Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Q15 - Chương 23: Viêm Dương

Chỗ tốt lớn nhất của việc biểu diễn nhân vật chính không phải là aura, mà là có thể nhận được các loại tài nguyên tu luyện hơn! Tại viện tuyến trung hình, tài nguyên cung cấp hơn xa so với viện tuyến loại nhỏ, tự nhiên biểu nhiên nhân vật nam chính cũng đạt được tài nguyên tốt nhất. Cũng vì như thế cho nên cuộc chiến tranh giành biểu diễn nhân vật chính mới khốc liệt như thế. Cạnh tranh nhân vật nam chính của điện ảnh Quỷ Môn Quan lại càng thêm kịch liệt. Lúc này nếu không phải vì tấn công vào viện tuyến Vong Xuyên, nhân vật nam chính của《Tín Ngưỡng Tử Thần》 sao có thể lọt vào tay một người Trung Quốc được.
Bọn hắn nào có biết… diễn viên tên là Cát Cát này chính là Lệnh Hồ Nguyệt Quang đã từng được giáo chủ Hắc Âm Cơ của Tử Hà Giáo coi trọng! Chính là Cát Cát công tử trong《 Minh Đế Lăng Tẩm 》ngày xưa! Năm đó, Hắc Âm Cơ phu nhân vì để nâng lên thực lực của con gái đã dùng thân phận giáo chủ Tử Hà Giáo tự mình quay một bộ phim nhất trọng Quỷ Môn Quan. Đừng nói là nam chính, cho dù là nam số hai cũng cạnh tranh rất kịch liệt. Lúc ấy diễn xuất xuất sắc của Lệnh Hồ Nguyệt Quang cùng với thiên phú tu tâm (đạo linh hồn) rất được chú ý. Nguyên bản sau khi bộ phim đó kết thúc, hắn sẽ được thu nạp vào viện tuyến dưới trướng Tử Hà Giáo, được trọng điểm bồi dưỡng để trở thành trụ cột tương lai cho Tử Hà Giáo.
Hôm nay hắn lại lần nữa biểu diễn điện ảnh nhất trọng Quỷ Môn Quan, chỉ là lúc này đây lại được biểu diễn nhân vật nam chính!
Nguyệt Quang hiện tại không khỏi có cảm giác dường như đã trải qua mấy đời.
“Ngươi làm sao vậy? Mạnh Tinh Tung?” Nguyên Huyết Tầm được Nguyệt Quang bảo vệ, cảm giác tuy rất không quen nhưng trong lòng rất cảm kích hắn.
“Im lặng, giúp ta chú ý phía sau.”
Nguyệt Quang lúc này chăm chú cảnh giác nhìn bốn phía, thanh kiếm trên tay hắn một khi cảm nhận được ác linh tiến tới sẽ tự động rung lên!
Kiếm này tên là “Viêm Dương”, là chưởng môn Mao Sơn tự mình ban cho hắn. Giá trị của nó không thể đo lường! Trước kia Long Ngạo Thiên luyện chế ra một bộ phi kiếm đã được xem là tiên kiếm thượng phẩm, nhưng so sánh với Viêm Dương mà nói, căn bản chỉ là một đống sắt vụn.
Viêm Dương kiếm,
Giờ phút này đột nhiên rung lên!
Nguyệt Quang nắm chặt thanh kiếm, đồng thời phóng thích khí trong cơ thể!
Ở trong 《 Tử Chú Đảo 》 tuy hắn không được Hoắc Vũ Sư truyền thụ như Diệp Tưởng, nhưng thiên phú bản thân hắn đã rất mạnh, sự di truyền của Niết Linh khiến hắn có thiên phú rất cao về đạo linh hồn, cũng khiến hắn có ngộ tính hơn xa người thường. Loại thiên phú này đủ để so sánh với đạo niệm linh thể của Ôn Vũ Phàm! Lúc trước, Niết Linh sáng chế ra 《 Chư Thiên Vãng Sinh Luân Hồi Kinh 》đã từng truyền thụ cho Đãn Đinh. Đãn Đinh cũng vì tu tuyện cho nên tới cuối cùng khi chết đi, mới có thể dựa vào Đạo Niệm Linh Thể trùng sinh một lần nữa. Cũng là vì đạo niệm linh thể chính là thể chất tiên thiên mạnh nhất về đạo linh hồn, không có cái nào cao hơn nữa!
Nhưng…
Thật lâu sau, trong đại sảnh bệnh viện vẫn đen đặc như cũ, yên tĩnh như đang đứng trong hầm mộ.
“Không nên rời khỏi người ta!”
Lúc này Nguyệt Quang gửi cho Huyết Tầm một tin nhắn. Một chữ trong tin nhắn tốn tới 20 vé chuộc cái chết, bình thường diễn viên sẽ tận lực không sử dụng vé chuộc cái chết. Truyền âm mật của Đạo Môn tuy cũng có thể sử dụng, thế nhưng khả năng bị lộ rất lớn, tính an toàn quá thấp. Vì thế diễn viên khi muốn truyền một tin tức quan trọng nào đó mới sử dụng tới tin nhắn. Lúc này Nguyệt Quang làm như thế cũng là có tính toán. Dù sao hắn không hy vọng giọng nói của mình trong đêm đen sẽ dẫn quỷ hồn tới. Hắn cũng biết con người Huyết Tầm tâm cao khí ngạo, nhưng nàng cũng không phải người ngốc nhếch, lúc nào nên làm gì, nàng hiểu rất rõ.
Lại sau một hồi lâu nữa…
Nguyệt Quang hít một hơi thật sâu, vung một kiếm chém mạnh về một vị trí ở phía trước!
Một chớp mắt đó, ngay cả Nguyên Huyết Tầm cũng không kịp phản ứng!
Sau đó nàng nghe thấy một tiếng rên rỉ rất kỳ lạ… tiếp theo tất cả lại chìm vào yên lặng.
Mà nàng… Từ đầu tới đuôi không hề cảm ứng được cái gì!
Sau khi sống lại, thực lực của nàng đã yếu tới như vậy sao?
Nhưng lúc này ở sau lưng Nguyệt Quang, nàng lại cảm thấy cực kỳ an tâm.
Vì cái gì chứ?
Người nam nhân này cũng không phải là nhất trọng môn! Coi như hắn là con trai của Niết Linh, thực lực của hắn cũng không vì thế mà mạnh hơn được. Năm đó tuy Niết Linh cũng là thiên tài, nhưng hắn lại là môn hạ của Thánh Thiên Đạo Tổ!
Kiếm của Nguyệt Quang hơi rũ xuống, không lâu sau thân kiếm lại rung lên!
“Âm hồn bất tán!”
Dựa vào lực lượng của aura nhân vật chính, lại thêm bản thân có được chân truyền của phái Mao Sơn, Nguyệt Quang hiện tại cũng có thể coi là kẻ tài cao gan lớn. Hắn đem “Viêm Dương” không ngừng chém ở xung quanh! Thân là nhân vật chính, nếu chỉ chút tình huống này mà không thể đối phó được, sao có thể sống tới khi bộ phim kết thúc đây?
Đột nhiên, lông mày hắn nhíu lại, tập tức xoay người ôm lấy Nguyên Huyết Tầm, sau đó Viêm Dương liền đâm mạnh về phía sau!
Trong bóng tối không thấy rõ lắm, nhưng mũi kiếm của hắn có cảm giác rất rõ ràng đã đâm vào một thật thể nào đó!
“Lâm Binh Đấu Giả bày trận phía trước!”
“Chết!”
Một chữ ‘chết’ khí phách vang lên, aura nhân vật chính nháy mắt bộc phát, lập tức cảm giác đâm trúng ác linh ở mũi kiếm cũng lập tức biến mất!
Huyết Tầm được Nguyệt Quang ôm ở trong ngực vừa hốt hoảng vừa kinh ngạc, nàng bỗng cảm thấy mặt mình dường như hơi nóng lên.
Từ khi sinh ra tới này nàng vẫn luôn rất mạnh mẽ, vì để bảo vệ mẫu thân, nàng vẫn luôn điên cuồng chiến đấu, không ngừng bức ép tiềm năng của bản thân. Sinh tồn với nàng mà nói, là chuyện cực kỳ khó khăn. Mà không một ai xung quanh có thể cùng nàng kề vai chiến đầu, cũng không có ai có thể đứng phía trước để bảo vệ nàng. Xung quanh nàng ngoại trừ mẫu thân, dì Du, có ai không phải vì lợi ích mới tiếp cận nàng chứ? Đối với nàng, từ xưa tới nay nàng vẫn luôn sống trong cô độc và bất lực.
Giờ khắc này, lần đầu tiên nàng cảm thấy có một người để dựa vào cũng không phải là cảm giác tệ.
“Không nên thả lỏng, còn chưa chấm dứt đâu.” Nguyệt Quang lại nhắn thêm một tin nhắn tới.
Nguyệt Quang buông Huyết Tầm ra, kiếm trong tay lại rung lên rất mãnh liệt! Hơn nữa tình trạng lúc này đã nghiêm trọng tới mức khiến tay của hắn cũng phải rung theo, khó mà nắm chắc được Viêm Dương!
” ‘Tử Thần’ … Vẫn không muốn buông tha sao?”
Tay hắn nắm chặt mũi kiếm, niệm tụng pháp quyết.
Ngay sau đó… Viêm Dương nhanh chóng bốc cháy! Ánh sáng soi tỏ chung quanh!
Chỉ nhìn thấy… rất nhiều người mặc quần áo bệnh nhân và cả áo khoác blue trắng nữa… khuôn mặt tất cả đều đang thối rữa, nằm ngổn ngang lộn xộn trên mặt đất!
Bọn hắn… Đều là người chết bị Tử Thần điều khiển!
Tất cả đều là vì Nguyên Huyết Tầm thân là diễn viên Nhất trọng môn lại lần nữa biểu diễn điện ảnh nhất trọng môn, vì thế khó khăn cũng được nâng cao hơn!
Hai người chăm chú nhìn vô số thi thể nằm trên đất, bọn chúng rất có thể tỉnh dậy bất cứ lúc nào.
Mà Viêm Dương vẫn còn đang rung lên mạnh mẽ, Viêm Dương đang bốc cháy khiến nhiệt độ cũng truyền tới trên tay Nguyệt Quang.
Nguyệt Quang bắt đầu hiểu được…
Nếu đêm nay hắn nhất định muốn bảo vệ Nguyên Huyết Tầm, chỉ sợ sẽ phải trả một cái giá không nhỏ.
Hắn có quầng sáng nhân vật chính, nhưng nếu tiêu hao quá lớn trong trận chiến này, hậu quả thực lòng khó mà tưởng tượng nổi.
Hắn… Có nên vì cứu Nguyên Huyết Tầm, mà dốc hết toàn lực không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận