Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Q14 - Chương 73: Sự cứu rỗi cuối cùng

Tầng địa ngục thứ mười tám, trên lý luận đã là tầng sâu nhất.
“Phụ vương, tất cả đã tiến hành bố trí dựa theo ý của ngài,. Trừ chúng ta, không có ai biết Dụ Thu Lam kỳ thật là người của chúng ta.”
Niết Linh ngồi trên vương tọa nghe con gái báo cáo, thần sắc rất hài lòng.
“Còn làm rất khá, Phi Y Na. Tâm nguyên lớn nhất của vi phụ chính là đem cả nhà Nguyên Gia chém tận giết tuyệt, một tên cũng không để lại! Phàm là kẻ chảy trong mình dòng máu Nguyên Gia, không một ai có thể còn sống!”
Niết Linh nói xong những lời này liền nhắm hai mắt lại.
Rốt cuộc. . . đã có cơ hội thu được “Huyết chủng”. An bài con cờ Dụ Thu Lam tiến vào viện tuyến Vong Xuyên quả thực hao tổn không ít công phu. Thực lực của hắn tuy đã sớm đã vượt qua Nguyên Thanh, thế nhưng đối phương lại có Huyết Ma bất tử thân đáng sợ, dẫn tới ngày hôm nay cũng không có bất kỳ biện pháp nào có thể giết chết y. Chỉ cần lấy được “Huyết chủng” của Nguyên Gia để tiến hành phân tích, có lẽ sẽ tìm được biến pháp hóa giải Huyết Ma bất tử thân. Đến lúc đó, tất cả huyết mạch của Nguyên Gia hắn sẽ giết không sót một tên, không. . . Chỉ giết còn chưa đủ, mà phải giày vò chúng tới sống không bằng chết, phải cầu khẩn hắn giết bọn chúng đi!
Lúc này hắn đột nhiên nhớ lại đoạn cầu thang nối tới bóng tối mà hắn và Na Tây Phỉ Ti đã cùng nhìn thấy.
Thiên Quốc chi môn lại một lần nữa mở ra, thời gian đã gần trong gang tấc.
Nhanh. . . sẽ rất nhanh thôi.
Năm đó, Mai Hàn Nha đã trở thành “Hắc ám” . Tất cả mọi người đều cho rằng nàng đã chết, nhưng nàng vẫn còn tồn tại, ở một nơi nào đó tại chỗ sâu nhất trong Địa Ngục. Sau khi trở thành Địa Ngục Vương hắn mới dần hiểu rõ, lịch sử đã bị địa ngục che giấu.
Đây có lẽ là. . . một lần cuối cùng Thiên Quốc chi môn mở ra.
Đối với các diễn viên mà nói,
Đây chính là cơ hội cuối cùng để có thể đạt được cơ hội cứu rỗi. Nhưng Địa Ngục sẽ không để cho nhân loại đạt được hy vọng đơn giản như vậy. Khát vọng cứu rỗi của bọn hắn sẽ không cách nào đạt được, chờ đợi bọn hắn sẽ là tuyệt vọng càng lớn hơn mà thôi. Mà hắn, sẽ là một người tự tay thực hiện cái tuyệt vọng ấy. Bất quá. Hắn đã không còn quan tâm nữa.
Năm đó. . . Hắn cũng từng mang theo nhiệt huyết, khát vọng cứu vớt vô số diễn viên đang giãy dụa bên bờ vực sinh tử. Nhưng về sau hắn mới hiểu được, con người và “Ác ma” chẳng có gì khác nhau. Đã như vậy, hắn cần gì phải đảm nhận thân phận chúa cứu thế?
“Chỉ có một số rất ít người mới có thể bước chân vào Thiên Quốc. . . Chỉ có người được cho phép… mới có thể tiến vào Thiên Quốc. . .”
“Đúng vậy, Phi Y Na. Con nhớ cho kỹ, chủng tộc ‘Nhân loại’ này, căn bản không có bất luận kẻ nào có tư cách tiến vào Thiên Quốc. Địa ngục mới là số mệnh của bọn hắn, cũng giống như chúng ta, ‘Ác ma’ vậy.”
“Phụ vương?”
Đúng vậy. . . Mai Hàn Nha là có nguyên nhân mới lựa chọn rơi vào địa ngục.
“Nghe nói gần đây, viện tuyến Đông Doanh có không ít động tác?”
” Bất quá những chuyện này con không cần phải lo lắng, Phi Y Na. . .”
“Con đã nghe mẫu hậu từng nói qua một vài chuyện tương tự.” Phi Y Na sau khi do dự liền mở miệng hỏi: “Thế giới sự thật hình như đã bắt đầu xảy ra một chút thay đổi. Tuy tình huống trước mắt chỉ là chủ yếu xuất hiện ở Nhật Bổn Tokyo, còn có. . . thành phố Phúc đảo. Bất quá, chuyện này đủ khiến đám quỷ Nhật Bổn kia quan tâm. Nghe nói hiện tại, từ phố lớn cho tới ngõ nhỏ tại Tokyo xuất hiện rất nhiều quạ đen, hơn nữa tại khu vực Phúc Đảo cũng đã bắt đầu xuất hiện quái vật. . .”
Nhật Bổn xảy ra động đất vào năm 2011, khiến nhà máy năng lượng nguyên tử tại Phúc Đảo bị rò rỉ. Nhưng đây chỉ là hiện tượng ngoài mặt mà thôi. Cơn địa chấn kia vốn không phải hiện tượng tự nhiên, hơn nữa hiện tại trên Phúc Đảo, có nghe nói xuất hiện quái vật.
“Con nghe nói những lời đồn này căn bản là giả, chỉ để che giấu hiện tượng khủng bố phát sinh xung quanh Phúc Đảo.”
Nhưng Niết Linh nghe qua lại chỉ im lặng không nói.
“Phi Y Na. Con xem.”
Niết Linh vẫy tay một cái, trước mặt liền xuất hiện một hình ảnh.
Đó chính là hai tòa nhà bị đánh bom tại Newyork (sự kiện khủng bố 11/9 2001)!
“Đã bắt đầu kể từ khi đó, Phi Y Na.”
Khói từ vụ nổ lớn rõ ràng lại tạo thành hình tượng, gương mặt quỷ Satan!
“Cái này. . . Đây là?” Lần thứ nhất nhìn thấy hình tượng này Phi Y Na phải kinh ngạc che miệng lại, “Đây là hình ảnh trong phim kinh dị sao?”
“Không, con sai rồi Phi Y Na, đây là hình ảnh chính thức tại thế giới sự thật.”
“Con cảm thấy có bao nhiêu người có thể trước khi thiên quốc mở ra tiến lên con thuyền cứu nạn của Noah giống như trong《 Thánh kinh 》 tiến nhập Thiên Quốc? Không, ta sẽ không để cho bất luận kẻ nào bước vào Thiên Quốc, cho dù là những diễn viên đã từng một lần bước qua rạch trời ấy, ta cũng phải đem bọn hắn một lần nữa kéo xuống Địa Ngục.”
Vì vậy. . .
Hiện tại, nói cho ta biết đi, Ni Đường. . .
Cuối cùng, là ai có tư cách sắm vai “Cai Ẩn” đại nhân?
Diệp Tưởng lúc này mở hai mắt ra.
Hắn đang nằm bên trong lều, nằm bên cạnh là Nguyệt Quang cùng vài nam sinh khác.
Lều vải bị gió thổi rung lên bần bật, thỉnh thoảng còn phát ra chút âm thanh sàn sạt.
Hắn cảm giác vừa như gặp phải ác mộng. Bờ bên kia không có cách nào chạm tới, chỉ có thể rơi vào bóng tối vô tận…
Hắn ngồi dậy, lúc này lại có một cảm giác buồn vô cớ.
Trong kịch bản cũng không có nội dung Hứa Duẫn nửa đêm bừng tỉnh. Bởi vậy, hắn hiện tại có chút cảm giác không biết nên làm sao. Nhìn Nguyệt Quang bên cạnh vẫn ngủ say như trước, hắn không khỏi vươn tay đắp chăn lại giúp bạn.
Nhưng ngay lúc này đột nhiên hắn có một loại cảm giác sởn gai ốc rất mãnh liệt!
Đây là ý thức cảnh báo có nguy cơ mà hắn thu được sau khi kinh qua vô số phim kinh dị!
Hắn chậm rãi nâng đầu lên.
Đập vào mi mắt là. . .
“Tí tách” . . .
“Tí tách” . . .
Máu tươi rơi vãi trên mặt đất khiến hắn thấy thật quen thuộc.
Đó là một gương mặt mà hắn đã từng nhìn thấy qua.
Đó là. . . Người bù nhìn!
Giờ khắc này, người bù nhìn đang bị treo ở trên đỉnh lều!
Nhưng… đó có thực là người bù nhìn sao?
Vì sao, trên mặt người bù nhìn kia lại có máu chảy xuống?
“A a a a a!”
Không chút do dự phóng ra Hắc Diêm, Diệp Tưởng đứng thẳng lên, dùng Hắc Diêm chém người bù nhìn kia xuống!
Thế nhưng trong một cái chớp mắt, hắn lại chứng kiến người bù nhìn mở ra cái miệng dữ tợn táp về phía hắn. . .
“A!”
Diệp Tưởng đầu đầy mồ hôi,…… Lại lần nữa tỉnh lại trong cơn ngủ mê!
Nguyên lai. . .
Vừa rồi, cũng chỉ là mộng!
Hiện tại một lần nữa nhìn lên đỉnh lều, làm gì còn thấy người bù nhìn trên đó? Mà người chung quanh đều đã ngủ say giống như heo. Dù sao đạo sư cũng đã bố trí cấm chế, nơi này tự nhiên là nơi phòng thủ kiên cố nhất.
Không phải sao?
Nhưng, Diệp Tưởng lại không nghĩ như vậy.
Giấc mộng vừa rồi kia chân thật, hoàn toàn không giống như mơ. Giờ phút này hắn vẫn còn nhớ lại tư thái của người bù nhìn trong mộng.
Hiện tại. . . trên Tử Thủy đảo này, người bù nhìn được cắm rộng rãi trên những ruộng đồng. . .
Thế nhưng cho dù biết rõ đây là một nguy hiểm tiềm ẩn, lại vì thần dụ của Nguyệt Ảnh mà tất cả diễn viên đều thúc thủ vô sách!
Bạn cần đăng nhập để bình luận