Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Q15 - Chương 28: Mẹ con

“Tránh ra!”
Khuôn mặt Ôn Vũ Phàm lúc này rất giận dữ, nàng đang đứng trước một cánh cửa lớn, đứng hai bên cửa là hai nam từ mặc giáp màu bạc.
“Ngài… đừng làm khó chúng tôi như vậy.” Một người trong đó nhíu mày nói “Chúng tôi…”
“Ta nói lại một lần nữa, tránh ra!”
Nháy mắt, trong mắt của 2 nam tử mặc khôi giáp bạc chỉ còn lại đôi mắt của Ôn Vũ Phàm, đôi mắt kia ẩn chứa sức mạnh cực kỳ khủng bố, khiến bọn họ không dám ngăn cản.
“Vâng. Mời vào.” Thực lực của hai người này còn chưa tới nhất trọng môn, dù sao diễn viên nhất trọng môn cũng là người được trọng điểm bồi dưỡng, không thể đứng gác ở cửa. Nhưng mà ngay cả như vậy, thực lực của bọn họ đặt trong viện tuyến loại nhỏ cũng vượt xa thực lực ảnh đế bình thường, nhưng ở trước mặt Ôn Vũ Phàm vẫn là một con mèo nhỏ ngoan ngoãn.
Khoảng thời gian này Ôn Vũ Phàm chưa từng chậm trễ việc tu luyện, nàng nắm giữ thể chất thiên tài đạo niệm linh thể hiếm thấy, cho dù là Niết Linh năm đó cũng không có thiên tư đáng sợ như vậy, nếu như để cho nàng đủ thời gian tu luyện, thành tựu ở mặt linh hồn sợ rằng sẽ cực kỳ khủng bố. Thiên phú thần niệm nàng biểu hiện ra, không phải hai hộ vệ ngân giáp này có thể chống đối.
Sau đó Ôn Vũ Phàm quét mắt qua cánh cửa lớn có treo trên đó một cái đồng hồ, cánh cửa lập tức mở ra, bên trong là một gian phòng cực kỳ xa hoa rộng rãi, hai người Dante và Thì Minh đang trao đổi.
“Mẹ” Dante lập tức đứng lên, nhưng Ôn Vũ Phàm nháy mắt đã di động tới trước mặt hắn.
Nàng giơ tấm áp phích điện ảnh khủng bố trong tay lên, chỉ vào danh sách diễn viên trên đó, nói “Dante, giải thích cho mẹ.”
Danh sách diễn viên này đã xảy ra chuyện gì? Tại sao trong đó lại có lại có tên Diệp Tưởng.
“Mẹ”
“Trả lời mẹ, có phải là con cố ý sắp xếp không? Con phải biết phụ thân con chính là nhân vật phản diện, sẽ là địch với Diệp Tưởng.”
Thì Minh đứng lên nói “Xem ra mẹ con các người có lời muốn nói với nhau, ta rời đi trước vậy.”
“Ừ, kế hoạch phục chế thời không nghịch xoáy cơ bản đã quyết định, ngươi cứ đi trước đi Thì Minh.”
Thì Minh kiêng kỵ nhìn Ôn Vũ Phàm, không hổ là đạo niệm linh thể, là loại thể chất tu đạo mạnh nhất trong truyền thuyết, là thánh thể của đạo Linh Hồn, cũng chính bởi loại thánh thể này mới có thể khiến cho thập cửu địa ngục vương chuyển thế sống lại. Vừa nãy Ôn Vũ Phàm từ cửa di động vào đây, nàng không cách nào bắt được quỹ tích di động của nàng ấy. Không nghi ngờ chút nào, chỉ cần có đủ thời gian, Ôn Vũ Phàm sẽ biến thành cường giả tối cao về một đạo Linh Hồn, thậm chí có khả năng trở thành diễn viên Tứ trọng Môn.
Thì Minh rời đi, đồng thời kim đồng hồ trên cánh cửa chuyển động ngược lại, sau đó thân thể nàng chậm rãi biến mất, khiến căn phòng biến thành trạng thái khi Thì Minh còn chưa tới.
Trong số những diễn viên nhất trọng môn hiện nay, Thì Minh là thiên tài về đạo thời gian, thanh danh của nàng rất lớn, ngay cả thập bát địa ngục Vương và Vương Hậu A Lễ đều nghe tới tên của nàng. Đạo thời gian và đạo linh hồn đều là những đạo mạnh mẽ nhất trong hệ thống tu đạo, bởi vậy một khi xuất hiện người có thiên phú ở một trong hai phương diện này, cho dù chỉ là nhất trọng môn cũng sẽ được các bá chủ coi trọng. Vì thế Thì Minh còn từng được Tà Quân Tôn Hiểu sắp xếp gặp mặt A Lễ. Ngay cả vương hậu đối với thiên phú của Thì Minh cũng khen không đứt miệng, chính vì vậy, nàng được sắp xếp biểu diễn vai chính của “Thời Không Nghịch Xoáy”.
“Mẹ, chuyện này con tuyệt đối không biết. lúc trước áp phích “Tín Ngưỡng Tử Thần” căn bản không phải là như vậy.”
“Con cho rằng mẹ là kẻ ngu sao? Làm gì có chuyện trùng hợp như thế?” Ôn Vũ Phàm nói tới đây đã túm lấy cổ áo con trai “Con đem lời nói của mẹ thành gió thổi bên tai sao? Mẹ đã nói rất nhiều lần, tuyệt đối không được ra tay với bọn người Diệp Tưởng, bọn họ không uy hiếp được con. Chúng ta không nên quá mức đối với một nhà Diệp Tưởng, Diệp Tưởng và Vũ Sóc tỷ đều là ân nhân của mẹ, không phải bạn thân, mẹ sẽ không để cho bọn họ chết đâu.”
“Con không biết, thật sự. Lúc trước áp phích viện tuyến Bách Quỷ tuyên bố không phải là như vậy, con xin thề, sở dĩ sắp xếp phụ thân biểu diễn là vì phụ thân là Tử Linh Pháp Sư, vì thế quay phim có quan hệ với Tử Thần đối với thực lực của phụ thân sẽ có lợi ích rất lớn, nếu không con cũng sẽ không chọn một bộ phim kinh dị Nhật Bản đâu.”
“Mẹ không tin.” nhưng Ôn Vũ Phàm lại trả lời một cách lạnh lùng “Tại rạp chiếu phim linh độ, những người nơi đó không thù không oán với con, con cũng có thể không chút nương tay mà giết chết, không chỉ như vậy, trong “Bản Đồ Âm Phủ” con cũng đem bạn tốt của Vũ Sóc tỷ thì là Mika giết chết. Mẹ biết sinh tồn ở thế giới địa ngục này rất gian nan, có lúc phải làm một chút chuyện dơ bẩn, thế nhưng bất luận thế nào mẹ cũng không cho phép, cha con con dám ra tay với Diệp Tưởng và Vũ Sóc. Năm đó Diệp Tưởng tự tay tặng vật nguyền rủa cho mẹ, Vũ Sóc tỷ càng là chăm sóc mẹ, bọn họ đối với mẹ chính là ân nhân, báo đáp thế nào cũng không đủ. Nếu như con dám động tới họ, coi như con là con trai của mẹ, mẹ cũng sẽ không bỏ qua.”
Vũ Phàm nói tới đây, bàn tay nắm chặt cổ áo Dante chuyển xuống, nện vào lồng ngực hắn. Dante, bọn họ là đồng bạn quan trọng nhất của mẹ, đã từng là chiến hữu, mẹ không thể để bọn họ chết.” Nói tới đây khóe mắt nàng đã ướt nước.
Với Ôn Vũ Phàm, hiện tại địa vị của nàng ở viện tuyến Luân Hồi rất cao, thế nhưng nàng lại càng hoài niệm cuộc sống trước kia tại rạp chiếu phim thứ 13. Nhưng hiện tại Phương Lãnh, Tiêu Mộng Kỳ, Thành Tuyết Tùng… từng người từng người đã chết, bây giờ những đồng bạn lúc trước của nàng chỉ còn lại có Diệp Tưởng và Vũ Sóc.
Dù gì cũng là con trai của mình, nếu đổi lại thành người khác, coi như dốc cả tính mạng nàng cũng sẽ không giảng hòa. Đối với nàng, chuyện chồng con đối đầu cùng đồng bạn ngày xưa là chuyện đau khổ nhất.
Cùng lúc đó, Thì Minh đang đi tới một căn phòng khác.
Ở trong phòng này có treo một tấm bản đồ không gian thật lớn, trên chính giữa bản đồ là một bóng đen thật to, cái bóng đen này chính là thế giới địa ngục, ở bên ngoài bóng đen chính là ngục ngoại. Mà tiếp giáp với không gian ngục ngoại còn có một quầng sáng màu đỏ, quầng sáng màu đỏ kia đã che giấu đi thế giới địa ngục, từ đó mới không bị Cựu Nhật Chi Phối Giả phát hiện. Đó là một đại trận, đại trận này bao trùm cả thế giới địa ngục, chính là đạo Tổ đời thứ nhất của Thánh Thiên đạo tông năm đó, cũng chính là anh trai của thánh thiên đạo tổ đời thứ hai Hứa Thương, người đã đồng quy vụ tận cùng với Dante, là Hứa Bi bố trí. Mà sau khi Hứa Bi bố trí đại trận này liền rơi vào bóng tối tại ngục ngoại, nhiều năm qua sống chết không rõ.
“Tiểu Thư.” Nghê Linh Miểu đứng trước bản đồ, chỉ vào một tọa độ nào đó nói “Vừa khi nãy chúng ta bắt được một lần nhảy không gian, địa điểm ngay tại nơi này, có thể trực tiếp nhảy qua không gian với khoảng cách dài như vậy, đây chính là tác phẩm của tứ trọng môn.” Thì Minh nhìn kỹ tọa độ không gian kia nói “Bắt được hành động lần này, phỏng chừng không chỉ có chúng ta phải không?”
“Phải, nhưng mà muốn trong thời gian ngắn di động tới tọa độ này là rất khó khăn, rạp chiếu phim của chúng ta cũng không tồn tại đại năng về đạo không gian có thể làm được điều này. Coi như lúc này chạy tới, cũng không kịp. Nhưng mà những cao thủ như Ma Tiên Thân Công Hổ có lẽ sẽ chú ý, đi xem một chút. Mặc dù là không gian ở ngục ngoại, thế nhưng khoảng cách này không tính là quá xa, vẫn có khả năng di chuyển tới. Tiểu thư, chúng ta có nên chạy tới không, Bây thời gian hẳn là không kịp.”
Thì Minh hơi nhíu mày nhìn vị trí tọa độ không gian trên bản đồ, nói “Chờ đã, còn có vị trí này cũng xuất hiện dấu vết di động không gian.” Linh Miêu lập tức đưa tay ra, phóng to một địa điểm trên bản đồ, một khối khu vực trong đó cũng hiện lên hiện tượng không gian vặn vẹo.
“Phải, lúc trước ta có chú ý tới, là ở gần viện tuyến Vong Xuyên, hẳn mới xây dựng một trận pháp không gian truyền tống mới khiến không gian vặn vẹo, Vì lẽ đó, mới không chú ý…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận