Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào

Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào - Chương 278: Suy nghĩ tỉ mỉ cực khủng (length: 7936)

"Phương án thứ hai là tạm thời mượn sức mạnh tín ngưỡng để nâng cấp lực lượng. Lần trước, nữ sĩ Linda đưa cho ta một bản bảo đảm những điều ghi chép cổ xưa, trong đó ta phát hiện có một bộ phận sức mạnh tín ngưỡng."
"Nếu có nhiều cổ vật và di vật nổi tiếng đưa cho ta, ta có thể rút ra được rất nhiều sức mạnh tín ngưỡng từ đó, để dùng khi cần buff tạm thời."
"Và ta cũng đã nói đề án này cho các quốc gia cần giúp đỡ. Vì vậy, việc lựa chọn phương án nào sẽ tùy thuộc vào các quốc gia."
Phân thân của Trần Tiên nói xong còn cười nhạt, gây áp lực lên các người, hy vọng các người đừng có không biết điều.
Quả nhiên, trong phòng phát sóng trực tiếp, khán giả lập tức bùng nổ.
«Trời ơi? Còn cần phải lựa chọn sao!»
«Mấy tên chính khách kia có phải bị nước vào não rồi không? Mấy thứ đồ cổ kia có ích gì chứ, có ăn được không?»
«Cân nhắc cái khỉ gì! Mau lên, Hắc Cung lập tức đóng gói đồ đạc gửi đến chỗ giáo chủ Trần ngay đi! Nếu không đừng trách có quả đắng mà ăn!»
«Tên lầu trên dùng ngôn ngữ Viêm Thức điểu là được đào tạo chuyên sâu trên mạng Viêm Quốc rồi.»
«Vậy mấy viện bảo tàng lớn chẳng phải là phải đóng cửa sao?»
«Cứ để bảo tàng bày hàng nhái là được, ai quan tâm đồ thật hay giả, dù sao cũng chỉ để xem chứ không sờ được.»
«Mặt Trời Không Lặn và Thiết Tháp Quốc, ngoài Viêm Quốc ra, hai nước có nhiều đồ nhất đấy, tranh thủ dùng máy bay vận tải đóng gói tất cả cho ta đi!»
«Uy Quốc cũng có nhiều đồ cổ lắm đó Seumnida! Ta thấy phải để Uy Quốc quyên hết đồ đạc ra mới được Seumnida!»
«Baka! ! !»
«Lầu trên lũ ranh con thối tha thật! Chuyện này liên quan gì đến chúng ta hả?»
«Ý kiến hay! Mỹ quân trú tại Uy Quốc đấy, nhìn bọn chúng kìa!»
«Dù sao cũng là đi cướp mà, mấy người cứ coi như trả đồ về cho chính chủ đi, đừng ép bọn ta các quốc gia phải trừng phạt Uy Quốc đó!»
Trong Hắc Cung.
Tổng thống vỗ tay, nói: "Chả phải thế sao?"
Ông lập tức cầm điện thoại lên gọi cho người phụ trách quân đội, bảo họ ngay lập tức cho quân Mỹ đóng quân tại Uy Quốc thu thập tất cả cổ vật mang tới.
Nhà mình đã giao thì sao lũ cẩu lại có thể giữ lại được.
"Cái gì? Bọn Bong Tử Quốc muốn sao? Chúng nó có cái rắm gì đâu, chúng nó thổi phồng đồ cổ thời Thương Chu, chắc toàn là đồ nhái, chở một đống đồ giả tới còn chưa đủ tiền xăng đâu."
"Uy Quốc mà không phối hợp ư? Nếu chúng không chịu phối hợp thì nói với chúng là ban đầu Liên Hợp Quốc vốn dự định để Viêm Quốc đóng quân ở Uy Quốc, nếu không phải Viêm Quốc vừa xảy ra nội loạn thì đã chẳng phải chúng ta rồi, giờ thì hạm đội Đại Tây Dương của chúng ta lại có chuyện, có thể rút quân từ chỗ đó về được rồi, chuyển giao quyền đóng quân cho Viêm Quốc, bảo chúng suy nghĩ cho kỹ."
Người phụ trách quân đội có chút dở khóc dở cười, còn cần phải cân nhắc gì nữa?
Nếu để Viêm Quốc đóng quân thì e rằng toàn bộ lực lượng phòng vệ của Uy Quốc đừng hòng mà tồn tại, các nghiên cứu quân sự bí mật đủ loại cũng đừng mong mà tiếp tục.
Tuy America không có khả năng thật rút quân, nhưng Uy Quốc không dám đánh cược đâu, dù sao một khi quân thật sự rút thì bọn nó xong đời rồi.
Trong phòng phát sóng trực tiếp, khán giả còn chưa biết là chỉ vì mình "lắm lời" mà khiến Uy Quốc đang vui vẻ xem kịch ở đầu kia Trái Đất phải nhận trận đòn thê thảm.
Người giấy phân thân nói: "Tốt, bây giờ tiếp tục nội dung hôm nay, tại sao trong Sơn Hải Kinh lại có nhiều giống loài phi lý như vậy, rốt cuộc đấng tạo hóa đang tiến hành một cuộc thử nghiệm sinh vật như thế nào? Liệu có ẩn giấu một loại chân tướng nào đó sau khi khủng long diệt vong?"
Phân thân người giấy cũng là một người thích khoa học lâu năm, mấy câu liền lập tức khơi gợi hứng thú của người xem.
"Theo tư liệu lịch sử và những gì ta phát hiện trong bí cảnh thì, đấng tạo hóa Trái Đất trước mắt có bốn vị, theo thứ tự là người tổng phụ trách Đế Tuấn, công trình sư Nữ Oa và Phục Hy, cùng hộ vệ Bàn Cổ."
"Mà nhân loại là do Nữ Oa tạo ra, người giúp đỡ nhân loại, cho chúng ta một con đường sống khác hẳn là Bàn Cổ."
"Trong quá trình lịch sử cổ đại lưu truyền, khó tránh khỏi chậm rãi sai lệch một vài chỗ, lại có người xuất phát từ ý đồ riêng sửa đổi lịch sử thật, nên mới sinh ra đủ loại thần thoại sau này."
"Tất nhiên, có lẽ trong chư thiên vạn giới, thật sự tồn tại một thế giới giống như thần thoại của chúng ta cũng khó nói."
Trong phòng trực tiếp, dù khán giả đã có sự chuẩn bị tâm lý từ trước nhưng khi chân tướng bị vạch trần thì vẫn có không ít người không thể chấp nhận.
«Chúng ta vậy mà chỉ là sản phẩm thí nghiệm chứ không phải do thần linh cố ý tạo ra. . . »
«Không! Đây không phải sự thật!»
«Chân tướng này thật tệ. . . »
«Vậy ý nghĩa sự tồn tại của loài người rốt cuộc là gì?»
«Sắt Sắt a.»
«Hắc hắc, ta cũng muốn đó!»
«Fuck, thật ghen tị với mấy người lạc quan các người, hoàn toàn không cần cân nhắc xem phía sau còn có bao nhiêu chuyện kinh khủng hơn nữa.»
«Chuyện kinh khủng gì?»
«Chính là việc đấng tạo hóa đã đi đâu, mục đích của cuộc thử nghiệm là gì? Hiện giờ bọn họ có phải vẫn đang chú ý tới Trái Đất không? Sau khi thử nghiệm kết thúc thì nhân loại phải đi đâu?»
«Là người phụ trách một cơ sở nghiên cứu sinh vật, ta rất tiếc khi phải nói cho mọi người biết, sau một cuộc nghiên cứu sinh vật, bất kể thành công hay thất bại đều sẽ bị tiêu hủy, tất nhiên là cũng sẽ giữ lại một bộ phận thành quả để dùng cho những lần thử nghiệm sau.»
«Vậy có khi nào loài người chính là được giữ lại từ đợt thử nghiệm giống loài đầu tiên. . . »
«Oa a a! Mấy người đừng nói nữa, ta sắp mất ngủ mất thôi!»
«Rợn cả người.»
Người giấy phân thân cười nói: "Việc các nhà cầm quyền giấu kín sự thật có lẽ cũng có một phần là vì ổn định lòng dân, nếu không mọi người hoảng loạn bất an cả ngày thì xã hội sẽ mất đi tính tích cực và động lực."
"Còn bây giờ thì không cần lo lắng nữa, nếu đấng tạo hóa thật sự đến thì ta sẽ bảo vệ những gì thuộc về ta...của Trái Đất."
Trong phòng trực tiếp, khán giả cảm động không thôi.
«Nói cho ta biết ai mới là thần chân chính!»
«Mấy cái đấng tạo hóa cẩu thả đó! Mẹ nó!»
«Đấng tạo hóa có khi nào đã sớm quên mất chúng ta rồi, chỉ cần con người chúng ta không tự tìm đường chết thì ta thấy cũng không có vấn đề gì lớn đâu.»
«Chính xác, nếu không phải Mặt Trời Không Lặn làm nổ bí cảnh đáy biển thả ra hải quái thì Trái Đất có khi nào gặp nguy hiểm đâu?»
«Vẫn là câu nói đó, Mặt Trời Không Lặn cút ra đây cho đánh.»
«Các vị, cái này là do hoàng gia và quý tộc gây ra, chúng ta dân thường Mặt Trời Không Lặn không có lỗi mà.»
"Tốt, tiếp theo vẫn là nội dung bài giảng dưỡng sinh bảo vệ sức khỏe, xin mời mọi người nghiêm túc học tập."
Người giấy phân thân lại lần nữa kéo chủ đề quay trở lại bài giảng.
Vào lúc này, tại cửa Chân Tiên Quan, những cổ vật đầu tiên của America đã được mang đến, nhưng diện tích của Chân Tiên Quan có hạn nên hiển nhiên không thể cất giữ được nhiều đồ như vậy.
Vì thế, Trần Tiên bảo đội xe chuyển đồ đến một nhà kho ở khu ngoại ô, bình thường kho này dùng để chất đồ cứu trợ.
Nhưng mà đồ cứu trợ đó đã bị người giấy phân thân của Trần Tiên thu vào túi trữ vật, từng xe từng xe container chất đầy đồ cổ được dỡ xuống ở khoảng đất trống trước kho.
Trần Tiên cũng lười bóc dỡ, trực tiếp cả container và hàng hóa thu vào túi trữ vật.
Tài xế chở hàng: "??????"
"Tìm chủ thuê tới thanh lý đi." Người giấy phân thân nói.
"Dạ vâng, giáo chủ Trần."
Tài xế gật đầu rồi rời đi.
Phân thân người giấy của Trần Tiên bận từ mười giờ đêm cho đến chiều ngày hôm sau.
Các đại sứ của các nước cũng đến hỏi: "Giáo chủ Trần? Thế nào rồi ạ?"
Trần Tiên vẻ mặt khó xử nói: "Cảm giác vẫn còn thiếu một chút. . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận