Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào

Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào - Chương 199: Chân Tiên quan nhà ăn (length: 8237)

Không ai ngờ rằng người phụ nữ hiếm muộn vừa uống nước suối xong thì bụng đã lập tức lớn lên.
Đám người vây xem xung quanh hoàn hồn lại càng thêm kinh hãi không thôi.
"Ôi mẹ ơi! Bụng nàng lớn nhanh thật!"
"Có thai rồi! Thật sự có thai rồi!"
"Hai đứa bé này chẳng lẽ lại giống Jesus mà là do thánh linh nhập vào sao!"
Người đàn ông trung niên hiếm muộn kích động đỡ vợ đứng dậy.
"Liên Na, em cảm thấy thế nào?"
Người phụ nữ uống nước suối có con cũng lộ rõ vẻ vui mừng: "Bụng hơi căng tức và nặng, còn có hơi đói, ngoài ra thì không sao."
"Cho ta xem tay nào, để bọn ta bắt mạch cho em."
Đạo trưởng Thông Minh cùng những người khác vây lại, thay nhau bắt mạch.
"Nước suối cầu tự này lợi hại thật! Chỉ trong chốc lát đã tương đương với ba tháng thai kỳ rồi!"
"Đúng vậy, long thai phượng thai này đã ổn định rồi!"
"Chúc mừng, chúc mừng."
Còn Trần Tiên bên này cũng hơi kinh ngạc, không ngờ nước suối có thể khiến người mang thai nhanh như vậy.
Ngay sau đó trong đầu hắn vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống.
[Nước suối cầu tự cũng giống như nước Tử Mẫu Hà, chỉ cần ba ngày là có thể thụ thai sinh con, uống vào ban đầu sẽ lập tức tiến vào thời kỳ ổn định ba tháng của thai kỳ.]
Trần Tiên trong nháy mắt cạn lời.
"Chuyện quan trọng như vậy ngươi bây giờ mới nói hả?!"
Hắn nói xong liền lập tức sai người giấy số hai đi qua.

Người giấy số hai nhận được thông báo liền lập tức phi thân đến bờ suối cầu tự.
Những người xung quanh nhìn thấy hắn đều kích động vẫy tay, hô to.
"Ôi mẹ ơi! Trần giáo chủ đến rồi!!"
"Trần giáo chủ! Ta sùng bái ngài!!"
"Trần giáo chủ, có thể ký cho tôi cái tên không ạ!"
Người giấy số hai khẽ khoát tay, ra hiệu mọi người giữ im lặng.
"Xin mời mọi người giữ yên lặng một chút."
Đợi xung quanh yên tĩnh, hắn liền nói với cặp vợ chồng trung niên hiếm muộn kia: "Nước suối này hiệu quả đặc biệt là uống xong sẽ lập tức ổn định thai ba tháng, sau đó ba ngày là hoàn thành thụ thai sinh con, cho nên sau khi về nhà tốt nhất là các ngươi bắt đầu chuẩn bị đồ dùng cho trẻ sơ sinh đi, còn ngày mốt nhớ đến bệnh viện chờ sinh."
Người giấy số hai vừa nói xong, tất cả mọi người đều kinh hãi.
"Hả?! Ba ngày là hoàn thành thụ thai sinh con ư!!!"
"Ôi mẹ ơi... Thần kỳ quá đi mất!"
"Cài đặt này tôi hình như đã xem qua trong Tây Du Ký, nước sông ở Nữ Nhi Quốc cũng có hiệu quả này, thần tiên nam uống cũng có thể có thai…"
"Tê!!"
Không ít người đàn ông đứng cạnh bờ suối âm thầm lùi về sau một bước, nếu không cẩn thận bị ngã xuống hoặc bị người xô xuống thì chẳng phải là toi đời sao.
Cặp vợ chồng trung niên hiếm muộn kia cũng vô cùng vui mừng, ba ngày là có thể sinh con, không cần phải trải qua mười tháng thai kỳ với đủ mọi đau khổ nữa...
"Đây quả thực là thần tích mà! Ơ không! Đây chính là thần tích đó!"
"Cảm tạ Trần giáo chủ! Cảm tạ thần ban con!"
Người giấy phân thân cười nhìn người phụ nữ đang bụng lớn, nói: "Bây giờ chắc hẳn ngươi rất đói bụng đúng không?"
Người phụ nữ đang bụng lớn nhẹ gật đầu: "Đúng vậy, càng lúc càng đói bụng."
Người giấy phân thân nói: "Đây là do thai nhi cần chất dinh dưỡng, hai người hãy đến nhà ăn ăn ngon chút đồ đi, chú ý nhai kỹ nuốt chậm, như vậy có thể tăng tốc tiêu hóa hấp thu."
Cặp vợ chồng trung niên lần nữa cảm kích liên tục nói: "Cảm ơn, thật sự rất đa tạ ngài."
"Ừ, đi ăn chút gì trước đi."
Người giấy phân thân nói xong, một linh binh liền đến dẫn đường.
Hai người đi theo linh binh sau khi rời đi.
Trong đám quần chúng vây xem có người hiếu kỳ hỏi: "Trần giáo chủ, nhà ăn có mở cửa cho bên ngoài không ạ?"
Người giấy phân thân lắc đầu nói: "Xin lỗi, nhà ăn không mở cửa cho người ngoài, nhà ăn của chúng tôi rất nhỏ, không thể chứa quá nhiều người vào ăn, với cả nhà bếp cũng không kịp chuẩn bị."
"Vậy à, thật sự là đáng tiếc."
Không ít du khách đều lộ vẻ tiếc nuối, bởi vì bọn họ cũng rất muốn nếm thử món ăn ở đạo quán.
Người giấy phân thân cười nói: "Đồ ăn ở đây rất bình thường thôi, mọi người không cần nghĩ nhiều đâu."
Hắn nói xong liền vận khinh công phi thân rời đi.
Đến gần giờ ngọ.
Không ít du khách lục tục rời đạo quán ra ngoài ăn cơm, cũng có một số người chuẩn bị đầy đủ mang theo bánh mì sữa bò ngồi dưới bóng cây "ăn dã ngoại" đơn giản.
Mà nơi nhà ăn thì hương thơm của đồ ăn bay ra khiến không ít người xung quanh ngửi thấy liền đứng cả dậy, không kìm được đi về phía đó.
Chỉ là khi tới gần đình viện trung tâm nhà ăn thì trên đường liền xuất hiện bảng thông báo, nhắc nhở bọn họ rằng phía bên đó không phải là khu vực mở cửa, còn có linh binh khủng long chặn bọn họ lại.
Bọn họ quay trở lại dưới bóng cây tiếp tục ăn cơm, lại phát hiện bánh mì và sữa bò trong tay trở nên khó nuốt hơn.
Có người không kìm được kêu lên: "Trời ạ, chỉ ngửi thấy hương thơm bay ra thôi mà đã muốn câu mất hồn ta rồi, thật khó tưởng tượng đồ ăn trong nhà ăn sẽ ngon đến mức nào!"
Còn có người mặt đầy ủy khuất nói: "Trần giáo chủ chẳng phải nói đồ ăn trong nhà ăn rất bình thường sao?"
Người bên cạnh không nhịn được vạch trần nói: "Ô ô, các ngươi đã thấy hắn ăn đồ bên ngoài bao giờ chưa?"
"…"
Trong chốc lát đám du khách dưới bóng cây đồng loạt im lặng.
Một lát sau, lại có người phá vỡ sự yên tĩnh nói: "Ta nhớ hình như hắn đã tiến vào cảnh giới ích cốc, không cần ăn, nói không chừng chính hắn cũng không ăn đâu."
Người bên cạnh tranh cãi: "Nếu hắn có ăn thì sao? Một thần tiên không dính khói lửa trần gian cũng phải ăn đồ thì đồ ăn đó chẳng phải là ngon đến nổ tung sao!"
Có người buồn bã nói: "Các ngươi thực sự tin những người ở Viêm quốc nói bình thường, cũng vậy, còn được sao…"
Có một tên mập ú nước miếng chảy ròng ròng nói: "Rất muốn qua đó ăn vụng à..."
Người bên cạnh không nhịn được cười nói: "Người nhện có lẽ còn không hoàn thành được nhiệm vụ gian nan đó, huống hồ ngươi là một hiệp sĩ heo ú như vậy."
Một lát sau.
Một tiểu đạo đồng xách theo hộp cơm ba tầng đi qua trước mặt bọn họ, trong đó tỏa ra hương thơm kỳ lạ của dược thiện.
Tên mập ú kia không kìm được tiến tới nói: "Tiểu đạo trưởng, đây là đồ ăn trong nhà ăn sao? Có thể cho ta nếm thử một chút không?"
Tiểu đạo đồng đổi hộp cơm sang tay khác, cảnh giác nhìn bàn tử trước mắt.
"Đây là của quan chủ chúng ta, các ngươi không ăn được đâu, sẽ chết người đấy."
Đương nhiên, ý của tiểu đạo đồng là những thức ăn này đều là dược thiện, người bình thường ăn sẽ bị nổ tung mà chết.
Mà những người xung quanh nghe thấy đều cho rằng đây là ý nói nếu trộm đồ, Trần Tiên sẽ nổi sát tâm.
"…"
Bàn tử sắc mặt trắng bệch lùi sang một bên.
"Xin lỗi, ta không biết là của Trần giáo chủ."
Tiểu đạo đồng không sao hiểu được những người nước ngoài vừa kinh ngạc vừa giật mình này, liền lắc đầu bỏ đi.
Sau khi tiểu đạo đồng đi xa, đám người lại lần nữa "nói nhỏ" thảo luận.
"Tê! Trong hộp cơm đó rốt cuộc là thứ gì tốt, Trần giáo chủ thế mà lại muốn giết người!"
"Ta ngửi thấy mùi thơm nhè nhẹ của trung dược, chỉ sợ là siêu phẩm được chế tác từ trung dược trân quý phối hợp với nguyên liệu nấu ăn đỉnh cấp."
"Nguyên liệu nấu ăn đỉnh cấp? Cái này mà cũng đoán ra được sao?"
"Ngu ngốc, ở trong cái môi trường mà chúng ta hít thở vài ngụm không khí cũng thoải mái bay lên này, rau củ quả trồng ở đó các ngươi có thể tưởng tượng ra được thì nó sẽ ngon đến cỡ nào không!"
Không ít người chợt bừng tỉnh đại ngộ, lúc này mới hiểu được mình bị Trần giáo chủ "lừa" thê thảm như thế nào, cái gì mà chăm chỉ trồng rau, hóa ra là coi thường đồ mà phàm nhân bọn họ trồng thôi à.
Cùng ngày, tin tức liên quan đến Chân Tiên quan trực tiếp chiếm lĩnh vị trí đầu trên các trang báo của các quốc gia.
# Chân Tiên quan cuối cùng cũng mở cửa cho người ngoài, bên trong lại có nhiều thứ thần kỳ đến vậy…
# Không khí bên trong Chân Tiên quan tràn ngập linh khí, hít một chút thôi cũng có thể trường thọ…
# Nước suối cầu tự của Chân Tiên quan, ba ngày có thai sinh con, giới tính có thể chọn, tin mừng cho phái nữ!
# Y các của Chân Tiên quan, con mắt độc ác của các lão đạo khiến ta muốn chết...
# Nhà ăn của Chân Tiên quan, một nơi ẩn chứa những món ngon tuyệt thế...
# Rốt cuộc hộp cơm của Trần giáo chủ có cái gì mà chạm vào thì sẽ chết?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận