Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào

Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào - Chương 19: Dị tượng (length: 8415)

Los Santos, Mỹ.
Trần Tiên sau khi bày trận đồ vào lúc chạng vạng tối thì luôn ở trong lầu các tu luyện.
Nếu nói tu luyện trong núi hiệu quả gấp năm lần trong thành thì tu luyện trong trận pháp hiệu quả lại gấp ba lần trong núi.
Quy đổi ra, ở trong thành, hiệu quả tu luyện ở trung tâm pháp trận so với bên ngoài đạt đến sự chênh lệch mười lăm lần.
Đương nhiên, hiệu quả này chỉ có ở trung tâm trận pháp, tức là trong phạm vi ba mét lấy la bàn làm trung tâm mới có.
Ngoài ba mét, trong lầu các chỉ còn hiệu quả từ sáu đến gấp mười lần, còn ngoài lầu các, cách một cánh cửa chỉ còn lại gấp năm lần hiệu quả, đến gần tường rào thì chỉ còn gấp hai hiệu quả.
Đây đều là do hắn tự mình trải nghiệm sau khi triển khai đại trận.
Mặt khác, trong môi trường linh khí dồi dào, hắn không cần ăn, bởi vì bản chất việc con người ăn uống là để thu nạp năng lượng và dinh dưỡng duy trì cơ năng cơ thể.
Còn linh khí là năng lượng tinh khiết nhất giữa đất trời, đồng thời cũng là dưỡng chất bồi bổ tốt nhất.
Đương nhiên, chủ yếu vẫn là hắn đã Trúc Cơ ích cốc, cơ thể đã có thể tự động tiêu hóa, tích trữ linh khí, hóa thành những gì mà các cơ quan tổ chức cần.
Khi màn đêm buông xuống, đại trận hấp thụ năng lượng vũ trụ tự nhiên, chuyển hóa thành linh khí dù hiệu suất không đổi, nhưng do không ngừng dẫn dắt ánh sao và nguyệt hoa, liền xuất hiện dị tượng giống như cực quang trên phủ đệ không ngừng lưu chuyển.
Không ít người trong nội thành Los Santos ngẩng đầu lên nhìn thấy từng mảng cực quang xinh đẹp như thác nước buông xuống trên bầu trời.
"Ôi Chúa ơi! Cái gì đây?!"
"Cực quang? Sao ở Los Santos lại có cực quang chứ?"
"Chờ đã, chẳng lẽ sắp có động đất à?!"
"Nhưng đâu có cảnh báo động đất đâu?"
"Sao những vệt cực quang kia lại như thác nước đổ xuống một chỗ vậy?"
"Thú vị quá, đi xem thử!"
Nhiều người đuổi theo nơi cực quang đổ xuống, cuối cùng tới một phủ đệ mang phong cách trung hoa cổ kính, tràn ngập sắc thái thần bí.
"Immortals s Tao ist Temple? Thần tiên đạo quán?... "
"Đây là tôn giáo của người Viêm quốc..."
"Tê, cái này là dùng kỹ thuật khoa học gì vậy?"
"Không giống kỹ thuật khoa học, vì bên trong ngay cả đèn cũng không bật..."
"Hình như tôi thấy trên tin tức hôm nay! Là nơi của một pháp sư rất lợi hại!"
"Là Trần giáo chủ kia đúng không! Không những biết phát ra lôi điện mà còn tay không đánh chết ba tên sát thủ có súng!"
"Cái gì? Tin ở đâu, cho tôi xem với..."
"Má ơi, thế giới này sao mình không nhận ra nữa vậy?"
Không ít người đã lấy điện thoại ra chụp ảnh, quay phim đăng lên mạng xã hội, độ nổi tiếng của Chân Tiên quan ở Los Santos tăng lên chóng mặt.
Đương nhiên, cũng có một số người cuồng tín các giáo phái khác, cho rằng đây là thủ đoạn ma thuật lừa bịp người của Chân Tiên quan.
Những người này lập tức gọi điện báo cảnh sát, tố cáo Chân Tiên quan lạm dụng đèn laser các loại, gây ô nhiễm ánh sáng ảnh hưởng an toàn hàng không.
Chỉ một lát sau, từ ngã tư đã vang lên tiếng còi xe cảnh sát inh ỏi.
Cuối cùng, hai chiếc xe cảnh sát dừng lại bên ngoài đám đông, đội tuần tra mở thiết bị ghi hình, trang bị đầy đủ rồi xuống xe.
"Cực quang à? Cũng ngầu đấy chứ."
"Khi tuần tra tôi đã thấy rồi."
"Người báo án nói là một đám người thuộc tôn giáo Viêm quốc đang làm loạn ở đây... Đúng là hơi quá, máy bay từ một khu vực như vậy bay qua sẽ bị ảnh hưởng đấy."
"Thưa đội trưởng, cực quang từ trên trời rơi xuống, nhìn không giống do người tạo ra..."
"Vào xem sẽ rõ."
Cảnh sát trưởng cầm loa đứng trước cửa xe gọi: "Ai là người báo án? Làm ơn bước ra."
"Là chúng tôi! Là chúng tôi!"
Một cặp vợ chồng trung niên da trắng tay cầm kinh thánh giơ tay hô lớn.
Cảnh sát trưởng cất loa vào xe, liền dẫn bốn cảnh sát tuần tra bước tới.
"Chúng tôi sẽ vào trong kiểm tra nguồn gốc cực quang, nếu quả thật do con người gây ra, chúng tôi sẽ tiếp nhận tố cáo của các vị về việc đối phương gây nguy hiểm cho an toàn công cộng..."
Đôi vợ chồng kia vui vẻ gật đầu.
"Được, cám ơn các anh."
"Nhất định phải điều tra nghiêm ngặt những hành vi tà giáo lừa đảo này."
Cảnh sát trưởng khẽ gật đầu, liền dẫn người bước tới gõ cửa.
Mấy thanh niên không có tín ngưỡng xung quanh thì không nhịn được cười.
"Nếu đây là cực quang thật, thuộc về thần tích thì sao, chẳng phải chứng tỏ đạo quán này có thần thật à?"
"Bao giờ chủ của các anh trổ tài cho chúng tôi mở mang tầm mắt đi?"
"Vị Trần giáo chủ kia đang đi trên con đường thành thần đấy, còn giáo hội thập tự giá của các anh thì sao?"
"Sức mạnh siêu phàm của cha xứ là để làm đám nhóc ngoan ngoãn vâng lời thôi."
"Phụt, ha ha ha ha!!!"
Đôi vợ chồng tức giận quát: "Bọn không có tín ngưỡng như các ngươi! Không sợ xuống địa ngục sau khi chết sao!"
Có người cười nói phản bác: "Ta sợ lắm đây, ngày mai ta gia nhập đạo giáo ngay, xem Thượng đế có làm gì được ta không?"
"Đừng nói nữa, coi chừng ông ta dùng kinh thánh đánh ngươi đó."
"Ha ha ha ha..."
Xung quanh lại một tràng cười vang.
Lúc đội tuần tra tìm thấy chuông cửa ấn xuống thì trong đạo quán tĩnh mịch liền vang lên tiếng chuông.
Trần Tiên nghe tiếng chuông cửa, liền dừng lại quá trình vận khí điều tức.
Ngay sau đó, hắn đưa tay lướt qua la bàn, chỉ thấy phạm vi đại trận bao phủ thành một ảnh chiếu toàn cảnh xuất hiện trên mặt la bàn.
Phạm vi trận pháp đã bao phủ đến nửa mét ngoài tường rào đạo quán, bậc thềm trước cửa chính cũng đã nằm trong trận pháp.
Hắn thông qua trận pháp truyền âm hỏi: "Có chuyện gì sao, các cảnh sát?"
Nhóm tuần tra ở cửa chính sửng sốt một chút, còn tưởng là do âm thanh từ đâu đó vọng ra hoặc do hệ thống quét khuôn mặt.
Cảnh sát trưởng trực tiếp nêu ý định: "Chúng tôi nhận được báo cáo, chỗ của các vị vi phạm quy định sử dụng đèn chiếu sáng đặc biệt, gây ra ô nhiễm ánh sáng diện rộng, đã đe dọa nghiêm trọng đến an toàn hàng không, xin phối hợp kiểm tra."
Trần Tiên nhíu mày, hắn từ chạng vạng tối tu luyện đến giờ, toàn bộ đạo quán ngay cả đèn cũng chưa bật, lấy đâu ra ô nhiễm ánh sáng chứ.
Khi hắn nhìn ra ngoài cửa sổ, mới thấy hình như đúng là rất sáng.
Hắn đứng dậy đi đến bên cửa sổ, mở cửa sổ nhìn thử, liền phát hiện vô số cực quang như thác nước đang đổ xuống trên không đạo quán.
Hắn biết tình huống này là do sau khi Trúc Cơ, tốc độ tu luyện của hắn tăng lên, toàn bộ tâm trí tập trung vào tu luyện nên trên thân cũng phát ra ánh sáng nhạt.
"Xem ra là do đại trận hấp thụ năng lượng vũ trụ gây ra dị tượng..."
Hắn quay lại la bàn, một lần nữa thông qua đại trận truyền âm: "Các vị đợi chút, ta xuống mở cửa."
Trần Tiên khoác áo ngoài, vừa đi vừa vuốt lại tóc, đến cửa chính liền ấn công tắc mở cửa.
Khi cánh cổng lớn mở ra, hắn mới phát hiện đường phố đã đầy ắp người, thậm chí cả phóng viên cũng nghe tin mà đến.
Trần Tiên gật đầu với các cảnh sát ở cửa.
"Ta là giáo chủ ở đây, họ Trần."
"Ta là Gordon, cảnh sát trưởng sở cảnh sát Los Santos, khu này do tôi phụ trách."
Cảnh sát trưởng Gordon nói rồi bắt tay Trần Tiên.
Một cảnh sát tuần tra bên cạnh hiếu kỳ hỏi: "Sao chỗ của anh không bật đèn?"
Trần Tiên cười đáp: "Ở đây chỉ có một mình ta, với lại hôm nay ta mới đến, công tắc đèn ở đâu còn chưa xem qua."
Nói rồi hắn lại không nhanh không chậm chỉ lên bầu trời, nơi cực quang đang đổ xuống.
"Còn về dị tượng trên bầu trời thì ta cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, các vị cứ tự nhiên kiểm tra."
Khi cảnh sát trưởng cùng đội tuần tra cầm đèn pin đi vào Chân Tiên quan, liền cảm thấy bên trong đặc biệt sảng khoái dễ chịu.
Kết quả kiểm tra đương nhiên không tìm thấy gì, dù sao để chiếu sáng một cột cực quang cao đến mấy trăm mét thì thiết bị cần dùng chắc chắn phải có kích thước rất lớn.
Huống hồ bọn họ sau khi được Trần Tiên đồng ý còn cắt cả cầu dao điện, nhưng cực quang vẫn tồn tại như cũ.
"Chẳng lẽ đây đúng là thần tích thật sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận