Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào

Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào - Chương 149: Phệ Nguyên ma công × lục khố tiên tặc ✓ (length: 8382)

[ Hôm nay trực tiếp kết toán, thu được 1,090 điểm danh vọng tích lũy. ] [ Văn hóa Thần đạo hương hỏa chuyển vận thành công, thu được một lần cơ hội rút thưởng. ] [ Văn hóa đạo y chuyển vận thành công, thu được một lần cơ hội rút thưởng. ] [ Mời lựa chọn hạng mục rút thưởng: Một, đạo pháp, hai, võ công, ba, đạo cụ, bốn, kỹ năng đặc thù, năm, hoàn toàn ngẫu nhiên. ] Trần Tiên cười, quả nhiên đúng như hắn dự đoán đang kích phát rút thưởng truyền đạo.
"Một lần rút thưởng đạo pháp, một lần rút thưởng hoàn toàn ngẫu nhiên."
[ Bắt đầu rút thưởng ở bể đạo pháp... Chúc mừng ký chủ thu được Phệ Nguyên Ma Công... ] "..."
Trần Tiên làm rơi túi vải đựng nửa túi thảo dược cổ đại xuống đất.
"Hệ thống, ngươi có thật là hệ thống truyền đạo nghiêm chỉnh không vậy?"
« Kiểm tra ký chủ có cảm xúc kháng cự với tên công pháp, đổi thành Lục Khố Tiên Tặc. » "..."
Không thể không nói cái tên sau khi đổi, có vẻ chính phái hơn nhiều.
Rất nhanh Phệ Nguyên Ma Công... À không đúng, Lục Khố Tiên Tặc quán đỉnh thành công.
Trần Tiên phát hiện công pháp này quả thực rất giống Lục Khố Tiên Tặc trong Nhất Nhân Chi Hạ, có điều đây ma công lại càng biến thái, công kích thuần năng lượng của địch nhân đều có thể rút ra năng lượng biến hóa để cho bản thân sử dụng, từ đó phân giải hoặc suy yếu công kích thuần năng lượng của đối phương.
Hắn đặt tay lên thân cây bên cạnh, một giây sau sinh cơ của cây không ngừng thông qua lòng bàn tay chảy vào cơ thể hắn.
Cành lá hóa thành tro bụi dần dần biến mất, đến khi giọt sinh cơ cuối cùng xói mòn, cả cái cây hóa thành bụi than sụp đổ biến mất.
"Thật sự là năng lực đáng sợ..."
Mà linh khí mà cái cây cổ thụ này cung cấp cho hắn tương đương với tu luyện nhanh một tuần của hắn.
Đừng thấy ít, cây này mặc dù có hơn mấy ngàn vạn năm thụ linh, nhưng cũng đem đại bộ phận năng lượng dùng để sinh trưởng, xuân đi thu đến lá sinh lá rụng, dùng đại bộ phận năng lượng của một cây thì cũng chưa chắc dùng hết, cuối cùng sinh cơ sẽ trở về tự nhiên.
Ngay sau đó, bên tai hắn lại vang lên thông báo của hệ thống.
[ Bắt đầu rút thưởng ở bể hoàn toàn ngẫu nhiên... Chúc mừng ký chủ thu được một cây trà thụ ngộ đạo trung phẩm, đã gửi vào không gian hệ thống... ] "Trà thụ ngộ đạo trung phẩm!"
Trần Tiên lần nữa mừng rỡ, linh thực cũng là thứ mà hắn vẫn mong muốn.
Mà trà thụ ngộ đạo trung phẩm đối với một người thích uống trà mà nói, không nghi ngờ gì đây là một tin mừng lớn.
"Thật muốn nhanh chóng trở về, bất quá không cho bọn hắn một chút động lực, phỏng chừng đoạn đường còn lại có thể làm bọn hắn đi mất hai ngày... Ngoài Ma Long ra chắc vẫn còn thứ gì khác."
Trần Tiên nói rồi nhìn vào túi không gian tùy thân chứa "Thi sơn thi Lâm".
"Vừa hay phiên bản Hình Ý Quyền Cao Võ cũng đã học xong, cuối tuần lại phải bắt đầu dạy cổ quyền pháp, cũng có thể mang ra làm trò mua vui cho đám người nước ngoài này."
. .
Sáng sớm ngày thứ hai, ánh nắng vừa ló dạng ở một góc trời.
Đám người đều đã tỉnh dậy ăn bữa sáng, sau khi ăn điểm tâm xong bọn họ lại bắt đầu bôi thuốc và uống thuốc giảm đau kháng sinh.
Hôm qua ai nấy đều phá giới hạn tiến hành cuộc đào vong lớn, hôm nay cơ thể ít nhiều đều xuất hiện đau nhức.
Nếu không phải tinh thần thể xác căng thẳng vẫn chưa hạ nhiệt, đoán chừng từng người đã tê liệt hoàn toàn.
Mọi người đều im lặng không nói làm việc của mình, có chăng cũng chỉ là một vài cuộc giao lưu bắt buộc.
Còn tán gẫu ư?
Hoàn toàn không có tâm trạng, cũng chẳng còn sức để mà trò chuyện.
Hiện tại thứ chống đỡ bọn họ đó là niềm tin phải rời khỏi nơi này.
Lật qua ngọn Đại Sơn trước mắt, chính là một vùng bình nguyên khiến người nhìn thấy tuyệt vọng.
Ở giữa vùng bình nguyên còn có một con sông ngăn cách, xa hơn nữa chính là một ngọn Đại Sơn hình Kim Tự Tháp.
"Cái miệng núi lửa chết kia chính là đường rời khỏi đây, mọi người cố lên chút, hôm nay đi thẳng tới chân núi."
Đám người thấy còn xa như vậy, ai nấy đều tuyệt vọng kêu lên.
"Trời ạ, giết ta đi, sao còn xa như vậy!"
"Đời này ta chưa từng phải chịu khổ thế này."
"Ta chỉ là một người bình thường thôi mà, sao phải trải qua những thứ này chứ!"
"Ô ô, vì được về gặp vợ và con, dù gãy chân ta cũng muốn bò về!!"
Bella Adams đôi mắt đỏ hoe nói: "Anh trai, em cảm thấy người sắp rã rời rồi."
"..."
Beta Adams hết cách rồi, so với những người khác, Bella chỉ mới đi được một phần mười đoạn đường.
Dưới sự thúc đẩy của tiền tài, Bella cơ bản toàn là mấy người đàn ông thay nhau cõng đi.
Giữa trưa, mọi người nghỉ ngơi ở bờ sông bình nguyên.
Rất nhiều người nằm xuống xong cũng không muốn bò dậy.
Trần Tiên có chút hết cách, hắn đã chuẩn bị kinh hỉ cho đám người ở trong rừng, không ngờ còn chưa tới nơi, bọn họ đã không chịu nổi nữa rồi.
Camila khó khăn bò dậy nói: "Trong hộp thuốc có thuốc kích thích, hay là mọi người uống chút đi, hôm nay bộc phát một lượt trực tiếp qua ải?"
Ba Ba phu khó khăn đứng dậy nói: "Cho tôi một viên..."
Những người khác cũng lần lượt bò dậy.
"FYM, ta cũng liều... "
"Hôm nay phải qua cho bằng được... Ngày mai nhất định phải ngủ trên giường êm."
"Tôi cảm thấy bệnh viện hợp với trạng thái tồi tệ hiện tại của chúng ta hơn."
Khi Bella muốn cầm thuốc kích thích, thì lại bị Adams ngăn lại.
"Em đừng có uống, không tốt cho cơ thể đâu."
"Nhưng em không muốn làm phiền mọi người mà..."
"Em uống rồi chưa chắc đã không phiền mọi người."
"..."
Bella cảm thấy mình bị anh trai coi thường.
Nhưng khi cô nhìn thấy con đường xa xôi ở bờ sông đối diện, cô lại cảm thấy anh trai vẫn là người hiểu rõ cô nhất.
Đám người từng nhóm được Quetzalcoatlus đưa qua sông rồi thì lại chỉ có thể dựa vào chân để đi.
Khi người cuối cùng vừa xuống, thì hướng mà bọn họ đang chạy về phía núi lại vang lên một tiếng rồng gầm.
Ngay sau đó Ma Long xuất hiện ở phía sau, hướng nơi này bay tới.
Sắc mặt đám người trong nháy mắt thay đổi.
"Không ổn rồi! Ma Long đến!!"
"Tiêu rồi!!"
Trần Tiên ngồi lên Quetzalcoatlus nói: "Ta đi dụ nó rời đi, các ngươi mau theo Yutyrannus băng qua bình nguyên, đi vào trong rừng thì sẽ an toàn."
Nói xong, hắn liền cưỡi Quetzalcoatlus lượn lờ trước mặt Ma Long, tung ra vài đạo lôi đình đặc hiệu.
Ma Long giống như bị hắn hút hết cừu hận, lập tức đổi hướng đuổi theo hắn rời đi.
Những người khác cũng không dám thả lỏng, dù sao Trần Tiên không ở đây, những con khủng long khác trên bình nguyên cũng có thể lấy mạng của bọn họ.
Mà Yutyrannus đã bắt đầu tăng tốc, nếu như bọn họ không đuổi theo, thì sẽ bị bỏ lại phía sau.
Đám người trong chớp mắt quên đi đau đớn trên cơ thể, dưới tác dụng của thuốc kích thích, bắt đầu cất nhanh bước chạy trốn.
Sau hai giờ chạy trốn có lúc dừng lúc chạy, cuối cùng họ cũng tới được dưới chân núi lửa, ở biên giới khu rừng.
Bọn họ vừa nghỉ ngơi được một lát, liền nghe thấy những tiếng động kỳ dị, giống như tiếng kêu của một loại côn trùng nào đó.
Một giây sau, một con bò sát khổng lồ giống như sự kết hợp của rết, bọ cạp và nhện bò lên một cây cổ thụ, vung vẩy xúc tu nhìn xuống bọn họ.
Con bò sát này gọi là thi cửu trùng, là do Trần Tiên dùng thân thể của chín loại cự trùng đáng sợ tạo ra.
"... "
Tất cả mọi người như bị nhấn nút dừng lại, kinh hãi nhìn thi cửu trùng đang nhìn xuống bọn họ từ trên cao.
Bella sợ hãi ngồi liệt xuống đất.
Một giây sau, thi cửu trùng làm bộ muốn nhào xuống, Yutyrannus lập tức tiến lên đụng bay thi cửu trùng, sau đó cả hai lăn lộn, lăn qua lộn lại vào trong một bụi cỏ.
Lính quay phim Jack lập tức quát: "Mau đi theo chúng tôi!!"
Xoạt! !
Đám người cuối cùng cũng hoàn hồn từ uy hiếp đáng sợ của thi cửu trùng.
Camila và Ba Ba phu lập tức kéo Bella, đặt lên người Odyssey, sau đó đuổi theo Jack và tam giác long đang mở đường chạy trốn.
Sau khi bọn họ đi, Yutyrannus và thi cửu trùng cùng nhau chui ra từ trong bụi cỏ, sau đó đường ai nấy đi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận