Từ Hôn Sau, Sư Tỷ Chủ Động Muốn Cùng Ta Song Tu

Chương 168: Bạch Hổ môn phẫn nộ, kinh khủng truy sát đội hình!

Chương 168: Bạch Hổ Môn phẫn nộ, đội hình truy sát kinh khủng!
Lối vào Bát Hoang Thí Luyện Tràng!
Truyền tống trận của Bạch Hổ Môn dẫn đến sân thí luyện bỗng nhiên sáng lên, dưới luồng quang mang phun trào đó, hơn mười vị nam tử thanh niên lần lượt bước ra.
Khí tức của bọn hắn không ai ngoại lệ, đều là Vương Võ Cảnh cấp mười, thậm chí có vài người khí tức đã đạt đến đỉnh phong Vương Võ Cảnh cấp mười, chỉ còn cách Hoàng Võ Cảnh nửa bước chân.
Đội hình khổng lồ như vậy, tự nhiên thu hút sự chú ý của các thế lực khác.
“Ừm? Bạch Hổ Môn phái ra đội hình lớn như vậy, xem ra cái chết của Hổ Phù Sinh đã khiến Hổ Sát Thiên tức giận lắm đây.”
“Đúng vậy, tên thanh niên đeo mặt nạ và Hàn Vân Phi lần này chắc là thảm rồi, bị nhiều người truy sát như vậy, hai người họ chắc không thoát ra được đâu."
Trưởng lão Thanh Long Môn đang trấn giữ truyền tống trận nheo mắt lại, hơn mười vị cường giả Vương Võ Cảnh cấp mười, lập tức triệu tập nhiều người như vậy, xem ra Bạch Hổ Môn thật sự có phần nôn nóng rồi.
Nhưng việc mà Hàn Vân Phi cùng tên thanh niên mặt nạ kia làm thật khiến hắn hả lòng hả dạ, hắn cũng muốn báo cáo việc này cho môn chủ, xem Thanh Long Môn có thể phái người đến trợ giúp hay không.
“Đi, tiến vào trong sân thí luyện!”
Trong đội ngũ Bạch Hổ Môn, một nam tử đỉnh phong Vương Võ Cảnh cấp mười mặt không biểu cảm nói.
Nam tử tên là Ti Không Viêm, là người mạnh nhất trong đội ngũ này, cũng là thủ lĩnh của đội.
Thực lực của hắn đủ để lọt vào top 20 Thiên Hoang Địa Bảng, chỉ là tuổi của hắn đã vượt quá phạm vi xếp hạng của bảng danh sách.
Lần này bọn hắn nhận được mệnh lệnh chỉ có một: không tiếc bất cứ giá nào giết chết tên thanh niên mặt nạ và Hàn Vân Phi.
Hắn thậm chí đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc có thể phải ở lại vĩnh viễn trong sân thí luyện.
Nghe mệnh lệnh của Ti Không Viêm, Độc Cô Kiếm và Nam Cung Hàn dẫn đầu tiến vào bên trong Bát Hoang Thí Luyện Tràng, thực lực của hai người họ chỉ xếp sau Ti Không Viêm.
Theo từng cường giả tiến vào, bên trong Bát Hoang Thí Luyện Tràng sắp nổi lên một cơn phong ba bão táp lớn..................
Tại một nơi nào đó bên trong Bát Hoang Thí Luyện Tràng.
Diệp Phong và Hàn Vân Phi ngồi xếp bằng, kiểm kê từng cái lệnh bài của người Bạch Hổ Môn.
Đây đã là ngày thứ ba kể từ khi bọn hắn giết Hổ Phù Sinh, bây giờ hai người họ đã rất khó gặp được người của Bạch Hổ Môn trong sân thí luyện.
Dù sao uy danh của hai người cũng sớm đã lan truyền ra ngoài, rất nhiều người của Bạch Hổ Môn đều bị uy danh của hai người dọa sợ phải rời khỏi sân thí luyện.
“Ngươi đừng động đậy, mấy lệnh bài này đều là của ta.”
Diệp Phong cảnh giác nhìn Hàn Vân Phi, tên này không phải là muốn tranh điểm cống hiến của hắn chứ.
Động tác trên tay Hàn Vân Phi dừng lại, khóe miệng hơi giật giật, hắn thậm chí còn nghi ngờ Diệp Phong có hai nhân cách.
Lúc cho hắn hoang cốt thì hào phóng như vậy, bây giờ hắn chỉ tùy tiện chạm vào một cái lệnh bài mà suýt nữa bị tên này mắng chết.
“Haiz, số điểm cống hiến này vẫn không đủ, thật là đau đầu.” Diệp Phong khẽ thở dài một tiếng.
“Đâu phải, số điểm cống hiến này cũng không ít đâu, ngươi mới vào Thanh Long Môn mấy tháng đã muốn trở thành thành viên nội môn, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy.”
Hàn Vân Phi im lặng thầm phỉ nhổ.
Phải biết hắn đến Thanh Long Môn đã nhiều năm như vậy mà bây giờ vẫn chỉ là người của ngoại môn.
“Giá mà có người của Bạch Hổ Môn tự tìm đến cửa thì tốt quá.” Diệp Phong không khỏi thầm nghĩ.
Hàn Vân Phi liếc mắt một cái, môn chủ Bạch Hổ Môn lại không phải kẻ ngu, sao có thể để người đến nộp mạng được.
Dù có đến thì cũng là phái ra một đội hình hùng mạnh đến vây quét bọn hắn.
“Ngọa Tào!”
Hàn Vân Phi bỗng nhiên nhìn về phía chân trời, đôi mắt trong nháy mắt ngây ra.
Cái miệng này của Diệp Phong đúng là từng khai quang à, nói tới là tới liền.
“Ta chỉ thuận miệng nói thôi mà, cũng không cần đến nhiều người như vậy chứ.”
Diệp Phong cũng bị dọa sợ khi thấy gần hai mươi người cấp bậc Vương Võ Cảnh cấp mười đang đằng đằng sát khí bay về phía bọn hắn.
“Mau tách ra chạy.”
Diệp Phong thu hồi lệnh bài Bạch Hổ, phóng thẳng lên trời.
Tốc độ của Hàn Vân Phi cũng không chậm, biến mất tại chỗ cùng lúc với Diệp Phong.
Nếu chỉ là mười vị cường giả Vương Võ Cảnh cấp mười, hắn và Diệp Phong còn có thể liên thủ đánh một trận, nhưng bây giờ số lượng đã gấp đôi.
Bọn hắn còn không chắc chắn đối phương có sở hữu lượng lớn Linh phù trong tay hay không.
“Tìm thấy bọn chúng rồi, chia ra đuổi theo cho ta, đồng thời thông báo cho các đội khác bao vây tới để tiến hành vây quét.”
Nam Cung Hàn cười lạnh một tiếng.
Sau khi bọn hắn tiến vào Bát Hoang Thí Luyện Tràng, việc đầu tiên là dùng truyền âm phù báo vị trí cho nhau để tập hợp lực lượng.
Sau đó chia làm ba tổ lớn tiến hành tìm kiếm kiểu rải thảm, cuối cùng đã tìm thấy hai người này vào ngày thứ hai sau khi vào sân thí luyện.
Diệp Phong nhìn mười người đang đuổi theo sau lưng, sắc mặt hơi có chút nặng nề.
Mặc dù bây giờ trong tay hắn có Linh phù, nhưng đều là lấy được từ trong nhẫn trữ vật của người Bạch Hổ Môn.
Số Linh phù có thể gây tổn thương cho đám người sau lưng này lại càng ít ỏi.
“Tiểu tử, ngươi trốn không thoát đâu, chết đi cho ta.”
Nam Cung Hàn sử dụng một lá Thần Hành Phù, tốc độ đột ngột tăng nhanh.
Chiến lực cá nhân của bọn hắn có lẽ không bằng Diệp Phong, nhưng bọn hắn đông người, lại còn có lượng lớn Linh phù do cao tầng Bạch Hổ Môn cung cấp, đủ để triệt để chém giết tên thanh niên mặt nạ.
Diệp Phong ném ra Linh phù để cản trở tốc độ truy đuổi của đối phương, nhưng sau hơn một canh giờ bị truy đuổi, cuối cùng hắn vẫn bị mười người bao vây triệt để.
“Tiểu tử, ta xem bây giờ ngươi còn chạy đi đâu được.” Nam Cung Hàn cười lạnh nói.
Diệp Phong hít sâu một hơi, nhìn mười người đang vây quanh mình, trong con ngươi đen nhánh lóe lên một tia tàn nhẫn, xem ra hôm nay hắn phải liều mạng một phen rồi.
Đột nhiên, hắn nhìn thấy một bóng người mập mạp vừa đúng lúc đi ngang qua.
“Tước Dương Thiên, mau tới đây hỗ trợ làm thịt bọn cháu trai Bạch Hổ Môn này.”
Tước Dương Thiên nghe thấy giọng nói này, đôi mắt tròn xoe đánh giá nam tử đeo mặt nạ cách đó không xa.
Hắn đã nhận ra tên này là Diệp Phong, dù sao khí tức Thiên Vũ Cảnh quá dễ nhận biết.
Chỉ là hắn không ngờ tên này lại có thực lực và lá gan lớn như vậy, ngay cả Hổ Phù Sinh cũng dám làm thịt.
“Ta chỉ ăn ké thịt của ngươi một lần, uống ké rượu một lần thôi mà, ngươi không thể gài bẫy ta như vậy chứ.”
Trên khuôn mặt tròn trịa của Tước Dương Thiên lộ ra vẻ như muốn khóc.
Đây chính là mười người Vương Võ Cảnh cấp mười đó, làm sao mà dễ đối phó như vậy.
“Được, ta nhớ rồi, tên nhà ngươi nói không giữ lời, xem như thịt và rượu của ta cho chó ăn rồi vậy.”
Diệp Phong dùng lời nói để khích tướng.
Nếu Tước Dương Thiên này không đến giúp, hắn cũng chỉ có thể tử chiến đến cùng.
“Tước Dương Thiên, việc này không liên quan gì đến ngươi, ta khuyên ngươi đừng xen vào chuyện bao đồng.” Nam Cung Hàn lên tiếng cảnh cáo.
Tên này dù sao cũng đứng thứ ba trên Thiên Hoang Địa Bảng, nếu nhúng tay vào có lẽ sẽ phát sinh biến cố.
“Khốn kiếp! Hổ Phù Sinh còn không dám uy hiếp ta như thế, ngươi thì là cái thá gì, hôm nay chuyện này lão tử quản chắc rồi!”
Tước Dương Thiên hoàn toàn nổi giận.
Vừa dứt lời, một lá Hỏa Diễm Linh Phù xuất hiện trong tay hắn, ném thẳng về phía Nam Cung Hàn.
“Tước Dương Thiên, ngươi muốn chết à!” Nam Cung Hàn sắc mặt hơi đổi, lớn tiếng quát.
Lúc này, Diệp Phong trong vòng vây trực tiếp nổi điên, khí tức kinh khủng từ trong cơ thể hắn bùng nổ ra.
“Mẹ nó chứ, ngươi chết trước cho lão tử!”
Thiên Hoang Thương gầm thét lao ra, như mãnh thú thái cổ đang gào thét, ẩn chứa uy năng kinh khủng khiến trời đất biến sắc.
Ầm!
Một thương đâm ra, hỗn chiến bùng nổ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận