Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Q15 - Chương 35: Phòng phẫu thuật và hộ sĩ ác ma

Nguyệt Quang lúc này chém giết những thi thể đang ngồi trên xe lăn, khi hắn chú ý tới chiếc giường bệnh đang lao tới kia thì đã không kịp.
Lúc giường bệnh đụng vào người, hắn cảm giác như bản thân bị một chiếc xe buýt đâm trúng. Cả cơ thể hắn bay cao trong không trung, sau đó nện xuống trên mặt một giường bệnh khác!
Nằm ở trên giường bệnh kia là thi thể một người phụ nữ đã khô quắt, Nguyệt Quang bị nện mạnh xuống mặt giường ngất đi, cũng giống như Diệp Tưởng, khi hắn tỉnh dậy liền thấy bản thân cũng bị quấn chặt vào giường bệnh, mà thi thể phụ nữ khô quắt kia đang áp sát vào hắn!
"Vô Thần tiên sinh!"
"Mạnh quân! Ngươi có thể thoát ra được không?"
Lúc này Diệp Tưởng và Nguyệt Quang đều bị trói trên giường bệnh! Sau đó giường bệnh cứ thể chạy dọc theo hành lang tiến về phía trước…
Hai người nằm trên giường không thể cử động, không thể phản kháng!
"Chúng ta bị mang tới nơi nào đây?"
Nội dung hiện tại đã không hề liên quan tới kịch bản, vì thế bọn hắn không thể đoán được chuyện tiếp theo nào sẽ xảy ra. Hơn nữa, dọc theo con đường này, hai người phát hiện, toàn bộ những thi thể và xe đẩy đã không còn thấy đâu nữa!
Diệp Tưởng không ngừng vận chuyển khí, muốn thoát khỏi giường bệnh, nhưng bất kể hắn làm thể nào cũng chẳng có chút ý nghĩa! Hơn nữa hắn phát hiện, hắn giãy dụa càng mạnh, khí trong cơ thể sẽ trôi đi càng nhanh.
Hắn nhìn về phía Nguyệt Quang ở bên kia, tình huống bên đó cũng giống như hắn!
Không biết trôi qua bao lâu, rốt cuộc bọn hắn dừng lại trước cửa một phòng phẫu thuật lớn.
Sau đó Diệp Tưởng và Nguyệt Quang nhìn thấy, vô số những hộ sĩ mặc y phục trắng đang đứng trước cửa phòng phẫu thuật! Khuôn mặt họ đã rữa nát tới không thể nhìn rõ ngũ quan, thân thể cứng đơ, lấy một tư thế quái dị vặn vẹo mà đứng, có vài hộ sĩ trong tay cầm ống tiêm, có vài hộ sĩ trong tay lại cầm vũ khí… tình cảnh khiến lòng người nhìn vào mà run rẩy!
Mà ở một chỗ ngoặt khác trên hành lang, có một cái giường bệnh cũng đang tự động lăn lại đây! Người nằm trên giường bệnh, cả Diệp Tưởng và Nguyệt Quang đều biết, chính là Nguyên Huyết Tầm!
Nguyên Huyết Tầm!
"Tịch! Tịch!"
"Vô thần tiểu thư!"
Tiếp đó, chiếc giường từ từ lăn bánh tiến vào phòng phẫu thuật, những vị hộ sĩ kia tránh ra nhường đường cho giường bệnh tiến vào. Cánh cửa phòng phẫu thuật đóng lại, đèn ‘Đang giải phẫu’ treo bên ngoài cửa bật sáng!
Cái gì vậy? Tử thần đang muốn làm gì đây???
"Không... Tịch, Tịch, Tịch! ! ! ! ! ! ! ! !" Diệp Tưởng biễu diễn dáng vẻ la hét tên em gái khàn cả giọng, điên cuồng gào rú.
Thành thực mà nói, hắn kỳ thực không hẳn chỉ là biểu diễn, tuy hắn không có hảo cảm với Nguyên Huyết Tầm, thế nhưng độ khó bộ phim này biến thái như vậy, trái lại hắn hi vọng Nguyên Huyết Tầm có thể sống sót, dù gì nàng cũng là diễn viên đệ nhất trọng môn đỉnh phong. Nhiều thêm ra một phần sức mạnh, hy vọng sống sót tự nhiên cũng sẽ lớn hơn.
Vào lúc này, những vị y tá với dáng đứng kỳ dị bắt đầu chuyển động!
Diệp Tưởng nhớ trước đây hắn đã từng xem một bộ phim kinh dị ‘Silent Hill’, trong đó có tình cảnh diễn viên chính kẹt trong phòng mổ cùng với những nữ y tá bị băng kín mặt. Quả thật giống y như hắn hiện giờ!
Chỉ có điều, động tác của những nữ y tá kia cứng nhắc, tốc độ bước đi còn chậm hơn so với Zombie, thế nhưng Diệp Tưởng và Nguyệt Quang dưới tình huống không thể di động chỉ có thể giương mắt nhìn những vị hộ sĩ từng bước áp sát về phía họ! Càng không biết Nguyên Huyết Tầm nằm bên trong phòng giải phẫu sẽ đối mặt với tình huống gì. Vừa nãy bộ dáng nàng nằm trên giường bệnh, hiển nhiên đã bất tỉnh nhân sự!
"Tịch! Tịch! Ngươi mau tỉnh lại đi, Tịch!"
Diệp Tưởng liều mạng dãy dụa, nhưng mặc cho hắn giãy như thế nào, cái chăn trói trên người hắn vẫn rất chắc chắn! Lúc này, hai người lâm vào cục diện bó tay hết cách!
Diệp Tưởng hiện tại cảm giác rất khuất nhục! Bước ra từ viện tuyến loại nhỏ, hắn nghĩ bản thân đã mạnh hơn, nhưng kỳ thực vẫn giống như trước đây, chẳng hề có chút năng lực phản kháng?
Khí của hắn vốn dĩ đã ngưng thực, nhưng lúc này lại trở nên tan dã và hỗn loạn. Muốn ngưng tụ ra khí một lần nữa khẳng định phải tốn thời gian.
Nói cho cùng, sự lĩnh ngộ của hắn với ‘đạo’ quá yếu. Đạo thời gian cực kỳ cao thâm, hắn cũng chỉ dựa vào máu của Chúc Cửu Âm mới miễn cưỡng cảm ngộ được chút da lông mà thôi, kỳ thực chính là lừa dối, căn bản không phải tự thân lĩnh ngộ, không thể nào trở thành cường giả thực thụ.
Vượt qua được phim kinh dị nhất trọng Quỷ Môn quan cũng có nghĩa trở thành luyện khí Tử Phủ. Mà muốn trở thành luyện khí Tử Phủ thì ít nhất phải có lĩnh ngộ nhất định về một ‘đạo’. Nói cho cùng, với chút tư chất ấy của Diệp Tưởng, muốn tự mình lĩnh ngộ đạo thời gian đạt tới Tử Phủ kỳ, là chuyện tuyệt đối không thể. Hắn không có thiên phú nghịch thiên như Thì Minh. Bình thường, những diễn viên đã tự mình lĩnh hội được chút da lông về đạo mới được biểu diễn phim kinh dị nhất trọng quỷ môn quan, tìm kiếm cơ hội trùng kích lên diễn viên nhất trọng môn!
Lẽ nào hắn thực sự phải chết ở nơi này sao? Hắn bị mấy tên quỷ Nhật Bản kéo vào điện ảnh nhất trọng quỷ môn, chỉ có thể ở đây chờ chết sao?
Nhìn từng vị hộ sĩ thân thể cứng đờ đang từng bước áp sát về phía hắn và Nguyệt Quang, trong đầu Diệp Tưởng xẹt qua bóng dáng của Vũ Sóc và Tịch kính. Nguyên Huyết Tầm còn chưa nói cho hắn biết chuyện Vũ Sóc mang thai, vì thế hắn còn không biết, bây giờ hắn còn có một đứa con chưa được sinh ra.
Nên làm cái gì đây?
Hắn ngay cả nam chính cũng không phải, thật sự sẽ không vượt qua được điện ảnh nhất trọng quỷ môn sao?
Hắn không có thiên phú nghịch thiên, cũng không có thời gian và tài nguyên để tu luyện. Ở trong rạp chiếu phim địa ngục, hắn chỉ là một diễn viên bình thường như vạn vạn các diễn viên khác, những người chỉ có thể chết thảm trong điện ảnh kinh dị, giãy dụa trong luân hồi, người có thể sống sót hiếm như lá mùa thu. Ở thế giới địa ngục này, chỉ có một số ít người mới có thể đứng sừng sững ở đỉnh cao nhất, còn đa số những người khác chỉ có thể chờ đợi tử vong tới gần trong tuyệt vọng, bị tử thần thu lấy sinh mạng! Cho dù không cam lòng, đau khổ như thế nào thì kết cục cũng sẽ không thay đổi!
Hộ sĩ còn cách hai người khoảng sáu mét nữa!
Tử thần từng bước áp sát, thậm chí Diệp Tưởng có thể nghe thấy tiếng cười gằn của Tử thần ở bên tai! Rõ ràng có thể ung dung nhẹ nhàng tới giết hắn, vì sao những người hộ sĩ này lại cất bước chậm dãi như thế? Một bước hạ xuống, khí trong người hắn tiêu hao càng nhiều, một bước nữa hạ xuống, ngay cả Hắc Diêm hắn cũng không thể gọi ra…
Năm mét...
Càng gần rồi hơn...
Hắn đã có thể nghe được, tiếng xương cốt rào rạo phát ra mỗi khi bọn họ bước đi cùng với một mùi hôi thối nồng nặc khiến hắn buồn nôn. Người hộ sĩ ở gần hắn nhất, đang cầm trên tay một cái kim tiêm rất to, nhìn thấy phải khiến người ta giật mình!
Nguyệt Quang lúc này cũng đang rơi vào tuyệt vọng. Tình hình của hắn không khá hơn Diệp Tưởng chút nào. Không thể sử dụng nhiếp thần thuật, dù sao với cảnh giới bây giờ, hắn vốn không thể sử dụng nhiếp thần thuật, cưỡng ép sử dụng sẽ tạo thành thương tổn cho linh hồn. Tuy thiên phú của hắn mạnh mẽ nhưng vẫn không đủ để chống đỡ, hiện tại hắn cũng phải bó tay.
Diệp Tưởng và Nguyệt Quang, một người không có thiên phú cũng không có thời gian tu luyện, một người có thiên phú nhưng lại không có thời gian tu luyện, tiến vào điện ảnh nhất trọng quỷ môn quan vốn là thập tử nhất sinh. Nguyệt Quang có aura nhân vật chính, nhưng lúc này đã rất yếu ớt, vẫn có thể chết ở nơi này. Đương nhiên cân nhắc tới vấn đề Diệp Tưởng là nam thứ, hơn nửa là hắn chết đầu tiên.
Hiện tại...
Còn có ba mét!
Mà càng tiến lại gần, tốc độ bước đi của đám hộ sĩ lại càng chậm, càng dằn vặt tinh thần của Diệp Tưởng và Nguyệt Quang!
Diệp Tưởng phát rồ, dãy rụa điên cuồng trên giường bệnh, ngay cả bình nước truyền trên đầu cũng bị hắn giật cho rơi xuống đất vỡ tan tành.
Nhưng khí trong người hắn vẫn như nước chảy trôi đi mất, không thể nào thoát khỏi giường bệnh này!
Tử thần tuyệt đối sẽ không để hắn còn sống!
"Không! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !"
Ta không muốn chết...
Ta tuyệt đối không thể chết ở đây!
Tuyệt đối không thể!
Bạn cần đăng nhập để bình luận