Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào

Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào - Chương 489: Người gặp người thích Trần Tiểu Ma (length: 7866)

Trần Tiểu Ma mặc dù lợi hại, nhưng hắn lại hết sức kín tiếng, từ khi hắn thể hiện uy phong trên lớp thể thuật không được mấy ngày, liền lại trở thành người tàng hình trong lớp, danh tiếng chậm rãi bị các học sinh khác thể hiện ưu tú ở các giờ học ma pháp thay thế.
Đương nhiên nếu nói ai được hoan nghênh nhất trong lớp, thì chắc chắn là hắn.
Sự bình tĩnh không phù hợp tuổi tác, điềm tĩnh cơ trí, ưu nhã hiền hòa, mạnh mẽ nhưng khiêm tốn kín đáo, dưới sự gia tăng của nhiều lớp kính lọc, hắn nghiễm nhiên trở thành Bạch Nguyệt Quang của tất cả nữ sinh trong lớp.
Và khi tất cả nữ sinh ưu tú trong lớp tôn hắn là nam thần, thì sau khi các nữ sinh lớp thường và lớp nâng cao biết chuyện, đương nhiên cũng ngưỡng mộ Trần Tiên.
Ngày nào cũng có người gửi thư tình và tỏ tình với Trần Tiên.
Mỗi ngày Trần Tiểu Ma đều phải nhã nhặn từ chối mấy cô nàng còn chưa mọc đủ lông.
Hôm đó tan học, Trần Tiên như thường lệ đọc nhật ký ma pháp của các đời giáo sư và viện trưởng học viện ở thư viện, nghiên cứu và lý luận.
Cảnh giới hiện tại của hắn đã không cần đến ma pháp chồng chất, mà cần dùng những kiến giải, những suy đoán và lý luận khác nhau này để giúp mình cảm ngộ quy tắc tốt hơn.
Hiền giả? Không, hắn đã vượt qua hiền giả, đạt đến nửa bước cảnh giới Pháp Thần.
Chỉ còn thiếu lĩnh ngộ tất cả quy tắc, một buổi nhóm lửa thần hỏa, thành tựu vĩnh hằng.
Mặt trời chiều ngả về tây, trong quán sách có mấy người mệt mỏi như chó lê chân bước đến.
Sau hai tiếng huấn luyện thể lực mỗi ngày sau khi tan học, nó trở thành Mộng Yểm của đám người Vương Hải Luân.
Mọi người đến bên cạnh Trần Tiên, tìm chỗ ngồi xuống, rồi gục xuống bàn như cá muối.
Bọn họ nghỉ ngơi chừng nửa canh giờ, Trần Tiên liền dùng pháp sư chi thủ cầm cuốn sách trên tay đặt lại lên giá sách.
"Khôi phục chưa, ổn thì đi thôi."
Vương Hải Luân thở hổn hển nói: "Trần đa, cho chút ma pháp hồi phục đi, bọn em thật sự không chịu nổi..."
"..."
Trần Tiên trợn trắng mắt, đưa tay vẽ vẽ trong không trung.
Một trận bạch quang từ ma pháp trận rơi xuống, sau khi mấy người phát ra một trận âm thanh đầy ý vị thì đều như được hồi sinh.
"Ha ha ha! Vương Hải Luân ta lại khỏe rồi!"
"Ma pháp hồi phục này thật sự dùng tốt, đáng tiếc là phức tạp quá, ta học không được."
"Ta thì ngược lại học được, bất quá hiệu quả không tốt bằng Trần Tiên dùng."
Mấy người vừa nói chuyện vừa rời trường, vừa ra khỏi cổng trường, Trần Tiên liền phát hiện mình bị để mắt tới.
Ở chỗ ngoặt đằng xa, ba cô gái mặc đồng phục của Học viện Ma pháp Hoàng gia đang đầy ác ý nhìn về phía bên này.
Ý nghĩ đầu tiên của Trần Tiên là bọn họ đến tìm Kain gây phiền phức, dù sao nơi này chỉ có nàng là quý tộc.
Nhưng rất nhanh hắn liền thấy không đúng, ánh mắt đối phương rõ ràng đều dồn hết vào người hắn, lại còn tràn ngập vẻ muốn hành hạ.
FYM, chẳng lẽ gặp phải nữ biến thái đi săn mỹ thiếu niên?!
Hắn càng nghĩ càng thấy có khả năng, dù sao đám con em quý tộc ở đế đô không có giới hạn cuối cùng, bọn họ những người này vì sở thích và dục vọng, chuyện gì cũng có thể làm ra được.
Trần Tiên giả vờ không biết, muốn xem ba người này rốt cuộc muốn làm gì.
Kain cùng đám người đi một đoạn, liền ngồi lên xe ngựa nhà mình ven đường rời đi trước.
Khi Trần Tiên cùng mấy người đang vừa nói chuyện vừa đi ngang qua phố thương mại thì, bỗng nhiên một cô gái xinh đẹp mặc đồ hầu gái chạy về phía họ.
"Mấy vị đại nhân ma pháp sư nhỏ, có thể giúp tôi một chút được không, tiểu thư nhà tôi gặp phải phiền phức trong hẻm, bị hai tên trộm chặn lại."
"Người xung quanh quá lạnh lùng, không ai chịu giúp tôi... Tôi thực sự không có cách nào... Hu hu..."
Trần Tiên nhíu mày, cái cớ lừa gạt đồ ngốc này, thật sự có người bị lừa sao?
"Thật sao! Ở đâu! Mau dẫn bọn ta đi!"
"Đúng đúng!"
"Đừng sợ! Có bọn ta ở đây!"
"..."
Thế giới này quả nhiên không thiếu đồ ngốc, mà bên cạnh mình còn có tận bốn người, thật khiến người ta nhịn không được đưa tay lên trán.
Trần Tiên đang chuẩn bị nói rằng có thể đây là cạm bẫy thì bị Vương Hải Luân và Y Phù Lâm nắm tay lôi đi theo cô hầu gái kia chạy về phía con hẻm yên tĩnh.
Quả nhiên vừa tiến vào hẻm, nào có tiểu thư nào bị lưu manh chặn đường.
Chỉ có ba tiểu thư quý tộc vẻ mặt si ngốc cùng hai cô hầu gái lực lưỡng, cao to cấp trung chiến sĩ.
Chưa kịp để Vương Hải Luân và mọi người phản ứng thì bọn họ đã bị hai cô hầu gái cao lớn cùng cô hầu gái xinh đẹp vừa rồi cầu cứu đánh ngất xỉu.
"..."
Trần Tiên im lặng nhìn bốn người ngã xuống, hắn muốn ngăn cản chỉ là chuyện giơ ngón tay.
Bất quá lần này không cho bọn hắn ăn chút cay đắng, về sau chắc sẽ không nhớ lâu.
Ba đại tỷ tỷ quý tộc biến thái kia nhìn Trần Tiên không hề hoảng hốt, lập tức cảm thấy càng thêm thú vị.
Cô gái tóc đỏ cầm đầu cười hỏi: "Hi hi, tiểu đệ đệ, ngươi không sợ sao?"
Cô gái tóc vàng bên cạnh cười nói: "Không sợ càng tốt, lát nữa nếu sợ thì phải dùng thuốc, mà ma dược kia cũng không rẻ nha."
Cô gái tóc ngắn đen cười lạnh: "Ngoan ngoãn theo chúng ta lên xe ngựa, nếu không mấy người bạn của ngươi coi như nguy hiểm."
Cô gái tóc đỏ bước đến chỗ Trần Tiên, cười nói: "Đừng lo lắng, chúng ta chỉ muốn chơi với ngươi một trò chơi mà thôi."
Cô gái tóc vàng từ phía sau cười nói: "Thiên tài mỹ thiếu niên của Học viện Ma đạo Thánh Long, cái danh này khiến các tỷ tỷ thèm chết nha ~"
Ánh mắt của hai người, hận không thể ngay tại chỗ ăn luôn Trần Tiên.
"Quả nhiên tuấn mỹ, mà cái khí chất thanh thoát thoát tục này thật là tuyệt."
Cô gái tóc đỏ si ngốc nhìn Trần Tiên, đưa tay muốn sờ mặt Trần Tiên.
Một giây sau tay đối phương liền cứng lại giữa không trung, bàn tay nàng từ ngón tay bắt đầu mất đi sắc thái, hóa thành băng tinh từng chút một tàn lụi.
Nàng vội vàng rút tay về, nhìn cánh tay đã tàn lụi mất một nửa của mình, hoảng sợ kêu lên.
"Tại sao lại thế này! Oa a a! ! ! Tay của ta! ! !"
"Không, không muốn a! ! !"
Hai tiểu tỷ muội quý tộc bên cạnh nào đã thấy loại trận chiến này bao giờ, đều sợ hãi la hét lùi lại.
"Oa a!"
Bất quá ba cô hầu gái kia cũng rất nhanh hoàn hồn khóa chặt Trần Tiên.
"Bắt lấy hắn! Để hắn giải trừ ma pháp cho tiểu thư! ! !"
Ba người đồng loạt ra tay chụp lấy Trần Tiên, chỉ là tay bọn họ vừa tới gần Trần Tiên nửa mét liền đều hóa thành băng tinh tàn lụi nhanh chóng.
Một người trong đó động tác quá mạnh, cả người lao tới, trực tiếp hóa thành băng tinh bạo tán rơi xuống một chỗ.
Hai người khác tuy nhanh chóng rút tay về, nhưng lại không thể ngăn cản cánh tay tàn lụi lan ra.
"Không! Không muốn! Tha mạng! ! !"
"Đều là tiểu thư bảo chúng tôi làm! Chúng tôi là nô lệ không có lựa chọn! ! !"
Bốp!
.
Trần Tiên cũng không nghe những lời này, hắn vỗ tay một tiếng, những người kêu la trong hẻm đều hóa thành băng tinh bạo tán, khiến mặt đất trở nên trong suốt lấp lánh.
Trên nóc nhà của con hẻm, dũng giả lão gia tử giật giật khóe miệng, nếu ông không nhìn nhầm thì đây là cấm chú băng tinh điêu linh.
Tuyệt chiêu của ma vương đời thứ bảy, khi đó đoàn đội dũng giả chỉ còn lại hiền giả sống sót, hơn nữa còn bị tàn phế vĩnh viễn.
"Diệp Lâm Na cũng thật là, sao lại đem cấm chú nguy hiểm như vậy để ở trong thư khố, để đứa nhỏ này học được."
Đồng thời ông cũng trong lòng mặc niệm cho ma vương đời này.
Siêu cấp dũng giả nắm giữ gần như tất cả tuyệt học của các ma vương trước đây + tất cả tuyệt học của các hiền giả trước đây đã ra đời...
Bạn cần đăng nhập để bình luận