Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Chương 1038: Phó thác phía sau lưng người

Dưới tình huống không có kịch bản, làm bất cứ chuyện gì cũng đều phải muôn phần cẩn thận.
Hai người Diệp Tưởng, Nguyệt Quang từng bước đạp lên cầu thang, tâm tình khẩn trương cực hạn. Bên trong bộ phim kinh dị này, ai cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Ngay khi tới khúc quanh của cầu thang tầng ba, chuẩn bị lên tầng bốn, đột nhiên...
Một bóng người chạy vụt qua trước mặt Diệp Tưởng cùng Nguyệt Quang!
"Lục... Lục Linh San!"
Tuy rằng bóng dáng kia chạy đi rất nhanh, gương mặt cũng không được rõ ràng, thế nhưng cách ăn mặc kia, không hề nghi ngờ chính là Lục Linh San!
Nói cho cùng, Hứa Duẫn lúc này đang muốn ra mặt cho Lục Linh San! Nếu như nhìn thấy nàng, sao có thể không đuổi theo!
Thế nhưng Diệp Tưởng và Nguyệt Quang đều biết rất rõ, Lục Linh San kia tuyệt đối không phải là một "Diễn viên"! Hiện tại chạy tới chính là trăm phần trăm gặp nguy hiểm! Thế nhưng... dù biết rõ điểm này thì sao? Hai người tuyệt đối không thể lùi bước! Nếu không đuổi theo chính là NG.
Đã như vậy, chỉ có thể liều chết đánh cược một lần!
Hai người lấy tốc độ như bay phóng lên tầng bốn, nhưng đã không còn nhìn thấy bóng dáng "Lục Linh San".
Để phòng ngừa vạn nhất, Diệp Tưởng vẫn hướng về Lục Linh San kia gửi đi tin nhắn. Quả nhiên... tin tức trả về là, đối phương không có trong phạm vi, tin nhắn gửi thất bại!
Một khi diễn viên biến thành người chết, tự nhiên sẽ không thể gửi tin nhắn thành công!
Phương hướng "Lục Linh San" chạy tới là một hành lang chật hẹp, hai bên có không ít phòng học.
Nàng đã chạy tới nơi nào, không ai biết. Nhưng từ góc độ của Hứa Duẫn và Hàn Linh Tỳ mà xem, nàng nhất định là đã chạy vào trong một phòng học nào đó.
"Lục Linh San? Lục Linh San?"
Hai người cất cao giọng, bắt đầu tìm kiếm tung tích của Lục Linh San ở trong những phòng học. Lúc này, có tìm được hay không không phải điều quan trọng, quan trọng ở chỗ làm thế nào để sống sót!
Theo lý mà nói, phòng của hiệu trưởng đại nhân chỉ vỏn vẹn cách một tầng lầu. Vị hiệu trưởng kia chính là luyện khí sư cùng đẳng cấp với thần quan. Thế nhưng hôm nay, mọi chuyện như phủ lên một lớp sương mờ, căn bản không cách nào phỏng đoán được lập trường của thần miếu, chỉ có thể khẳng định, thần miếu rất chú ý tới sống chết của Hoàng Thiện Vân. Về phần sống chết của những người khác, bọn hắn có thực sự để ý không? Nếu không thì tại sao khi Lục Linh San mất tích, bọn hắn chỉ giải quyết nhẹ nhàng bâng quơ, chỉ vì cái gọi là ý chí của Nguyệt Ảnh thần sao ? Như vậy cũng có nghĩa là, nếu như Nguyệt Ảnh thần muốn bọn hắn giết người, bọn hắn cũng sẽ nghe theo sao?
Nơi đây, không có đâu là an toàn. Tuyệt không có!
Đem từng cánh cửa phòng học mở ra, thế nhưng vẫn không thấy tung tích của Lục Linh San. Điều này cũng trong dự liệu của Diệp Tưởng. Vong hồn ác linh sẽ không chính diện xuất hiện trước mặt diễn viên, thường thường là nơi bọn hắn không nghĩ tới, rồi sau đó cướp đi tính mạng bọn hắn.
Hắn đã chuẩn bị kỹ càng, kích phát "Khí" tới cực hạn.
Hắn nhớ những gì Điền Tín Chí đã dạy.
Với tư cách là đệ tử cao cấp nhất của Thánh thụ Đạo Môn, Điền Tín Chí chắc chắn sẽ không đem pháp môn của Thánh thụ Đạo Môn truyền thụ ra ngoài, nhưng pháp môn tuy không thể truyền, một vài nhánh đạo khác của Luyện Khí chi đạo vẫn có thể truyền thụ lại. Trong thế giới rạp chiếu phim Địa ngục, người tu luyện Đạo Môn chia ra làm hai loại: Luyện Khí và thân thể thành Thánh. Mà Diệp Tưởng đi theo con đường thứ nhất, cũng chính là một mạch với "Luyện Khí sư" trong bộ phim này.
Cái này khác hoàn toàn với vật nguyền rủa, vật nguyền rủa tuy rằng mạnh, nhưng lại lấy tổn thương của diễn viên làm cơ sở, hơn nữa bởi vì vật nguyền rủa xuất hiện khiến mạch phim sẽ bị phá hỏng. Thế nhưng, "Khí" này lại khác, đây là một loại lực lượng sinh sôi không ngừng, không ngừng tu luyện, nhân loại có thể đạt được năng lực chính diện chống lại phim kinh dị. Chỉ là... Đây là một con đường dài dằng dặc đầy khó khăn. Bây giờ khoảng cách của Diệp Tưởng tới cấp độ đó, còn rất xa xôi.
Rốt cuộc... chỉ còn lại 2 phòng học ở cuối hành lang.
Diệp Tưởng đi tới trước một phòng học, đem cánh cửa mở ra.
Lúc này, Khí" đã được hắn triệt để phóng thích! Khí tạo thành một vòng tròn xung quanh người.
"Khí" này, là lần đầu tiên phóng thích trước mặt Nguyệt Quang!
Nguyệt Quang rất ngoài ý muốn.
Khí cũng rất tinh thuần và cường đại!
Đối với một diễn viên tại viện tuyến cỡ nhỏ, tài năng của Diệp Tưởng thực sự là có chút trác tuyệt rồi. Đáng tiếc... Trong thế giới địa ngục này, không thiếu nhất chính là thiên tài.
Sau khi Diệp Tưởng và Nguyệt Quang bước vào phòng học, bọn họ nhìn thấy...
Vẫn như cũ là một phòng học không người.
"Không có khả năng..."
Diệp Tưởng kinh ngạc:
"Điều này là không có khả năng... chúng ta rõ ràng nhìn thấy nàng ta chạy về phía này! Tại sao lại không thấy ai?"
"Có phải trốn ở dưới ghế hay không?"
"Vì sao phải nấp, nàng ta có cần phải làm như vậy hay không?"
Lúc này, Diệp Tưởng nhìn về phía bảng đen trong phòng, hắn nhớ lại ngày tháng cấp 3 trong bộ phim phòng học dị độ . Hắn từng bị ác mộng dẫn dắt đi vào phòng học, sau đó ở trên mặt bảng đen, nhìn thấy những dấu tay máu.
Chỉ là hôm nay, hòn đảo này cho hắn cảm giác còn đáng sợ hơn năm tháng cấp 3 đó nhiều!
Tầm mắt hắn nhìn lên phía trên bảng đen. Chỗ đó có đặt một cái ban thờ, bên trên đặt một tượng thần Nguyệt Ảnh! Đương nhiên chỉ là tượng thần bình thường, không được khai quang.
Diệp Tưởng và Nguyệt Quang đều không khỏi nhìn lại bức tượng thần kia.
Trong mắt bọn hắn, tượng thần Nguyệt Ảnh tượng không phải thần. Trái lại, ở phía sau những bí mật hết sức khủng bố, đều có bóng dáng của Nguyệt Ảnh thần.
Bọn hắn lại lần nữa nhìn thật cẩn thận tượng thần Nguyệt Ảnh.
Vì "Khí" đang được phóng thích, coi như bên trong phòng có tối cũng không ảnh hưởng tới thị lực của Diệp Tưởng.
"Đợi một chút..."
Diệp cảm thấy không đúng!
Cái tượng thần Nguyệt Ảnh này... dường như... dường như... "Phanh" !
Cửa phòng học đột nhiên đóng sập lại!
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
Tượng thần Nguyệt Ảnh trên ban thờ lúc này, thoạt nhìn như đang cười nhạo bọn hắn không biết tự lượng sức mình! Nhưng mà, có thực là như thế không?
Trong tay Diệp Tưởng đột ngột xuất hiện Hắc Diêm! Khí trong cơ thể cũng đạt tới đỉnh cao! Cũng vì thế Hắc Diêm trong tay hắn lại càng thêm ngưng thực! Trong không khí, sát khí lạnh lẽo cũng bắt đầu bao phủ!
Cùng lúc đó, Nguyệt Quang cũng không nhàn rỗi. Hắn cũng phóng khí ra. Chẳng qua trong khi hắn phóng khí, cũng cảm nhận được trong không khí truyền tới một mùi máu tươi.
Sống và chết đã trở thành cây kiếm trên đầu Đạt Ma Khắc Lợi Tư. Trong nội tâm Diệp Tưởng không có sợ hãi, thế nhưng hắn phải biểu lộ ra gương mặt hoảng sợ.
"Bức tượng thần Nguyệt Ảnh kia ..."
nhưng khi Diệp Tưởng nói đến đây, Nguyệt Quang đã đưa lưng về phía Diệp Tưởng.
Bên trong một bộ phim kinh dị, phần lưng chính là nơi dễ dàng xảy ra chuyện nhất. Bởi thế hai người dựa lưng vào nhau chính là trạng thái chiến đấu tốt nhất, hơn thế, hai người đang trong vai trò là bạn bè chí thân, vì thế có thể hoàn toàn yên tâm phó thác phía sau lưng cho đối phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận