Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào

Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào - Chương 139: Để người sụp đổ chân tướng (length: 7747)

Trong phòng phát sóng trực tiếp, mọi người nghe xong câu "Elizabeth rất tuyệt", đều ngơ ngác cả người.
« What the fuck! Thì ra là như vậy! » « Huynh đệ! Ngươi là đàn ông! » « Tận mắt thấy bạn gái "vung nhão nhoét", thật sự là một hồi ức thống khổ. » « Trượt chân té xuống hơn ba mươi tầng? Ha ha, đoán chừng là bị mưu sát rồi đi! » « Có phải camera giám sát ở cao ốc vừa vặn hỏng, không quay được gì không? » « Sân thượng khóa kỹ, không phải kẻ chủ mưu đứng sau màn đã gọi bảo an lên bắt ngươi rồi. » « Có Trần giáo chủ ở đây, ai dám làm càn? » « Anh em, ngươi ở đâu? Ta đến tiếp viện ngươi! » Trần Tiên, người giấy phân thân, trong mắt lóe lên ánh kim, nói: "Sự thật có lẽ còn tàn khốc hơn trong tưởng tượng của ngươi, ngươi vẫn muốn xem sao?"
Leon hai mắt đỏ ngầu.
"Đương nhiên… 5 năm qua, ta đã bỏ ra quá nhiều, chính là vì một sự thật."
"Vậy thì như ngươi mong muốn."
Người giấy phân thân đưa tay bắt đầu thi pháp, dùng Viên Quang Thuật kết hợp Thiên Cơ Kính để tìm về quá khứ.
Rất nhanh, Thiên Cơ Kính tỏa ánh sáng, tạo ra hình chiếu ba chiều trên không trung.
Đó là sân thượng, vị trí chỉ cách chỗ Leon đứng nửa cái lan can.
Chỉ thấy cửa sân thượng đột nhiên mở ra, một cô gái trẻ đẹp tóc vàng, môi đỏ rực rỡ, kéo theo một người đàn ông trọc đầu đeo kính đi lên.
Người đàn ông trọc đầu đeo kính nói: "Cô thật là "Tiểu Bích ao", bạn trai cô đang ở dưới kia chờ, mà cô lại kéo tôi đến đây?"
"Hì hì, như vậy chẳng phải càng kích thích sao?"
Cô gái tóc vàng điệu đà cuốn váy ngắn, tựa người vào lan can sân thượng vừa nói.
Phía sau là một mảnh khó mà hình dung.
Thấy đến đây, Leon cả người ngây dại.
Dù có vài chỗ bị người giấy phân thân cố tình làm mờ, mọi người trong phòng phát sóng vẫn xem say sưa.
« What the fuck... » « Sao kịch bản không giống như ta nghĩ chút nào vậy? » « Trần giáo chủ, hình ảnh sao lại hơi mờ thế? » « Chúng tôi trả tiền rồi mà, mau chiếu HD đi! » « Huynh đệ, có một tin xấu và một tin tốt muốn nói cho ngươi. » « Tin xấu: Ngươi bị cắm sừng. Tin tốt: Con Bitch cắm sừng ngươi đã chết ngay trước mặt ngươi rồi. » « Anh bạn này đúng là thảm... » Ngay sau đó, hình chiếu bên trong những va chạm kịch liệt của hai người cuối cùng xảy ra biến cố.
Người phụ nữ buông tay khỏi lan can, bị người đàn ông trực tiếp đụng phải, ngã từ trên tầng 30 xuống đất, tan xác.
Người đàn ông sợ hãi đến nỗi không kịp lấy cả bao cao su ra, kéo quần lên rồi chạy.
Hình ảnh đến đây liền kết thúc.
« Thì ra là ngộ sát... » « Ban đầu còn có thể được giảm án, bây giờ chắc khó rồi. » « Khó cái gì mà khó, kẻ có tiền ngồi tù cũng như đi nghỉ dưỡng thôi. » « Cũng đúng, ở America là như thế. » Trên sân thượng, Leon móc súng ngắn ra ném xuống đất, ngồi xuống khóc lớn.
Cái ba lô đặt dưới chân cũng bị đổ, mấy quả lựu đạn lăn ra ngoài.
« Woa! ! ! » « Anh bạn này, ngươi chơi lớn vậy! » « Xem ra hắn cũng có chuẩn bị mà đến. » « Cũng may chân tướng không phải là mưu sát, vấn đề không lớn. » « Đối với hắn mà nói, còn không bằng mưu sát thì hơn. » Ở một nơi khác, trong khách sạn.
Người đàn ông trọc đầu đeo kính cũng hoàn toàn tuyệt vọng, chân tướng đã bị phơi bày trước hơn 90 triệu người xem.
Chờ đợi hắn chính là nhà tù, mất danh tiếng, mất chức tổng giám đốc công ty, ly hôn và bị phân chia tài sản các thứ.
Mà lúc này, chủ quản bộ phận an ninh của tòa cao ốc hạ điện thoại di động, cầm bộ đàm lên nói: "Được rồi, có thể đi lên đi, nhưng thái độ nhẹ nhàng chút, đối phương có ý định đồng quy vu tận đấy."
Rất nhanh, một giọng nặng nề nhưng bất lực vang lên trong bộ đàm.
"Quản lý, hay là chờ cảnh sát tới đi, người kia có vẻ đang rất bất ổn."
Chủ quản an ninh gật đầu, anh cũng không muốn nhân viên của mình vào chỗ nước đục này.
"Tùy các cậu, nhưng để người ta sờ lên sân thượng mà không biết thì mọi người cứ chờ mà bị trừ tiền thưởng đi."
...
Trong phòng phát sóng, Leon đã cắt liên lạc.
Trần Tiên, người giấy phân thân, nói: "Tiếp theo là ID có tên Kate hoàng đế, có ở đây không?"
« Có, Trần giáo chủ. » "Tốt."
Người giấy phân thân gật đầu, rồi gửi yêu cầu liên kết đến người kia.
Bên kia rất nhanh đã tiếp máy, một ông lão ăn mặc sang trọng xuất hiện trong phòng phát sóng.
« Đặt cái tên trương dương như vậy, ta còn tưởng là người trẻ tuổi cơ. » « Lão già này xem ra rất giàu, cho là mình là hoàng đế của đế chế thương mại à? » « Lạy hồn! Vị này giống như là quốc vương thật kìa! ! » « Oát? ? ? » « Đúng vậy, đây là quốc vương của nước Lợi Giờ chúng ta, Kate Hoàng Đế. » « Ôi má ơi! Ai ngờ lại là thật! » « Đó là quốc vương của các người chứ có phải của bọn ta đâu, với người nước ngoài chúng ta mà nói thì ông ta chỉ là một lão già có tiền thôi. » « Đúng đúng, Kate lão già. » Kate lão đầu khẽ mỉm cười, gật đầu trước màn hình.
"Trần giáo chủ, ông tốt, tuổi thọ của ta không còn nhiều, xin hỏi có thể xem cho đất nước của ta một quẻ về tai họa không?"
Người giấy phân thân khựng lại, rồi lắc đầu.
"Xin lỗi, không thể, việc xem những đại sự cấp quốc gia như vậy sẽ liên lụy rất lớn, nếu như dính đến chiến tranh thì còn lớn hơn nữa, mà ta cũng phải nỗ lực trả giá nhiều hơn để tìm hiểu."
« Ông lão này đúng là một quốc vương giỏi giang a! » « Trời ơi, tôi còn tưởng ông ta muốn xem về tuổi thọ cơ chứ… không ngờ tôi thiển cận quá. » « Ông ấy đã biết tuổi thọ mình không còn bao lâu thì đương nhiên sẽ không đi hỏi, vì nếu như Trần giáo chủ nói quá gần, ông ta chỉ sẽ chết nhanh hơn thôi. » « Nếu có thể đoán tai họa, thì tác dụng tiên đoán tương lai của Trần giáo chủ sẽ càng lớn hơn! » « Có thể đoán, chỉ là phải trả cái giá rất đắt, ai mà chịu hi sinh bản thân đi bảo vệ người dưng chứ. » Kate lão đầu có chút thất vọng, sau đó cười nói: "Thôi được, là ta ảo tưởng quá rồi, vậy thì nhờ ông xem giúp ta duyên phận của cô cháu gái nhỏ Ái Liên Na."
"Nàng đang có hai người được chọn làm hôn phu, nhưng cả hai đều có ưu khuyết điểm, nhờ ông xem giúp nàng gả cho ai sẽ hạnh phúc hơn?"
"Đây là ảnh của Ái Liên Na, cùng thông tin của nàng..."
Trong phòng ngủ nào đó của cung điện Lợi Giờ.
Tiểu công chúa Ái Liên Na cũng đang xem trực tiếp, khi cô thấy ông nội mình dùng Trần giáo chủ để xác định đối tượng kết hôn, sắc mặt cô trong nháy mắt thay đổi.
Vì cả hai người cô đều không thích.
Một người thì xấu xí đô con như tinh tinh, mà lại là một công tử thích lui tới hộp đêm.
Một người thì bệnh hoạn, ẻo lả, tuy đẹp trai nhưng nghe đâu là dân "song tính".
Mà lý do ông nội muốn cô kết hôn, chính là vì cha cô là Thái Tử, sẽ là quốc vương đời sau.
Người giấy phân thân có chút cạn lời nhìn Kate lão đầu, nghi ngờ chính ông không muốn đắc tội ai nên mới muốn đẩy việc này cho mình, dù gì thì gia cảnh con gái ông gả cho ai thì cũng sẽ hạnh phúc thôi.
"Nếu phải gò bó trong hai sự lựa chọn này, nhất định phải tiến hành hai lần dự đoán, dự đoán riêng rẽ tương lai của nàng khi đưa ra mỗi lựa chọn."
"Hiện tại ông chỉ có một cơ hội dự đoán, vậy đi, tôi giúp ông dự đoán nàng gả cho ai sẽ hạnh phúc nhất, cứ giao tất cả cho số mệnh an bài, thế nào?"
Kate lão đầu ngẩn ra, rồi gật đầu.
"Vậy thì cứ làm theo lời Trần giáo chủ vậy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận