Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào

Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào - Chương 259: Trên trời rơi xuống chính nghĩa, Viên Kính Thuật cảnh cáo (length: 8188)

Sau khi giết xong đám súc sinh nước mặn ở Lục Mang quốc, Trần Tiên thu đồ đạc rồi trở về Chân Tiên quan.
Vừa về đến thư phòng không lâu, bên tai hắn đã vang lên tiếng hệ thống.
[Hôm nay kết toán trực tiếp, thu được một vạn một ngàn bốn trăm năm mươi điểm danh vọng.]
"Hả? ? ?"
Trần Tiên ngây người ra, sao lại phá vạn được nhỉ.
"Đúng rồi, hôm nay 'Già Thiên Thần Thủ' thực chiến hiệu quả quá kinh người, khiến tất cả mọi người cảm nhận trực quan được uy lực thần linh, người ở Lục Mang quốc và khu vực Trung Đông ở hiện trường là những người trực quan nhất, vậy cũng là một lần hiển thánh lớn trước mọi người đấy."
Sau khi phân tích xong Trần Tiên không nhịn được cười, không ngờ như vậy cũng được.
Hơn nữa mấy tuần tới còn thoải mái hơn nhiều.
Ngay sau đó bên tai hắn lại vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống.
[Nghi thức chuyển vận văn hóa đi uế thành công, thu được một cơ hội rút thưởng.]
[Mời lựa chọn hạng mục rút thưởng: Một, đạo pháp, hai, võ công, ba, đạo cụ, bốn, kỹ năng đặc thù, năm, hoàn toàn ngẫu nhiên.]
Trần Tiên nghĩ một lát, liền đưa ra lựa chọn.
"Chọn kỹ năng đặc thù."
Tuy lần trước rút trúng "âm dương quái khí" đến giờ vẫn chưa có cơ hội dùng đến, nhưng các kỹ năng khác lại rất hữu dụng.
Dù sao so với âm dương quái khí, hắn vẫn thích một chưởng hút chết địch hơn.
[Bắt đầu rút thưởng ở nhóm kỹ năng đặc thù... Chúc mừng ký chủ nhận được kỹ năng đặc thù 'trên trời rơi xuống chính nghĩa'.]
[Trên trời rơi xuống chính nghĩa: Lắng nghe lời cầu cứu của người khác, sau khi hồi đáp sẽ lập tức xuất hiện trên không trung phía trên đối phương rồi rơi xuống sân, có tỉ lệ kích hoạt nhạc nền đặc biệt khi vào sân, nhận được tăng cường chiến lực.]
"? ? ? ?"
Trần Tiên ngây ngẩn cả người, kỹ năng này nói thật có chút khác thường.
Kỹ năng đặc thù trước đó cơ bản đều thuộc loại đơn lẻ về mặt quy tắc, còn cái này lại thêm cả về sau.
Lắng nghe và đáp lời liên quan đến tín ngưỡng chi đạo, lập tức xuất hiện trên không đối phương liên quan đến không gian chi đạo, kích hoạt nhạc nền đặc biệt khi vào sân nhận được tăng cường chiến lực lại càng phức tạp hơn.
Những kỹ năng đặc thù này có cảm giác càng thiên về loại hình siêu năng lực, khái niệm năng lực, uy lực có lẽ không mạnh bằng thần thông, nhưng lại quỷ dị khó lường.
Hắn nhắm mắt lại bắt đầu lắng nghe, quả nhiên một giây sau, bên tai đã xuất hiện hai tiếng kêu cứu.
Đồng thời trong đầu xuất hiện hai hình ảnh.
Hình ảnh thứ nhất là một tên du côn ban đêm đang bị người vây đánh trước cửa quán bar.
"Cứu mạng với! Trần giáo chủ cứu mạng! Tôi là tín đồ của Trần giáo chủ, cứu mạng với!"
"Cút mẹ mày đi! Trần giáo chủ sẽ không cứu loại biến thái hay sờ mó gái gú như mày đâu!"
"Mẹ nó mày không xứng tin Trần giáo chủ! Đánh! Cho tao đánh chết nó!"
". . ."
Trần Tiên hết nói, tín đồ nhiều, cái loại rác rưởi nào cũng có.
Hình ảnh thứ hai là một cô gái đang bị ba tên du côn ban đêm trêu ghẹo trước bãi đậu xe của cửa hàng tiện lợi.
Ba tên kia ngày càng làm càn, từ trêu ghẹo bằng lời nói chuyển sang động tay động chân, mà người trong cửa hàng tiện lợi lại không ai muốn xen vào chuyện người khác, giả vờ không nghe thấy tiếng kêu cứu của cô gái.
"Các anh đừng động vào tôi, tôi là tín đồ của Trần giáo chủ! Trần giáo chủ cứu mạng! Trần giáo chủ cứu mạng!"
Ba tên du côn lập tức cười phá lên.
"Ha ha ha! Đây là Thiết Tháp quốc, thần của mày ở America ngủ rồi!"
"Đi với tụi tao! Không thì đập xe mày bây giờ!"
"Đừng ép bọn tao động dao, đùa tí thôi, cũng chẳng mất miếng thịt nào, nửa đêm rồi còn ăn mặc hở hang đi ra ngoài, không phải để dụ đàn ông sao? Mày coi thường bọn tao à?"
Cô gái vội vàng giải thích: "Không! Tôi không phải loại người đó! Tôi chỉ vừa đi dự tiệc về thôi, các anh đừng động vào tôi! Tôi vẫn là sinh viên!"
Ba tên nhìn nhau, vẻ dâm tà trong mắt càng thêm.
"Tụi tao thích sinh viên đại học nhất!"
Lúc này một chiếc xe việt dã lái đến, ba tên liền lôi kéo nhét cô gái vào trong xe.
"Cứu mạng! Trần giáo chủ cứu mạng với! ! !"
Và lúc này Trần Tiên cũng hồi đáp lời cầu cứu của cô.
Một giây sau, dưới chân hắn trực tiếp xuất hiện một vòng sáng, sau đó cả người hắn liền từ vòng sáng rơi xuống.
May mà hắn đã xuống khỏi ghế gỗ lim, nếu không chiếc ghế gỗ lim đoán chừng cũng phải đi đời.
Mà lúc này, hắn đã đến được địa điểm xảy ra sự việc, chiếc xe việt dã cũng vừa muốn rời khỏi bãi đậu xe.
Hắn bay thẳng xuống trước đầu xe, tay phải giơ lên thành kiếm chỉ.
Trên kiếm chỉ lóe lên ánh kiếm lạnh lẽo.
Người lái xe trong chiếc việt dã thấy bóng người phía trước thì lập tức đạp phanh dừng xe lại.
Và khi hắn nhìn rõ bóng người phía trước là ai, sắc mặt lập tức trắng bệch, là cái kiểu trắng mà dù có xuất hiện ở đầu đường America cũng sẽ không ai để ý.
"Chết chắc rồi!"
Trong đầu hắn chỉ còn đúng một câu đó.
Tay phải Trần Tiên khẽ vung vài cái, một giây sau chiếc xe việt dã lập tức tan rã thành từng mảnh sắt vụn rơi xuống đất.
Năm người trong xe cũng ngã xuống đất, trừ cô gái bị bắt thì vô cùng kinh ngạc vui mừng, bốn tên còn lại thì đã sợ đến choáng váng.
Rất nhanh bọn chúng liền hồi phục lại, vì đôi tay và nơi nào đó đau dữ dội thấu não.
Bọn chúng cúi đầu nhìn, đôi tay và gân máu đã tan thành từng mảnh như chiếc xe rơi xuống đất.
Không chết, nhưng còn thảm hơn cả chết.
"Oa a a! Tay tôi! Tay tôi đâu rồi!"
"Dick của tao! Oa a! Dick của tao! !"
Trần Tiên thu tay lại, ngẩng đầu nhìn lên trời, phát hiện vòng sáng thế mà vẫn chưa biến mất.
"Thế mà còn mang về được, thật là tiện lợi."
Hắn bay vút lên trời rồi chui vào vòng sáng, lại trở về thư phòng của Chân Tiên quan.
Và khi hắn trở về, vòng sáng trên sàn cũng đã biến mất.
Mà lúc này, vụ án ở Thiết Tháp quốc bùng nổ.
Cô gái đã đứng dậy, kích động không thôi nhìn theo hướng Trần Tiên biến mất, sau đó lấy điện thoại ra chụp ảnh hiện trường.
Nàng là sinh viên khoa báo chí, lần này gặp nạn có thể trở thành bước đầu tiên để nàng chính thức bước vào ngành báo.
"Cảm tạ thần linh của ta! Ta sẽ cả đời thành kính thờ phụng ngài!"
...
Mà lúc này, tin tức vô số cao tầng, quyền quý và quân nhân ở Lục Mang quốc bị nghiệp hỏa thiêu chết đã đến tay các quốc gia.
Tất cả mọi người nhìn thông tin trong tay đều thấy lưng lạnh toát.
Hắc Cung cũng tổ chức một cuộc họp khẩn cấp, nhưng người tham dự chỉ là tổng thống, mấy tài phiệt siêu cấp và lãnh đạo gia tộc chính trị.
"Điều không muốn thấy nhất cuối cùng cũng đã xảy ra... Hắn đã hoàn toàn không kiểm soát nổi!"
"Đừng nói thế, nghe cứ như hắn từng bị ai kiểm soát ấy..."
"Chết tiệt! Không thể cứ để hắn tiếp tục như vậy!"
"Khụ khụ, nói cẩn thận, Viên Kính Thuật nhắc nhở đấy..."
"... "
Được thôi, các ngươi nói thế này thì cuộc họp này cũng chẳng có tí an toàn nào.
Dù sao cũng chẳng ai dám chắc Trần Tiên lúc này có đang nhìn chằm chằm bọn họ không, xem bọn họ có định làm trò gì.
Mà cho dù bọn họ có lên kế hoạch gì, Trần Tiên cũng có thể dùng năng lực tiên tri tương lai để xem được.
FYM, càng nghĩ càng thấy sợ hãi chuyện gì thế này! !
Bỗng nhiên, rất nhanh có người rời đi.
"Chỗ tôi đường truyền không được tốt, off trước đây."
Vị đại ngạc vừa nói xong đã trực tiếp offline, những người khác thấy thế cũng bắt đầu tìm cớ.
"Gần đây người tôi không khỏe, tôi lui trước đây, việc này tôi sẽ không tham gia, các anh cứ họp nhé."
"Tôi vừa uống thuốc, bây giờ khó chịu quá, người tình vẫn đang đợi, mọi người cứ lo liệu đi, không cần quan tâm đến ý kiến của tôi."
Trong chớp mắt phòng họp chỉ còn lại mình tổng thống.
"... "
Được thôi, chẳng lẽ trông ta như người muốn đối phó với Trần giáo chủ lắm à?
Tổng thống trở về văn phòng, lập tức mở két sắt, rồi dập đầu lạy bức tượng Trần Tiên đang núp bên trong....
Bạn cần đăng nhập để bình luận