Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào

Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào - Chương 265: Này làm sao đánh? ! (length: 8289)

Khi chiếc tàu hàng đầu tiên bị tấn công, các tàu hàng khác cùng tàu du lịch gần đó liền tản ra như chim thú.
Trên chiếc tàu du lịch chật ních hành khách, khi chứng kiến Hải Ma cổ đại lật tung tàu, biến thủy thủ thành đồ ăn vặt giòn tan, tất cả hành khách đều trợn tròn mắt, thậm chí có người đã lấy điện thoại ra quay phim.
"Ôi trời ơi! Tôi chắc chắn là bị úng não rồi. . ."
"Nếu ông cũng thấy một con hải quái siêu to khổng lồ như chúng tôi, thì chắc chắn ông không bị úng não đâu."
"Mẹ kiếp! Rốt cuộc đây là quái vật gì!"
"Khoan đã, chẳng phải đây là con quái vật xúc tu trong bí cảnh đáy biển sao! Tôi nhớ nữ bá tước kia đã dự đoán một con xúc tu có hoa văn tương tự!"
"Sao cái thứ này lại chạy ra ngoài! Giáo chủ Trần mau đến trừng trị nó đi!"
"Không ổn rồi, nó vẫn như chưa ăn no... Muốn tấn công những chiếc thuyền khác!"
"Chúng ta đi xa chỗ này thì sẽ không sao đúng không? !"
"Mẹ kiếp, thuyền trưởng, sao thuyền chạy chậm thế!"
Đồng thời, người trong các phòng thuyền trưởng đã điên cuồng báo động cho trung tâm chỉ huy đội thuyền và lực lượng hải cảnh các quốc gia.
"Quái vật! Chúng tôi gặp quái vật trên biển! Có thuyền bị tấn công! Mẹ kiếp! Nó đang đuổi theo chúng tôi! Tốc độ nhanh không tưởng tượng nổi!!"
"Cứu mạng! Ở Đại Tây Dương có Cthulhu! Là Cthulhu thật! Hai chiếc tàu hàng đã bị đánh chìm! Nó đang tấn công chiếc tàu hàng thứ ba!!!"
"Nhanh đi mời Giáo chủ Trần! Có hải quái khổng lồ rồi! Mẹ kiếp! Nó đang hướng chúng ta đến kìa!"
Các quan chức cấp cao của mặt trời không lặn trong phòng họp hoàng gia khi chứng kiến từng chiếc tàu hàng bị Hải Ma cổ đại đánh chìm, tim họ cũng lạnh ngắt, nhỏ máu.
Đền không xuể, căn bản đền không xuể!
"Đạn hạt nhân đâu! Nhanh dùng đạn hạt nhân tiêu diệt nó đi!!"
Lão bà đã hoàn toàn phát điên.
Thủ tướng lại cắn răng nói: "Không được, xung quanh còn nhiều thuyền khác, nếu dùng đạn hạt nhân, những thuyền đó cũng sẽ bị chôn vùi."
Lão bà không nhịn được liền chửi ầm lên.
"Mẹ kiếp! Chẳng phải còn ba chiếc thuyền là xong sao?"
Sắc mặt thủ tướng khó coi nói: "Trong đó có một chiếc là tàu du lịch siêu sang trọng ‘Hải dương Minh Châu’ của nước ta, trên đó không chỉ có người giàu có của các quốc gia! Mà con trai ta và cháu gái của ngài cũng ở trên đó."
". . ."
Sắc mặt lão bà trong nháy mắt trở nên trắng bệch.
"Nhanh nghĩ biện pháp cho ta đi! ! !"
Thủ tướng nói: "Ta đã cho không quân đi tiếp ứng, tuy không thể làm nó bị thương, có thể sẽ có hi sinh, nhưng sẽ bảo vệ được tàu Hải Dương Minh Châu."
Nghe vậy, tham mưu trưởng không quân suýt chửi ầm lên, dù sao huấn luyện một phi công không phải dễ.
Nhưng quân nhân có nghĩa vụ bảo vệ dân chúng, với lại trên tàu cũng có người nhà bọn họ, hi sinh chút ít cũng đáng.
Lúc này George yếu ớt giơ tay lên, nói: "Sao không tìm Trần Giáo chủ hỗ trợ?"
". . ."
Lão bà và thủ tướng cùng đám người đồng loạt đen mặt nhìn về phía George, tình thế rối rắm này nếu bọn họ không tự giải quyết được mà phải nhờ đến Trần Tiên hỗ trợ thì không chỉ mất mặt mà còn mất cả cơ hội kiếm chác từ bí cảnh đáy biển.
Lão bà bỗng hét lên kinh hãi.
"A! ! Bí cảnh đáy biển! Mau phái hạm đội khác đi vòng bí cảnh đáy biển đi, bây giờ bí cảnh đáy biển không thể giấu được nữa, chúng ta nhất định phải mang được bất tử thảo ra trước khi các nước khác đến!"
"Mẹ kiếp! Sao lại quên mất chuyện này! !"
Những nhà quý tộc khác cũng sực tỉnh, nếu để những kẻ côn đồ như America cướp được thì chẳng phải sẽ mất cả chì lẫn chài, còn bị cười vào mặt sao.
. . .
Trong văn phòng Chân Tiên Quan, cha con Linda không nhịn được mà chửi ầm lên.
"Mẹ kiếp! Đến lúc này rồi, vẫn không quên được bí cảnh đáy biển. . ."
"Điên rồi! Mặt trời không lặn dùng tận hai hạm đội tàu sân bay, bọn chúng không sợ mất trắng à."
Trần Tiên hơi nhếch mép cười, cuối cùng nào chỉ mất trắng, đến những kẻ muốn đánh chủ ý bí cảnh như America, Thiết Tháp Quốc, Ý Mặt Quốc, Chiến Xa Quốc, Gió Mát Xe Quốc, hạm đội các nước đều muốn xui xẻo.
Hải Ma cổ đại tuy là Thần Tạo binh khí, nhưng cũng là sinh vật, mà đa số sinh vật đều có bản năng quay về tổ nghỉ ngơi.
Huống chi Hải Ma cổ đại không thể rời khỏi bí cảnh để hấp thụ linh khí bổ sung năng lượng.
Khi nó về nhà nhìn xem.
Mẹ kiếp! Cái đồ quỷ gì mà thành đàn kết đội đến đào tổ ta thế này, muốn chết hả!
Chậc chậc. Trần Tiên nghĩ đến đây thì khóe miệng gần như không kìm được.
Ngay lúc Hải Ma cổ đại phá hủy các tàu hàng phía sau, bắt đầu đuổi theo tàu du lịch sang trọng thì những người trên tàu du lịch hoàn toàn hoảng sợ, vô số tiếng thét vang lên.
"Mẹ kiếp! Tôi không muốn chết a! !"
"Đáng chết! Hải quân sao lâu như vậy còn chưa tới! !"
"Trần Giáo chủ cứu mạng a! Mau đến cứu tôi!"
"Huhu, vì sao Trần Giáo chủ còn chưa tới? Chẳng lẽ do bình thường tôi không đủ thành kính, nên ngài không nghe thấy sao?"
Trần Tiên không chỉ nghe thấy mà còn nhìn thấy, đồng thời còn đang nhấp một ngụm trà.
Cha con Linda cũng có chút lo lắng nhìn về phía Trần Tiên.
Trần Tiên cười nhạt nói: "Yên tâm đi, không cần ta, bọn họ cũng sẽ được cứu thôi."
Những người vốn có thể được cứu thì hắn đi cứu sẽ không có công đức gì.
Còn về chuyện giành danh tiếng thì xin lỗi, hắn căn bản không cần.
Với lại bây giờ hắn ra mặt thì kịch hay phía sau sẽ không thể diễn được nữa.
Sự việc xảy ra ở Đại Tây Dương, Hải Ma cổ đại có chạy đằng trời cũng không cần hắn gấp.
Ngay khi Hải Ma cổ đại sắp lao lên thì hơn chục chiếc máy bay chiến đấu đã kịp thời tới nơi.
Từng quả tên lửa từ trên trời cao lao xuống, Hải Ma cổ đại có hình thể quá lớn, cơ bản chỉ cần dự đoán vị trí bắn tên lửa thì nhất định trúng.
Bùm bùm bùm...
Mấy chục quả tên lửa nổ tung trên người và mặt Hải Ma cổ đại như pháo hoa.
Tuy gây ra tổn thương không lớn cho nó, nhưng cũng thành công thu hút sự chú ý của nó, ngăn nó truy đuổi tàu du lịch.
Khói lửa từ vũ khí nóng khiến nó vô cùng khó chịu, nó quyết định hủy diệt toàn bộ rác rưởi nhân tạo gây ô nhiễm môi trường này.
Và những con kiến tạo phản như con người cũng đáng chết hết.
Do máy bay cố ý giữ khoảng cách nên tinh thần công kích của nó không có tác dụng.
Nhưng nó vẫn còn những phương thức tấn công tầm xa khác, chiếc mũi dài của nó không phải chỉ để trang trí.
Nó cắm chiếc mũi dài xuống biển hút vào một lượng lớn nước biển, rồi nhắm vào những chiếc máy bay đang bay trên bầu trời, ngay sau đó các hoa văn màu vàng trên mũi nó phát sáng, như nòng pháo đang nạp năng lượng vậy.
Một giây sau, từng tiếng nổ vang lên.
BÙM!!!! BÙM BÙM!!!!!!
Từng chùm thủy tiễn lớn mang theo ánh vàng như tia laser bắn ra từ mũi Hải Ma.
Vút! Rầm! Rầm!
Có hai chiếc máy bay chiến đấu tưởng rằng mình bay cao là không sao, kết quả không tránh kịp, trực tiếp bị thủy tiễn hoàng quang bắn tan tành.
Vì là dùng nước tấn công nên máy bay bị bắn nát cũng không phát nổ.
Những phi công còn lại trên máy bay đều hít một hơi lạnh, bị đánh rơi cả từ độ cao 10 km trên không trung.
"Mẹ kiếp! Phòng ngự đã khủng bố thế này rồi, phạm vi tấn công còn xa hơn chúng ta nữa! Thế này thì đánh kiểu gì?!"
"Không đánh được cũng phải đánh! Chúng ta không có lựa chọn nào khác! Chú ý né tránh! Đợt tấn công mới sắp tới rồi!"
. . .
Trong khi đó, một hạm đội khác của mặt trời không lặn đã rời khỏi hải phận của họ, hướng về vị trí bí cảnh mà đi.
Đồng thời, Hạm đội Đại Tây Dương của America cũng đang tiến về phía đó với tốc độ nhanh nhất.
Chỉ huy hạm đội là một vị lão tướng râu đã hơi bạc, tên Kim Joseph.
Hắn cười lạnh nhìn bản đồ vệ tinh.
"Lão già mặt trời không lặn khốn kiếp, lại muốn độc chiếm bí cảnh đáy biển và bất tử thảo! Các người mất mát nặng nề là đáng đời!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận