Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào

Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào - Chương 233: Tứ Tượng Đại Trận (length: 8530)

Mười con rối trên mình đầy nghiệp hỏa đã tắt, nhưng nghiệp hỏa trên người những tội nhân này vẫn đang thiêu đốt.
Mười con rối bị Trần Tiên ném vào không gian anh linh.
Theo từng mục tiêu bị nghiệp hỏa thiêu chết, từng linh hồn liền bị hút vào cờ anh linh.
Có sự cố bất ngờ lần trước, lần này hắn để một người giấy phân thân luôn duy trì huyễn biến thuật bên cạnh, để tránh lát nữa hơn ba mươi vạn quỷ hồn tràn vào cờ anh linh, khiến huyễn thuật lại bị âm sát bành trướng làm sụp đổ.
Toàn bộ hình chiếu trên không trung cũng mơ hồ biến mất theo cái chết của mục tiêu, pháp tướng Thần Đạo cũng chậm rãi tan đi.
Trần Tiên nhìn cờ anh linh đang hơi bận rộn, phân thân duy trì huyễn biến thuật giống như có chút khó khăn.
Hắn quay đầu nói với phòng trực tiếp: "Thời gian cũng không sớm, hôm nay phát trực tiếp đến đây thôi, thức đêm hại thân, mọi người nghỉ ngơi sớm đi."
Nói xong hắn liền trực tiếp tắt máy, còn huyễn biến thuật cũng lần nữa không nhịn được bị âm sát màu tím đen khủng bố xông phá.
Âm sát màu tím đen phóng lên tận trời, cũng vừa lúc vào ban đêm, tránh xa một chút thì căn bản không thấy được hung quang ngập trời này, thứ mà đặt ở Tu Tiên giới có thể dẫn đến ít nhất mười thánh địa vây quét.
Trần Tiên đưa tay bắt lấy cờ anh linh, cưỡng ép đè âm sát trùng thiên trở lại.
Bất quá trên mặt cờ vẫn là vô số ác quỷ oán linh vặn vẹo giãy giụa, muốn thoát khỏi mặt cờ.
Trần Tiên thần sắc lạnh lùng, tay trái thành trảo, chụp xuống mặt đất.
Trong bóng tối trên mặt đất, một ma trảo dài ba mét màu đỏ sẫm duỗi ra, cắm vào cờ anh linh, bắt lấy mấy con ác quỷ đang giãy giụa dữ dội nhất lôi ra.
Một giây sau, tay phải hắn lôi đình phun trào, thôn phệ mấy con ác quỷ, chúng còn chưa kịp phản ứng đã trong nháy mắt bốc hơi.
"Còn ai không muốn làm quỷ nữa không?"
Những ác quỷ oán linh giãy giụa trên mặt cờ đồng loạt biến mất, rút về chỗ sâu bên trong cờ, không dám tái diễn nữa.
Thực ra bên trong cờ anh linh cũng rất tốt, ở đây ai cũng là quỷ tài, nói chuyện lại dễ nghe.
"Ha..."
Trần Tiên cười lạnh một tiếng, rồi thu lại cờ anh linh đã bình tĩnh trở lại vào không gian hệ thống.
Về đến tiểu viện của mình, Trần Tiên liền mở cửa hàng hệ thống.
Các mặt hàng ưu đãi đặc biệt trong tuần này đã được làm mới.
1. Ba mươi sáu thiên Cương Thần Thông - Quẹt Giang Thành Lục (điểm tích lũy) 2. Địa Đạo Quán Tưởng Pháp (3000 điểm tích lũy) 3. Hắc Thiên Tịch Diệt Chỉ (Cao Võ) (2000 điểm tích lũy) 4. Tỉnh Thần Đan x1 (1000 điểm tích lũy) 5. Thượng Phẩm Long Huyết Thủy Tinh (1000 điểm tích lũy).
Mà điểm tích lũy còn lại của hắn từ tuần trước, cộng thêm điểm tích lũy ngày đầu tiên của tuần này cũng là hôm nay, cũng mới có 8290 điểm.
"Điểm tích lũy tuần này có hơi gấp... Có lẽ phải từ bỏ một món đồ."
"Bên này bây giờ là buổi tối, America là buổi sáng, vừa nãy phát trực tiếp dịch xong, lại phối hợp phụ đề phát sang nước ngoài chắc cũng không kết toán ngay được, dù sao tối nay bên đó còn một buổi phát trực tiếp nữa."
"Có lẽ phải chờ buổi phát trực tiếp bên kia kết thúc mới cùng nhau kết toán được, không biết lần này có thể kiếm được bao nhiêu điểm tích lũy nữa."
Trần Tiên uống xong trà, rồi đến một cung điện bên cạnh nhà thờ tổ phía sau.
Cung điện này trước mắt vẫn còn trống, dù sao trong Đạo Cung có rất nhiều cung điện, không phải cái nào cũng dùng để thờ thần.
Một phần nhỏ cung điện trước mắt đang bỏ trống, chờ hắn với tư cách quán chủ sắp xếp.
Mà gian cung điện này ở giữa phía sau Đạo Cung, vừa vặn thích hợp dùng để đặt trận bàn trung tâm của trận pháp.
Trận pháp cũng không cần quá lớn, có thể bao trùm một phần phía sau Đạo Cung là được.
Phần sau Đạo Cung chính là nơi ở và sân tập luyện, thuộc khu vực du khách không được lui tới.
Trong đại điện, các lư hương và thần đài vốn có đã dỡ bỏ, gạch xanh ở khu vực trung tâm mặt đất cũng bị cạy hết lên.
Đất cũng đã được người ta nén lại vô cùng chắc chắn, không thì khi đặt đá tế đàn lên rất dễ bị sụt lún do chất đất không đồng đều.
Chính giữa khu vực còn đào một cái hố tròn sâu ba mét, dùng để cắm cột đá long văn làm trung tâm trận pháp.
Đây hoàn toàn là chuyển từ bí cảnh Xà Vĩnh Hằng tới, cộng thêm một phần tri thức trận pháp của Tiên Thiên Kỳ Môn, và nghiên cứu về Tiên Thiên Bát Quái Trận bàn.
Hắn tự nhận là bố một cái Tụ Linh trận đơn giản thì không có vấn đề.
Đương nhiên, thực tế là hắn căn bản không dùng tới mấy kiến thức ít ỏi về trận pháp của mình.
Đá phiến tế đàn được xếp theo đúng thứ tự ban đầu, sau đó cắm cột đá long văn vào cơ trận, nhẹ nhàng xoay cho phù hợp vị trí.
Được rồi!
Linh lực phát ra âm thanh lạ như điện chạm nhau.
Ngay sau đó toàn bộ cơ trận sáng lên, từng tia sáng theo mặt đất lan tỏa về tứ phía.
Ngay sau đó Thiên Long Sơn chấn động, trong núi vọng ra tiếng long ngâm.
Một địa mạch long hồn từ dưới đất bay lên, tiến vào trong trụ đá long văn và hợp làm một thể với phù điêu long văn phía trên.
Một giây sau, phù điêu long văn trên cột đá và hình mây tường thế mà động đậy.
Ngay sau đó, một lớp màn sáng từ cột đá làm trung tâm lan tỏa về tứ phía.
Trong nháy mắt đã bao phủ cả ngọn Thiên Long Sơn.
Phù điêu long văn tìm thấy vị trí thích hợp, một lần nữa chiếm giữ trên trụ đá, sau đó phun ra một viên thủy tinh ở chỗ Long Khẩu.
Trần Tiên cầm viên hạt châu lên xem xét, sau đó rót linh lực vào thử.
Linh lực vừa rót vào thì rất nhiều thông tin phản hồi đến thức hải của hắn.
[ Hạt nhân trận địa mạch: Tứ Tượng Đại Trận - Thanh Long tọa đông trận bàn chìa khóa, được hình thành từ lực lượng địa mạch, mất nó sẽ khiến cho vùng đất xung quanh mất hết sinh cơ. ] [ Tứ Tượng Đại Trận - Thanh Long tọa đông: Trận pháp đỉnh cấp, kết hợp tụ linh, phòng ngự và phong cấm làm một, Tứ Tượng hợp nhất có thể mở ra cánh cửa ngôi sao. ] Trần Tiên nhắm mắt: "Cánh cửa ngôi sao... Chẳng lẽ những tạo vật chủ ban đầu kia đến đây bằng cánh cửa ngôi sao này sao?"
Bí mật từ thời viễn cổ dần được xác thực, và theo sự xuất hiện của cánh cửa ngôi sao, một số sự việc cũng dần được xâu chuỗi lại.
Bất quá cho dù hắn không mở cánh cửa ngôi sao ra, thì tương lai những tạo vật chủ đó hoặc người của tộc họ cũng có thể nhớ lại trận thí nghiệm sự sống bị lãng quên này.
Ban đầu chúng có thể dựng được cánh cửa ngôi sao, thì đương nhiên cũng có cách lần nữa giáng lâm mà không cần dùng tới nó.
Trần Tiên giơ quả cầu thủy tinh lên, bắt đầu điều khiển đại trận co lại, dù sao bao trùm toàn bộ ngọn núi là hoàn toàn không cần thiết, hại nhiều hơn lợi.
Một khi cư dân xung quanh phát hiện linh khí trong Thiên Long Sơn dồi dào, thì chẳng phải những người đó sẽ chen chúc kéo nhau đến Thiên Long Sơn sao, gây tổn hại nghiêm trọng đến môi trường của Thiên Long Sơn?
Thiên Long Sơn tuy đã hoàn toàn thuộc về đạo quán, nhưng số người kia đâu có quan tâm nhiều như vậy, đối với đại bộ phận cư dân ở đây mà nói, Thiên Long Sơn vốn chính là nơi họ luyện công buổi sáng.
Mặc dù hắn cũng có thể ra lệnh cấm những người không phận sự vào Thiên Long Sơn, nhưng làm như vậy chắc chắn sẽ khiến công chúng bất bình, phản đối.
Hắn có thể cấm hết tất cả mọi người, nhưng đâu cần thiết phải vậy.
Mà phạm vi co vào hiện tại của hắn có thể từ gốc ngăn chặn mấy chuyện phiền toái này, phần sau Đạo Cung vốn dĩ không mở cửa cho người ngoài, chẳng ai có thể nói gì, trừ phi là không muốn sống.
Đương nhiên chỗ tốt khi phạm vi bao phủ của đại trận thu nhỏ lại chính là, nồng độ linh khí sẽ tăng lên, lực phòng ngự cũng sẽ mạnh lên.
Đương nhiên trận pháp là hình tròn, cho nên không tránh khỏi việc sẽ bao phủ cả một phần địa phương phía sau núi.
Phần khu vực này hắn định cho người dùng lưới thép vây lại để trồng trọt và chăn nuôi.
...
Mà lúc này, ở California, America.
Bởi vì một đám thanh niên vui vẻ đi dã ngoại nấu ăn, dẫn đến trên núi bốc cháy một trận đại hỏa...
Bạn cần đăng nhập để bình luận