Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào

Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào - Chương 184: Mở ra đạo quán báo hiệu (length: 7933)

"Nói xong về phù lục, chúng ta hãy cùng xem xét sự khác biệt về hiệu quả của các loại phù lục khác."
Trần Tiên cầm lấy định thân phù giới thiệu:
"Tấm này trên tay ta gọi là định thân phù, thường thấy trên phim ảnh, dán lên người hoặc đồ vật là có thể khiến chúng đứng im, không thể động đậy."
Trong phòng phát trực tiếp, không phải ai cũng xem phim huyền ảo của Viêm quốc.
« Trần giáo chủ, ý ngài là trong phim Uy Quốc hay có cảnh người bị đứng im hả? » « Nếu ngài nói vậy thì ta biết hiệu quả của nó rồi! » « Á đù! Phù này ta muốn học! » « Lầu trên, ngươi học phù này định làm gì? Ta hỏi ngươi, ngươi định làm gì hả?! » « Vãi. » Trần Tiên tiếp tục cầm lấy hộ thân phù nói: "Đây là hộ thân phù, công dụng là bảo vệ người đeo khỏi bị tổn thương."
"Cụ thể đến mức nào thì giờ ra ngoài thử nghiệm để mọi người cảm nhận trực quan chút nhé."
Trần Tiên gọi người giấy số một làm quay phim, rồi mở cửa sổ bay ra khỏi thư phòng.
Hắn đi ra hậu viện, từ bên ao bắt một con ngỗng trắng lớn đặt trên bãi đất trống.
Tiếp theo, hắn dán hộ thân phù lên người con ngỗng trắng, rồi lùi ra ngoài 10 mét, lấy súng trường ra nhắm vào con ngỗng mà liên tục bắn.
Dù tư thế cầm súng hơi giống phường thổ phỉ không được chuẩn lắm, nhưng bắn rất chuẩn.
Khi đạn ra khỏi nòng, trên mình con ngỗng xuất hiện một lớp màng ánh sáng bao phủ.
Trong đêm tối, đạn tựa như những đốm lửa nhỏ bắn vào lớp màng ánh sáng rồi bị bật ra.
Sau khoảng mười phát, lớp màng ánh sáng tan vỡ, hộ thân phù cũng hóa thành tro tàn biến mất.
Trong phòng phát trực tiếp, khán giả đã vô cùng kinh ngạc.
« Trời ạ! Cái bùa hộ mệnh này mạnh quá vậy! » « Đến áo chống đạn tốt nhất bây giờ cũng không có hiệu quả tuyệt vời như vậy. » « Thật muốn làm một tấm cho con trai tôi, vì ở trường học Mỹ giờ hay có vụ xả súng quá. » « Trần giáo chủ, bán cho ta một tấm đi, ta nguyện trả 10 triệu đô! » « Sợ chết thế, lầu trên là tư bản độc ác hay trùm băng đảng vậy? » Trần Tiên quay lại trước ống kính, cười nhạt nói: "Xem ra hiệu quả cũng không tệ, cuối tuần đạo quán sẽ chính thức mở cửa, lúc đó trong đạo quán sẽ tổ chức rút thưởng, mỗi ngày một tấm hộ thân phù, rút trong mười ngày."
"Khách hành hương đặt lịch trước thì bắt đầu vào 12 giờ trưa ngày mai nhé, mỗi người trong vòng nửa năm chỉ có một lần đặt lịch trước, toàn bộ suất đặt trước và thẻ căn cước sẽ được khóa lại, vào đạo quán sẽ tiến hành kiểm tra điện tử."
Trong phòng phát trực tiếp, khán giả lập tức trở nên sôi sục.
« Quá tuyệt vời! Chân Tiên Quan cuối cùng cũng mở cửa! » « Trưa mai, liều tốc độ tay nha mọi người! » « Trần giáo chủ vĩnh viễn là Chân Thần! Phù hộ cho ta mai đặt được suất lại còn rút trúng hộ thân phù! » « Lầu trên, cấm sử dụng dấu hiệu gian lận. » « Khóa danh tính tốt đó! Chứ mấy bọn Hoàng Ngưu với hack vật lý mà ra tay thì đúng là đau não. » Trần Tiên thả con ngỗng trắng về, rồi quay lại thư phòng.
"Đây còn có Khứ Bệnh phù, dùng để chữa bệnh, hiệu quả thế nào thì đợi đạo quán mở, y các có bệnh nhân rồi sẽ dùng thử cho mọi người xem."
"Những loại phù lục khác cũng đều có chỗ thần kỳ riêng, ở đây ta không nói nhiều, tiếp theo là khóa dưỡng sinh bảo vệ sức khỏe..."
Sau khi giảng xong nửa giờ khóa dưỡng sinh bảo vệ sức khỏe, lại đến phần trình diễn pháp thuật.
Hôm nay, hai suất Thiên Cơ Kính lại soi ra người chết, hơn nữa đều là chết già, khiến Trần Tiên và người xem cảm thấy có chút tẻ nhạt.
"Được rồi, tiếp theo là suất nam lặng yên nữ rơi lệ, hôm qua còn năm suất miễn phí, hôm nay giải quyết hết luôn."
Trần Tiên cầm máy tính bảng lên xem, rồi nói: "Suất thứ sáu... Thompson? Brian, có ở đây không?"
« Có, Trần giáo chủ. » "Tốt, bắt đầu kết nối nhé."
Trần Tiên gửi yêu cầu kết nối đến đối phương, rất nhanh bên kia liền chấp nhận.
Một người đàn ông da đen béo ú xấu xí xuất hiện trước ống kính, phía sau hắn là một bãi hỗn độn như ổ chó.
"Chào! Trần giáo chủ, rất vinh hạnh được nhận cơ hội này."
Trần Tiên khẽ gật đầu, nói: "Ừm, trong đơn đặt trước của ngươi ghi là muốn trở thành nữ, có thể cho ta biết tại sao ngươi lại muốn như vậy không?"
Thompson ngượng ngùng cười ngây ngô, nói: "Vì làm đàn ông kiếm tiền mệt quá, còn làm phụ nữ thì có nhiều đàn ông theo đuổi, có thể tìm được đàn ông tốt mà dựa dẫm, với lại kiếm tiền cũng dễ hơn."
Trong phòng phát trực tiếp, không ít phụ nữ trực tiếp không nhịn được mà phản bác.
« Vãi, phụ nữ kiếm tiền dễ á? Ngươi có bị úng não không vậy? » « Đúng đó, ngươi biết phụ nữ tụi ta tìm việc khó cỡ nào không? » « Ngươi nghĩ đây là Viêm quốc à? Cứ hở tí là có đàn ông theo đuổi! » « Ta cho ngươi biết, bạn trai cũ của ta cơ bản ai cũng ki bo hết, muốn đàn ông tiêu tiền cho thì tưởng mình là Scarlett Johansson chắc? » Scarlett Johansson: «? ? ? ? ?» « Ha ha ha ha, ví von chuẩn ghê. » « Có khi nào tên mập ú này muốn biến thành nữ để kiếm tiền nhanh không? » « Vãi! Thật là ghê tởm! » Trần Tiên gật đầu nói: "Được thôi, ta sẽ đáp ứng nguyện vọng của ngươi."
Bốp!
Tiếng búng tay vừa vang lên, một luồng hào quang ảo diệu liền bao trùm lấy tên Thompson béo phì nặng đến hai ba trăm cân.
Rất nhanh hào quang tan đi, hình dáng Thompson có thay đổi đôi chút, nhưng cái cân nặng hai ba trăm cân đó thì không thay đổi, mấy cái khác thì cũng chẳng rõ ràng.
Nàng cất tiếng hét cao vút như con gái.
"Trời ơi, sao tôi vẫn còn béo thế này?"
Trần Tiên cười lạnh nói: "Đây là chuyển giới tính, chứ không phải giảm cân, người tiếp theo."
Nói xong, hắn trực tiếp ngắt kết nối với Thompson.
Trong phòng phát trực tiếp, không ít khán giả cười lăn lộn.
« Tuyệt vời! Sảng khoái! » « Ha ha ha, tên heo ngốc đó cứ tưởng mình có thể biến thành mỹ nữ chứ. » « Cái thứ này cho dù đưa tôi 100 tệ tôi còn thấy nhục ấy. » « 200 tệ thì sao? » « Sao có vụ mua bán này, tôi dạo này hơi thiếu chút tiền, bị sỉ nhục một lần cũng được. » Rất nhanh, Trần Tiên lại kết nối với người thứ bảy.
Lần này là một cô gái tên là Harley, nhìn bình thường, nhưng lại rất giàu có, dáng người cũng không tệ, phía sau là khung cảnh một căn biệt thự bên hồ bơi.
"Chào, Trần giáo chủ, ta là fan cuồng của ngài đấy!"
Trần Tiên khẽ gật đầu: "Ừm, nội dung hẹn trước của cô là muốn trở thành nam, có thể cho ta biết tại sao không?"
Harley chọc chọc vào khuôn mặt đại trà tầm 60 điểm của mình.
"Vì tôi quá xấu, tuy rằng tôi tập gym giúp dáng người nhìn khá ổn, nhưng là con gái thì khuôn mặt mới là yếu tố quan trọng nhất, con gái mà hơi xấu chút thì khó tìm được trai đẹp mình thích lắm."
Tiếp theo nàng lại nói: "Với lại cha tôi cứ nói tôi mà là con trai thì tốt rồi, vì em trai tôi thì phế rồi, cả ngày ngoài hút cần đá nhau thì toàn đua xe chơi gái, công ty cho tôi tiếp quản mà sợ tôi lấy chồng rồi công ty bị nhà trai nuốt."
"Với lại biến thành trai thì không chỉ có thể tiếp quản công ty, còn có thể cua mấy em gái xinh tươi và trai đẹp nữa chứ."
Trong phòng phát trực tiếp, khán giả trực tiếp cạn lời.
«...» « Cảm giác cái lý do cuối mới là động cơ thật sự cô ta muốn làm con trai. » « Như này mà cũng tính xấu á? Vậy thì ta là gì? Đồ dị dạng à? » « Em gái, đừng mà, anh có thể ở rể đó! » « Lầu trên chắc chắn là vì tiền, đừng tin hắn, em biến thành trai đẹp, anh làm bạn gái em! » « Vãi, mấy người mà gõ phím ở tận Hà Lan mà tôi cũng nghe thấy luôn. »
Bạn cần đăng nhập để bình luận