Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào

Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào - Chương 90: Cái gì? Hộ chiếu giây bên dưới? Võ Đang sơn đã bay đi một nhóm! (length: 8289)

Giữa trưa, Trần Tiên mang theo Bach bọn họ mua sắm trở về thì thấy trước cổng có thêm một chiếc Ford bán tải và một chiếc Jeep việt dã.
Trên người Tam Linh cũng khoác thêm một bộ trường bào màu kaki, trông rất phiêu dật.
Đó là đồ mà họ mua được ở cửa hàng đạo cụ bên Hollywood, bộ đồ cosplay Lư Khắc Thiên Hành Giả trong Star Wars, chất lượng cũng không tệ, Trần Tiên mua cho mỗi người ba bộ.
Còn về trang phục pháp sư Thượng Cổ Tôn Giả thì vì không thấy nên không mua, với cả để bọn họ mặc màu vàng cũng không hợp lắm.
Marian thì cầm lồng nhốt gà vịt con đi ra sau vườn.
Đặc Lan Khắc Tư và Bach thì đang khiêng đồ dùng, đồ nấu bếp, bộ đồ ăn và các vật dụng còn thiếu khác của đạo quán.
Trần Tiên và họ tuy không cần ăn cơm, nhưng đợi những người khác ở Chân Tiên quan tới thì chắc chắn cần ăn uống.
Trừ khi Trần Tiên biến tất cả thành linh thể, nhưng điều đó thực sự không cần thiết.
Đám đông và truyền thông vây xem trước cửa đạo quán thấy hai linh bay lơ lửng vận chuyển đồ vật thì vô cùng kinh ngạc.
Có những thứ hai người trưởng thành mới khiêng được, mà họ lại cầm rất nhẹ nhàng, sức mạnh lớn hơn người sống rất nhiều.
Ngay khi hai linh sắp chuyển xong và chuẩn bị đóng cửa thì hai người đàn ông trung niên lịch sự cùng trợ lý từ trong đám đông chen ra.
“Tiên sinh Bach, tiên sinh Đặc Lan Khắc Tư, xin chờ một chút!”
“Xin dừng bước, đạo quán hiện tại không tiếp khách, muốn gặp Trần giáo chủ thì hãy gửi thư hẹn trước.”
“Chúng tôi có gửi rồi, nhưng ngài ấy không trả lời, chúng tôi là nhà khoa học của viện nghiên cứu linh hồn và tinh thần, xin cho chúng tôi nghiên cứu các ngài một chút!”
Bach và Đặc Lan Khắc Tư nhìn nhau, EQ của nhà khoa học thấp đến vậy sao?
Hai người không nói hai lời liền đóng sập cửa lại.
Rầm!
Cái gì chứ, còn đòi nghiên cứu bọn họ, coi bọn họ là chuột bạch à?
Bach và Đặc Lan Khắc Tư đều thầm mắng trong lòng một câu rồi khiêng đồ vào phòng chứa đồ.
Ngoài cửa, hai nhà khoa học bị ăn bế môn canh thì vô cùng khó chịu.
“Đáng ghét! Sao họ có thể như vậy!”
“Đúng vậy, một chút tinh thần cống hiến cho khoa học cũng không có!”
Đám đông vây xem xung quanh thì cạn lời, có fan của Chân Tiên quan còn không nhịn được mà chửi thẳng mặt.
“Fuck, vừa mở miệng đã đòi người ta cho các ngươi nghiên cứu, các ngươi coi họ là chuột bạch hay vật thí nghiệm à!”
“Hai cái đồ não tàn! Cho các ngươi nghiên cứu thì nghiên cứu được cái gì? Muốn lừa tiền thí nghiệm hả?”
“Về chuyên môn tinh thần và linh hồn thì các ngươi chẳng khác gì người nguyên thủy thời kỳ đồ đá, các ngươi nghiên cứu cái rắm!”
“Xem ra không phải nhà khoa học nào cũng đáng được tôn trọng, vì có những người còn không tôn trọng người khác.”
“Còn chưa gì đã tính toán đến chuyện người ta hy sinh, sao các ngươi không tự đi mà chết đi!”
“Bọn họ hy sinh cho khoa học, sau đó các ngươi lấy giải thưởng đúng không? Có thành quả nghiên cứu thì giành bản quyền, hắc, lại biến thành công cụ kiếm tiền riêng của các ngươi đúng không.”
Giữa những tiếng chửi rủa của đám đông, hai nhà khoa học ngu ngốc kia cùng trợ lý xám xịt bỏ đi.
Chuyện này cũng bị cánh truyền thông đang ngồi chờ quay lại và đưa lên mạng.
Trên mạng, đa số mọi người đều có chung ý kiến với đám đông vây xem, lên án phát ngôn ngu ngốc của hai nhà khoa học.
Tất nhiên cũng có một số ít người cho rằng các nhà khoa học là đúng, hoặc chỉ là diễn đạt có sai sót.
Mà những nhà khoa học đã gửi thư hẹn trước cho Trần Tiên thì lại vô cùng tức giận, bởi vì sự việc vừa rồi mà giờ Chân Tiên quan chắc chắn sẽ rất ác cảm với bọn họ.
"Hai tên ngốc này! Chả biết chúng nó sốt ruột cái gì!"
"Không có năng lực của Einstein mà lại mắc bệnh của Einstein, mẹ nó."
...
Trần Tiên vừa về đến đạo quán thì nhận được tin báo từ Bon Kurei bên Texas, hắn ta đã khảo sát thực tế ba địa điểm và gửi cho hắn.
Mỗi địa điểm đều có kèm vài tấm hình chụp từ những góc khác nhau.
Cuối cùng Trần Tiên chọn bình nguyên bên cạnh hồ nghiên cứu ma thuật, nơi đó rất rộng lớn và xung quanh có khá nhiều đồng ruộng.
Ngoài ra hồ nghiên cứu ma thuật có thể chứa nước sau những trận mưa, lòng sông khô cạn ở gần đó cũng có thể thu nước mưa rồi đưa đến nơi khác.
Chọn được địa điểm và hẹn thời gian, để họ chuẩn bị pháp đàn, bàn ghế và lễ vật các thứ thì cũng không còn chuyện gì khác.
Trần Tiên đăng thời gian địa điểm lên tài khoản xã hội, còn kèm theo một câu "chỉ thiếu trợ thủ từ Viêm quốc đến đây."
Áp lực lập tức dồn về Bộ Ngoại Giao Mỹ.
Người của bộ ngoại giao lúc này đều đau cả đầu.
"Đã trả lời rồi! Đã trả lời rồi, đừng có giục!"
Trong nước.
Việc Trần Tiên tuyên bố muốn đi Texas cầu mưa để giải quyết đại hạn ngày hôm qua đã gây xôn xao dư luận.
Mọi trang mạng đều tràn ngập các tiêu đề liên quan đến việc Huyền Vân đạo trưởng đến Texas cầu mưa.
« Nói là cầu mưa, nhưng thật ra là đi gọi gió gọi mưa đấy chứ? » « Gọi gió gọi mưa được thì còn nói mình không phải thần tiên làm gì?! » « Ô ô, đừng để ý đến bọn họ Huyền Vân đạo trưởng, để gạo cũ tiếp tục khô hạn có phải tốt hơn không? » « Đúng đó! Quan tâm bọn họ làm gì! » « Vô tri thật đáng sợ, mấy người sợ là không biết Texas gạo cũ bị hạn hán thì giá lương thực trong nước như đậu nành và ngô cũng sẽ tăng vọt à? » « Hơn nữa nó mà đã tăng lên rồi thì không xuống được đâu, có thể tham khảo giá xăng ấy. » « Cuối cùng cũng có người biết chuyện, đừng để hận thù che mờ mắt, hạn hán như này sẽ chỉ ảnh hưởng đến dân thường nghèo khổ thôi, với đám chính trị gia và nhà tư bản gây chiến thì không ảnh hưởng gì cả, thậm chí bọn họ còn có thể thừa cơ phát tài. » « Tê, lẽ nào Huyền Vân đạo trưởng ra tay là vì chuyện này? » « Chắc chắn là vậy rồi! » Cùng lúc đó, giới đạo môn trong nước phát hiện một chuyện, đó là việc xin hộ chiếu trở nên cực kỳ dễ dàng, rất nhiều người trước đó bị kẹt không qua được đều được cấp hộ chiếu.
Dù sao thì không phải chỉ có một mình Chân Tiên quan ở Mỹ, giới đạo môn thực tế đã sớm phát triển ở bên đó.
Hiện tại, Mỹ đang có 54 đạo quán với hơn 34.000 đạo sĩ đăng ký.
Các đạo quán và đạo sĩ này còn có một tổ chức tu đạo chính thức, là Hiệp hội Khí công toàn nước Mỹ (NQA).
Các đại lão của các giáo phái lúc đầu còn than thở tiếc nuối trong nhóm QQ rằng không thể đến Mỹ tham gia sự kiện trọng đại này.
Đại pháp sư Lôi Minh của Lão Quân Sơn: “Haizz, nếu không phải hộ chiếu không xin được trong thời gian ngắn thì ta cũng muốn bay sang hiện trường xem và học hỏi.”
Chưởng môn Ngọc Cơ Tử của Thanh Tiêu Cung: “Huyền Vân chân nhân đúng là rất nhanh gọn.”
Thiên sư Trương Hoài Đức của Long Hổ Sơn: “Cũng không còn cách nào, chúng ta có thể chờ chứ những sinh linh ở khu vực hạn hán thì không thể đợi được.”
Pháp sư Vân Phù của Bạch Vân Quan: “Tiếc quá, tiếc quá…”
Chưởng môn Vương Đạt Chí của Mao Sơn: “Ơ? Hộ chiếu khó làm à? Chiều nay ta đi xin, nói là đạo sĩ và đi giúp Huyền Vân chân nhân thì mấy người Tây kia cấp liền tại chỗ, nghe nói đại sứ quán còn muốn bố trí chuyến bay đặc biệt cho chúng ta, nghe nói người của Võ Đang Sơn cũng bay đi một nhóm rồi.”
Cao Công Túc Ngọc của Thanh Thành Sơn: “Thảo!”
Cao Công Cát Trân của Linh Bảo Phái: “Hay cho Nguyên Đức lão tặc, thảo nào nãy giờ im re!”
Chân nhân Thiết Trúc của Lao Sơn: “Bần đạo chợt nhớ ra có việc, xin phép offline trước!”
Đại pháp sư Lôi Minh của Lão Quân Sơn: “Ta cũng offline.”
Chưởng môn Vương Đạt Chí của Mao Sơn: “Sao tự nhiên mọi người đều offline hết vậy?”
Chân nhân sấm vang của Lão Quân Sơn: “Đều đi làm hộ chiếu…”
Chưởng môn Vương Đạt Chí của Mao Sơn: “Sao ngươi không đi?”
Chân nhân sấm vang của Lão Quân Sơn: “Đạo gia bốc thăm thua, được sắp xếp ở nhà, ô ô ô…”
Chưởng môn Vương Đạt Chí của Mao Sơn: “….”
Bạn cần đăng nhập để bình luận