Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào

Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào - Chương 390: Luyện đan, có thể nhanh như vậy sao? (length: 7910)

Vương Tử Hư cùng Đào Kiếm Cương từ khách sạn đến Tuyết Hà mua phủ đệ, một đường đi đầu óc đều ong ong.
Dù sao, trong mười đại mỹ nhân của kiếp trước, Tuyết Hà là thần bí nhất, hầu như rất ít khi rời khỏi Đạo Cung, bên ngoài có vô số người muốn gặp nàng, nhưng người có thể nhìn thấy nàng lại rất ít.
Không ngờ hôm nay, bọn họ lại không hiểu sao gặp được.
Đáng tiếc là đối phương trên mặt đeo khăn che mặt trắng, khiến cho khuôn mặt nhìn không rõ lắm.
Trong một phủ đệ kiểu mẫu nhỏ, mọi người ngồi xuống đại sảnh.
Thanh Vi Tử báo cáo: "Sư phụ, vì thời gian gấp gáp, nên con chỉ có thể tìm người từ đạo gia, nhưng người sắp độ kiếp thật sự khó tìm, chỉ có những đồng môn từng bị kẹt lại trước độ kiếp, đang sa vào bình cảnh, có thể nhờ vào đan thăng cơ, đột phá bình cảnh độ kiếp."
"... "
Trần Tiên có chút cạn lời nhìn Thanh Vi Tử.
Cảm giác mình còn phải giúp bọn họ luyện chế thêm một đợt đan thăng cơ thì mới có thể để bọn họ độ kiếp.
Tuyết Hà nói: "Huyền Vân tiên sinh, bất kể là giúp chúng ta luyện đan hay độ kiếp, chúng ta đều có trọng báo."
"Nguyên liệu chúng ta mang theo đủ mười phần, ngài chỉ cần cho chúng ta 30 viên đan thăng cơ, còn lại đều là của ngài, và nếu thành công thật sự, sau này mỗi người chúng ta sẽ tạ ơn ngài thêm một dạng thiên tài địa bảo thượng đẳng."
Trần Tiên khẽ gật đầu, mười phần nguyên liệu hắn có thể luyện ra hơn trăm viên, chỉ cho bọn họ 30 viên, đơn giản là kiếm lời lớn.
Chưa kể sau này mỗi người còn thêm một dạng thiên tài địa bảo.
"Nguyên liệu đan thăng cơ đều mang đến rồi chứ?"
"Ừm, đều mang đến rồi."
Tuyết Hà nhẹ gật đầu, trên người mỗi người bọn họ đều có hai ba cái bọc, một cái đựng quần áo và trang sức, cái khác đều để thiên tài địa bảo mang từ tông môn tới.
Nếu không có người thí nghiệm thành công việc Thanh Vi Tử mang đan thăng cơ về đột phá, thì bọn họ cũng không dám mang nhiều thiên tài địa bảo ra ngoài như vậy, bởi vì đây hầu như là một nhóm tài nguyên quý giá nhất của cả ba tông.
Nếu không phải tông chủ Thiên Tông đang lĩnh hội thiên nhân hợp nhất, tông chủ Địa Tông muốn đóng giữ chủ trì đại cục, thì e rằng sẽ không chỉ có một Tuyết Hà cửu phẩm tới đây.
Bốp!
Thanh Vi Tử bỗng vỗ tay kêu lên: "Chết rồi! Quên mang lò luyện đan!"
"... "
Mọi người hai mặt nhìn nhau, đều cạn lời nhìn Thanh Vi Tử.
"Không hổ là ngươi, chuyện quan trọng như vậy mà ngươi có thể quên được?"
"Hay là ngươi quay về Dương Châu lấy?"
"Ở trên đỉnh núi lúc trước ta thấy lò đan của hắn, cái lò kia nát đều có vết rạn rồi, luyện đan trăm phần trăm nổ lò."
"Hay là ta về Đạo Cung một chuyến, đan thăng cơ này mỗi phần đều có giá trị không nhỏ, phải dùng lò tốt mới được."
Trần Tiên cười nói: "Đi bên ngoài tùy tiện mua cái lò là được, đan dược này không khó luyện như vậy đâu."
Nếu không phải không muốn lãng phí quá nhiều sức lực, thì hắn không cần lò cũng có thể luyện.
Mọi người sững sờ một chút, không khó luyện như vậy? Ngươi có muốn nghe xem mình đang nói gì không vậy?
Nhưng vừa nghĩ tới Thanh Vi Tử, cái tên ngày ngày không phục, cuồng luyện đan cũng có thể bái Trần Tiên làm sư, nói hắn là đại tông sư đan đạo đương thời, trâu bò như vậy dường như cũng không có vấn đề gì.
"Ta đi mua!"
Thanh Vi Tử lập tức xung phong nhận việc quay người chạy ra ngoài.
Kết quả rất nhanh hắn lại trở về, đi tới bên một trưởng lão Địa Tông, lúng túng nói: "Khụ khụ, sư đệ, cho ta mượn ít tiền."
"... "
Trưởng lão Địa Tông khóe miệng giật giật, hắn rất muốn nói chuyện sổ sách hơn hai mươi năm trước, Thanh Vi Tử còn chưa trả xong đâu.
Hắn đứng lên nói: "Ta đi mua, dù sao năm đó ta đã thề, sẽ không bao giờ cho ngươi vay nữa."
Thanh Vi Tử lập tức lúng túng không thôi, mọi người cũng nghe rõ chuyện gì xảy ra, lần nữa khinh bỉ nhìn hắn.
Hắn vội vàng giải thích: "Khụ khụ, sổ sách của các ngươi ta đều không quên, chẳng phải một mực nghiên cứu đan thăng cơ nên chưa có tiền trả sao? Yên tâm, từ tháng này ta sẽ có tiền từ từ trả các ngươi."
"Tốt nhất là như vậy đi."
Vị trưởng lão Địa Tông kia nói xong liền rời đi mua lò đan.
Rất nhanh đối phương đã mua được một cái lò đan trông cũng không tệ lắm, dù sao cũng là người chuyên nghiệp, ngoại trừ Dược Vương cốc, không ai hiểu chọn lò đan hơn người của đạo gia Địa Tông.
Tìm một gian phòng trống trải trong phủ đệ, mọi người liền đem dược liệu ra hết.
Để tránh cho họ quá kích thích, Trần Tiên vẫn là chọn để họ ra ngoài chờ.
Dù sao mười phần thiên tài địa bảo này hắn cũng không cần dùng hết để luyện, lấy năm phần nguyên liệu trực tiếp một lò giải quyết, cái khác để lại sau này dùng.
Dù sao những thiên tài địa bảo này cũng không chỉ có thể dùng để luyện chế đan thăng cơ.
Mọi người còn tưởng rằng mười phần đan dược phải luyện mười ngày nửa tháng, liền thương lượng thay phiên nhau ở trên mái nhà, bốn người một ca canh giữ ở tứ phương, để tránh có người xâm nhập phủ làm phiền Trần Tiên luyện đan.
Kết quả không tới nửa canh giờ, Trần Tiên đã đi ra.
Tông chủ Địa Tông hơi kinh ngạc hỏi: "Huyền Vân tiên sinh, dùng lò đan không quen tay sao?"
Trần Tiên lắc đầu, nói: "Đã luyện xong rồi, 30 viên đan thăng cơ trong lò, tự các ngươi đi lấy."
"Hả? Đây, đây cũng nhanh quá vậy?"
Trưởng lão Địa Tông chạy vào trong phòng xem xét, quả nhiên trong lò đan nằm 30 viên như ngọc trai tản ra ánh sáng linh khí nhàn nhạt.
Nếu để hắn biết Trần Tiên chỉ dùng năm phần nguyên liệu, hơn nữa còn là năm phần một lò thành đan, tổng cộng ra được 75 viên, thì chắc hắn sẽ thấy thế giới này điên rồi, không thì là chính mình điên rồi.
"Mau tới! Mọi người mau tới! Huyền Vân tiên sinh thành đan rồi! !"
Đám người mới vừa vào phòng ngồi nghỉ, nghe tiếng la hét của trưởng lão Địa Tông đều giật mình một chút, còn tưởng rằng mình nghe lầm.
"Không đùa! Mọi người mau tới! Mau tới! Huyền Vân tiên sinh thành đan rồi! 30 viên! Một lần thành 30 viên!"
"!!! "
Đám người nhao nhao xông ra khỏi phòng, đảo mắt liền tập trung đến luyện đan thất, ba lớp trong ba lớp ngoài vây quanh lò đan, nhìn 30 viên đan thăng cơ bên trong mà chấn kinh tột độ.
"Có nửa canh giờ không? !"
"Luyện đan...có thể nhanh vậy sao?"
"Hơn nữa đây là xuống mấy phần nguyên liệu cùng nhau luyện vậy? ! Thế mà có thể một lần ra 30 viên!"
"Thanh Vi Tử, giúp ta hỏi Huyền Vân tiên sinh còn nhận đồ đệ không?"
"Hả???"
Mọi người cùng nhau nhìn về phía vị trưởng lão Địa Tông vừa nói.
Khá lắm, ngươi có muốn nghe xem mình đang nói gì không?
Thanh Vi Tử bị trục xuất sư môn mới phải bái sư lần nữa, còn ngươi vẫn còn ở trong sư môn mà đã muốn bái sư nữa rồi? Muốn ăn rắm à!
Vị trưởng lão Địa Tông kia cũng ý thức được mình vì kích động mà lỡ lời, lập tức cười nói: "Ha ha ha, đùa thôi mà, mọi người nhìn ta làm gì, ta là tông môn đổ máu."
Xác thực là đổ máu, nổ lò thì văng tứ tung.
"Nếu có thể kéo Huyền Vân tiên sinh vào Địa Tông chúng ta thì tốt..."
"Tông chủ cho hắn làm cũng được."
"Ngươi nói câu này có cân nhắc đến cảm xúc của tông chủ Địa Tông không?"
Trong mắt Tuyết Hà lóe lên tia sáng, nếu có thể kéo Trần Tiên nhập đạo gia, thì đạo gia không hề nghi ngờ có thể vượt qua thời kỳ đỉnh cao, đón nhận thời kỳ hưng thịnh và mạnh mẽ nhất.
Dùng tài nguyên để lôi kéo có lẽ không quá dễ dàng, nhưng nhìn ba cô nương xinh đẹp đi theo bên người hắn, chẳng lẽ hắn...
Tuyết Hà cảm thấy mình dường như có thể thử một lần...
Bạn cần đăng nhập để bình luận