Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào

Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào - Chương 82: Nổi giận Vincent (length: 7808)

Trần Tiên liếc nhìn bức ảnh gia đình Vincent đang cầm, bối cảnh chụp chính là thư phòng nơi hắn đang ngồi, và chính hắn cũng đang ngồi ở vị trí này.
Chỉ khác là, người đứng phía sau không phải là quản gia, mà là ba người trẻ tuổi, tuổi tác không chênh lệch nhau nhiều.
Vincent nói: “Ta có ba người con trai, cách đây vài năm, con trai cả bị tai nạn, trở thành người tàn tật, liệt nửa người trên. Con thứ hai thì mất tích năm ngoái, còn con út thì lại không muốn kế thừa sản nghiệp, bỏ nhà ra đi…” “Ta muốn nhờ ngươi tìm giúp con thứ hai và con trai út của ta… Nếu tìm được chúng, ta sẽ gửi thêm 100 vạn ơ-rô tiền mừng cho ngươi để bày tỏ lòng biết ơn.” Nghe Vincent kể tình hình, khán giả đều cảm thấy có chút khó tin.
«WTF? Thằng con út kia bị làm sao thế? » «Gia sản trăm tỷ mà cũng không thèm, nó muốn theo Trần giáo chủ tu tiên à?» «Khá lắm, thật không hiểu nổi người giàu nghĩ gì.» «Ta là ba của Vincent đây, nếu không để ta tới hầu hạ ông dưỡng già?» «Mấy lầu trên là mấy con quỷ lanh lợi à.» Trần Tiên cũng lười quan tâm đến chuyện nhà Vincent, dù sao trực tiếp tìm người là xong.
Hai cô hầu gái đã mang ra một tờ giấy ghi tên và thông tin ngày sinh.
“Đây là thông tin của con trai thứ hai của ta, đạt Río, đây là thông tin của con trai út, Simon.” “Được.” Trần Tiên gật nhẹ đầu, cầm bút viết thông tin lên hai tấm bùa vàng.
Sau đó, hắn cầm lấy tấm bùa có ghi thông tin của đạt Río bắt đầu thi pháp.
Những câu chú quen thuộc vang lên trong phòng livestream.
Tiếp theo đó, hắn vung kiếm chỉ, trên chiếc gương tròn liền xuất hiện một hình ảnh mờ ảo.
Hình ảnh ban đầu rất mờ, mọi người đều hiểu rằng mục tiêu đã chết.
Vincent đau buồn nhắm nghiền hai mắt, hít một hơi thật sâu rồi điều chỉnh lại cảm xúc để tiếp tục xem hình ảnh trong gương.
Chỉ thấy một cái xác co quắp trong một thùng xi măng nửa trong suốt, rồi sau đó thùng xi măng lại không còn trong suốt nữa, hình ảnh lùi xa hơn, cái thùng xi măng ấy đang ở một nơi vô cùng bẩn đục, ở dưới đáy nước sâu hun hút.
Góc nhìn di chuyển lên phía trên khỏi mặt nước, tiếp tục cao dần rồi nhìn xuống xung quanh.
Địa điểm mà xác chết chìm là một cái hồ, cạnh hồ còn có một trang viên mỹ lệ.
Rầm!
Vincent tức giận đập mạnh hai tay lên mặt bàn, camera bên kia cũng rung theo một cái.
Vì trang viên này chính là nơi ở hiện tại của ông, mục đích khiêu khích của hung thủ thật sự quá rõ ràng.
“Đồ khốn nạn!!” “Xem ra ngài Vincent biết đây là đâu.” Trần Tiên hỏi.
Vincent không hề giấu diếm, nói thẳng: “Cái trang viên ven hồ đó chính là dinh thự của ta, cũng chính là nơi ta đang ở... Ta nhất định phải tìm được tên hung thủ này, băm nó thành trăm mảnh!” Trong phòng livestream, khán giả nghe được địa điểm xác chết trôi nổi lại ở ngay sát cạnh trang viên của Vincent thì ai nấy đều kinh ngạc tột độ.
«Fuck, tên hung thủ này cũng quá đáng sợ rồi!» «Đúng là quá điên cuồng!» «Vừa báo thù vừa khiêu khích.» Trần Tiên xua tan hình ảnh rồi nói: “Tiếp tục với người thứ hai đi.” Hắn kẹp lấy tấm bùa thứ hai rồi bắt đầu thi pháp.
Lần này, hình ảnh vẫn cứ là mờ ảo ban đầu, Vincent không thể kiềm chế được trong chớp mắt.
“Không!!!” Tiếng kêu xé ruột xé gan của ông vang vọng khắp cả phòng livestream.
Hình ảnh trong gương tròn dần dần rõ nét.
Con trai út của Vincent, Simon, đang co ro dưới một kệ gỗ sồi.
Hắn giờ phút này đang xanh xao vàng vọt, hấp hối.
Bên cạnh hắn tràn đầy rượu đục ngầu, mảnh vụn con gián, da lông và xương xẩu bị chuột gặm dở.
Trong phòng livestream, không ít người xem đã bịt miệng, mặt mũi đầy vẻ kinh hãi.
«Hắn vẫn chưa chết!!» «Đó là xác con gián và chuột à?» «Đây là ý chí sinh tồn kinh khủng đến mức nào vậy!» «Bear đến cũng chỉ làm được như này thôi!» Giờ phút này, Simon dường như cảm nhận được điều gì, đôi mắt vô hồn giật giật, bờ môi mở ra khép lại nhưng không phát ra tiếng.
Nhưng mọi người giống như nghe lầm, nghe thấy tiếng thì thào: “Ba… ba…” “Simon!!!” Vincent bỗng chốc đứng bật dậy, rồi phẫn nộ lẫn lo lắng nói với quản gia: “Hầm rượu! Mở hết cho ta tất cả hầm rượu! Còn nữa, gọi cả đội y tế đến đây!” “Dạ, thưa ông chủ!” Quản gia lập tức cầm bộ đàm ra lệnh.
Vincent vừa chạy được mấy bước, lại quay đầu nói với hầu gái: “Mang máy tính cho ta!” Rất nhanh sau đó, một cô hầu gái đã mang máy tính đến, mọi người cũng theo dõi camera trên laptop để quan sát quá trình giải cứu.
Lúc này, Trần Tiên cũng điều khiển góc nhìn của gương tròn để đến trước hầm rượu.
Trên bảng số phòng trước cửa hầm rượu ghi hai chữ “D4”.
Trần Tiên nói: “Ông Vincent, Simon ở trong hầm rượu D4.” Vincent cảm kích nói với Trần Tiên một tiếng cảm ơn, rồi lập tức hét với những người bên cạnh: “Ở hầm rượu D4!!!” Trong phòng livestream, khán giả cũng kích động không thôi, kịch bản giải cứu tốc độ cao kiểu này thật quá hồi hộp.
Một đám người nháo nhào đi đến hầm rượu D4, khi cửa hầm rượu D4 được mở ra thì, từ bên trong liền bốc lên một mùi hôi thối.
Có mùi nước tiểu và mùi hương thối của nho.
Những người hầu, bảo vệ và nhân viên y tế đều che mũi lại.
Vincent lại ra lệnh ầm ĩ xông vào.
“Simon! Cố lên! Simon! Ba đến cứu con đây!!” Vị trí của Simon ngay gần cửa, khi đèn được bật lên thì, mọi người đều nhìn thấy hắn.
Vincent lập tức tiến đến, đội ngũ y tế cũng ngay lập tức triển khai hành động.
Đúng lúc này, một chuyện không ai ngờ tới đã xảy ra.
Chỉ thấy quản gia bình thản bước đến bên cạnh Simon, kéo một nhân viên y tá ra rồi lôi ra một con dao gọt hoa quả đâm vào ngực Simon.
Nhân viên y tế không kịp phản ứng, bảo vệ thì lại ở khá xa, không dám xông vào làm gián đoạn cứu viện.
Vincent tuổi cao sức yếu cũng không kịp phản ứng.
“Không…” Trong tích tắc tiếp theo, khi con dao của quản gia đâm trúng Simon thì, lại bị một luồng sức mạnh thần bí đánh bay.
Bốp! Con dao gọt hoa quả bắn văng ra về phía bên cạnh, xuyên qua hai áo blouse trắng rồi găm vào chiếc thùng gỗ sồi phía sau.
Mà bảo vệ cũng lao đến, tóm cổ áo của quản gia lôi mạnh ngã xuống, khống chế tay hắn.
Trong phòng livestream, khán giả lúc này mới phản ứng kịp, trong nháy mắt ồ lên một tiếng.
«What the fuck?!» «Quản gia kia chính là hung thủ á?» «Hắn có thù hận sâu nặng cỡ nào với Vincent thế, mà không tiếc bị lộ cũng muốn giết con trai hắn ngay trước mặt ông ta.» Vincent không vội chất vấn quản gia đang bị khống chế, mà đợi đến khi đội ngũ y tế xác định Simon không sao rồi, mới đứng dậy đi đến trước mặt quản gia.
“Ta muốn biết, rốt cuộc là vì cái gì? Ta đối với ngươi tốt như vậy, sao ngươi lại phụ lòng ta!” Quản gia hai mắt đỏ ngầu, phát ra tiếng rống giận dữ: “Ngươi ngủ vợ ta, ngươi còn dám nói tốt với ta!!” «Cua trong hố á!?» «Ha… lão già này ông sai rồi nha!» «Khó trách, đều tại cái đồ Cát nhi gây họa cả.» «Nói thật thì không nên mới đúng? Vincent giàu có thế kia, muốn loại phụ nữ nào chẳng được, hơn nữa trông không giống loại ngu xuẩn như thế? Lại để kẻ thù tiềm ẩn ở bên cạnh.» «Cái này nói không chừng được, nhiều người đúng là bị biến thái kiểu như vậy.» Vincent lúc này lại đang một bộ mặt ngơ ngác.
Cảm nhận được ánh mắt kỳ lạ của những nhân viên y tế và bảo vệ xung quanh, ông không khỏi tức giận quát: “Đầu óc ngươi có bệnh à! Ngươi là thằng đàn ông độc thân với lại gay lọ, lấy đâu ra vợ?! ” “??????”
Bạn cần đăng nhập để bình luận