Từ Hôn Sau, Sư Tỷ Chủ Động Muốn Cùng Ta Song Tu

Chương 502: Thần Nông Đỉnh!

Chương 502: Thần Nông Đỉnh!
Chỉ thấy Đoan Mộc Hùng thu liễm toàn bộ khí tức hỏa diễm, quanh thân lại tràn ngập hào quang màu xanh lục.
Hắn thân là luyện đan sư, chủ yếu tu luyện công pháp hỏa diễm, nhưng đồng thời cũng kiêm tu công pháp Mộc thuộc tính.
Mặc dù uy lực của nó so với công pháp Hỏa thuộc tính có kém hơn một chút, nhưng để đối phó với Diệp Phong thì cũng đủ rồi.
“Diệp Phong, ngươi mau nhận lấy cái chết.”
Đoan Mộc Hùng quát lạnh một tiếng, chân đạp hư không, quanh thân huyễn hóa ra từng con rắn độc màu xanh lá cây.
Những con rắn độc màu xanh lục này phun lưỡi rắn, mắt rắn lấp lánh ánh sáng âm lãnh, giống như cá diếc sang sông mà tuôn về phía Diệp Phong.
“Lão già này, vậy mà phát giác được manh mối.”
Sắc mặt Diệp Phong hơi trầm xuống, nhưng hắn không hề tỏ ra sợ hãi, trở tay lấy ra Lôi Đình Châu rồi thúc giục.
Ầm ầm!
Lôi quang kinh khủng giáng xuống xung quanh Diệp Phong, dưới sự dẫn dắt của Lôi Đình Châu, lôi quang màu tím hóa thành từng tấm lưới Lôi Đình khổng lồ, bao phủ về phía lũ rắn độc màu xanh lục đang tràn tới như cá diếc sang sông.
Ầm ầm!
Theo sự va chạm của hai luồng sức mạnh, tiếng vang ầm ầm nổ ra trong hư không, không gian xung quanh dưới cú đối đầu kinh khủng này vỡ vụn ra như mạng nhện.
“Đây là trung phẩm Đế binh!”
Ánh mắt Đoan Mộc Hùng ngưng lại, kinh hãi vì Diệp Phong lại có loại bảo bối này.
Nhưng đòn công kích vừa rồi cũng đã xác nhận suy đoán của hắn, chỉ cần không dùng sức mạnh thuộc tính Hỏa công kích Diệp Phong, hắn liền có cơ hội chém giết đối phương.
“Diệp Phong, ta đã nhìn thấu mánh khóe của ngươi, chịu chết đi.”
Đoan Mộc Hùng lấy ra Đế binh Thần Nông Đỉnh, sức mạnh Mộc thuộc tính đậm đặc dưới sự thúc đẩy của Thần Nông Đỉnh trở nên vô cùng khủng bố.
Từng đóa từng đóa cánh hoa, từng cành cây đều hóa thành vô số lợi kiếm sắc bén, giống như mưa kiếm đầy trời, lít nha lít nhít, che phủ cả bầu trời.
“Lấy Lôi Đình đánh nát hết thảy cho ta.”
Diệp Phong hét lớn một tiếng, Lôi Đình chi lực lấp lánh hóa thành chiến khải Lôi Đình bao bọc toàn thân hắn.
Ở trước mặt hắn, một thanh Lôi Đình chiến đao và một mặt Lôi Đình chiến thuẫn cũng đồng thời ngưng kết thành hình.
“Phá cho ta!”
Diệp Phong một tay cầm đao, một tay cầm thuẫn lao thẳng về phía cơn mưa kiếm đầy trời đang ập tới.
Theo Lôi Đình chiến đao của hắn chém ra, ánh chớp Lôi Đình lan tràn, đánh nát mấy chục thanh trường kiếm màu xanh lục.
Nhưng trường kiếm màu xanh lục có đến hàng ngàn hàng vạn, còn ẩn chứa sức mạnh sinh sôi không ngừng, tạo thành một kiếm trận màu xanh lá cây, bao phủ lấy Diệp Phong.
Trong kiếm trận, Diệp Phong tóc đen bay múa, điên cuồng chém loạn xạ, giống như một vị Lôi Đình chiến thần, nghiền nát mọi đòn công kích.
“Lão tổ, giết hắn, mau giết hắn.”
Người nhà Đoan Mộc nhìn Diệp Phong bị nhốt trong kiếm trận, từng người một gào thét.
Bọn họ đã nói rồi, làm sao lão tổ nhà mình có thể không phải là đối thủ của Diệp Phong được, hóa ra là do Diệp Phong dùng mánh khóe.
Bây giờ bị lão tổ nhà bọn hắn nhìn thấu, đâu còn cái vẻ thong dong như trước nữa.
“Lão tổ, chúng ta có cần đi hỗ trợ không?”
Cơ Hạo Lăng thấy Diệp Phong dường như đã rơi vào thế yếu, không khỏi trở nên lo lắng.
“Đây không phải là trận chiến mà ngươi có thể nhúng tay vào, cho dù là ta, cũng phải cẩn thận đối đãi.”
Cơ gia lão tổ vẻ mặt nghiêm túc, hắn có tâm muốn nhúng tay, nhưng càng nhiều hơn là cảm giác bất lực.
Nếu là hắn bị vây trong kiếm trận kia, chỉ sợ rất khó sống sót mà đi ra.
Nhưng ánh mắt của hắn lại nhìn về phía đám người Đoan Mộc gia ở phía dưới.
“Lên, thịt hết đám ranh con Đoan Mộc gia này đi, nói không chừng có thể khiến Đoan Mộc Hùng phân tâm.”
Trong đôi mắt Cơ gia lão tổ hiện lên tia sáng lạnh lẽo.
Đã bọn hắn lựa chọn Diệp Phong, vậy thì đánh cược một phen.
Cơ Hạo Lăng hơi sững sờ, rồi chợt cười ha hả: “Ha ha, tốt, người Cơ gia nghe lệnh, theo ta giết vào Đoan Mộc gia.”
Dưới mệnh lệnh của Cơ Hạo Lăng, đông đảo cường giả Đế Vũ Cảnh của Cơ gia từ trên trời giáng xuống, đạp phá đại môn lãnh địa Đoan Mộc gia, xông vào tàn sát.
“Cơ Hạo Lăng, Cơ gia các ngươi muốn cùng chúng ta cá chết lưới rách sao?”
Đám người Đoan Mộc gia hoảng loạn, lão tổ của bọn họ bị kìm chân, gia chủ lại chết thảm ở bên ngoài, bây giờ làm sao chống đỡ nổi công kích của đám cường giả Cơ gia này.
“Phá cái gì mà lưới rách, chỉ đám các ngươi cũng đòi làm cá chết à.”
Cơ gia lão tổ bộc phát ra thực lực kinh khủng Đế Vũ Cảnh cấp năm đỉnh phong, giết người Đoan Mộc gia dễ dàng như giết gà giết chó.
Đám cường giả Đoan Mộc gia cấp bậc Đế Vũ Cảnh cấp hai, Đế Vũ Cảnh cấp ba này căn bản không phải là đối thủ một đòn, trực tiếp bị hắn đánh gục tại chỗ.
Cơ Hạo Lăng cũng đại triển thần uy, hắn có Càn Khôn Kính mượn từ chỗ Cơ Như Yên, một mình đại chiến ba vị cường giả Đế Vũ Cảnh tứ cấp duy nhất còn lại của Đoan Mộc gia mà vẫn ung dung tự tại.
“A a a!”
Trong lúc nhất thời, bên trong Đoan Mộc gia vang lên một mảnh tiếng kêu rên thảm thiết, vô số kiến trúc trực tiếp bị san thành bình địa.
“Cơ gia, các ngươi dám làm thế!”
Đoan Mộc Hùng hai mắt phun lửa, giận không thể át.
Hắn còn chưa chết đâu, đám người Cơ gia này đã không coi hắn ra gì.
Phải biết hắn chính là cường giả Đế Vũ Cảnh cấp sáu, thanh danh hiển hách, uy áp cái thế.
Bây giờ người Cơ gia lại ngay trước mặt hắn tàn sát người Đoan Mộc gia, thiếu chút nữa khiến hắn tức giận đến hộc máu.
“Đừng gào nữa, phá cho ta!”
Trong kiếm trận, hỏa diễm thần chủng trong cơ thể Diệp Phong phun ra thần uy vô tận, quang mang ngọn lửa kinh khủng xông thẳng lên cửu tiêu, nhuộm đỏ cả nửa bầu trời thành màu máu.
Cái kiếm trận nho nhỏ này, đương nhiên cũng bị Diệp Phong dựa vào hai loại sức mạnh hỏa diễm và Lôi Đình phá tan triệt để.
Nhưng lão già Đế Vũ Cảnh lục cấp này, thật sự có chút khó đối phó.
“Diệp Phong, đồ khốn kiếp nhà ngươi, ta nhất định phải giết ngươi trước!”
Đoan Mộc Hùng tay cầm Thần Nông Đỉnh, mặt mũi tràn đầy sát ý.
“Lão già, ăn trước một chiêu này của ta đi!”
Tay trái Diệp Phong hiện ra Lôi Đình chi lực, tay phải bùng lên hỏa diễm chi lực, sau đó hai tay hắn khép lại, một đóa hoa sen hai màu được kết hợp mà thành.
Theo hai lòng bàn tay hắn đột ngột đẩy ra, đóa hoa sen hai màu bộc phát ra thần uy vô tận, bay về phía Đoan Mộc Hùng.
“Đỉnh tới!”
Đoan Mộc Hùng nheo mắt, cảm nhận được một tia nguy hiểm, hắn dùng Thần Nông Đỉnh chắn ngang trước người, trong đỉnh phun ra khí tức sinh mệnh kinh khủng, ngăn cản đóa hoa sen hai màu ẩn chứa khí tức hủy diệt này.
Ầm ầm!
Theo sự va chạm của hai luồng sức mạnh, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, thiếu chút nữa đã làm nổ tung cả bầu trời, luồng khí kinh khủng trực tiếp lan xa trăm dặm.
Vô số người bị dư âm của tiếng nổ cực lớn này lan đến, những ngọn núi gần đó trực tiếp sụp đổ, cây cỏ bay tứ tung, cảnh tượng vô cùng đáng sợ.
Ở trung tâm vụ nổ, Đoan Mộc Hùng toàn thân đầy bụi đất, ho ra một ngụm máu tươi, ánh mắt nhìn về phía Diệp Phong tràn đầy vẻ kiêng dè.
Hắn vậy mà bị một kích này làm bị thương, hơn nữa thương thế cũng không nhẹ.
Khóe miệng Diệp Phong cũng hiện ra một vệt máu tươi, bị hắn trực tiếp lau đi, thực lực của lão già này quả nhiên kinh khủng.
“Diệp Phong, lão phu hôm nay dù có liều mạng, cũng phải trấn sát ngươi tại đây.”
Đoan Mộc Hùng trực tiếp nuốt vào một viên Nhiên Huyết Đan, Diệp Phong này không chết, tương lai Đoan Mộc gia của hắn chắc chắn sẽ lâm nguy.
Theo Nhiên Huyết Đan được nuốt vào, khí tức của Đoan Mộc Hùng lại lần nữa tăng vọt, thẳng tiến đến Đế Vũ Cảnh lục cấp đỉnh phong.
Thấy cảnh này, Cơ gia lão tổ và Cơ Hạo Lăng đều biến sắc, nếu không phải Đoan Mộc Hùng tuổi già sức yếu, tinh huyết không đủ, nếu không lỡ như đột phá vào Đế Vũ Cảnh cấp bảy, tất cả bọn họ đều phải xong đời.
“Ồ, Nhiên Huyết Đan? Cho dù ngươi có Nhiên Huyết Đan, hôm nay ta cũng muốn trấn sát ngươi.”
Diệp Phong cười nhạo một tiếng, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra cực phẩm Đế binh, Cửu Hoang Cung!
Ông!
Theo Cửu Hoang Cung hiện thế, một luồng hào quang chói lọi chiếu rọi cả bầu trời.
Đồng tử Đoan Mộc Hùng co rút lại, trong miệng phát ra tiếng kinh hô không thể tin nổi.
“Cái gì, lẽ nào đây là cực phẩm Đế binh?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận