Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Chương 1030: Đóng cảnh hôn và nghi vấn

Nhưng mà tình huống trước mắt nơi Dung Hoàng Thiên Vân nhớ lại, cũng chỉ có như vậy. Mà những thứ này còn xa không đủ để giải đáp nghi ngờ trong lòng Diệp Tưởng.
Duy nhất có thể vẫn tin là cất giấu tất cả các đáp án trên hòn đảo này chính là Cấm Sơn.
Nhưng mà nơi đó lại là thân thiện, tuyệt đối không thể bước chân tới.
Trước mắt trong kịch bản cũng không có giải thích bất cứ điều gì đối với chân tướng Cấm Sơn. Đương nhiên, Diệp Tưởng cũng nhằm vào các tình huống đã biết mà đưa ra các loại phỏng đoán nhưng vẻn vẹn chỉ là phỏng đoán, không giải quyết được vấn đề gì.
Từ lần đầu tiên tiến vào rạp chiếu phim thứ mười ba, Vũ Sóc đã rất nhiều lần cường điệu hoá. Hành động quan trọng nhất phải làm để vượt qua các phim kinh dị chính là sưu tập tin tức.
Còn ngơ ngác, ngây ngốc mà diễn theo nội dung cốt truyện chẳng khác gì một chân bước vào quan tài. Cần phải lợi dụng đầy đủ ưu thế của nhân vật, cộng với quan sát cẩn thận mọi thứ. Từ đó đào móc ra nội dung cốt truyện bị che giấu, mới có thể nắm được sinh cơ.
Điểm này đến bây giờ Diệp Tưởng vẫn nhớ rõ. Trước mắt tình thế vốn cứ tiếp tục phát triển mà nói, hắn sẽ càng ngày càng nhiều tai họa. Tuy vì hắn có Aura để một lần lại một lần đến nguy thành an, nhưng theo tiến trình điện ảnh đi tới, đến một phần ba cuối phim, lực lượng Aura sẽ không ngừng suy yếu, lấy chút thực lực của Diệp Tưởng bây giờ muốn sinh tồn trong bộ phim này tới phút cuối cùng? Nói dễ như vậy sao?
Hắn phải nghĩ biện pháp trước đó tăng lên, thực lực tăng lên tới ít nhất đủ để sống sót qua được bộ phim này. Bởi vậy, Nguyệt Ảnh thần miếu, hắn chẳng những phải đi mà cho dù bị khấu trừ vé chuộc chết cũng nhất định phải từ trên người Thần quan cùng Tử Linh đạt được pháp môn mạnh hơn nữa, không cầu lấy lực lượng phá pháp, nhưng cầu có thể tự bảo vệ mình.
"Để em tiễn anh về."
Diệp Tưởng nghĩ tới đây không do dự nhiều, lại chuyển đổi thành nhân vật Hứa Duẫn. Khương Thư Nghiên không nói gì, chỉ thoáng cúi đầu.
Sau đó hai người tay nắm tay đi tới trước ký túc xá nữ. "Anh đi về đi, nơi này là Học viện Hồng Lạc có rất nhiều luyện khí sư trấn giữ, em sẽ an toàn."
Diệp Tưởng biết nội dung kế tiếp hắn diễn có chút... bất quá với tư cách là một diễn viên, đây là điều không thể tránh khỏi. Ngay tại thời điểm Khương Thư Nghiên quay đầu, Hứa Duẫn bỗng kéo nàng vào ngực mình, sau đó nhắm hai mắt, cúi đầu xuống hôn vào đôi môi Khương Thư Nghiên.
Hôn giả kỳ thật cũng phải có kỹ xảo. Năm đó, đại minh tinh Đổng Ỷ Lan tại rạp chiếu phim thứ mười ba đã dạy cho bọn hắn, trí nhớ Diệp Tưởng rất tốt, vẫn còn khắc ghi trong lòng.
Thật lâu sau mới rời môi, cho dù với tính cách lạnh lùng sau như một của Hoàng Thiên Vân cũng lộ ra thần sắc thẹn thùng.
"Anh yêu em thật lòng, anh nhất định sẽ khiến em có thể tham gia vào Nguyệt Ảnh tế, nhất định!"
"Anh sớm về, nghỉ ngơi một chút đi."
Khương Thư Nghiên biểu hiện rất tốt, thần thái lúc này của Hoàng Thiện Vân đầu cúi hơi thấp, không nói thêm gì, lui lại sau đó xoay người tiến vào ký túc xá.
Thời điểm lúc trước nhận bộ phim này, Diệp Tưởng liền cho Vũ Sóc xem qua kịch bản đương nhiên không có nội dung 18 cộng , điều này có thể nói là vạn hạnh. Năm đó Vũ Sóc, vốn nguyện vọng là trở thành diễn viên như thế nào lại không hiểu Diệp Tưởng yêu cầu hắn cứ yên tâm lớn mật mà diễn, chỉ cần hành động có thể có chỗ đột phá là tốt rồi.
Cũng chính bởi vì như thế, Diệp Tường không thể không chuyên tâm, hoàn toàn biến thành nhân vật. Dưới tình huống dùng kỹ xảo hôn giả vượt qua được một cảnh kia mà không NG. Tiếp theo, Diệp Tưởng lại lộ vẻ mặt không muốn lên ký túc xá, sau đó quay đầu trở về đường cũ mà đi. Mà lúc này hắn không khỏi nhìn lại trước cổng trường, nhớ lại người bù nhìn vừa rồi, hiện tại đã vào giai đoạn kịch bản trống.
Giai đoạn kịch bản trống này không hề giống như kỳ nghỉ an toàn tuyệt đối mà ngược lại. Bởi vì không biết kịch bản thì không cách nào đoán được nội dung cốt truyện. Bởi vậy, tại giai đoạn này, hết thảy đều phải làm việc cẩn thận, làm bất cứ chuyện gì trước đều phải nhớ kỹ mình Bây giờ là Hứa Duẫn mà không phải là Diệp Tưởng.
Khương Thư Nghiên quay về trong nhà kho dưới đất, đóng cửa lại, sau đó nhẹ nhàng vuốt bờ môi, không khó đoán được đây hiển nhiên là nụ hôn đầu tiên giữa Hứa Duẫn cùng Hoàng Thiện Vân. Khương Thư Nghiên có tố chất làm diễn viên, tuy nhiên sẽ không có cảm giác đứng núi này trông núi nọ.
Đây mới là cuộc sống mà nàng hằng khát vọng. Nàng không ngại khiêu chiến bất luận loại hình nhân vật nào trong bất cứ loại phim nào. Nàng có thể tận tâm diễn nhân vật nữ chính cũng có thể tận tâm diễn nhân vật phản diện. Rất nguy hiểm thì sao? Sự thật trong cuộc sống bình an, sống qua trăm năm cũng chỉ là tầm thường, còn không bằng, đem tất cả sinh mệnh đều vùi đầu vào thế giới rạp chiếu phim địa ngục điên cuồng này.
Điên cuồng, chỉ có hai chữ này mới đủ để hình dung Hoàng Thiện Vân bây giờ. Thà rằng giống như pháo hoa, cho dù là ngắn ngủi một cái chớp mắt nhưng lại vô cùng sáng lạn. Đây mới là cuộc sống mà nàng muốn.
Nàng lẳng lặng nằm dài trên giường, nhắm hai mắt lại. Nhưng vào lúc này nàng bỗng nhiên nghĩ tới cơn ác mộng kia, không biết như thế nào, ác mộng lại rõ ràng hơn một chút. Cơn ác mộng kia tựa hồ... nàng bỗng rùng mình một cái, tự mình trải qua so với chỉ đọc kịch bản, cảm giác quả nhiên không hề giống nhau. Nàng thật sự cảm thấy run sợ.
Lại nói người của Nguyệt Ánh thần miếu vì sao phải bảo vệ Hoàng Thiện Vân? Rất hiển nhiên cách làm của bọn họ cùng với hành vi xúc phạm của mình là đãi ngộ hoàn toàn trái ngược, cái này không phải là rất khác thường hay sao hả?
Khương Thư Nghiên diễn phim kinh dị số lần không tính là ít, tất nhiên không phải chưa từng phỏng đoán qua. Trí nhớ của nàng, rồi vì sao phải tiến vào Cấm Sơn, đến khi ở tại Cấm Sơn trên núi đã trải qua cái gì trí nhớ của nàng đều luôn trống rỗng.
Nhưng mà trước nàng những người từng tiến vào Cấm Sơn không có ai còn sống trở về. Nói cách khác, nàng ở trên hòn đảo này là người duy nhất biết rõ bí mật trên Cấm Sơn. Nàng chỉ khi còn sống mới có thể khôi phục trí nhớ, đem bí mật kia nói ra nếu như thần quan là vì nguyên nhân này thì đã có thể giải thích được tại sao lại bảo vệ nàng.
Nếu như phỏng đoán này là thật, như vậy Thần quan tự nhiên cũng không phải toàn tâm toàn ý chỉ làm người phát ngôn của Nguyệt Ảnh thần miếu. Thân hắn hầu hạ Nguyệt Ảnh thần, đồng thời chỉ sợ cũng có nghi kỵ đối với Cấm Sơn.
Nhưng ở một phương diện khác, nếu như nói Thần Quan hy vọng nàng sống sót thì ý chí nguyền rủa đứng sau lưng hòn đảo này, hiển nhiên sẽ không hy vọng nàng có thể sống.
Nội dung ác mộng vẫn như cũ không rõ ràng lắm, nhưng lại có cảm giác một cố hàm ý bộc phát. Cuối cùng Hoàng Thiện Vân trên Cấm Sơn đã trải qua những gì?
Trên Cấm Sơn này rốt cuộc đang phong ấn tồn tại dạng gì?
Đáng tiếc, cái này là mê. Ngay cả đối với Nguyễn Thị gia tộc bỏ vốn cho bộ phim này cũng đồng dạng, hoàn toàn không biết gì cả.
Tiếp theo mí mắt dần nặng nề, cuối cùng tiến vào thế giới giấc mơ.
Trong phòng, Khương Thư Nghiên một thân một mình ngủ, trên giường, gió thổi nhẹ, tóc trên trán nàng bay bay. Hết thảy đều rất bình thường, rất bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận