Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Q15 - Chương 25: Nguyên Huyết Tầm rơi vào bóng tối

Cửa lớn bệnh viện đang ở trước mắt cách đó không xa, nhưng đối với Nguyệt Quang và Huyết Tầm, cánh cửa đó lại đáng sợ giống như Quỷ Môn Quan. Hai người nhắm mắt cùng nhau đi về nơi đó, vô cùng cảnh giác.
Viêm Dương cũng không rung lên để cảnh báo, thế nhưng càng khiến Nguyệt Quang cảm thấy càng đáng sợ hơn.
Cửa lớn bệnh viện là loại cửa thủy tinh tự động đóng mở, nhưng lúc này phía trên mặt thủy tinh, rất nhiều máu tươi không ngừng chảy xuống, dưới ánh sáng của Viêm Dương, màn máu tươi đang chảy trên mặt kính thủy tinh kia thật khiến người ta nhìn thấy mà giật mình.
“Đừng sợ.” Nguyệt Quang nắm chặt tay Huyết Tầm, hiện tại hắn đã dần khắc phục được cảm giác khủng bố mà bóng tối mang tới.
Sự sinh tồn của nhân loại thực sự không có ý nghĩa sao?
Hiện tại hắn muốn sống, tương lai cũng muốn sống. Nếu thực sự phải bị diệt vong, hắn cũng muốn nghĩ biện pháp để thay đổi.
Hai người lại từng bước tiến về phía cửa lớn bị nhuộm đầy máu.
Mà càng tới gần, máu tươi chảy xuống càng nhiều, thậm chí tràn ra mặt đất.
Đột nhiên Nguyệt Quang cảm thấy cực kỳ bất an, nhưng lúc này Viêm Dương trong tay rơi xuống đất, hắn vội khom lưng cúi xuống nhặt lên.
Cũng chính trong khoảnh khắc cúi người, hắn bỗng cảm giác bàn tay đang nắm chặt tay Huyết Tầm vậy mà trống rỗng.
“Vô thần Tiểu Thư.”
Hắn vội quay đầu lại, thế nhưng sau lưng không hề có một bóng người.
Cũng trong nháy mắt này, ánh sáng do viêm Dương phóng ra bị bóng tối triệt để cắn nuốt.
“Vô Thần Tiểu Thư.”
Nguyệt Quang rống to lên một tiếng, sau đó phóng vào trong bóng tối kia, nhưng bóng tối ở nơi này lại tới từ “Thời Không Nghịch Xoáy”.
Hắc ám lại lần nữa tập kích nội tâm hắn.
Lâu đài Á Mông Vigro.
Cả bệnh viện lại lâm vào một mảng tĩnh lặng, không thể cảm giác được khí tức của người sống.
Đương nhiên, Tử Thần có lẽ không tới mức điên cuồng đem toàn bộ người trong bệnh viện này giết chết, nhưng với bọn họ mà nói, là một nơi có rất nhiều người chết, thông thường sẽ có rất nhiều nguy hiểm, rất nhiều nguy hiểm.
Hai chân Nguyệt Quang đứng không vững té quỵ trên đất, hắn phải dùng Viêm Dương chống xuống mặt đất để đỡ lấy thân thể. Hắn cảm thấy trong bóng tối, không ngừng có quái vật đi lại tuần tra, hơn nữa tùy lúc sẽ xuất hiện cắn nuốt hắn.
Trong không khí, khí tức tử vong không ngừng lan tràn, từ từ muốn xơi tái linh hồn hắn, trên người hắn sức lực dần dần bị rút đi. Nhưng vào lúc này hắn đột nhiên cảm giác, một bàn tay bóp lấy cổ hắn, sau đó nhấc cả người hắn lên.
Thân thể hoàn toàn không còn chút sức lực nào, khí phóng thích ra vậy mà hoàn toàn biến mất.
Không… không thể chết… không thể chết ở nơi này! Nhưng hắn không thể giãy dụa chống trả được.
Cùng lúc đó, một tiếng hô to truyền tới “Mạnh tiên sinh”.
Bàn tay đang bóp chặt cổ hắn trong nháy mắt buông ra, Nguyệt Quang ngã trên đất. Hắn nhận ra được chủ nhân của giọng nói kia, chính là Diệp Tưởng.
Diệp Tưởng chạy tới nâng Nguyệt Quang lên.
“Mạnh tiên sinh, ngươi không sao chứ? Tịch Tử đang ở đâu?”
Diệp Tưởng chạy tới đây là chuyện ngoài ý nghĩ, hắn đột nhiên xuất hiện, hẳn là do tác dụng của quầng sáng nhân vật chính, nhưng thật sự là Diệp Tưởng đã cứu mạng Nguyệt Quang.
Diệp Tưởng đỡ Nguyệt Quang, giúp hắn vận chuyển khí trong người.
“Vô thần tiểu thư… đã bị mang đi rồi..”
Diệp Tưởng không để ý tới sống chết của Nguyên Huyết Tầm, nữ nhân này lúc trước thiếu một chút là đã giết chết cả nhà hắn, nhưng trong cục diện này, hắn nhất định phải đi cứu nàng.
“Ngươi nói sao? Tại sao lại có thể như vậy… bị mang đi? Là bị cái gì mang đi?”
Bóng tối với Nguyệt Quang lúc này mà nói, đã trở thành một loại tra tấn.
Từng hình ảnh trong “Thời Không Nghịch Xoáy” , thủy chung không ngừng kích thích, tra tấn linh hồn hắn.
Diệp Tưởng đỡ Nguyệt quang đứng lên, hắn thân là nhân vật chính mà còn chật vật như vậy, có thể thấy được sự đáng sợ của điện ảnh nhất trọng Quỷ Môn Quan.
“Nói cho ta biết đã xảy ra chuyện gì? Vì để phòng ngừa vạn nhất, ta đã bố trí Thức Thần trong bệnh viện, kết quả Thức Thần cửu tử nhất sinh trốn trở về thông báo cho ta biết có chuyện xảy ra. Không phải Tử thần vẫn còn đang hôn mê sao?”
Nói một cách chính xác là, Tử Thần đang dần tỉnh lại từ trong hôn mê. Tử Thần đang dần thức giấc, chỉ mới là như vậy mà đã đáng sợ thế ư!
Vậy một khi Tử Thần triệt để tỉnh giấc, sẽ có bao nhiêu người phải chết đây. Thời điểm bị vợ chồng Vô Thần cưỡng ép tiến vào trạng thái hôn mê, không thể nào giết người được, vào thời khắc tỉnh lại chẳng lẽ muốn một lần duy nhất thanh trừ hết toàn bộ sao.
Những Âm Dương Sư Đương nhiên là kẻ đứng mũi chịu sào, nhưng sau đó sẽ có rất nhiều người thường chết đi.
“Ta phải đi tìm Tịch Tử. Mạnh tiên sinh, trạng thái của ngươi không tốt lắm, nên rời đi thôi. Tử Thần tỉnh dậy, người nhà Vô Thần ta sẽ là kẻ bị ưu tiên nhất.”
Điều này tự nhiên là không cần nghi ngờ, Tử Thần chắc chắn sẽ đuổi tận giết tuyệt người nhà Vô Thần.
“Ta đã nói, ta nhận ân huệ của vợ chồng Vô Thần, vì vậy không thể bỏ mặc các ngươi.”
“Vậy bây giờ ngươi vẫn ổn chứ?”
“Không sao, còn chưa chết.” Lúc này hắn lại lần nữa thôi phát Viêm Dương.
Chẳng qua ngọn lửa của Viêm Dương đã yếu đi rất nhiều.
Chỉ cần không lâm vào bóng tối, hắn có thể tránh được nguyền rủa tới từ “Thời Không Nghịch Xoáy”.
Sau đó Diệp tưởng và Nguyệt Quang đi vào sâu bên trong bệnh viện.
Phải tìm Tịch Tử trong cả một bệnh viện lớn như vậy là điều không dễ dàng, bây giờ nội dung cốt truyện cùng kịch bản ban đầu đã là nghĩ một đường làm một nẻo, vì vậy cũng không thể lấy kịch bản ban đầu làm tham khảo được. Điều này đương nhiên cũng trực tiếp khiến vé chuộc cái chết bị hạ xuống.
Diệp Tưởng không lo tới sống chết của Nguyên Huyết Tầm, suy nghĩ đầu tiên của hắn chính là làm thế nào để vượt qua “Tín Ngưỡng Tử Thần”. Chỉ cần sống vượt qua bộ phim này, hắn sẽ biến thành diễn viên nhất trọng môn, diễn viên nhất trọng môn tuyệt đối không phải là rau cải trắng, trong viện tuyến trung hình cũng là đối tượng được trọng điểm tài bồi.
Nguyên Huyết Tầm mà chết, đối với hắn chính là một tin tức tốt. Sẽ không có ai khống chế Tịch Kính, hắn cũng có đủ năng lực bảo vệ Vũ Sóc và Tịch Kính.
Vì thế ngược lại, hắn hi vọng Nguyên Huyết Tầm chết đi, nếu như nàng không chết, coi như Diệp tưởng có trở nên mạnh mẽ, nàng cũng sẽ tận lực chèn ép hắn để dễ bề khống chế, hắn đương nhiên là không hi vọng như vậy.
Vì bị Nguyệt Quang ảnh hưởng, Diệp Tưởng đã không còn cảm giác cực đoan coi thường sinh mạng, thế nhưng đối với kẻ thiếu một chút nữa đã giết chết cả nhà hắn, Diệp tường vẫn hận thấu xương.
Trên thế giới này bất luận là người nào dám ra tay với hắn và người nhà hắn, hắn tuyệt đối sẽ không tha thứ.
Mà Nguyên Huyết Tầm lúc này
Ô ô ô ô….
Nàng đang ở trong một căn phòng, khóc rất lớn tiếng.
“Tịch Tử, con làm sao vậy? Tại sao khóc thương tâm như thế?” nàng ngẩng đầu nhìn thấy trước mắt là một khuôn mặt hiền lành.
“Cha”, nàng lau nước mắt nói “Hôm nay, mẹ của Trực Thứ Lang qua đời.”
“Con là vì mẹ của bạn qua đời mà khóc lóc sao?”
“Cũng không hoàn toàn là như vậy, bởi vì Trực Thứ Lang nói rằng, cha mẹ cũng sẽ có một ngày phải chết.”
“Tịch Tử.”
“Cha mẹ sẽ có một ngày phải chết sao?” Lúc này Nguyên Huyết Tầm, không, phải nói là Vô Thần Tịch Tử mới chỉ vỏn vẹn có 5 tuổi mà thôi.
“Đúng vậy, Tịch Tử, mọi người đều sẽ chết, chúng ta cũng giống như vậy.”
“Không được, vì sao lại như thế? Vì sao cha lại không thể giống như Ultraman? Tên của chúng con không phải đều là Ultraman sao? Ultraman có thể sống tới mấy vạn năm mà.”
Trước đây Vô Thần Tịch Tử cho rằng, con người chỉ cần không gặp chuyện ngoài ý muốn, không sinh bệnh, không bị giết liền không chết, có thể vĩnh viễn sống. Thế nhưng hiện tại nàng mới biết được, mọi người đều có một ngày phải chết.
Có một ngày cha mẹ sẽ chết, bản thân nàng cũng sẽ chết, bất luận như thế nào, Tử Thần cuối cùng cũng có một ngày tới mang bọn họ đi.
“Tịch Tử, chúng ta không phải là Ultraman, chúng ta sẽ chết, vì vậy chúng ta nên sống vì hiện tại.”
Vô Thần Thức Lễ vuốt ve hai gò má của Vô Thần Tịch Tử nói “Nhưng bởi vì tính mạng của chúng ta có giới hạn, cho nên mới càng thêm trân quý.”
“Cha.”
“Tịch Tử, nếu có một ngày thế giới này thực sự gặp phải tai họa, con có nguyện ý hóa thân thành anh hùng giống như Ultraman không?”
“Cha.”
“Con có thể chiến thắng tử thần không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận