Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào

Ta Một Cái Đạo Sĩ, Biết Chút Pháp Thuật Thế Nào - Chương 430: Thân thiết ân cần thăm hỏi (length: 7991)

"Trần giáo chủ, ngươi thấy thế nào?" Trần Tiên ra vẻ đang uống trà, nhìn.
"Thời viễn cổ quá xa xôi, ta Viên Kính Thuật còn chưa thể nhìn thấu mấy ngàn năm trước, cho nên rốt cuộc là như thế nào, hỏi ta còn không bằng hỏi các nhà khảo cổ học kia."
Trong phòng livestream, khán giả lúc này lại hỏi các nhà khảo cổ học.
"Các nhà khảo cổ học đâu?" "Mau ra đây nói một chút!" "Thật xin lỗi, đã ký hiệp ước bảo mật, không thể nói." "Vô lý, chẳng phải đã chứng minh là có thật rồi sao? Không nói thì cần gì phải giữ bí mật nữa ~" "Vãi, các cụ tổ thật là lợi hại!" Trần Tiên nhìn thời gian một chút, tiện thể nói: "Hôm nay livestream đến đây thôi, ngày mai chúng ta sẽ trực tiếp khám phá bí cảnh."
"Ừ, nhân tiện rút năm người xem cùng tham gia, để đỡ nhàm chán và tăng hiệu quả livestream."
Nói xong, hắn liền thao tác trên giao diện điện thoại.
Mà trong phòng livestream, khán giả đều vô cùng hưng phấn.
"Tuyệt vời! Tuyệt vời!" "Trần giáo chủ phù hộ, rút trúng ta!" "Bí cảnh hay không cũng không quan trọng, chủ yếu là có thể cùng Trần giáo chủ thám hiểm, thật sự là vinh hạnh quá rồi." "Lầu trên, ngươi đúng là hiểu nịnh thần." "Chờ một chút, cấm người tham gia rút thưởng chuyển nhượng." "Ha ha ha ha." Rất nhanh, việc rút thưởng lại bắt đầu, năm suất trúng thưởng đảo mắt đã có chủ.
"Ôi! Ta trúng rồi!" "Ha ha ha! Còn có ta nữa!" "Nói cho ta biết, ai mới là người may mắn thật sự!" "Vãi! Mấy người cướp được suất rồi thì thôi, còn dám ló đầu ra!" "Có giỏi thì cho địa chỉ!" Trần Tiên liếc qua, tiện thể nói: "Mấy người chuẩn bị trước đi, tối ngày mai trước khi livestream ta sẽ đi tìm các ngươi, bây giờ tắt livestream, mọi người nghỉ ngơi sớm một chút."
Trần Tiên nói xong liền tắt livestream, để lại một đám người xem đang than vãn.
"Mỹ quốc 23 giờ 30 phút..." "Chỗ ta đã 2 giờ sáng rồi..." "Ghen tị với mấy bạn châu Á, ngày nào cũng được xem buổi sáng." "Cười chết, bọn họ buổi sáng còn phải đi làm đi học được không? Mỗi ngày xem được đều là mấy người không phải đi làm đi học thôi, mà những người phải đi làm lại cực kỳ hâm mộ chúng ta xem được vào buổi tối." "Theo không nổi nữa rồi, sau này xem lại bản ghi thôi, dù sao rút thưởng cái gì cũng chẳng trúng." ...
Tắt livestream xong, Trần Tiên liền sai người giấy phân thân đi trước vào bí cảnh xem xét tình hình, tranh thủ lấy đi một số thảo dược có giá trị trước.
Dù sao lần này ra vào bí cảnh tương đối dễ, mà con người lại có tính cả thèm chóng chán, giờ này có khi đã có người rục rịch muốn vào đó tìm đường chết.
[Hôm nay kết toán livestream, nhận được 3050 điểm danh vọng.] [Khu vực văn hóa Cửu U được chuyển hóa thành công, nhận được một lần rút thưởng.] [Mời lựa chọn hạng mục rút thưởng: Một, đạo pháp, hai, võ công, ba, đạo cụ, bốn, kỹ năng đặc thù, năm, hoàn toàn ngẫu nhiên.] Trần Tiên không chút do dự lựa chọn: "Rút kỹ năng đặc thù."
[Bắt đầu rút kỹ năng đặc thù... Chúc mừng kí chủ nhận được kỹ năng đặc thù "Tốt một cái thiên đạo thù cần"...] "Tốt một cái thiên đạo thù cần?"
Trần Tiên khựng lại một chút, các kỹ năng đặc thù đa số đều mang ý nhị, mà "tốt một cái thiên đạo thù cần" này hắn cũng biết.
Nhiều người có tiền cũng hay treo một số tác phẩm thư pháp trong phòng làm việc, trong đó có vài chữ viết làm người xem khó hiểu.
Ví dụ như "Xuân ao yên vận" bị biến thành "Đi mẹ nàng".
Mà trên mạng sẽ có người dùng câu cửa miệng "Thiên đạo thù cần" để bao biện hết các tác phẩm khó hiểu đó.
Người khác phản bác bảo đó không phải thiên đạo thù cần, thì sẽ giải thích rằng ý đang nói tác giả có đức tính "thiên đạo thù cần" nên mới thành thư pháp đại sư.
[Tốt một cái thiên đạo thù cần: Kỹ năng hào quang, nỗ lực ắt sẽ có hồi báo, trời không phụ lòng người, có thể chia sẻ hiệu quả hào quang trên phạm vi lớn.] "Tê... Thần kỹ a!"
Kỹ năng hào quang này không chỉ có tác dụng với mình mà còn có thể chia sẻ cho người khác.
Nỗ lực ắt sẽ có hồi báo, mẹ ơi cuối cùng không cần lo tư chất của con không tốt nữa rồi.
Mà cái kỹ năng này đúng là thuốc kích thích dành cho những kẻ cuồng công việc.
Hắn lập tức chia sẻ hiệu quả hào quang cho mọi người bên Chân Tiên Quan và Chân Tiên Đạo Cung.
Sau đó, hắn cũng lập tức rời khỏi Chân Tiên Quan để đến chỗ gần mặt trời tu luyện.
...
Buổi luyện công sáng hôm sau, bất kể là người ở Chân Tiên Quan hay Chân Tiên Đạo Cung đều phát hiện sau khi cố gắng lâu như vậy, cuối cùng trong quyền pháp hay kiếm pháp của mình cũng có một chút tiến bộ và thu hoạch.
Mà khi mọi người phát hiện những người khác cũng tiến bộ thì liền nhận ra đây không phải là sự trùng hợp.
"Là quan chủ! Nhất định là quan chủ đã làm gì đó!"
"Chắc chắn rồi, nếu không sao mọi người có thể cùng nhau tiến bộ vào buổi sáng nay được chứ!"
Có người lập tức hướng về chỗ của Trần Tiên hoặc phân thân của hắn mà hành lễ cảm tạ.
Những người khác thấy vậy cũng nhao nhao làm theo, gửi lời cảm ơn.
Còn Linda, người đã do dự mấy ngày, cuối cùng hôm nay cũng hạ quyết tâm, cầm lấy số vàng và ngọc dương chi đã chuẩn bị từ trước mà tiến vào ao cầu tự.
Nữ quản gia Louise và lão Lauder đứng bên cạnh nhìn, hai người mang vẻ mặt khác nhau.
Louise có chút buồn rầu, dù sao Linda yêu một vị thần, định trước không có được đáp lại, chưa kịp tận hưởng cảm giác làm phụ nữ, thế mà lại sớm phải làm mẹ, thật quá đáng thương.
Còn lão Lauder thì lại vô cùng vui vẻ, dù sao cuối cùng mình cũng có thể bồng cháu.
Ùm! Ùm!
Hai tiếng rơi xuống nước vang lên, bụng của Linda bắt đầu lớn lên với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.
Linda mỉm cười, vuốt ve bụng mình với vẻ mặt phức tạp, ngay sau đó một cơn đói bụng ập đến khiến cô không còn tâm trạng để nghĩ gì khác.
Louise tiến lên đỡ Linda.
"Tiểu thư, người sao rồi?"
Linda nuốt một ngụm nước bọt, nói: "Đói quá, bây giờ ta chỉ muốn đi nhà ăn ăn một bữa no bụng thôi."
Lão Lauder cười nói: "Đi thôi, ta đã dặn nhà bếp chuẩn bị từ sớm rồi, ăn nhiều chút đồ bổ dưỡng, sinh ra một cặp bảo bảo khỏe mạnh nhé!"
Vì Chân Tiên Quan ở chỗ xa nên có rất nhiều cao ốc, các phóng viên cũng thường đứng trên các tòa nhà đó để chụp ảnh.
Vì vậy tin tức Linda dùng ao cầu tự liền nhanh chóng leo lên hot search.
# Nữ bá tước cuối cùng đã bại trận, dùng ao cầu tự để mang thai, xem chừng cả đời không kết hôn nữa...
# Thấy thần linh một lần lầm cả đời, nữ bá tước cầu ái thất bại, sử dụng ao cầu tự để mang thai...
# Chẳng lẽ chỉ có nữ thần mới xứng với Trần giáo chủ sao?
# Trần giáo chủ rốt cuộc thích kiểu phụ nữ nào...
Tối muộn, sau khi Trần Tiên tu luyện xong, vừa uống trà vừa lên mạng xem tin tức thì mới biết chuyện của Linda.
"Ai, sao lại tự khổ mình thế chứ?"
Trần Tiên không nhịn được mà lắc đầu, không ngờ mình lại đóng vai Dương Quá một lần.
Buổi tối, gần tới giờ livestream.
Hắn dùng Phi Thân Thác Tích liên tục dịch chuyển không gian để đưa năm fan trúng thưởng tới Chân Tiên Quan.
Năm người này đến từ năm quốc gia khác nhau, cả nam, nữ, già, trẻ đều có.
Một cô gái trẻ người Mỹ, một thiếu niên người Nga, một sinh viên người Viêm Quốc, một người đàn ông lực lưỡng người Nam Mỹ với trang bị đầy đủ, một học giả lớn tuổi người Thiết Tháp quốc.
Sau khi Trần Tiên mở livestream, khán giả liền lập tức gửi lời thăm hỏi nồng nhiệt tới năm người may mắn.
"Vãi! Chúc các người đi đường bị sẩy chân!" "Shit! Bọn họ chắc chắn đã dùng hết may mắn cả đời! Ta không hề ghen tị!" "Đồ Bitch! Ta sẽ ghi lại hết các biểu cảm ngu ngốc của các người để làm trò cười cho thiên hạ!" ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận