Từ Hôn Sau, Sư Tỷ Chủ Động Muốn Cùng Ta Song Tu

Chương 561: Diệp phong hiện thân!

Chương 561: Diệp Phong hiện thân!
Diệp Phong!
Các cường giả của các đại thần điện nhìn thân ảnh vừa xuất hiện, cái tên này thoáng qua trong đầu bọn hắn.
Bọn hắn từng xem qua bức họa của Diệp Phong, tự nhiên nhận ra thân phận của người vừa đến.
Chỉ trong khoảnh khắc gặp mặt ngắn ngủi lần đầu, bọn hắn đã có ấn tượng sâu sắc về Diệp Phong.
Tại Trung Châu, nơi cường giả nhiều như mây này, dám công khai mắng Dương Phù Sinh là lão lừa trọc thì thật sự không có mấy người.
Đôi mắt Dương Phù Sinh nheo lại, không nói lời nào, nhưng ai cũng nhận ra vị điện chủ Dương Thần Điện này đang tức giận.
Cường giả Thần Vũ Cảnh nổi giận, đủ để kinh thiên động địa.
Ánh mắt Tinh Hoa Thần và Nguyệt Vô Cực lóe lên, không biết đang suy tính điều gì, còn điện chủ Ma Thần Điện và Vu Thần Điện thì lại hứng thú đánh giá Diệp Phong.
“Lớn mật, ngươi dám khinh thường điện chủ Dương Thần Điện của ta, muốn chết phải không.”
Lúc này, Dương Hạo Bân tức giận đứng lên, thanh âm ẩn chứa sự căm phẫn ngút trời.
Hắn thân là thần tử Dương Thần Điện, có kẻ làm nhục điện chủ Dương Thần Điện của hắn như thế, sao hắn có thể không giận.
“Ta đứng ngay đây, ngươi tiến lên động thủ thử xem.”
Diệp Phong bước vào Yêu Thần cung, chỉ nhàn nhạt liếc nhìn Dương Hạo Bân rồi thu hồi ánh mắt.
“Ha ha, Diệp Phong, lần sau ngươi nói chuyện cũng nên hàm súc một chút, người ta tốt xấu gì cũng là điện chủ Dương Thần Điện, tóm lại là cần mặt mũi.”
“Dù sao người ta đầu trọc, nếu mất cả mặt mũi nữa thì còn lấy gì mà gặp người.”
Tiếng cười của Long Trì Minh vang vọng trong cung điện, hắn phát hiện tính cách của Diệp Phong vẫn khá hợp khẩu vị của hắn.
“Điện chủ, là ta cân nhắc không chu toàn, lần sau ta sẽ bảo Quy gia kiếm ít tóc xanh đội lên đầu hắn.”
Diệp Phong ngồi xuống chiếc ghế ở giữa, như thể ý thức được lỗi lầm của mình.
Khóe miệng Quy Thiên Nhiên hơi co lại, ngồi bên cạnh Diệp Phong, hắn biết Dương Phù Sinh tính tình nóng nảy, bị Diệp Phong làm nhục như vậy, chỉ sợ đã lửa giận ngút trời.
Oành!
Một luồng khí tức Thần Vũ Cảnh cấp hai đỉnh phong bạo phát ra, khiến toàn bộ Yêu Thần cung đều khẽ rung chuyển.
Mà chiếc ly đồng trong tay Dương Phù Sinh đã sớm bị bóp nát triệt để, biến thành bột mịn.
“Diệp Phong, ngươi rất có đảm lượng, nhưng những kẻ như ngươi thường thường không có kết cục tốt đẹp.”
Hai con ngươi Dương Phù Sinh đỏ thẫm, lời nói ẩn chứa sự uy hiếp không hề che giấu.
Hôm nay hắn vốn không nghĩ Yêu Thần Điện sẽ giao Diệp Phong ra, chỉ là tìm một cái cớ thôi.
Không ngờ Diệp Phong này lại dám làm nhục hắn như vậy, khiến hắn triệt để nảy sinh sát niệm.
“Chuyện này không cần điện chủ Dương Thần Điện phải bận tâm, nói không chừng ngày nào đó ngươi tức không thở được, đi trước một bước cũng không phải là không thể.”
Diệp Phong cười cười, không hề để sự uy hiếp của Dương Phù Sinh vào lòng.
Đám người Dương Thần Điện cười lạnh, Diệp Phong này còn dám uy hiếp điện chủ của bọn hắn, thực sự là không biết sống chết.
Hơn nữa đây cũng là lần đầu tiên bọn hắn nhìn thấy điện chủ tức giận như vậy, chỉ sợ Diệp Phong này đã nằm trong danh sách phải giết của điện chủ.
Các cường giả thần điện còn lại giữ im lặng, Diệp Phong này thật đúng là gan to bằng trời.
“Diệp Phong ca ca.”
Lúc này, từ bờ môi của Tô Thường Hi đang ngồi ở bàn tiệc Nguyệt Thần Điện vang lên tiếng gọi thì thầm đầy tưởng niệm.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Tô Thường Hi chậm rãi đứng dậy, tà váy tiên tung bay, nàng đã đi tới trước mặt Diệp Phong.
“Hi nhi, ngươi vẫn ổn chứ.”
Diệp Phong cười khổ một tiếng, hắn vừa vào Yêu Thần cung đã nhìn thấy Tô Thường Hi.
Chỉ là hắn biết rõ lời nói của mình sẽ chọc giận Dương Phù Sinh, nên không muốn nhận nhau với Tô Thường Hi trước mặt mọi người.
Hắn thậm chí còn đưa mắt ra hiệu cho Tô Thường Hi, nhưng cô nàng này dường như không thấy, vẫn đứng ra nhận hắn.
“Hi nhi sống rất tốt, chỉ là rất nhớ ngươi.”
Tô Thường Hi ưu nhã đáp xuống bên cạnh Diệp Phong, sau đó nhào vào lòng Diệp Phong, nói lên nỗi nhớ mong.
Giờ khắc này, sắc mặt đám người tại chỗ trở nên kỳ quái, không ít người trong bọn hắn vẫn từng thấy qua Tô Thường Hi này.
Thần nữ duy nhất của Nguyệt Thần Điện, người thừa kế duy nhất của điện chủ Nguyệt Thần Điện, sở hữu Thái Âm Chi Thể cường hãn, người theo đuổi vô số.
Ngay cả thần tử xuất sắc nhất Dương Thần Điện là Dương Hạo Bân cũng say đắm Tô Thường Hi.
Mà tình huống giờ khắc này hiển nhiên là có chút đặc sắc, Diệp Phong có mâu thuẫn với Dương Thần Điện lại có quan hệ không tầm thường với thần nữ Nguyệt Thần Điện.
Ánh mắt không ít người đều không hẹn mà cùng nhìn về phía Dương Hạo Bân, phát hiện sắc mặt Dương Hạo Bân tái mét tại chỗ.
“Thường Hi, ngươi và hắn có quan hệ gì.”
Dương Hạo Bân khó khăn mở miệng hỏi, hắn có chút không dám tin vào cảnh tượng nhìn thấy trước mắt.
“Ha ha, ngươi không trọc, nhưng mù rồi sao, nhìn không ra Hi nhi là nữ nhân của ta à?”
Diệp Phong cười lạnh một tiếng, trong mắt mang theo vẻ chế nhạo.
“Diệp Phong ca ca, ngươi đừng hiểu lầm, ta và hắn không có bất kỳ quan hệ nào. Ta đã nói với hắn nhiều lần là ta đã ‘tâm hữu sở chúc’, chỉ là hắn vẫn cứ dây dưa ta.”
Tô Thường Hi sợ Diệp Phong hiểu lầm, vội mở miệng giải thích, còn chủ động hôn lên má Diệp Phong.
“Hi nhi, ngươi không cần giải thích, ta đều hiểu. Dù sao ngươi xinh đẹp như vậy, bên cạnh có nhiều ruồi bọ vo ve cũng là chuyện bình thường.”
Diệp Phong cưng chiều sờ sờ chiếc mũi xinh của nàng, trước mặt mọi người ôm Tô Thường Hi vào lòng.
Cuộc đối thoại của hai người lọt vào tai Dương Hạo Bân, khiến sắc mặt hắn xanh mét như tàu lá chuối.
Hắn vốn cho rằng Tô Thường Hi nói với hắn đã có người thương, chỉ là sự thận trọng của nữ tử hoặc là lời từ chối khéo thôi.
Nhưng không ngờ tất cả đều là thật, hành vi trước kia của hắn, bây giờ xem ra chẳng khác nào một gã hề.
Hơn nữa người đó lại chính là Diệp Phong, kẻ vừa mới làm nhục hắn và Dương Thần Điện.
Nguyệt Vô Cực nhìn tư thế thân mật của hai người, giữa hai hàng lông mày hiện lên một nét bất đắc dĩ.
Diệp Phong này hôm nay chọc giận Dương Phù Sinh, sau này chỉ sợ không dễ sống, nói không chừng còn có thể liên lụy đến Tô Thường Hi.
“Tiểu tử này, thật đúng là có bản lĩnh nha.”
Trong mắt Long Trì Minh lóe lên tinh quang, thầm nghĩ trong lòng, lộ vẻ vô cùng chấn kinh.
Thần nữ của Nguyệt Thần Điện, điện chủ tương lai của Nguyệt Thần Điện lại bị Diệp Phong chinh phục.
“Diệp Phong, ngươi khinh thường điện chủ Dương Thần Điện của ta, bây giờ lại làm nhục ta, ta muốn đơn đấu với ngươi.”
Hai mắt Dương Hạo Bân như phun lửa, bắn ra hai tia sáng rực rỡ tựa liệt hỏa, khí thế bức người.
Đây không chỉ là ý của hắn, mà cũng là ý của điện chủ bọn hắn.
“Ồ? Ngươi muốn khiêu chiến ta?”
Khóe miệng Diệp Phong nhếch lên một đường cong nhẹ, khí tức tỏa ra từ người Dương Hạo Bân này rõ ràng là Tiên Vũ Cảnh cấp năm.
Hắn vừa hay có thể dùng tên này để thử uy lực của Yêu Thần biến.
“Không sai, trận chiến này không phân thắng bại, chỉ luận sinh tử. Có gan thì đừng làm ‘quy đầu rùa đen’.”
Dương Hạo Bân bước ra một bước, khí thế dâng cao, sát ý thực chất bao phủ về phía Diệp Phong.
“Ha ha, người của Dương Thần Điện thật đúng là không biết xấu hổ. Một kẻ Tiên Vũ Cảnh lại muốn đấu với ta, một Thánh Võ Cảnh, thật là lợi hại.”
Diệp Phong tùy ý cười, nói: “Nhưng trận chiến này ta nhận. Mạng của ngươi, ta lấy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận