Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Q14 - Chương 109: Đầu người

“Ngươi nói cái gì kia? Học Viện Hồng Lạc?”
Học Viện Hồng Lạc chính là nơi vì bồi dưỡng Luyện Khí sư mà thành lập, đương nhiên thực chất đó là trường học tôn giáo do Nguyệt Ảnh thần miếu dựng lên, tới nay còn chưa đủ 30 năm thời gian.
Thời đại của dân bản địa sao lại có Học Viện Hồng Lạc tồn tại? Thế nhưng bốn chữ ” Học Viện Hồng Lạc ” trên bản đồ được viết vô cùng rõ ràng!
“Không thể nào. . .” con mắt Kim Thập Trụ đã muốn trợn trừng ra “Điều này làm sao có thể chứ? Học Viện Hồng Lạc làm sao có thể. . .”
Bạch Nham Ngọc cũng há to miệng, một lúc lâu sau mới nói: “Chúng ta trước xé tấm bản đồ này, mang về cho Vân Diệp đại nhân xem!”
Lời còn chưa dứt, hắn đã vươn tay kéo tấm bản đồ trên vách tường xuống.
“Lại nói . . . Trước kia ta cũng từng nghe nói, trong nội bộ học viện Hồng Lạc có cất giấu không ít bí mật, bây giờ nghĩ lại hẳn là đúng rồi.Nếu không như vậy, sao lại đem một đám Luyện Khí sư dự bị tới nơi này chứ?”
Học Viện Hồng Lạc do thần quan đại nhân hơn hai mươi năm trước kia hạ lệnh thành lập, cũng chính là thần dụ của Nguyệt Ảnh! Từ khi đó liền quy định người có tiềm năng Luyện Khí, nhất định phải tiến vào Học Viện Hồng Lạc để tiếp nhận giáo dục. Mà người có thể đảm nhiệm chức vị đạo sư tại Học Viện Hồng Lạc, tiền lương cực kỳ cao, không hề thua kém bổng lộc hàng năm của bạch bào luyện khí sư một chút nào.
“Đây… thực sự là bản đồ của dân bản địa sao? Có phải do người nào đó dán tại nơi này chăng?”
“Không thể nào, căn phòng này ở trong sổ ghi chép, là lần đầu tiên xuất hiện tại tầng hai… “
Mới nói được tới đây, Bạch Nham Ngọc sau khi xé tấm bản đồ xuống liền hét rầm lên!
“A a a a a!”
Vách tường phía sau tấm bản đồ rõ ràng bị đào hổng một lỗ, bên trong là một cái đầu người máu tươi đầm đìa nằm tại đó!
“Cái này. . . Đây là?”
Bên trong một tòa “Quỷ ốc” bỗng nhiên xuất hiện một cái đầu ngươi, mặc cho là ai cũng bị dọa cho hồn phi phách tán. Hai người dù đã diễn không ít phim kinh dị, những rốt cuộc vẫn chỉ là những vai diễn qua đường mà thôi, việc đời nhìn thấy còn chưa đủ nhiều.
“Cái này. . . ai lại đem đầu người để ở chỗ này?”
“Mẹ kiếp. . . đám người dân bản địa rốt cuộc là loại biến thái nào đây?”
Cái đầu người kia không phải là Hoắc Vũ Sư, nếu không hai người chỉ sợ còn kinh hoảng tới gấp mấy lần.Bất quá, chỉ một cái đầu người như vậy cũng khiến hai người hoảng sợ muôn phần rồi.
“Được rồi. . . không cần quản tới nó nữa, đi nhanh thôi.”
“Ừ. . . Đi. . .”
Nhưng vào lúc này, Kim Thập Trụ bỗng nhiên chú ý tới cái đầu người kia.
“Làm sao vậy?” Bạch Nham Ngọc không hiểu hỏi: “Chẳng lẽ người đã thấy qua người này?”
“Theo lý thuyết thì không thể nào. . . đây là đầu người của dân bản địa, ta làm sao có thể từng thấy qua được chứ, nhưng… lại cứ có cảm giác có chút quen quen.”
“Vậy sao? Vậy ngươi nhìn kỹ một chút xem!”
Đây chính manh mối quan trọng, coi như có gặp nguy hiểm cũng phải biết được!
“Ừ. . . hình như đã gặp qua ở nơi nào thì phải… nơi nào. . .”
Sau một hồi quan sát hắn bỗng nhiên vỗ đầu: “Đúng. . . Đúng rồi. . . nghĩ ra rồi, là người bù nhìn! Người bù nhìn!”
Người bù nhìn?
Hắn nhìn Bạch Nham Ngọc, thần sắc hoảng sợ nói: “Là người bù nhìn được cắm đầy rẫy trên đảo. Bất quá gần đây, chuyện những người bù nhìn kia có biến hóa, ngươi hẳn biết chứ?”
“Ừ. . . có nghe qua. Nghe nói một số người bù nhìn bắt đầu càng lúc càng trở nên giống ‘người’… chẳng lẽ?”
“Ta nhớ lúc trước đi qua một thửa ruộng đã nhìn thấy một người bù nhìn, người đó cùng cái đầu này có gương mặt tương tự nhau, rất dữ tợn khủng bố… không, phải nói… chính xác là hoàn toàn giống nhau!”
Một lời nói ra khiến không khí trong phòng lập tức vắng lặng.
Chẳng lẽ là. . .
Người bù nhìn ở một vài nơi… đang trở nên giống với đám người bản địa đã diệt vong?
“Thế nhưng coi như biến hóa của người bù nhìn có quỷ dị thế nào, trước Nguyệt Ảnh tế, nhất định phải được cắm ở trên các đồng ruộng!“
Loại chuyện người bù nhìn từng chút một biến thành dân bản địa… chỉ nghĩ tới cũng đã cảm thấy thật đáng sợ.
“Không thể nào?”
Bạch Nham Ngọc thực sự không hề chú ý tới, bất quá số người bù nhìn xảy ra thay đổi lúc này cũng chỉ là số ít mà thôi. Người bù nhìn là thần dụ của Nguyệt Ảnh, tự nhiên không ai dám đơn giản nghị luận chuyện này, nhìn thấy cũng làm như không thấy.Nhịn một chút, tới lúc kết thúc Nguyệt Ảnh tế nó cũng sẽ kết thúc.
“Ta nghĩ. . . Tiếp tục như vậy nữa, người bù nhìn có thể sẽ tiếp tục thay đổi hay không? Nếu như, vẻn vẹn chỉ là thay đổi giống người thì thôi, đằng này lại….”
Bạch Nham Ngọc nhớ lại trước khi tiến vào rạp chiếu phim, hắn đã từng đọc qua một bộ manga ngắn của Itou, tác giả người Nhật Bản, bộ truyện tên là《 người bù nhìn 》. Nội dung cốt truyện cũng cùng một dạng như vậy. Trong một thôn nhỏ, người bù nhìn bắt đầu không ngừng biến thành hình tượng của người đã chết, hơn nữa bởi vì thấy thân nhân qua đời cho nên nhà nhà đều làm theo. Người bù nhìn bắt đầu hóa thành u linh, hơn nữa vì báo thù mà còn lấy mạng người sống…
Cục diện bây giờ so với nội dung của bộ manga kia không khác nhau mấy. Mà do Nguyệt Ảnh, cho nên sự thay đổi của đám người bù nhìn kia, bọn hắn có nhìn thấy cũng xem như không thấy, thậm chí không thể nhổ, hoặc hủy diệt chúng! Mặc cho chúng nó đang từng chút một hóa thành u linh của dân bản địa…
Nghĩ đến đây làm cho Bạch Nham Ngọc cảm thấy muôn phần khủng bố! Thứ bọn hắn thờ phụng rõ ràng lại biến thành nguyền rủa còn đáng sợ hơn cả quỷ hồn!
“Không nên nói bậy! Đây chính là thần dụ của Nguyệt Ảnh, làm sao ngươi có thể nói bậy bạ như vậy được!”
Thần dụ. . . Thần dụ! Nguyệt Ảnh chỉ cần truyền đạt một cái thần dụ, coi như muốn bọn hắn tự sát, bọn hắn cũng phải làm theo! Sống và chết của bọn hắn thế mà lại nằm trong tay Tà Thần này!
“Đi thôi, mang theo bản đồ, lúc này bất luận thế nào, tìm được Vũ Sư đại nhân mới là quan trọng nhất.”
“Đúng a… mau đi nhanh đi, còn không biết tình huống của Vũ Sư đại nhân như thế nào rồi.“
Hai người không nói thêm gì, quay người đi về phía cửa ra vào.
Đột nhiên một âm thanh “Phù phù” từ phía sau truyền đến!
Kim Thập Trụ cùng Bạch Nham Ngọc sợ tới mức vội vàng nhìn lại, chỉ thấy. . . Cái đầu người kia rõ ràng đã rời khỏi cái hốc, rớt xuống mặt đất và đang không ngừng lăn lông lốc về phía hai người!
Thời điểm này, Kim Thập Trụ vốn đã là chim sợ cành cong, không kìm nén được mà phóng khí về phía nó!
Khí trực tiếp oanh lên cái đầu người, đầu người liền nổ nát biến thành một đoàn thịt vụn, óc trắng pha lẫn máu thịt bay tứ tung, tình cảnh chung quanh lập tức trở nêncực kỳ máu tanh.
Cũng may hai người vẫn còn kiềm chế được.
“Vì sao cái đầu lại rơi xuống chứ? Nơi này không có gió, ta thấy vừa rồi nó được đặt trong cái hốc rất vững chắc mà!”
Lúc này cái đầu đã là một đống máu thịt mơ hồ, thấy thế nào cũng chính là chết không thể chết lại. Thế nhưng trong phim kinh dị, đừng nói không có đầu, coi như để một tế bào nào đó còn lưu lại, chính là không có nửa phần ý nghĩa!
“Đi. . . Đi. . . Đi mau!”
Hai người lập tức rời khỏi phòng…
Mà tại lầu ba sườn đông biệt quán.
Tô Thanh Thiền cứ thế đứng trước mặt đám người Diệp Tưởng.
“Hứa Duẫn, thoạt nhìn ngươi thay đổi không ít a.”
Diêu Thì Trần lập tức lộ ra vẻ chán ghét: “Tô Thanh Thiền! Ý của ngươi là gì, còn ngại chưa đủ loạn sao? Chuyện của Sa Tuyết ta còn chưa tìm ngươi tính sổ. . .”
Nhưng trong mắt của Tô Thanh Thiền, hoàn toàn không cósự tồn tại của Diêu Thì Trần, hắn vẫn nhìn thẳng Diệp Tưởng.
Diệp Tưởng dứt khoát nói: “Nếu ngươi có chuyện muốn nói, chúng ta nói chuyện riêng, đừng lôi người khác vào.”
“Rất tốt, ta cũng đang có ý này.”
“Hứa Duẫn!” Thì Trần lập tức lo lắng ra mặt, “Thanh Thiền hắn lúc này không bình thường, ngươi. . .”
“Không sao. Hiện tại… ta cũng không sợ hắn!”
Sau đó Diệp Tưởng liền sải bước đi tới.
Xuyên qua hành lang, hai người tiến vào phòng của Tô Thanh Thiền.
Lúc này trong phòng chỉ có hắn và Tô Thanh Thiền.
Sau khi vào phòng, Thanh Thiền liền khép cửa phòng lại. Còn không đợi Diệp Tưởng nói chuyện, hắn đã mở miệng trước tiên.
“Thực lực đạt đến một bước này, ngươi. . . Còn không có phát hiện sao?”
“Phát hiện. . . Ngươi đang nói cái gì vậy?” Lông mày Diệp Tưởng lập tức nhíu lại.
Tiếp theo, Tô Thanh Thiền liền dùng một giọng điệu cực kỳ bình thản nói.
“Đương nhiên… chính là chân tướng của hòn đảo này!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận