Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Q14 - Chương 81: Nuôi dưỡng quỷ đói, bỏ phiếu tử vong!

Bên trong cái hốc cây kia là một sườn dốc nối thẳng xuống… một mảnh hắc ám!
Thiếu niên kia đã không còn nhìn thấy đâu nữa.
Hắn… Thật đúng như con thỏ trong Alice lạc vào xứ sở thần tiên!
Chỉ bất quá, phía dưới kia tuyệt đối không phải Tiên cảnh, mà là Địa Ngục đáng sợ!
“Phía dưới này… Được rồi, chúng ta là Luyện Khí sư, đợi lát nữa muốn đi lên cũng không khó, trước cứ tránh mưa, nếu bị cảm thì sẽ phiền toái rồi.”
Lúc này, Nguyệt Quang và Xuân Tuyết đều đã ướt sũng, không còn lựa chọn.
Dọc theo sườn dốc trượt xuống, sườn dốc kia lại còn có hình xoắn ốc, sau một hồi mới chạm tới đáy.
Bên dưới hốc cây.
Tự nhiên không có ánh sáng, chỉ là một mảnh đen kịt. Bất quá, trên người Nguyệt Quang có mang theo đèn pin. Hơn nữa để phòng ngừa vạn nhất hắn còn mang theo pin dự phòng.
Mở đèn pin lên, rốt cuộc có thể nhìn rõ tình trạng xung quanh.
Đây là một cái động đen kịt bên dưới mặt đất. Chung quanh là bóng tối trống trải. Mà thiếu niên kia đã không còn thấy bóng dáng.
“Như thế nào, dưới mặt đất lại có không gian lớn như vậy?”
“Thiếu niên vừa nãy đi nơi nào rồi?”
Không gian tối om bên dưới mặt đất hoàn toàn yên tĩnh. Tiếng mưa rơi nửa điểm cũng không hề nghe thấy. Sự yên tĩnh ở nơi đây không khỏi làm nhân tâm sinh ra dè chừng và sợ hãi.
Bất quá chút bóng tối ấy đối với Nguyệt Quang mà nói, không đáng kể chút nào. Trong lăng mộ đen tối rộng lớn của Minh Đế còn đáng sợ hơn nơi này nhiều lắm.
Mà vào lúc này, một chuyện không tưởng được lại xảy ra.
Trong quá trình này, Nguyệt Quang vẫn thủy chung ôm chặt tượng thần Nguyệt Ảnh trong tay. Nhưng ngay lúc ấy, trong đầu hắn đột nhiên truyền tới một ý nghĩ mãnh liệt!
Tiến lên… Tiến lên… Tiến lên…
Ý nghĩ này giống như thôi miên, mệnh lệnh trong đầu hắn.
“Đây là?”
Hắn bỗng nhìn về phía tượng thần Nguyệt Ảnh trong tay.
“Đây là… ý chí của Nguyệt Ảnh?”
Hắn là một Luyện Khí sư. Đối với một Luyện Khí sư mà nói, tu luyện tới một trình độ nhất định sẽ có thể câu thông cùng Nguyệt Ảnh, hiểu được ý chí của Nguyệt Ảnh.
“Xuân Tuyết… Chúng ta đi!”
“Hả? Vì cái gì? Không phải ở lại nơi này tránh mưa sao?”
“Anh vừa mới cảm nhận được ý chí của Nguyệt Ảnh thần!”
Hắn nhìn tượng thần Nguyệt Ảnh trước mắt, sau đó hai mắt lộ ra biểu tình không thể tin!
“Xuân… Xuân… Xuân Tuyết! Em xem!”
Hắn cầm đèn pin trong tay chiếu lên tượng thần Nguyệt Ảnh, Xuân Tuyết nhìn lại, nàng cũng kinh hô một tiếng!
Trước mắt, tay phải của tượng thần rõ ràng thẳng tắp duỗi ra, chỉ về một hướng trong bóng tối!
“Không… Không phải chứ?” Xuân Tuyết kinh ngạc không hiểu nói: “Em có nghe đạo sư nói qua thần tích mà Nguyệt Ảnh thần đã từng làm, thế nhưng tình huống này…. vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy a!”
“Nếu là ý chí của Nguyệt Ảnh… vậy không còn biện pháp… chỉ có thể bước tiếp thôi!”
Nguyệt Ảnh… Lại là Nguyệt Ảnh!
Bỗng nhiên Nguyệt Quang sinh ra một ý nghĩ. Nếu như ý chí Nguyệt Ảnh kêu hắn đi chết, hắn có phải nghe theo không, bằng không mà nói chẳng phải coi như NG rồi sao?
“Chúng ta đi thôi.”
Hiện tại, Nguyệt Quang cũng chỉ có thể cùng Xuân Tuyết tiến tới mà thôi.
Lúc này đây hắn có lẽ không có cách nào cứu Xuân Tuyết, bất quá chỉ cần trong phạm vi có thể, hắn sẽ tận lực.
Trong bóng đêm, hai người chậm rãi đi tới, trong quá trình này, Nguyệt Quang vẫn luôn thời thời khắc khắc chú ý tới bốn phía. Kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì, hắn hoàn toàn không biết.
Không biết đi được bao lâu, hắn phát hiện mặt đất nguyên bản đang trống trải bỗng trở nên hẹp lại, mà xu thế này ngày càng trở nên rõ ràng.
Nguyệt Ảnh muốn chúng ta đi chịu chết sao?
Nguyệt Quang đang ôm bức tượng thần kia, chỉ hận không cách nào đập bẹt nó xuống đất cho nát bất!
Không lâu sau… Nguyệt Quang phát hiện… con đường trước mắt đã hẹp lại tới mức không còn tới 2 mét rộng!
Hắn cắn chặt răng, cũng cảm nhận thấy Diêu Xuân Tuyết bên cạnh đang lạnh tới run rẩy.
“Đừng sợ… anh sẽ bảo vệ em.”
Nguyệt Quang sẽ bảo vệ nàng… nhưng nàng cũng phải tận lực sinh tồn.
Rốt cuộc… Phía trước, xuất hiện một cánh cửa lớn!
Nguyệt Quang hít một hơi thật sâu. Đi tới trước cánh cửa, hung hăng kéo ra!
Phía trước mắt hắn là một quảng trường hình tròn, ở chính giữa quảng trường là một cái động lớn sâu hun hút!
Mà thiếu niên kia đang đứng trong sân rộng!
“Ngươi?”
Thiếu niên kia xoay người lại, toàn thân hắn lúc này đã ướt sũng, nước mưa không ngừng từ trên người hắn nhỏ xuống mặt đất.
Nhưng nhìn kỹ lại, Nguyệt Quang liền phát hiện, vì quần áp trên người thiếu niên dính đầy nước khiến nó bám sát vào cơ thể. Trên ngực có thể thấy rõ có hình dáng của hai thứ lộ hẳn lên.
Đây rõ ràng… là một thiếu nữ chứ không phải thiếu niên! Chỉ bất quá, vì mái tóc ngắn cộng thêm gương mặt có chút trung tính mới khiến hắn nhìn nhầm giới tính.
“Ngươi… Ngươi là con gái?”
Thiếu niên… Không, thiếu nữ nhìn về phía Nguyệt Quang, dùng ánh mắt mờ mịt nhìn chăm chú hắn, sau đó mới lên tiếng: “Ta chưa từng nói ta là nam nhân.”
“Thật có lỗi…” Nguyệt Quang hiểu được bản thân có chút thất lễ, bỗng nhiên lại phát hiện, bên cạnh cái động sau lưng cô gái, có đặt một bức tượng Nguyệt Ảnh thần!
Lại là… Nguyệt Ảnh?
Hắn nhìn kỹ, chợt phát hiện trên vách tường chung quanh quảng trường hình tròn này có những cánh cửa!
Cái này là… chuyện gì đây?
“Hàn, Hàn Linh Tỳ?”
Bất chợt Linh Tỳ nghe được sau lưng truyền tới tiếng gọi mình liền quay đầu lại. Thế mà nhìn thấy một cánh cửa ở gần bọn hắn bị mở ra, bên trong cư nhiên có một người bước ra!
“Tại sao lại là ngươi? Mộc Phong?”
“Ta còn đang muốn hỏi ngươi đấy?”
Lúc này hầu như cùng một lúc, toàn bộ những cánh cửa trên quảng trường đều mở ra, một người tiếp một người đi ra từ bên trong!
“Hàn Linh Tỳ? Dương Mộc Phong?”
Những người tiến vào rõ ràng đều là đám đồng học!
Đám người Triệu Lễ, Điền Nhất Minh cùng tiến lên!
Mà tiếp theo… Bọn hắn rõ ràng nhìn thấy Hoàng Thiện Vân cũng từ trong một cánh cửa đi ra, tiến vào bên trong quảng trường!
Rất nhanh, trên quảng trường đã tụ tập mười người!
Ngoại trừ thiếu nữ thần bí kia, những người khác đều là đồng học của Hứa Duẫn cùng Hàn Linh Tỳ!
Lúc này, tầm mắt của mọi người đều tập trung trên bức tượng Nguyệt Ảnh!
Bức tượng thần kia đột nhiên rịn ra rất nhiều máu tươi! Máu kia toàn bộ đều chảy vào cái động bên cạnh!
Cùng lúc đó, tất cả mọi người đang quan sát tượng thần đều nhận được ý chí của Nguyệt Ảnh!
Mà lúc này, tất cả cánh cửa sau lưng mọi người đồng loạt đều đóng lại!
Trong nháy mắt máu tươi thấm ra, thiếu nữ thần bí lộ ra thần sắc sợ hãi không thể ức chế!
Thời điểm này, thiếu nữ và Hoàng Thiện Vân, hai mắt đối nhau!
Song phương nhìn thấy đối phương đều tựa như không phải lần đầu tiên gặp mặt.
“Ngươi…” Thiếu nữ tiến về phía Hoàng Thiện Vân, vươn tay ra, lẩm bẩm nói: “Ngươi… Ngươi là… Ngươi là ai?”
“Hoàng Thiện Vân? Ngươi quen nàng sao?” Nguyệt Quang lập tức truy hỏi, tuy rằng hắn cảm thấy Khương Thư Nghiên không có khả năng đã gặp người thiếu nữ này.
Hoàng Thiện Vân nhìn về phía thiếu nữ đang đi tới kia lại lắc đầu.
“Ta không biết nàng.”
“Ta nói, tại sao lại tới nơi này nhỉ?”
“Đúng vậy a… vừa rồi rõ ràng ta còn đi theo đội ngũ, đột nhiên trời mưa một cái liền không nhìn thấy đội ngũ đâu nữa, sau đó ta liền trốn vào một hốc cây….”
“Ta cũng vậy a…”
“Đợi một chút… Trong đầu ta dường như đang có ai nói chuyện….”
Những lời này vừa ra, tất cả mọi người lại trầm mặc, sau đó nhìn về phía tượng thần Nguyệt Ảnh!
“Quỷ đói động… Tìm đến… Bỏ phiếu?”
“Muốn chúng ta… Bỏ phiếu sao?”
Tiếp theo các diễn viên, từng người từng người một đều nhận được tin tức mãnh liệt từ chỗ tượng thần Nguyệt Ảnh!
Tin tức kia khiến bọn họ phải khiếp sợ.
Đây là thần dụ Nguyệt Ảnh, là thần dụ không được phép làm trái.
Bỏ phiếu là việc bọn hắn bắt buộc phải làm.
Cái động trước mắt kia chính là động quỷ đói, một truyền thuyết trong Bàn Long Sơn! Mà thần dụ của Nguyệt Ảnh truyền đạt, chính là nuôi nấng quỷ đói!
Quỷ đói chính là những người bị đói chết mà biến thành Lệ Quỷ. Chỉ có để quỷ đói ăn no mới không đi ăn người sống. Mà cái động này… nối thông tới thế giới quỷ đói sinh hoạt! Mà chỗ máu tươi trên người tượng thần vừa rỉ ra thấm xuống miệng hố kia sẽ hấp dẫn quỷ đói tới nuốt người sống! Mà quỷ đói là tồn tại mà luyện khí sư dự bị không có cách nào đối kháng được.
Sức ăn của Quỷ đói bao nhiêu không ai biết, nhưng có thể khẳng định, bọn chúng chỉ ăn máu thịt người sống!
Quy tắc Nguyệt Ảnh tuyên bố như sau:
Mỗi người phải tiến hành bỏ phiếu trong mỗi nửa giờ. Phương thức bỏ phiếu là, tiến vào phòng của mình, trong phòng đã có rương bỏ phiếu và giấy bút. Trong khi các ngươi bỏ phiếu, căn phòng sẽ bị cách ly với bên ngoài. Không thể nói cho người khác biết bất kỳ tin tức nào liên quan tới phiếu bỏ của bản thân, cũng không được phép dùng bất luận phương pháp nào khiến người khác phải thay đổi nội dung phiếu bỏ. Mỗi người tiến hành bỏ phiếu hai lần. Lần thứ nhất là số cân nặng máu thịt để nuôi quỷ đói, chỉ có thể lựa chọn một số nguyên từ 50-300kg, cuối cùng sẽ dựa theo số phiếu nhiều nhất mà đưa ra số cân nặng máu thịt tối đa. Nội dung bỏ phiếu lần thứ hai chính là số phòng của mười căn phòng bên trong quảng trường. Phòng nào có số phiếu bỏ nhiều nhất thì thời điểm quỷ đói bò lên từ dưới động có thể mở cửa, những căn phòng còn lại không cách nào mở được… Nếu quỷ đói ăn không đủ no, cũng có thể ăn luôn cả người sống. Sau khi quỷ đói rời đi, căn phòng sẽ không còn bị cách ly nữa. Sau nửa giờ sẽ tiếp tục bỏ phiếu. Mà điều kiện để có thể chấm dứt trò chơi, chính là số người chết phải vượt qua bảy. Nói cách khác, chỉ có tối đa 3 người có thể còn sống rời khỏi trò chơi này.
Từ quy tắc mà phán đoán, nếu như không coi trọng những lời này… chỉ cần viết lên một con số lớn một chút, như vậy xác suất quỷ đói được ăn no là rất lớn. Thế nhưng giả thiết, quỷ đói có sức ăn không lớn, chỉ ăn được một phần mà thôi, như vậy số lượng máu thịt bị bỏ ra cho quỷ đói sẽ nhất định phải do người bỏ phiếu hoàn lại. Những người có cùng một phiếu bầu sẽ phải gánh trách nhiệm với số lượng máu thịt cung ứng, cũng chính là dùng máu thịt của mình mà hoàn lại!
Nêu ví dụ, bỏ phiếu nhiều nhất là 80kg, nhưng quỷ đói lại chỉ ăn hết có 40kg đã rời đi, mà có 3 người cùng đưa ra phiếu bầu 80kg, 40kg máu thịt không bị ăn, sẽ biến mất trên người bọn hắn.
Đây tự nhiên không phải là “Giảm béo” mà chính là mất tay mất chân, nếu vẫn không đủ, bọn hắn sẽ phải bỏ cả nội tạng ra! Dưới tính huống cực đoan, giả sử chỉ có một người bỏ phiếu, rồi máu thịt bị lãng phí lên tới 50kg, tuyệt đại bộ phận máu thịt trên người sẽ bị tiêu trừ đi… như vậy không khác nào phải chết! Mà trò chơi này chỉ có thể kết thúc khi có đủ bảy người chết.
Một trò chơi cực đoan đầy máu tanh và tàn khốc, nhưng lại không thể không tiến hành!
Bạn cần đăng nhập để bình luận