Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Chương 1040: Huyết duệ đi tìm tung tích

Đối với người đã diễn qua vô số điện ảnh kinh dị như Diệp Tưởng cùng Nguyệt Quang, chút tình cảnh trước mắt ấy chẳng đáng nói chút nào, thứ làm da đầu bọn hắn chính thức tê dại, chính là biết rõ nó là căn nguyên khủng bố, nhưng không thể không cúi đầu bái lạy Nguyệt Ảnh!
"Để ta thử lại một lần nữa, Linh Tỳ!"
Diệp Tưởng nói đến đây, liền đem khí toàn thân triệt để phóng thích!
Thế nhưng lần này cùng lần trước không khác bao nhiêu, khí phóng ra vẫn tiếp tục suy yếu với tốc độ kinh người, điều này khiến hắn nhận thức được bản thân có bao nhiêu yếu ớt vô lực trong thế giới này.
Hơn nữa, càng làm cho hắn bị đả kích chính là Nguyệt Quang so với hắn dường như còn tốt hơn. Phải biết rằng, hắn mới là nam chính a!
Như vậy... Chẳng lẽ phải vận dụng thứ kia sao? Át chủ bài cuối cùng của hắn, tinh huyết của Chúc Cửu Âm!
Huyết mạch của tổ vu thao túng thời gian pháp tắc!
Một chiêu này lúc trước có thể kiềm chế được Nguyên Huyết Tầm, thế nhưng chính vì nó quá lợi hại, không ăn khớp với thiết lập của nhân vật Hứa Duẫn, vì thế cũng sẽ bị áp chế. Cho dù hiện tại có miễn cưỡng sử dụng, cũng chẳng còn bao nhiêu tác dụng. Nguyên bản hắn vốn muốn đi tìm hiệu trưởng để tra xét thêm bí mật của Nguyệt Ảnh thần miếu, thế nhưng hôm nay xem ra, một bước cờ này hắn đã đi nhầm rồi. Chẳng những không có biện pháp sống sót, ngược lại còn lâm vào cục diện bết bát hơn.
So sánh với Diệp Tưởng, Nguyệt Quang ngược lại lại càng thêm tỉnh táo. Diễn loại phim kinh dị có độ khó này, kinh nghiệm của hắn đương nhiên nhiều hơn Diệp Tưởng. Nhớ lại trong Minh Đế lăng tẩm năm đó, tình cảnh tuyệt vọng hắn gặp phải còn hơn cả lúc này. Khi đó hắn thân là Phó Chỉ Huy Sử Cẩm Y Vệ, sau khi Chu Đệ đăng cơ, bởi vì Chu Doãn Văn tức Kiến Văn Đế sống chết không rõ. Hắn một mực bí mật vâng mệnh tra tìm, nhưng lại phát hiện Kiến Văn Đế đã thực sự qua đời, mà sau đó, huyết mạch hoàng tộc Chu thị liền bị nguyền rủa...
Trong bộ phim kia, hắn vô số lần gần như đã chết, không chỉ là hắn mà còn có nữ diễn viên chính lúc ấy, Mẫn Hoa cũng giống như vậy. Hắn sắm vai nam số hai, so với nam chính lại càng thêm tẫn trách bảo vệ nàng. Vô số lần đem nàng kéo về từ vực sâu tử vong. Năm đó. Sau Tĩnh Nan chi dịch, sau khi lật đổ Kiến Văn Đế, Chu Đệ thực hiện một cuộc thanh trừng quy mô lớn, hai vạn người đã bị sát hại, oan hồn bị liên lụy tử vong nhiều vô số kể, hắn làm việc cho Minh Thành Tổ, bị nguyền rủa trực tiếp. Dấu vết nguyền rủa đến nay vẫn lưu lại trong cơ thể hắn, cũng là nguyên nhân quan trọng biến hắn thành cương thi. Trải qua bao chuyện, thế nhưng cuối cùng, Mẫn Hoa lại từ bỏ hắn, lựa chọn Nguyên thị gia tộc.
So sánh với lúc ấy, cục diện bây giờ, căn bản không tính là gì!
Hắn ngẩng đầu lên, hai mắt bỗng trở nên đục ngầu!
Huyết Thần Tử bị hắn cưỡng ép vận chuyển... Lý trí và ý thức, bắt đầu mất đi.
Hắn thoáng như lại trở về trong Minh Đế lăng tẩm .
Một nơi đáng sợ như địa ngục, cũng lại thoáng như lần nữa trở thành Cẩm Y Vệ Cát Cát công tử!
Lúc này, Diệp Tưởng cũng chú ý tới thay đổi của Nguyệt Quang. Âm khí thâm trầm từ trong người hắn từng chút một phóng ra, cái loại lực lượng này khiến Diệp Tưởng bên cạnh hắn lộ ra một tia khiếp sợ!
Thế nhưng bóng đen bên ngoài cửa sổ vẫn còn tồn tại, không chỉ như vậy mà trên cửa sổ, cũng bắt đầu xuất hiện một vết nứt!
Nguyệt Quang hoàn toàn chìm vào việc nỗ lực vận dụng dấu vết nguyền rủa còn sót lại trong cơ thể... Lúc này Diệp Tưởng nhìn Nguyệt Quang, trong lòng càng kinh hãi. Hắn đến cùng là ai? Đến cùng là nhân vật nào? Tuyệt đối không phải là một cương thi bị thao túng bước ra từ trong một bộ phim của viện tuyến loại nhỏ! Mộc Lam thân là đại giáo chủ đọa tinh, thế nhưng tuyệt đối không có khả năng chế tạo ra một cương thi mạnh tới như vậy! Tuyệt đối không có khả năng!
Sau đó, theo một tiếng gào của Nguyệt Quang, trên người hắn bắt đầu phun ra máu tươi! Máu kia từng chút một ngưng kết lại, biến thành Huyết Tích Tử!
Chứng kiến biểu hiện lúc này của Nguyệt Quang, Diệp Tưởng biết, để trở thành như vậy hắn đã phải trả giá rất nhiều! Tất cả đều là do sự độc đoán của bản thân tạo thành lại càng khiến trong lòng Diệp Tưởng thề, vô luận như thế nào cũng hết sức hồi báo lại cho Nguyệt Quang.
Cửa sổ đang dần bị các vết nứt bao phủ.
Diệp Tưởng hiện tại cái gì cũng không làm được, ngược lại... còn phải dựa vào Nguyệt Quang!
Huyết Tích Tử lơ lửng trên không trung, vận sức chờ để phát động!
"Loảng xoảng!"
Nháy mắt những miếng thủy tinh nứt ra, vô số Huyết Tích Tử vọt thẳng về cửa lớn sau lưng!
Rốt cuộc... có thể đem cánh cửa kia oanh nát!
Mà cũng gần như đồng thời, Nguyệt Quang khụy ngã! Diệp Tưởng giơ tay, một phát bắt được hắn!
Vất vả cho ngươi rồi... Cát Cát...
Sau đó Diệp Tưởng ôm lấy thân thể Nguyệt Quang, xông ra ngoài! Dùng tốc độ nhanh nhất bỏ chạy!
Hắn nằm mơ cũng thật không ngờ, lại được Cát Cát cứu!
Bên trong rạp chiếu phim Bỉ Ngạn Hoa.
Trước ao máu.
Ở trước mặt Nguyên Huyết Tầm là một quả cầu do máu kết lại mà thành.
"Cát Cát... ngươi đến tột cùng là ai?"
Nàng cẩn thận nghiên cứu máu của Cát Cát, thế nhưng càng nghiên cứu lại càng cảm thấy kinh tâm động phách.
Hắn đến cùng là nhân vật nào? Máu của hắn không chỉ có được chân huyết thần, mà càng có được lực lượng kinh khủng sâu không lường! Một khi lực lượng này hoàn toàn bị kích phát, hắn sẽ mạnh tới bực nào, căn bản không thể đoán được.
Mà nàng không thích có một tồn tại vượt qua sự khống chế của bản thân.
"Bất quá..."
Nàng lại có một ý nghĩ khác, "Nếu như, ta có thể sử dụng được hắn, đối với ta mà nói, tương lai sẽ có thêm một hậu viện cường đại. Nhân tài như vậy mà không thể thu vào dưới trướng, quả là đáng tiếc."
Sau khi suy nghĩ một hồi, nàng nhìn quả cầu máu trước mắt, mơ hồ đã có quyết tâm.
"Thế nhưng... làm thế nào để hắn có thể vĩnh viễn quy phục ta đây? Đây là một vấn đề. Quan hệ giữa hắn và ba người nhà họ Diệp cũng không hẳn quá thân cận."
Cái người gọi là Cát Cát này, đến cùng là nhân vật nào đây?
Từ bên trong quả cầu máu bay ra một giọt máu, sau đó bay vào trong miệng Huyết Tầm.
"Bất quá... hương vị quả thực rất tinh thuần, là lần đầu tiên có thể nếm được một hương vị máu tươi tuyệt vời tới như vậy."
Máu thấm nhẹ ra khóe miệng, Nguyên Huyết Tầm lè lưỡi,... Liếm liếm vị máu tuyệt vời kia.
Nhưng ngay lúc này, nàng bỗng nhiên mở to mắt!
"Đợi. .. đợi đã..."
Nàng từ trong vị máu này nhấm nháp ra được một mùi vị quen thuộc. Đúng vậy... một mùi vị vô cùng quen thuộc.
"Không... Không có khả năng... Không thể nào!"
Trong chớp nhoáng, sắc mặt nàng thay đổi kịch liệt!
Sau đó, nàng không tiếp tục uống quả cầu máu trước mắt mà sử dụng nó để ngược dòng tìm hiểu... tìm hiểu mùi vị tương đồng mà nàng cảm giác được!
Một lúc lâu sau...
Sắc mặt của nàng triệt để thay đổi.
Nguyên bản hai gò má phớt hồng lúc này đã không còn chút máu.
"Làm sao lại... làm sao lại như vậy? Nam nhân gọi là Cát Cát này, hắn là..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận