Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Q15 - Chương 2: Đãn Đinh hắc ám trước mặt

Sàn nhà trước mặt Đãn Đinh đột nhiên vỡ ra, vết nứt kéo tới tận dưới chân của Đãn Đinh!
“Ở trước mặt ta, ngươi cũng dám nói tới hai chữ ‘Nguyên Thanh’? ? ?”
“Ta biết rõ.” Thế nhưng vẻ mặt của Đãn Đinh rất lạnh nhạt, căn bản không hề sợ Niết Linh, “Ngươi hận không thể bầm thây hắn vạn đoạn, thế nhưng sự thật là hắn vẫn sống rất tốt. Hắn vẫn là anh hùng của viện tuyến Hoa Hạ, còn ngươi, mãi mãi mang lên mình sỉ nhục, chỉ sợ kể cả sư tôn Thánh Thiên Đạo Tổ của ngươi. Thời điểm lúc đó ta giết hắn. . .”
Nhưng lời mới nói được phân nửa, hắn liền dừng lại.
“Niết Linh” đã hiện ra trước mặt hắn, đưa tay lên bóp cổ hắn!
Lúc này Niết Linh chỉ là phụ thể lên người Nghê Linh Miểu mà đã có được lực lượng đáng sợ như vậy!
“Ban đầu trong bộ phim 《 Atula Vương 》 , ngươi giết chết sư tôn là xuất phát từ tự vệ, vì thế ta không trách cứ ngươi. Nhưng hôm nay ở trước mặt ta ngươi vậy mà khoe khoang chuyện này sao?”
Bàn tay hắn bóp cổ Đãn Đinh không ngừng dùng sức, hai chân Đãn Đinh lúc này đã cách mặt đất hơn hai mười cen-ti-mét!
“Ngươi. . . Ngươi. . . Niết. . .”
“Đãn Đinh, ta biết rõ ngươi là người đứng đầu địa ngục tầng thứ 19, nhưng ngươi cho rằng ta sẽ sợ ngươi sao? Ta có thể tha thứ cho ngươi là bởi vì tầm quan trọng của ngươi đối với trận doanh Địa Ngục! Thậm chí còn không tiếc truyền thụ cho ngươi 《 Chư Thiên vãng sinh Luân Hồi kinh 》!”
Sau đó hắn hung hăng ném Đãn Đinh về phía vết nứt dưới chân!
Thực lực giữa hai bên chênh lệch hoàn toàn là nghiền ép!
Đây chính là thực lực đáng sợ của Địa Ngục Vương Niết Linh! Trên đạo linh hồn, không cần nghi ngờ, hắn chính là đế vương! Cũng là người khiến cho Đãn Đinh kiêng kỵ nhất.
Vợ của hắn A Lễ và hắn là hai người đại thành trên mặt Linh hồn và thời gian, dưới tình huống hai người liên thủ, coi như là Đãn Đinh cũng khó có thể địch nổi.
Hắn chống đỡ cơ thể đứng lên, nhìn Niết Linh đang tức giận, trong lòng cười lạnh: Đáng tiếc à. . . Niết Linh. Coi như người có thực lực bậc này thì sao chứ? Ngươi ngay cả mình có một đứa con trai cũng không biết, lại càng không biết hắn hiện tại đang nằm trong tay Nguyên Huyết Tầm.
Năm đó, trước khi Nguyên Huyết Hạt sát hại Nguyệt Quang, hắn đã chú ý tới. Cái đứa bé kia có biểu hiện thiên phú rất mạnh về mặt linh hồn, hơn nữa còn là một cô nhi. Vì thế hắn điều tra thân phận của đứa bé đó. Cho tới nay Đãn Đinh vẫn luôn kiêng kị hai vợ chồng Niết Linh và A Lễ. Một khi hai người hợp sức, thực lực còn đáng sợ hơn cả hắn. Mà Nguyệt Quang là con trai của Niết Linh chính là thẻ đánh bạc hắn dùng để kiềm chế Niết Linh. Hắn hiểu tính cách của Niết Linh, tuy nay hắn đã trở thành một người đứng đầu địa ngục, trở thành một ác ma, thế nhưng hắn chưa triệt để trừ bỏ nhân tính của mình. Mà phàm là một người có nhân tính, người đó sẽ có nhược điểm.
Tuy rằng hôm nay Nguyệt Quang không nằm trong tay hắn, nhưng hắn ở trên người Nguyệt Quang có động chút tay chân. Ở sâu trong linh hồn Nguyệt Quang hắn đã đưa Địa Ngục trùng cài cắm vào đó! Nếu như Nguyệt Quang trở nên mạnh mẽ hơn có lẽ có thể phát hiện và hóa giải, thế nhưng giai đoạn hiện tại, hắn vẫn như trước có thể nắm được sống chết của Lệnh Hồ Nguyệt Quang! Nếu như Niết Linh muốn lấy đi quyền lực của hắn, cướp quyền lãnh đạo đứng đầu địa ngục, Lệnh Hồ Nguyệt Quang chính là lá bài tẩy để kiềm chế tốt nhất.
Niết Linh từng bước đi tới trước mặt Đãn Đinh, ngồi xuống nói: “Dừng ngay kế hoạch quay 《 Thời Không Nghịch Xoáy 》 lại.”
“Ngươi là đang lệnh cho ta sao?”
“Nếu ngươi muốn hiểu như vậy cũng được, không sao.”
Đối với Đãn Đinh mà nói, Nguyệt Quang là lá bài tốt nhất trong tay hắn, đương nhiên ở thời điểm này sao có thể sử dụng lãng phí như vậy được.
Sau khi nói xong, ánh mắt Nghê Linh Miểu bỗng nhiên thay đổi, sau đó hắn hoảng sợ nhìn vào vết máu nơi khóe miệng Đãn Đinh.
“Đại nhân! Người sao vậy?”
“Không có gì đáng ngại.”
Đãn Đinh lau vết máu ở khóe miệng đi nói: “Cuộc nói chuyện đã kết thúc, có thể giải trừ kết giới.”
Chút thương tích vừa rồi với hắn có thể coi như chẳng sao cả, chỉ cần chút thời gian là đã chẳng còn để lại chút dấu vết gì nữa.
Rời khỏi đại sảnh, liếc mắt liền thấy Hầu Tước và Ôn Vũ Phàm đang chờ ở bên ngoài.
“Đãn Đinh!” Ôn Vũ Phàm vội vàng đi tới, cầm chặt lấy tay con trai nói: “Gặp mặt với thập bát đại nhân, kết quả sao rồi?”
“Đại nhân đưa ra một vài đề nghị, con có chút không đồng ý.” Đãn Đinh cười cười, vỗ vỗ vai mẹ hắn nói: “Không có việc gì đâu mẹ, đây là chuyện thường xảy ra thôi.”
“Đãn Đinh. . . mẹ biết là không nên xen vào, nhưng mà thập bát đại nhân với chúng ta ân trọng như núi, vì thế….”
“Mẹ không cần phải lo lắng, con hiểu nên làm thế nào mà.”
Ôn Vũ Phàm vuốt ve gương mặt Đãn Đinh, kể từ khi biết được thân phận kiếp trước của con trai, nàng cảm giác đứa trẻ này ngày càng trở nên lạnh lùng.
Hầu Tước đi tới bên hai người, thấp giọng nói: “Chú ý ảnh hưởng một chút, nơi đây nhiều người nhìn như vậy, xem ra trở về rồi hãy nói.”
Một nhà ba người đi lại trong rạp chiếu phim, những người đi ngang qua đều rất cung kính với bọn hắn. Bọn họ mặc dù không biết thân phận của Đãn Đinh, thế nhưng ngay cả tiểu thư Thì Minh cũng đối với bọn hắn kính trọng như vậy, chắc chắn không phải nhân vật đơn giản.
Ba người được an bài trên tầng thứ bảy rạp chiếu phim, ở trong gian phòng xa hoa nhất, hoàn toàn có thể so sánh với phòng cho tổng thống ở thế giới thật. So sánh với điều kiện một nhà ba người Diệp Tưởng mà nói, hoàn toàn khác nhau một trời một vực.
Sau khi vào phòng, Hầu Tước nhẹ nhàng đóng cửa lại, quay đầu nói: “Vũ Phàm, về sau nói chuyện nên cẩn thận một chút. Đối phương dù sao cũng là người đứng đầu địa ngục, là người lãnh đạo tối cao nhất.”
“Thế nhưng, em. . .”
“Thận trọng từ lời nói đến việc làm là được. Không nên quên, chúng ta và bọn họ hoàn toàn là hai cấp bậc khác nhau.”
Hầu Tước đương nhiên sẽ không cảm thấy bởi vì Đãn Đinh mà hai vợ chồng có thể đứng ngang hàng với đối phương, thực tế chênh lệch giữa bọn họ còn lớn hơn cả bình dân và tổng thống ở thế giới thực. Đãn Đinh là Đãn Đinh, bọn hắn là bọn hắn. Chuyện liên quan tới tầng lớp Địa Ngục Vương, bọn hắn không có nửa phần tư cách để hỏi, càng không thể ảnh hưởng tới phán đoán của Đãn Đinh.
“Heine?”
“Nhớ kỹ. . . Chúng ta còn xa mới đủ tư cách ảnh hưởng tới phán đoán của Địa Ngục Vương.”
Hắn hiểu tính cách của vợ mình, vì thế cố ý nhấn mạnh ba chữ “Địa Ngục Vương”. Đương nhiên ba chữ “Địa Ngục Vương” này cũng bao gồm Đãn Đinh ở trong.
“Đúng rồi. . . Heine, ” lúc này Vũ Phàm nói thêm: “Ngày mai, 《 Tử Chú Đảo 》 sẽ được phát chiếu rộng rãi, bộ phim này Diệp Tưởng là nhân vật chính đó, chúng ta cùng xem chứ?”
“Mẹ, ” Đãn Đinh lập tức tiếp xen vào câu chuyện: ” Vé xem phim《 Tử Chú Đảo 》, Thì Minh đã chuẩn bị xong cho chúng ta, không cần lo lắng.”
“Vậy sao? Thật tốt quá.”
Đối với Ôn Vũ Phàm, mặc kệ trôi qua bao lâu nàng vẫn mãi là diễn viên của rạp chiếu phim thứ mười ba của rụm rạp Thâm Dạ.
Vừa lúc đó, đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa dồn dập!
Đãn Đinh lập tức bước tới mở cửa!
Ở bên ngoài là một thanh niên, người này gọi là Thạch Thọ, chính là tùy tùng thân cận bên người Thì Minh. Lúc này trong tay hắn đang cầm một tấm áp phích điện ảnh.
“Xảy ra chuyện lớn! Đây là áp phích của điện ảnh nhất trọng quỷ môn quan do viện tuyến Đông Doanh bên kia công bố, 《 Tử Thần Tín Ngưỡng 》. . . Điều quan trọng là, những diễn viên bên trong đã bị thay đổi!”
Mà Vũ Phàm liếc thấy, trên poster là hình ảnh của Diệp Tưởng cùng với Nguyên Huyết Tầm, Lệnh Hồ Nguyệt Quang!
Trong cơn mưa lớn, Nguyệt Quang mặc một cái áo mưa màu lam. Bởi vì cơn mưa cho nên trên đường phố không có bao nhiêu người đi lại.
Mà sau lưng Nguyệt Quang là một bóng đen đang từ từ tới gần.
Lúc này, Nguyệt Quang đã đọc thuộc lòng kịch bản trong đầu.
Hắn hiểu được, đây là cách làm của An Bội Hằng Nhất.
Rốt cuộc. . . Nguyệt Quang,…… Dừng bước.
Hắn quay đầu lại.
Thế nhưng phía sau lưng, không hề có cái gì.
Kéo mũ trùm đầu xuống, trong đôi mắt Nguyệt Quang lóe lên một tia nhìn sắc bén.
Kinh đô, đền thờ Vô Thần.
Một cái đền thờ lại có tên như vậy quả thực là quá lạ lùng, nhưng trong phim kinh dị vốn cũng chẳng thiếu điều phi logic.
“Đại ca. . . em có thể vào không?”
Diệp Tưởng lúc này đã đổi sang một bộ kimono, trước mặt là một cái bàn nhỏ có bày rượu quả. Thời điểm đang nhấp môi thấy bên kia cánh cửa xuất hiện thân ảnh một người đang quỳ gối.
“Tịch Tử sao? Vào đi.”
Cánh cửa kéo từ từ mở ra, bên kia cánh cửa xuất hiện khuôn mặt của Nguyên Huyết Tầm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận