Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào

Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào - Chương 108: Đóng gói đóng gói (length: 8422)

Mặc dù Trần Tiên còn chưa luyện được thi pháp, nhưng điều đó không cản trở hắn thu thập tài liệu từ sớm, dù sao có nhiều thứ bỏ qua rồi thì sẽ không bao giờ có lại được.
Vả lại, không gian túi tùy thân của hắn rất lớn, bỏ mấy cỗ thi thể ướp lạnh ở chỗ hẻo lánh, hoàn toàn không có vấn đề gì lớn.
"Mình đồng da sắt, hình tượng giống như Thi Quỷ, vậy thì gọi các ngươi là sắt quỷ tốt."
Mà lúc này, có vài con sắt Quỷ tộc đã chạy về phía hai chuồng chó bên hông động quật, chuẩn bị trốn thoát, nhưng Trần Tiên đâu có dễ dàng buông tha cho chúng.
Sau khi để vài con chạy được, hắn liền lập tức chạy tới, giơ tay dùng Hàn Băng Chưởng đóng băng hai chuồng chó.
Đám sắt Quỷ tộc khác cảm thấy đường trốn bị chặn, đều như chó cùng rứt giậu xông về phía Trần Tiên.
Sau đó nghênh đón bọn chúng là đại thủ ấn lạnh lẽo như cơn giận của mùa đông.
Sau khi đóng băng tất cả sắt Quỷ tộc, Trần Tiên liền lần lượt ném chúng vào trong không gian túi tùy thân.
Giải quyết xong đám sắt Quỷ tộc, hắn liền đi đến bên cạnh những bệ đá ba mét trồng linh dược.
Dây đỏ Huyết Sát bay ra, phát ra ánh hồng quang giống như một lưỡi dao laser thành góc nhọn xẹt qua bệ đá.
Một giây sau, nửa phần bệ đá bị cắt lìa từ từ trượt xuống. Trần Tiên mở túi không gian tùy thân, đẩy nhẹ nửa phần bệ đá trượt xuống, nó liền trực tiếp tiến vào không gian túi tùy thân.
Phần bệ đá còn lại, rễ linh dược đã ăn sâu xuống đất, Trần Tiên chỉ còn cách lấy xẻng xới đất cùng rễ còn sót lại lên.
Chỉ là những cái rễ này không biết cắm sâu xuống lòng đất đến đâu, hắn phát hiện xới không hết nên đành bỏ cuộc.
Quay lại cho nổ tung hang đá lên, người khác vẫn không thể phát hiện ra những rễ này.
Sau khi cắt và mang đi mấy bệ đá, Trần Tiên liền đi đến trên tế đàn.
Cột đá long văn ở giữa được cắm trong tế đàn. Trần Tiên ôm lấy thân trụ, gắng sức nhấc lên nhưng cột đá chỉ hơi nhúc nhích.
"Hơi nặng à... Nếu có cần cẩu thì tốt."
Vừa hay lúc này, ba ác quỷ sát thủ do hắn thả ra đã bay về.
Trần Tiên lập tức sáng mắt, cần cẩu không có nhưng ác quỷ thì lại có rất nhiều, sức mạnh của bọn ác quỷ này cũng không thể xem thường.
Trần Tiên lập tức lấy Nhân Hoàng cờ thả hai mươi ác quỷ mạnh nhất ra.
Bọn ác quỷ ôm lấy thân trụ rồi cùng nhau giật mạnh, quả nhiên cột đá được rút lên khỏi mặt đất và treo lơ lửng trên không.
Trần Tiên lúc này mới phát hiện phần cột đá cắm trong tế đàn dài đến ba mét, trực tiếp xuyên qua tế đàn cao một mét, rồi cắm sâu xuống đất thêm hai mét.
Toàn bộ cột đá dài mười hai mét, và phần bị rút ra bên trên toàn là phù văn trận pháp.
Hắn giơ tay vạch một đường từ đỉnh đầu xuống dưới chân, như kéo một khóa kéo trên không trung.
Sau đó hai tay vịn vào miệng túi, làm cho cái lỗ đen ngòm trong hư không mở rộng ra hoàn toàn.
Bọn ác quỷ lập tức xách cột đá bay vào, cất kỹ cột đá xong, lại bay ra ngoài.
Trần Tiên đóng túi không gian tùy thân xong, liền nhìn xuống tế đàn dưới chân.
Hắn hiện giờ binh hùng tướng mạnh, xem ra mang cả tế đàn đi cũng không phải không thể. Để sau này cũng khỏi cần xây lại tế đàn, đặt cột đá cho mệt.
Hắn nuốt thêm một viên hồi linh đan, liền lại vẫy Nhân Hoàng cờ, thả toàn bộ ác quỷ ra.
Trong nháy mắt cả hang đá ma quỷ loạn vũ, quỷ khóc sói tru.
Trần Tiên nắm trong tay Thủy Âm Lôi đen sền sệt, biến thành roi quất lên trên.
Ba! Bốp! Tất cả ác quỷ lập tức im miệng bay lên trên ngồi xổm.
"Cho ta đào rỗng xung quanh tế đàn."
Đám ác quỷ lập tức hóa thành những con Husky, bắt đầu đào đất bên cạnh tế đàn.
Trong chốc lát, xung quanh tế đàn bị khoét rỗng toàn bộ. Cũng may tế đàn này là một khối đá lớn được đẽo gọt, nếu không bốn phía vừa hổng một cái là đã sập mất rồi.
"Nâng tế đàn lên."
Đám ác quỷ tụ lại bên dưới tế đàn cùng nhau phát lực, quả nhiên tế đàn trực tiếp lơ lửng trên không.
Trần Tiên vội vàng giơ tay, một bên cũng nhanh chân chạy tới, như thể đang kéo một chiếc khóa kéo không có thật.
Mở ra lỗ hổng không gian tùy thân xong, hắn liền một chân đạp xuống dưới miệng túi, một tay vịn trên miệng túi, giữ cho miệng túi mở ra.
"Khiêng vào đi!"
Bọn ác quỷ khiêng bệ đá bay vào không gian tùy thân cất giữ xong, lại ngoan ngoãn bay ra.
Trần Tiên đóng miệng túi xong liền vẫy Nhân Hoàng cờ thu đám ác quỷ về.
Chỉ là lúc vẫy lại có thêm một đám linh hồn sắt Quỷ tộc bay vào, rồi lại bắt đầu một vòng chém giết thôn phệ mới bên trong.
Trần Tiên lắc đầu, thu Nhân Hoàng cờ vào trong không gian hệ thống.
Tiếp đó hắn nhảy mấy bước lên đài cao lúc nãy đến, rồi trở tay đánh một chưởng tâm lôi lên đỉnh hang đá.
Ầm!
Tiếng sấm vang lên, đỉnh hang đá rớt xuống vài mảnh vụn, xuất hiện thêm mấy vết nứt.
"Vẫn còn rất chắc chắn..."
Hắn lại móc ra hai viên Thiên Lôi Tử, nghĩ một chút lại thu về.
Bởi vì hắn nhớ ra trong không gian tùy thân vẫn còn một nhóm vũ khí đạn dược.
Trong đó có hai thùng C4 thuốc nổ và TNT, tất cả đều là do Linda chuẩn bị cho lính đánh thuê, đoán chừng là kế hoạch dùng để nổ rắn của nàng.
Dùng Thủy Âm Lôi cắm vào thuốc nổ, sau đó ném toàn bộ lên trên đỉnh hang động kề bên.
Sắp xếp một thùng thuốc nổ làm điểm mồi xong, Trần Tiên vừa rút lui một đường vừa đặt thuốc nổ.
Rời khỏi hầm sau khi, hắn cất số thuốc nổ còn lại giữ dùng sau, dù sao thứ này so với lôi pháp còn lợi hại hơn nhiều.
Lên đến mặt đất trên di tích, Trần Tiên phát hiện Linda và bọn họ thế mà vẫn còn ở trên này chụp ảnh, vẫn chưa hoàn toàn rời khỏi di tích.
"Đi mau đi mau, phía dưới sắp nổ tung."
"Hả?"
Linda và mọi người kinh ngạc một chút, rồi cũng đi theo Trần Tiên nhanh chóng rời khỏi phạm vi di tích.
Ngay sau đó, Trần Phong kết ấn phát động Thủy Âm Lôi trên thuốc nổ.
Dòng điện Thủy Âm Lôi lập tức dẫn cháy toàn bộ ngòi nổ trong thuốc nổ.
Một giây sau, mặt đất rung chuyển liên hồi, những tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên dưới đất. Ngay sau đó, toàn bộ khu vực trung tâm của di tích cùng với địa cung sụp đổ.
Cha con Linda như mất hồn nhìn đống tàn tích của khu di tích cổ khói bụi mịt mù.
Trần Tiên ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, kết giới không bị sụp đổ ngay lập tức, mà chỉ bị suy yếu đi.
Vì kết giới này được tạo thành từ môi trường tự nhiên kết hợp với trận pháp nhân tạo, nên hiện tại một bên mất đi, bên kia vẫn có thể duy trì được, chỉ là hiệu quả sẽ kém hơn nhiều.
"Đi thôi, tìm chỗ cắm trại, ngày mai có lẽ có thể bình thường rời khỏi hàng rào rồi."
Mọi người thương lượng xong, bám theo đường có đánh dấu khi đến, trở về bờ sông chỗ xe đang đỗ.
Vì ở đó, ngoài những con cá lớn trong sông thì không có thú dữ gì khác.
Trên đường, lão Lauder lấy ra quyển sổ vẽ bản đồ khu vực nhỏ nói: "Nơi này có rất nhiều quả dại ăn được, hai năm nay chúng ta đều sống sót nhờ ăn mấy thứ đó."
"Cha, làm sao cha tránh được những con thú dữ trong hoàn cảnh nguy hiểm như này vậy ạ?" Linda tò mò hỏi.
"Ban đầu thì chúng ta dùng một loại hoa rất thối, sau đó dùng phân và nước tiểu của rắn chúa."
Lão Lauder nói rồi móc từ trong túi ra một nắm phân khô.
"..."
Linda và Lộ Dịch Ti lập tức ghét bỏ chạy ra xa.
Trần Tiên im lặng tăng tốc bước chân, kéo dãn khoảng cách với bọn họ.
Ngược lại bốn người bảo tiêu không có phản ứng gì, mười phần tận tụy.
Ba người lão Lauder cũng biết giờ không cần dùng thứ phân nước tiểu đó, nên cũng lấy mấy thứ phân rắn trên người ra chuẩn bị ném ven đường.
Đội trưởng đội bảo tiêu nói: "Lão gia đừng ném vội, khi nào đến chỗ cắm trại ném xung quanh doanh địa, buổi tối cũng có thể yên ổn một chút."
Ba người lão Lauder thấy cũng có lý, lại nhét phân vào túi.
Sau khi hộ tống mọi người đến bờ sông cắm trại xong, Trần Tiên liền định xem xem nơi này còn đồ gì tốt nữa không.
"Ta đi dạo xung quanh một chút, tiện thể hái ít quả dại mang về, gặp nguy hiểm thì cứ dùng hạc giấy gọi ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận