Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào

Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào - Chương 171: Tin tức tốt, tin tức xấu (length: 7857)

Trong Hắc cung, hội nghị video khẩn cấp đang được tiến hành.
Không phải cuộc họp với tổng thống hay các lãnh đạo bộ ban ngành an toàn, mà là một đám chủ gia tộc tài phiệt siêu cấp Âu Mỹ đang nắm quyền chi phối.
Khi bọn hắn nghe tin có bom hạt nhân bị phần tử khủng bố mang đến New York, cả đám đều phát cuồng.
Bởi vì không ít người trong số họ đang ở New York, hoặc trụ sở công ty chính đặt ở đó.
Điều này sắp sụp đổ, không chỉ đơn giản là những thường dân chết thảm.
Tất cả mọi người sẽ phải chịu tổn thất to lớn, thậm chí một số người có thể vì thế mà phá sản.
Ví dụ như tất cả tài liệu và nhân viên quản lý trong công ty đều biến mất, ngươi nghĩ liệu có thể bù đắp lại trong thời gian ngắn không? Còn có những tài liệu khách hàng, hợp đồng thương mại các thứ nữa.
Rất nhiều nhà máy gặp hỏa hoạn dù có bồi thường bảo hiểm, lão bản vẫn nhảy lầu, chính vì các hợp đồng với đối tác mới là thứ rắc rối nhất.
Hơn nữa Phố Wall ở New York mà bị ảnh hưởng, vậy thì tài sản của rất nhiều người trong số họ sẽ theo đó bốc hơi.
"What the fuck! FBI và CIA là lũ heo à! Tại sao đến khi sự việc xảy ra rồi mới phát hiện!"
"Tìm! Mau cho chúng ta tìm ra! Nếu nó phát nổ, thì ông tổng thống này chuẩn bị mà vào tù đi!"
"Bất kể trả giá nào, cũng phải ngăn chặn tất cả chuyện này! Nghe rõ chưa!"
Bị đám tư bản thực sự này chửi mắng một hồi, tổng thống trong lòng vô cùng tức giận, nhưng hắn cũng không có cách nào, ai bảo hắn chỉ là một con rối do chúng nâng đỡ.
"Chúng ta đã liên hệ Trần giáo chủ giúp đỡ... chỉ là..."
Đám tài phiệt siêu cấp mặt mày hớn hở.
"Đúng! Tìm hắn! Hắn nhất định có thể tìm ra quả bom hạt nhân ở đâu!"
"Chỉ là cái gì? Hắn có điều kiện gì sao?"
"Hiện giờ hắn có muốn làm tổng thống thì ông cũng phải đồng ý trước đi!"
"... "
Tổng thống trực tiếp câm nín, các người thật là dám nói, đồng ý trước rồi sau đó quỵt nợ sao? Mẹ nó ta có chín cái mạng cũng không dám làm vậy!
"Hắn không nói điều kiện, chỉ nói hỗ trợ điều tra việc có liên quan đến sinh tử của rất nhiều người, hắn phải nỗ lực cái giá rất lớn, cho nên không muốn nhúng tay."
"... "
Tất cả mọi người đều rơi vào trầm mặc, kiểu tình huống không ra điều kiện như vậy mới khó giải quyết nhất.
"Cho hắn 100 tỷ đô la! Số tiền đó đủ để hắn làm bất cứ chuyện gì!"
"Thánh đại đạo của ta có một tòa cao ốc thương mại, có thể cho bọn họ làm trụ sở cơ quan từ thiện, như vậy họ không cần phải đi thuê mặt bằng, hơn nữa gần thì cũng dễ quản lý."
"Hắn đến Mỹ là để truyền đạo, nói với hắn nếu có thể giúp chúng ta vượt qua khó khăn lần này, lần tới tại quốc hội chúng ta sẽ đề xuất luật pháp lập Đạo giáo thành Quốc giáo, nếu không thành công, chúng ta sẽ cùng nhau bảo vệ Đạo giáo, giống như cách bảo vệ người Lục Mang vậy."
"... "
Tổng thống trực tiếp trợn tròn mắt, mẹ nó đây thật sự là điều kiện mà mấy con quỷ hút máu này đưa ra được ư?
Nhất là cái cuối cùng... e rằng sẽ gây nên sóng to gió lớn trên toàn thế giới.
Mặc dù định trước sẽ không thành công, nhưng chỉ cần ở trong quốc hội đề xuất được một điều khoản như vậy, cũng đủ để đi vào sử sách.
Đạo giáo suýt nữa trở thành Quốc giáo của siêu cường quốc Mỹ, chỉ một câu nói kia thôi, Đạo giáo liền có thể sánh ngang với tứ đại tôn giáo trên thế giới.
Tổng thống lập tức gọi điện thoại cho Fred kể lại các điều kiện bên này.
Về phần tại sao tổng thống không tự liên lạc với Trần Tiên, vì hắn cảm thấy dễ tìm người trung gian để thăm dò hơn.
Mà Fred, chính là lựa chọn tốt nhất.
Fred nghe xong thì vô cùng kinh hãi, đồng thời trong lòng cũng có chút sợ hãi.
Điều kiện hậu hĩnh như vậy, lỡ bọn họ quay đầu quỵt nợ thì sao?
Nếu quay đầu họ không giữ lời, mình chẳng phải là người đầu tiên gánh cơn giận của thần linh sao?!
Bất quá bây giờ trước mắt vẫn nên giải quyết vấn đề nan giải mới là quan trọng nhất.
Hắn kiên quyết một lần nữa gọi điện thoại cho Trần Tiên.
Người giấy số hai của Trần Tiên bắt máy, Fred lập tức nói lại các điều kiện hậu hĩnh bên phía tổng thống.
Người giấy số hai một vẻ mặt cổ quái, quốc hội đề xuất lập Đạo giáo thành Quốc giáo? Mặc dù biết trước sẽ không thành công, nhưng các ngươi thật không sợ phép màu xảy ra, bất cẩn một cái lại được thông qua hết phiếu sao?
"Được thôi, bất quá nói trước, đây là tiền công hỗ trợ điều tra nguy cơ bom hạt nhân ở New York, không liên quan đến cái khác, đừng có về sau cầm chuyện này ra yêu cầu ta giúp nữa."
Nghe được người giấy phân thân đồng ý giúp đỡ, Fred liền thở phào nhẹ nhõm hơn phân nửa.
"Đúng đúng, phiền ngài nhanh giúp chúng tôi điều tra một chút, mỗi một giây chậm trễ, thì đầu đạn hạt nhân kia cũng có thể đã đi sâu vào trung tâm thành phố New York."
"Được rồi, ta xem chút..."
Người giấy số hai trầm mặc một lúc rồi âm thanh vang lên trở lại.
"À, chỗ ta có một tin tốt với một tin xấu đây."
"... "
Nụ cười trên mặt Fred trực tiếp cứng lại, hiện tại thứ khiến người ta sợ hãi nhất chính là tin xấu.
Ngay sau đó người giấy số hai tiếp tục nói: "Tin tốt là, quả bom hạt nhân mang đến New York là giả!"
"Thật sao?! Tốt quá rồi! Ha ha ha!"
Fred kích động cười to, cầm điện thoại xông ra bên ngoài phòng làm việc, hướng đám người đang căng thẳng tinh thần kêu lên: "Trần giáo chủ nói quả bom hạt nhân mang đến New York là giả!"
Toàn bộ đại sảnh làm việc im lặng trong chốc lát, sau đó liền hoan hô ầm ĩ.
"Oa hô!!!"
Nhưng rất nhanh bọn họ liền không hô được nữa, bởi vì giọng nói của người giấy số hai thông qua điện thoại vang lên.
"Tin xấu là, bom hạt nhân thật đã tiến vào Washington, đang hướng về trung tâm thành phố, mục tiêu của đối phương là thủ đô Washington chứ không phải trung tâm kinh tế New York, các người mau bảo tổng thống chạy trốn đi."
"... "
Nụ cười trên mặt Fred trực tiếp cứng đờ.
Tất cả mọi người trong văn phòng với vẻ mặt vô cùng hoảng sợ nhìn cái điện thoại trong tay hắn.
Vì trụ sở FBI cũng ở Washington, rất có thể bọn họ cũng nằm trong vùng ảnh hưởng.
"A! Shit!"
Fred xoay người lao về văn phòng, kết quả sàn nhà quá trơn nên ngã sấp mặt.
Nhưng hắn không màng đến đau đớn, vội vàng dùng cả tay chân bò dậy chạy vào văn phòng cầm điện thoại lên liên lạc cho Hắc cung.
Khi tổng thống bắt máy, liền vội vàng hỏi: "Tìm được bom hạt nhân ở New York chưa?"
Fred vội vàng nói: "Bom hạt nhân ở New York là giả!"
Tổng thống cười hề hề: "Tốt quá rồi!"
Fred kích động nói: "Không! Một chút cũng không tốt! Bởi vì bom hạt nhân thật đã ở Washington, đang tiến vào trung tâm thành phố!!!"
Nụ cười trên mặt tổng thống lập tức biến mất, bởi vì hắn cảm thấy có một luồng khí lạnh từ lòng bàn chân xộc thẳng lên đỉnh đầu.
"Ward? Fuck!!!"
Có vài tài phiệt đang kết nối trực tuyến đã phát ra tiếng nổ đùng đoàng.
Vì bọn họ đang ở khu nhà giàu gần trung tâm thành phố Washington.
Rắc!
Một giây sau, đường dây bên chỗ họ liền trực tiếp bị ngắt, không cần nghĩ cũng biết là họ đã bỏ chạy.
Còn những người khác cũng có vẻ mặt khó coi, Washington nếu bị bom hạt nhân phát nổ, chính phủ liên bang tê liệt, phỏng chừng cuối tuần liền có thể thấy một nước Mỹ tan đàn xẻ nghé.
Tổng thống mặt mày trắng bệch đứng lên nói: "Ta đi xuống nhà an toàn dưới lòng đất trốn đã, còn chuyện khác để sau khi ta sống sót rồi tính tiếp..."
Nói xong người đó liền cúp máy.
...
Trên bầu trời Washington, Quetzalcoatlus đang bay lượn với tốc độ cực nhanh, khiến cho toàn bộ hệ thống báo động phòng không phải phát báo động.
Ngay sau đó, ba bóng người từ trên trời rơi xuống, lao nhanh về phía chiếc xe tải đông lạnh đang đi về phía trung tâm thành phố...
Bạn cần đăng nhập để bình luận