Từ Hôn Sau, Sư Tỷ Chủ Động Muốn Cùng Ta Song Tu

Chương 118: Chúng hoàng giằng co, bạo động Tinh Đấu Đại Sâm Lâm!

Chương 118: Các hoàng giả giằng co, Tinh Đấu Đại Sâm Lâm bạo động!
Thiên Cương Vương giờ phút này vẫn chưa hoàn hồn, khuôn mặt run rẩy, hắn chưa bao giờ cảm giác cái chết gần đến thế.
Hắn nhìn Diệp Phong và đám người đang chạy trốn, trong ánh mắt đều là vẻ oán độc.
Mất một cánh tay phải, thực lực của hắn tất nhiên sẽ giảm sút, nhưng bất kể phải trả giá lớn thế nào, hắn đều muốn làm thịt Diệp Phong.
Nếu không, chuyện này sẽ là tâm ma vĩnh viễn của hắn.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Lúc này, Thần Long Hoàng dẫn đầu đuổi tới.
Kim Tượng Hoàng, Phong Lôi Hoàng, Thiên Cương Hoàng và những người khác lần lượt đuổi tới.
Bọn hắn nhìn hai cỗ thi thể tại hiện trường, sắc mặt hết sức khó coi.
Từ lúc tín hiệu cầu cứu được phát ra, cho đến khi bọn hắn đến hiện trường, chưa tới nửa khắc đồng hồ.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, hai đại cường giả Hoàng Võ cảnh đã ngã xuống, Thiên Cương Vương Hoàng Võ cảnh cấp bốn bị cụt tay.
Chuyện này tuyệt không phải chỉ một mình nam tử thần bí chạy ra từ bí cảnh Huyền Võ có thể làm được.
“Là Diệp Phong, hắn liên thủ với hai yêu thú Hoàng Võ cảnh cấp bốn, phục kích Quỷ Kiếm môn chủ. Lúc ta chạy đến thì hai tên phế vật này một chết một tàn.” Thiên Cương Vương mặt âm trầm kể lại chuyện đã xảy ra.
Nghe vậy, sắc mặt mọi người đều biến đổi.
Đại yêu Hoàng Võ cảnh cấp bốn, thực lực vượt qua bảy thành người có mặt ở đây.
Huống chi bọn hắn ở ngoài sáng, Diệp Phong ở trong tối, nếu tiếp tục tìm kiếm, nói không chừng còn bị Diệp Phong đánh lén và vây công.
“Các ngươi có ý kiến gì không?” Thần Long Hoàng đưa mắt nhìn sang Thiên Cương Hoàng và những người khác.
“Diệp Phong có thể đã dùng Sinh Mệnh Linh Tuyền để thuyết phục yêu thú Hoàng cấp, rất có thể hắn sẽ tiếp tục làm vậy, chúng ta phải ngăn cản hắn.” Thiên Cương Hoàng nói ra suy đoán và ý kiến của mình.
Nếu để Diệp Phong tiếp tục làm như vậy, bọn hắn không những không lấy được Sinh Mệnh Linh Tuyền, mà còn sẽ rơi vào vòng vây của đông đảo yêu thú Hoàng cấp.
“Vậy thì xâm nhập vào sâu bên trong Tinh Đấu Sâm Lâm, ép buộc đám bá chủ rừng rậm này giao Diệp Phong ra.” Giọng nói của Phong Lôi Hoàng như sấm sét, vang vọng bên tai mọi người.
Đối với Sinh Mệnh Linh Tuyền, hắn thế bắt buộc phải có được.
“Làm vậy liệu có chọc giận hoàn toàn đám yêu thú không?” Một cường giả Hoàng Võ cảnh lo lắng nói.
Số lượng yêu thú Hoàng cấp trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm không ít hơn bọn hắn.
Vạn nhất bùng nổ đại chiến, số cường giả Hoàng Võ cảnh tham chiến sẽ lên tới cả trăm vị.
“Chọc giận thì thế nào? Chỉ bằng nhiều người chúng ta liên thủ như vậy, đám bá chủ yêu thú kia cũng phải sợ chúng ta bảy phần. Ngươi nếu sợ thì bây giờ có thể rời đi.” Phong Lôi Hoàng lạnh lùng hừ nói.
Cuối cùng, hơn mười vị cường giả Hoàng Võ cảnh đạt thành nhất trí, xâm nhập nơi sâu nhất của Tinh Đấu Sâm Lâm, ép buộc đám bá chủ yêu thú giao ra Diệp Phong...
***
Sau khi Diệp Phong và đoàn người trốn đi xa, họ đã đến lãnh địa của Huyền Băng Ngọc Sư để tĩnh dưỡng.
Sau lần tập kích này của bọn họ, đám hoàng giả kia chắc chắn sẽ càng thêm cảnh giác, trong thời gian ngắn muốn tìm cơ hội lần nữa là rất khó.
“Quy gia, ngươi sao rồi?” Diệp Phong nhìn Không Gian Rùa từ lúc trở về vẫn luôn im lặng, bèn hỏi.
“Tiểu tử, sau vụ truy sát lần này, ngươi an phận một chút cho ta. Quy gia ta đây còn muốn sống thêm mấy năm.” Không Gian Rùa thở dài một hơi nặng nề.
Hắn cũng không biết ba năm tới phải sống thế nào.
Diệp Phong vốn định phản bác vài câu, nhưng thấy đối phương khổ sở như vậy nên đành nuốt lời lại.
Mặc dù Không Gian Rùa không nói, nhưng hắn có thể nhận ra rằng cả Không Gian Thuấn Di lẫn Không Gian Giam Cầm, dường như đều không phải là thứ mà Không Gian Rùa hiện tại có thể tùy tiện sử dụng.
“Đây là mười giọt Sinh Mệnh Linh Tuyền, hai vị cầm lấy đi. Mặc dù không thể giết được Thiên Cương Vương, nhưng chặt được cánh tay kia của hắn cũng làm ta rất hả hê.” Diệp Phong lấy ra mười giọt Sinh Mệnh Linh Tuyền đưa cho Huyền Băng Ngọc Sư và Xích Diễm Bạch Hổ.
Biểu hiện hết sức mình của hai yêu thú vừa rồi hắn đều nhìn thấy cả, cho nên cũng nên thưởng thêm một chút để lôi kéo đối phương.
Hơn nữa, có thể hắn còn cần nhờ đối phương giúp mình lôi kéo thêm vài yêu thú nữa.
“Nhân loại, ngươi tuy cũng thuộc hạng xảo trá, nhưng ít nhất còn giữ chữ tín hơn kẻ khác.” Huyền Băng Ngọc Sư và Xích Diễm Bạch Hổ cũng không khách khí, nhận lấy Sinh Mệnh Linh Tuyền.
Thứ này không chỉ có thể tăng tuổi thọ và thực lực khi dùng lần đầu, mà còn có thể nhanh chóng hồi phục thương thế khi bị trọng thương.
“Phải rồi, hai vị còn biết Yêu Hoàng nào khác không? Thực lực tốt nhất là Hoàng Võ cảnh cấp ba hoặc cấp bốn, đương nhiên phải là loại coi trọng chữ tín một chút.” Diệp Phong dò hỏi.
Bây giờ hắn muốn phá giải cục diện bị truy sát lần này, cách tốt nhất là dùng các Yêu Hoàng làm trợ thủ, phục kích các cường giả Hoàng Võ cảnh của những quốc gia kia.
“Có, ta biết một con gấu ngốc. Hắn tuy đầu óc hơi khờ, nhưng vẫn rất coi trọng chữ tín.” Huyền Băng Ngọc Sư đưa ra một ứng cử viên.
“Tốt, vậy chúng ta nghỉ ngơi trước đã, sau đó sẽ đi tìm hắn.”
Ngay lúc Diệp Phong và mọi người đang trò chuyện, hơn mười vị cường giả Hoàng Võ cảnh do Thần Long Hoàng dẫn đầu đã bùng phát khí thế ngập trời, xông thẳng vào vùng cấm địa sinh mệnh của Tinh Đấu Sâm Lâm.
Trên đường bọn hắn đi qua, chim thú tán loạn, vạn linh né tránh, chúng sinh đều sợ hãi.
Nhưng hành vi ngang ngược như vậy cũng đã hoàn toàn chọc giận đông đảo Yêu Hoàng trong vùng cấm địa sinh mệnh của Tinh Đấu Sâm Lâm.
“Gào!” “Gào!!” “Gào!!!”
Từng tiếng gầm giận dữ vang vọng khắp khu rừng vạn dặm, từng con yêu thú Hoàng cấp bay vọt lên không, căm tức nhìn đám nhân loại phía trước.
“Nhân loại, cút về! Nơi này không phải chỗ cho các ngươi giương oai!” Một con Khiếu Nguyệt Thiên Lang gầm lên giận dữ, toàn thân tỏa ra khí tức khát máu.
“Nói nhảm với bọn chúng làm gì? Trước đây bọn chúng nghênh ngang đi lại trong rừng như vậy, chúng ta đã mở một mắt nhắm một mắt rồi.” “Bây giờ đám nhân loại các ngươi lại còn muốn đặt chân vào vùng cấm địa sinh mệnh cuối cùng của chúng ta, thật sự coi chúng ta sợ các ngươi chắc?” Một con Hoàng Kim Cự Ngạc sát ý ngập trời, giọng nói lạnh lẽo vang vọng giữa thiên địa.
Thần Long Hoàng và đoàn người dừng thân hình, đứng trên hư không, đối mặt với mấy chục Yêu Hoàng từ xa.
Bọn hắn tuy chưa nói lời nào, nhưng uy thế vô tận tỏa ra khiến không ít Yêu Hoàng phải kiêng dè.
Đặc biệt là bốn người Thần Long Hoàng, Kim Tượng Hoàng, Thiên Cương Hoàng và Phong Lôi Hoàng, khí tức Hoàng Võ cảnh cấp năm của họ không thể không khiến tất cả Yêu Hoàng phải xem trọng.
“Chuyến đi này của chúng ta chỉ có một mục đích, đó là tìm kiếm hai người trong khu rừng rậm này của các ngươi. Nếu tìm được hai người đó, chúng ta sẽ lập tức rút lui.” Giọng nói hùng hậu vô song của Thần Long Hoàng truyền vào tai mỗi Yêu Hoàng.
Tu vi của hắn đạt tới đỉnh phong Hoàng Võ cảnh cấp năm, thực lực đứng đầu Càn Vực. Cho dù ở trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm rộng lớn này, muốn tìm ra một Yêu Hoàng có tu vi tương đương cũng là cực kỳ khó khăn.
Đây cũng là lý do hắn có tư cách cuồng vọng.
“Ồ? Các ngươi bày trận thế lớn như vậy mà còn không bắt được hai tên nhân loại sao?” Khiếu Nguyệt Thiên Lang cười nhạo một tiếng, lời nói ẩn chứa sự châm chọc cực lớn.
Hơn mười cường giả Hoàng Võ cảnh mà bắt không được hai người, chuyện này nói ra đúng là trò cười lớn.
“Có một kẻ am hiểu Không Gian Chi Lực, nếu không ngươi nghĩ Bản Hoàng lại để bọn chúng chạy thoát sao?” Lúc Thần Long Hoàng nói lời này, vẻ mặt cũng thoáng âm trầm.
“Đó là chuyện của các ngươi. Bây giờ lập tức rút lui, nếu không hậu quả các ngươi không thể tưởng tượng nổi đâu!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận