Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào

Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào - Chương 282: Chân tướng lịch sử (length: 7976)

Đi vào bên trong Thủy Tinh Cung điện, Trần Tiên ngay lập tức thấy một con rùa đá mặt đen khổng lồ trong đại điện.
Trên lưng rùa đá mặt đen có một cột bảo thạch, trên cột quấn quanh một hình điêu khắc rắn giao màu trắng.
"Huyền Vũ sao..."
Ánh mắt hắn rời khỏi trung tâm nhìn xung quanh, hai bên đều có điện thờ, mỗi điện thờ có một tượng thần bảo thạch.
Vẫn là bốn tượng thần ngọc kim loại mang danh hiệu Đế Tuấn, Nữ Oa, Phục Hy và Bàn Cổ.
Phía sau tượng thần là bia đá khảm trên thủy tinh, trên đó khắc những phù văn dùng cho trận pháp.
Nếu là trước đây Trần Tiên chắc chắn không nhận ra, nhưng từ khi học được bày trận, những chữ này như một môn ngoại ngữ thông thường in sâu vào não hắn.
"drzu? Từ ngữ lạ lẫm, nếu là tên người thì âm dịch ở đây hẳn là tương tự Đế Tuấn..."
"Đế quốc... Nguyên Thủy... Hoàng tử, một trong những người tham gia giải đấu tạo thần vũ trụ, hạng mục dự thi... Thử nghiệm tạo thần sao trong phạm vi hành tinh có sự sống..."
"?????"
Sau khi giải mã xong, Trần Tiên hoàn toàn bối rối.
Giải đấu tạo thần vũ trụ? Hạng mục dự thi?
Ta... Mã của ta... là bao nhiêu.
Trần Tiên hít sâu một hơi, sau đó đi tới một tượng thần khác bên cạnh xem bia đá.
"png... Từ mở đầu quả nhiên là tên người, âm dịch này hẳn là Bàn Cổ."
"Đế quốc Nguyên Thủy... Tam quân chi trưởng, trọng tài giải đấu, người giám sát thử nghiệm, người thanh trừ thử nghiệm..."
"vor... Nữ Oa... Đế quốc Nguyên Thủy... Kỹ sư sinh mệnh, người tham gia hạng mục..."
"fwi... Phục Hy? Đế quốc Nguyên Thủy... Kỹ sư tự nhiên, người tham gia hạng mục..."
Trần Tiên xoa xoa trán, sự thật thường tàn khốc hơn so với suy đoán, nền văn minh nhân loại chỉ là sản phẩm của một sự kiện thi đấu nào đó của một nền văn minh cao cấp trong vũ trụ.
Tin tốt là những tạo vật chủ của Đế quốc Nguyên Thủy chưa chắc đã trở lại, dù sao giải đấu đã qua nhiều năm, ai còn nhớ đến cái xó xỉnh này.
Tin xấu là một khi bọn họ biết Trái Đất, nơi thí nghiệm này chưa được dọn dẹp sạch sẽ, khả năng nhân loại bị thanh trừ tiêu diệt rất lớn.
Giống như phòng thí nghiệm phát hiện một bồn nuôi cấy nào đó không được rửa sạch mà lại nảy mầm vi khuẩn, hơn nữa vi khuẩn này mang tính nguy hiểm, vậy thì hậu quả tự nhiên là trực tiếp tiêu hủy.
Tạo vật chủ xem lịch sử phát triển của loài người rồi quan sát con người một tuần, chắc là sẽ lập tức nảy ra ý định xóa sổ toàn bộ Trái Đất đi.
Dù sao loài người có quá nhiều thói hư tật xấu, hơn nữa còn đang trèo lên cây khoa kỹ.
Tạo vật chủ: Tiêu diệt, tiêu diệt ngay lập tức.
Trần Tiên lấy điện thoại ra chụp bia đá lại, sau đó đi đến phía sau Thủy Tinh Cung.
Thủy Tinh Cung rất lớn, phía sau có rất nhiều phòng trống, nhìn từ vết tích trên tường và mặt đất thì nơi đây hẳn là một phòng nghiên cứu.
Huyền Vũ, rùa rắn một đen một trắng đại diện cho Âm Dương, cũng tức là khởi nguyên.
"Ừ?"
Trên đường đi tất cả các cửa đều mở, nhưng bây giờ Trần Tiên lại phát hiện một cánh cửa đóng kín.
Trên cửa có đồ án trận pháp, ở giữa có hình tròn gợn sóng.
Trần Tiên đặt tay lên trên, gợn sóng đầu tiên hiện lên lục quang sau đó lại sáng hồng, ngay sau đó tia sét màu vàng bắn ra từ trên cửa.
Lốp bốp! !
Trần Tiên vừa hấp thụ kim lôi, vừa cười nói: "Xem ra là xác nhận thất bại..."
Kim lôi trong tay hắn trào lên, ngược lại truyền kim lôi vào cửa trước.
Ba! Ba!
Mấy điểm nút trận pháp trên cửa trực tiếp phát nổ.
Tiếp theo ngón tay hắn ấn vào hình gợn sóng đẩy sang bên, cánh cửa bị hắn dùng vũ lực mở ra.
Trong cửa là một căn phòng rất đơn giản.
Trong phòng ngoài một chiếc giường năng lượng thì có một tủ sách.
Trên bàn sách để một quả cầu thủy tinh nhiều mặt lớn bằng quả bóng đá, bên trong là một vũ trụ, nhìn giống như mô hình vũ trụ.
Bên cạnh mô hình vũ trụ thủy tinh là một chiếc ngọc hoàn mang kết cấu máy móc, bên cạnh ngọc hoàn là một tấm kim loại.
Trên tấm kim loại khắc lít nha lít nhít phù văn.
Trần Tiên cầm lấy tấm kim loại, phát hiện tấm kim loại cỡ sổ tay bình thường này mà lại nặng hơn mười tấn.
Sau khi đọc xong tin nhắn trên tấm kim loại, Trần Tiên liền nhíu mày, người nhắn là Bàn Cổ, nhưng đây là một di thư.
Hắn vì công cao đe dọa đến vị trí của các đại thần quân bộ, dự cảm sau khi trở về lần này có thể sẽ mất mạng, thậm chí liên lụy cả wu tộc.
Vì vậy khi dọn dẹp khu thí nghiệm, ông đã bí mật giữ lại một phần sinh vật có tiềm năng, mục đích là để cho sinh mệnh Trái Đất trỗi dậy, cẩn thận Đế quốc Nguyên Thủy, bí mật phát triển khoa kỹ đừng đi theo con đường tiến hóa, vì gen của họ đều đã khóa gen, nếu như có ngày phát triển vượt qua Đế quốc Nguyên Thủy thì phải nhớ báo thù cho hắn, giết những đại thần quân bộ...
"k upn... Côn Bằng?"
Trần Tiên không biết nói gì, đây là kịch bản cải biên kỳ lạ từ Hồng Hoang kiểu gì vậy.
Còn ngọc bội nửa cơ giới kia là một bàn dữ liệu siêu cấp, bên trong có một chút khoa kỹ bị đào thải của Đế quốc Nguyên Thủy, khoa kỹ không bị đào thải thì hắn căn bản không thu thập được.
Mô hình vũ trụ bằng thủy tinh lại là tinh đồ ngân hà.
Trần Tiên cất tinh đồ ngân hà đi, lại nhấc chiếc bàn dữ liệu siêu cấp kia lên, vừa cầm lên đã thấy không ổn.
Linh cảm cho hắn biết, món đồ chơi này có vấn đề, có khả năng đã bị người động tay.
"Thú vị..."
Hắn cất bàn dữ liệu siêu cấp vào túi trữ vật, sau đó bỏ tấm kim loại vào không gian tùy thân.
Để phân biệt với thần thoại truyền thống, Trần Tiên quyết định đổi danh hiệu của mấy người một chút.
Ví dụ Bàn Cổ ở đây có thể gọi là Phan Cổ, dù sao tên của ông vốn dĩ là âm dịch, còn Bàn Cổ trong thần thoại mới là tên thật.
Rời khỏi phòng Phan Cổ, Trần Tiên lại đi dạo những nơi khác trong Thủy Tinh Cung, đáng tiếc ngoài linh tuyền và bất tử thảo thì không có linh vật nào khác.
Về phần những thứ bên ngoài khu vực Thủy Tinh Cung trong bí cảnh, đồ tốt đã bị đám hải quái hớt sạch.
Trần Tiên để lại ba người giấy trong Thủy Tinh Cung rồi rời khỏi bí cảnh, còn Hải Ma viễn cổ đã trở lại hang động của mình.
"Coi chừng bí cảnh, không thì ta sẽ cắt chân ngươi."
Trần Tiên để lại một câu rồi rời đi.
Hải Ma viễn cổ: (?_?) Nó được tự do, rồi lại không.
Trần Tiên nhanh chóng trở về Lợi Phổ thành phố, bên kia "chiến đấu" chắc cũng đã qua một đoạn thời gian.
Kết quả đương nhiên là Hải Ma viễn cổ bị hắn đánh chạy, nhưng không bị thương gì.
Mà hắn nhìn hơi mệt mỏi.
«Cuối cùng cũng đánh lui được quái vật này! » «Con quái vật này quá trâu bò, nhưng chủ yếu vẫn là Trần giáo chủ có nhiều át chủ bài mà không dùng tới.» «Các loại văn vật thu thập thắp sáng bảy ngôi sao, đó là ngày tận số của quái vật này!» «Ha ha ha! Chắc tối mai có thể thấy được!» «Cũng không biết thực lực của mấy tạo vật chủ kia như thế nào...» «Thực lực cá nhân là một ẩn số, nhưng thực lực khoa kỹ tuyệt đối rất mạnh, dù sao cũng là tồn tại có thể tiến hành các hoạt động xuyên không gian vũ trụ.» Trần Tiên nhẹ nhàng xoa lên trán không có mồ hôi.
"Đại hải quái tạm thời chưa giết được, nhưng tiểu hải quái tối nay trước tiên có thể tiêu diệt một phần."
"Còn vì sao là một phần, đương nhiên là do từ trường trên người chúng yếu nên ta có thể dùng Viên Kính Thuật tìm được, từ trường trên người quá mạnh thì chỉ có thể chờ chúng tự hiện ra."
Thật ra thì hắn đều có thể tìm được, nhưng mà có một câu nói hay.
Nuôi ong tay áo... Ơ không đúng, là ánh sáng cần bóng tối hỗ trợ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận