt kinh hãi của đám đông xung quanh, cánh cửa quỷ dị đó vậy mà lại mở ra một lần nữa.
Tuy nhiên, lần này cánh cửa quỷ dị chỉ duy trì được trong giây lát, chỉ mấy hơi thở ngắn ngủi đã biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận