Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Q14 - Chương 107: Hoắc Vũ Sư sinh tử

“Ngươi tỉnh rồi sao, Thì Trần?”
Diêu Thì Trần chỉ cảm thấy mơ mơ màng màng, lúc nhìn được rõ ràng, người nhìn thấy đầu tiên chính là Diệp Tưởng.
“Hứa Duẫn? Ta. . . Ta làm sao vậy?”
“Thì Trần, ngươi bị bất tỉnh, nhưng hiện tại đã tốt hơn rồi, Vũ Sư đại nhân. . .”
“A, đúng rồi, Hứa Duẫn! Bọn người La đạo sư đã mang Xuân Tuyết trở về chưa?”
Lúc này người Diêu Thì Trần lo lắng nhất, tự nhiên chính là em gái Xuân Tuyết. Sống chết của nàng là điều hắn quan tâm nhất.
“Không có. . . La đạo sư và Lưu đạo sư hiện tại còn chưatrở về.”
“Làm sao lại. . .”
Xuân Tuyết không biết có an toàn hay không, thân là anh trai đương nhiên không thể không lo lắng. Diệp Tưởng nắm chặt tay, thở sâu, nói: “Thì Trần, tình huống hiện tại của chúng ta có chút không ổn.”
Sau khi đem sự tình nói rõ ràng cho Diêu Thì Trần, hắn cũng không khỏi biến sắc.
“Bạch bào Luyện Khí sư. . . chết đi trong nháy mắt sao?”
“Cục diện bây giờ rất không xong, tình huống cụ thể, những người khác còn không được rõ ràng, bất quá ta nghĩ, nên nói cho ngươi biết.”
Đây thực sự là một tin tức rất kinh khủng. Bạch bào Luyện Khí sư đối với những kẻ còn là Luyện Khí sư dự bị như bọn hắn đây, đã là tồn tại như thiên thần rồi. Hai vị bạch bào sư hợp lại mà còn chết đi trong nháy mắt, không có chút phản kháng nào, nếu đổi thành đám người bọn hắn thì sao? Đừng nói chi cơn mưa chết tiệt bên ngoài, càng khiến mọi người căn bản không thể rời khỏi biệt quán này.
“Hứa Duẫn,
Ngươi vừa mới nói, Vũ Sư đại nhân còn chưa có trở lại sao?”
Nếu thật là như vậy thì thật quá kinh khủng! Hoắc Vũ Sư là Quỷ Lang Tinh tương lai, sẽ là người mạnh nhất tứ tinh mà còn không biết thế nào…
“Vũ Sư đại nhân không có việc gì đâu!”
Bộ phim này quan hệ đến tương lai viện tuyến Vong Xuyên có thể trở thành viện tuyến cỡ lớn hay không, tự nhiên sẽ không đi mời những người không có danh tiếng hoặc không có lực thu hút. Trong số những diễn viên trong phim, Hoắc Vũ Sư là người tương lai nhất định có thể trở thành diễn viên nhất trọng môn. Nhất trọng môn nghe qua thì dường như không cao cho lắm, nhưng thực tế đã là tương đối giỏi rồi. Đa số diễn viên nhất trọng môn đều được mời chào và có được tài nguyên tu luyện riêng. Mà đạt tới nhị trọng môn, tức là người đã rất nổi bật, trong viện tuyến cỡ trung, đều là nhân vật bá chủ một phương.
Đối với đại đa số diễn viên mà nói, cho dù có thể đạt được aura nhân vật chính cũng không có cơ hội đột phá nhất trọng môn, tất nhiên rồi cũng sẽ chết trong phim kinh dị.
“Vũ Sư đại nhân sẽ không có việc gì! Nhất định không có việc gì.“
Diêu Thì Trần nói đến đây, cơ thể cũng trở nên run rẩy.
“Đúng, không có việc gì, Vũ Sư đại nhân khẳng định vẫncòn sống!”
Kỳ thật Diệp Tưởng cảm thấy, Hoắc Vũ Sư chắc hẳn sẽ không có chuyện gì. Dù sao với thực lực của hắn, nếu không bị lập flag tử vong thì không thể chết nhanh như vậy được. Nếu hắn chết đơn giản như thế, bộ phim này không khỏi có độ khó quá cao rồi. Đương nhiên. . . Nói là nói như vậy, trong nội tâm Diệp Tưởng cũng cảm thấy có chút không ổn. Nếu Hoắc Vũ Sư thật sự chết đi, như vậy dưới cục diện aura bắt đầu yếu đi,Diệp Tưởng cũng khó có thể mà sống sót!
Thật sự hắn đã trở nên mạnh mẽ, thế nhưng. . . vẫn còn chưa đủ!Chẳng qua là, đến trình độ này, muốn tăng thêm thực lực một lần nữa là rất khó. Nếu còn aura thì còn tốt, một khi xuất hiện lời kịch flag tử vong, hắn chỉ có thể đối mặt với tử cục mà thôi! Khương Thư Nghiên có diễn viên thế thân, nhưng Diệp Tưởng lại không có!
Vừa lúc đó, ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa.
Nội tâm Diệp Tưởng vốn đang căng thẳng, nhưng cảm nhận được sinh khí bên ngoài là nhân loại mới nhẹ thở ra. Hắn đi tới mở cửa.
“Hứa Duẫn. . . Rút cuộc tình huống như thế nào rồi? Không phải ngươi vừa đi cùng với Vũ Sư đại nhân sao?”
Ngoài cửa đứng hai người, một nam một nữ. Nam gọi là Phong Cửu, nữ tên là Triệu Hựu Tích. Hai người đều bạn cùng lớp có chút quan hệ với Hứa Duẫn, bất quá so với Hứa Duẫn, tư chất và tiềm lực của cả hai đều quá kém.
“Đúng vậy. . . Bạch bào Luyện Khí sư đều đang tụ tập ở các đầu cầu thang, còn kêu chúng ta phải ở trong phòng. . .” Một bên Triệu Hựu Tích vội vàng làm ra bộ dạng đáng thương, hy vọng đả động tới Diệp Tưởng.
Diệp Tưởng thở dài, nói: “Tình huống. . . Ta cũng không quá rõ ràng.”
Chuyện tình hai vị bạch bào Luyện Khí sư chết đi vẫn không nên cho họ biết thì tốt hơn. Một khi lâm vào khủng hoảng, không chừng những diễn viên này sẽ gây ra Ng. Đối với cục diện trước mắt, không hề có chút lợi ích nào.
“Làm sao lại. . . nhưng Vũ Sư đại nhân hiện đang ở nơi nào?”
“Đúng vậy, cũng chưa thấy đại nhân trở về?”
“Vũ Sư đại nhân có một chút chuyện quan trọng phải xử lý, vì vậy tạm thời còn chưa có trở lại.”
Những lời này của Diệp Tưởng bọn hắn tự nhiên sẽ không quá tin tưởng. Bất quá, thực lực của diễn viên Hoắc Vũ Sư càng mạnh mẽ hơn bọn hắn, nếu như hắn chết, người như bọn họ sao có đường sống đây?
“Thật sự là có chuyện quan trọng sao? Vũ Sư đại nhân không thực sự xảy ra chuyện gì chứ?”
“Đúng, không có việc gì đâu.”
Mặc kệ như thế nào, Diệp Tưởng cũng là nhân vật chính, từ trong miệng hắn nói racũng khiến bọn hắn thoáng an tâm hơn một chút.
Nhưng vào lúc này, Phong Cửu bỗng nhiên mở to hai mắt nhìn Diệp Tưởng, sau khi do dự một chút liền mở miệng hỏi: “Cái kia. . . Hứa Duẫn, khí trên người ngươi…?”
Lúc này, Diêu Thì Trần chạy tới cửa vào cũng nghe được lời nói của Phong Cửu, vội vàng cảm thụ khí trên người Diệp Tưởng.
“Hứa. . . Hứa Duẫn! ! ! !”
Lúc này, Diệp Tưởng cho bọn hắn cảm giác giống như một đầu mãnh thú!
“Khí trên người của ngươi là thế nào vậy?”
Diệp Tưởng tự nhiên không thể nói ra đây là do Hoắc Vũ Sư truyền thụ cho, chỉ có thể nói: “Vừa rồi, có chút đốn ngộ mà thôi. . .”
“Đốn ngộ?”
Đốn ngộ đối với Đạo Môn Luyện Khí Sĩ không phải một từ ngữ xa lạ, nó đại biểu cho một cảnh giới tương đối huyền diệu, vì vậy ngày ngày có người mua vé xem phim, thông qua trải nghiệm của người khác tìm kiếm cơ hội đốn ngộ. Chỉ cần một lần đốn ngộ thành công, giá vé có tốn hơn trăm lần cũng là có lời.
Coi như có aura nhân vật chính cũng không đơn giản đạt được cơ hội đốn ngộ! Bọn hắn không khỏi hoài nghi, chẳng lẽ Nguyên Huyết Tầm là kim chủ sau lưng Diệp Tưởng? Bất quá chỉ nghe nói nam kim chủ nâng đỡ nữ diễn viên, điều trái lại thì rất ít thấy.
“Đốn ngộ? Ở đâu ra có chuyện tốt như vậy?”
Một giọng nói lạnh băng từ phía sau truyền tới. Diệp Tưởng nhanh chóng nhìn về một phía khác của hành lang!
Tô Thanh Thiền!
Đầu bậc thang, những bạch bào Luyện Khí sư vẫn đang khẩn trương trấn thủ như trước.
“Ăn một chút gì đi ” Vân Diệp vừa đưa đồ ăn vừa nói: “Ăn một chút mới có thể lực.”
“Cảm ơn Vân Diệp đại nhân.”
“Đa tạ đại nhân. . .”
Giờ ăn tối đã tới, bất quá mọi người đều không có tâm trạng ăn cơm. Hoắc Vũ Sư chậm chạp không về, tình huống lúc này… đã rất là không xong.
Vân Diệp cũng ăn một chút, hắn biết, nếu Hoắc Vũ Sư vẫnkhông trở về, sĩ khí tuyệt đối sẽ không thể kéo lên nổi. Trong tình huống này, hắn căn bản khó có thể làm gì, chỉ có thể bảo vệ tốt những Luyện Khí sư dự bị mà thôi!
“Thập Trụ, Nham Ngọc!” Cuối cùng hắn hạ quyết tâm, hạ chỉ thị với hai gã bạch bào sư: “Hai người các ngươi đi tìm Vũ Sư đại nhân đi!”
“Cái gì?”
Thập Trụ, Nham Ngọc sau khi nghe được mệnh lệnh, sắc mặt lập tức trở nên rất khó coi…
Hiện nay nơi này tập trung rất nhiều bạch bào sư, lại là nơi có đặt tượng thần Nguyệt Ảnh, hệ số an toàn tự nhiên là cao nhất. Mà nếu cứ vậy chạy xuống tầng trệt đi tìm Hoắc Vũ Sư, hậu quả tự nhiên bọn hắn sao chịu nổi. Cục diện Hoắc Vũ Sư cũng không thể giải quyết được, bọn hắn đi thì có ích lợi gì chứ?
“Vân Diệp đại nhân. . .”
Gương mặt bọn hắn trầm xuống, thế nhưng trước khi đi, thần quan đại nhân đã nói, Vân Diệp chínhlà tổng chỉ huy ở đây, bọn hắn sao có thể làm trái lời thần quan đại nhân phân phó đây? Chỉ cần có ý muốn phản đối, chắc chắn sẽ bị NG!
“Bất luận như thế nào, Vũ Sư nhất định vẫn còn sống. Các ngươi phải đưa hắn trở về!”
Vân Diệp đã nói như thế, bọn hắn còn điều gì để nói sao? Cuối cùng đành phải cắn răng rời đi. Dù sao còn chưa bị lập flag tử vong, vẫn còn cơ hội sống.
Vì vậy hai người dọc theo cầu thang. . . bước xuống!
Mà bọn hắn. . . Còn có thể trở về sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận