Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào

Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào - Chương 407: Ma đạo Chí Tôn ×, địa đạo chúa tể? (length: 7984)

[Thời hạn phúc lợi cửa hàng đã được làm mới.] Tuần này có ưu đãi đặc biệt:
1. Thiên Cương 36 thần thông? Phi Thân Thác Tích (tích phân) 2. Vạn khí chảy xiết (2000 tích phân) 3. Nuôi thi thuật (500 tích phân) 4. Cửu U minh suối (1000 tích phân) x100 5. Mảnh vỡ cực phẩm linh bảo Địa ngục tháp (5000 tích phân) x1 Trần Tiên liếc qua, liền vung tay mua hết 1, 2, 3, 5.
Còn loại thứ 4 Cửu U minh suối, 1000 tích phân một bình, hắn cũng mua trước một bình dùng thử. Dù sao, 100 bình kia là 10 vạn tích phân, không thể nào mua hết được.
Ba thẻ ngọc giản lớn nhỏ khác nhau và một mảnh vỡ Địa ngục tháp rơi trên bàn sách.
Lúc Trần Tiên lấy Địa ngục tháp ra để ghép nốt mảnh cuối cùng thì tiếng nhắc nhở của hệ thống lại vang lên.
[Đã kết toán pháp thuật võ công đã tải lên, chúc mừng ký chủ nhận được điểm danh vọng tích phân.] [Đã kết toán tích phân truyền đạo chư thiên lần thứ nhất.] Trần Tiên nhíu mày. Lợi ích do tải lên pháp thuật võ công lần này lại ít hơn so với Châu Thiếu.
Mà lợi ích của việc truyền đạo chư thiên lần thứ nhất lại tăng trưởng có chút chậm. Không biết có phải do đa số người đều có thể luyện võ nên càng tin vào sức mạnh của bản thân mà không tín ngưỡng hắn hay không.
Thứ ba, các chư thiên vốn đã có lực lượng tuyệt đối từ trước, giờ lại không dễ truyền đạo, Trần Tiên bỗng thấy hơi mệt mỏi.
Vì phân ra quá nhiều hóa thân cũng rất mệt. Hóa thân không giống người giấy phân thân, bình thường có thể dùng máy tách để xử lý. Mọi trải nghiệm của hóa thân đều truyền về cho hắn liên tục.
Cho dù là máy tính đa nhân, đa luồng, treo quá nhiều nhiệm vụ cũng sẽ bị giật.
“Vẫn là nên đặt ra một giới hạn cho bản thân. Sau chư thiên thứ năm, cứ phân ra thêm một hóa thân thì thu hồi lại một hóa thân.” Mà lúc này, mảnh vỡ Địa ngục tháp cuối cùng đã hoàn toàn dung hợp.
Một giây sau, toàn bộ Địa ngục tháp sáng lên một vầng u quang, rồi u quang bành trướng nhanh chóng, trong nháy mắt xuyên qua tường và mái nhà, bao trùm toàn bộ bầu trời, vây lấy cả tòa lầu các.
Vầng u quang trùng thiên biến cả ánh trăng trên trời thành màu đỏ tím.
Rồi một tòa cự tháp chín tầng, chạm tới cả tầng khí quyển ngoài vũ trụ, hiện lên hư ảnh giữa không trung, trong mỗi tầng tháp giống như đều có một tiểu thế giới chưa được khai mở.
Đêm khuya thanh vắng, làm người dân khu vực Bắc Mỹ phải giật mình.
“Oh my god! Đây là cái quái gì vậy!” “A! Shit! Chắc chắn đêm nay ta uống hơi nhiều rồi!” “Cái thứ này nhìn có vẻ giống kiến trúc của Viêm Quốc nhỉ.” “Khoan đã, không phải là Trần giáo chủ đấy chứ?” Quả nhiên người dân khu vực Bắc Mỹ rất nhanh đã bình tĩnh lại.
Chẳng qua chỉ là quen tai thôi mà.
“Chắc chắn là hắn.” “Cái màu tím đen này nhìn sao có cảm giác hơi đáng sợ nhỉ?” “Nghe nói ở Viêm Quốc, màu tím là biểu tượng của sự giàu sang phú quý, là màu sắc trân quý nhất, màu tím mà chuyển thành đen chắc là mức tối đa rồi.” “A...Thì ra là thế?” Không ít người nửa tin nửa ngờ nhìn hư ảnh cự tháp trên bầu trời.
Vì thứ này, nhìn kiểu gì cũng thấy dọa người.
Trần Tiên đưa tay bắt lấy Địa ngục tháp đang lơ lửng giữa không trung. Sau khi dùng Địa đạo trải qua áp chế nó, hư ảnh trên trời và u quang trùng thiên mới từ từ tan biến.
Mà thông tin của Địa ngục tháp cũng hiện lên trong não hắn.
[Địa ngục tháp: Cực phẩm Tiên Thiên linh bảo được sinh ra trong hỗn độn khi thiên địa chưa phân, do ảnh hưởng của một vài nhân tố. Bên trong chứa Cửu U, là chí bảo của Địa đạo, cũng là một khu vực riêng biệt. Có 45 cấm chế, luyện hóa mỗi một đạo có thể mở khóa một phần uy năng, cứ luyện hóa đủ sáu đạo sẽ mở ra một tầng U giới.] [Bụi về với bụi, đất về với đất: Bị động, phạm vi tín ngưỡng tức là cương thổ, tất cả vong hồn đều sẽ bị đưa vào bên trong Địa ngục tháp.] [Thần uy như ngục: Hiển hóa hư ảnh thế giới Cửu U trấn áp xuống.] [Hậu đức tái vật: Địa đạo bao dung vạn tượng, dù thiên đạo không dung cũng không thể can thiệp.] [Địa đạo chúa tể: Ở khu vực Cửu U, có quyền thao túng tất cả lực lượng pháp tắc.] “...” Trần Tiên không nhịn được đưa tay véo vào đùi mình một cái.
Hơi đau, không phải đang mơ.
“Tê!” Hắn lại đọc một lượt thông tin Địa ngục tháp, lập tức không nhịn được hít vào một ngụm linh khí.
Mạnh, quá mạnh luôn rồi.
Mà việc mình đi con đường Địa đạo này quả là đúng đắn, tương lai đơn giản là tươi sáng...À không, hình như hơi sai sai, phải là u tối mới đúng chứ. Hình như lại sai nữa.
Ma đạo Chí Tôn? Không, là Địa đạo chúa tể!
Nghĩ tới đây, nụ cười trên mặt Trần Tiên càng trở nên rạng rỡ hơn. Ai dám nói Âm Thiên Tử hay Diêm La Vương là tà ma ngoại đạo?
Có thân phận Địa đạo che giấu, bây giờ hắn quá ổn rồi.
“Haiz, chuyện vui thế này mà không có đạo hữu nào để chia sẻ cũng thật đáng tiếc.” Trần Tiên lắc đầu rồi thu Địa ngục tháp vào, sau đó cầm lấy thẻ ngọc giản trên bàn xem.
Nuôi thi thuật... Mẹ nó, thứ pháp thuật rác rưởi gì đây, thật lãng phí tích phân của bản thánh.
Vạn khí chảy xiết... Ừm, chiêu số của Vũ Tiên xem ra cũng không tệ, có thể học.
Cuối cùng chính là 36 thần thông Phi Thân Thác Tích.
[Phi Thân Thác Tích: Càn khôn Độn Pháp, ẩn vào trong thiên địa, ngao du khắp bốn biển, không ai hay, không thể dò, không thể quan sát, tồn tại ở thế giới, nhưng không thấy với thế giới.] “Càn khôn Độn Pháp!” Nụ cười mà Trần Tiên vừa nén xuống lại một lần nữa nở rộ.
Thứ này điển hình là bị cái tên làm lỡ, mới nhìn tên còn tưởng là thần thông bay, nhưng đâu có thần thông bay nào lại đáng giá 1 vạn tích phân, lại không phải là Kim Ô hóa Hồng thuật.
Xem giới thiệu ngắn thì phát hiện là thần thông không gian. Ngay lập tức, hắn cảm thấy 1 vạn tích phân này thật đáng giá.
Đương nhiên, một thần thông ngưu bức thế này mà chỉ bán có 1 vạn tích phân thì chắc chắn có nguyên nhân của nó.
Rất có thể là độ khó khi học có hơi cao, hoặc là nhập môn thì dễ mà muốn đạt tới tiểu thành thì rất khó.
Lướt qua cả thẻ ngọc giản thì Trần Tiên chỉ mới hiểu được cơ bản cách trốn vào hư không ẩn nấp ẩn thân. Còn lại thì có chút không hiểu.
Trong hồng hoang, rất nhiều người biết chiêu này. Ví dụ như hai thánh Tây Phương thường xuyên kiếm chuyện, họ cũng dùng chiêu này núp trong bóng tối quan sát và âm mưu.
“Chuẩn bị một chút, cố gắng học được chiêu này. Dù sao, không gian pháp thuật chạy trốn, làm không khéo còn lợi hại hơn cả tàu vũ trụ nhảy không gian.” Trước đây hắn không hề rời khỏi địa cầu đi ngao du trong không gian là vì khoảng cách giữa các thiên thể thực sự quá xa. Khoảng cách giữa trái đất và hỏa tinh đã lên tới 225 triệu km rồi, đừng nói đến chuyện đến các hành tinh khác trong thái dương hệ hoặc rời khỏi thái dương hệ.
Mà nếu như có loại thuật kiểu thuyền không gian nhảy xa như thế, thì việc nhục thân ngang dọc vũ trụ cũng không phải là chuyện viển vông nữa.
Nghĩ tới đây, hắn mở nắp Trà Oản rồi ngậm thẳng lá trà ngộ đạo trong đó vào miệng, đồng thời mở thẻ ngộ đạo cấp cao và thẻ kinh nghiệm cao cấp.
Lần này, nơi luyện tập không gian là đỉnh một ngọn núi cao lớn nguy nga.
Mà người truyền thụ cho hắn thần thông là một vị đại năng trẻ tuổi, mặt chữ điền, râu quai nón, thần sắc phóng túng bất kham nhưng ánh mắt lại sắc bén và thâm trầm.
Hắn đang ngồi trên một tảng đá màu vàng, dưới chân có một con hắc hổ lông bóng mượt không dính nước đang nằm.
Còn chưa bắt đầu bài giảng thì đối phương đã lấy từ sau lưng ra một vò rượu.
“Học kỹ trước, muốn uống chút rượu không?” “À, được, đa tạ tiền bối.” Trần Tiên gật đầu cười, mặc dù uống rượu trước khi lên lớp hơi không thích hợp, nhưng ở không gian tu luyện có đồ tốt thì tranh thủ lượm được một ít vẫn tốt hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận