Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Q15 - Chương 10: Danh sách Tử vong

Đối với một người bình thường mà nói, đột ngột nghe được câu “Trên thế giới này thực sự có tồn tại Tử Thần”, trong một trăm người, chỉ sợ chín mươi chín người sẽ cho rằng đầu óc đối phương có vấn đề. Còn đối với diễn viên mà nói, đừng nói “Tử Thần”, coi như thần phật yêu ma có tồn tại trên thế giới này cũng không có phản ứng gì.
Như vậy, Vô Thần Tịch Tử thì sao?
Có thể xác định, nhà Vô Thần tịnh không phải là gia tộc bình thường.
Đây là một thế gia Âm Dương sư. Trên thực tế, đội ngũ diễn viên trong phim đều là những âm dương sư mấy năm gần đây mới nổi trong viện tuyến trung hình Đông Doanh, có tư cách biểu diễn điện ảnh nhất trọng Quỷ Môn Quan đã đủ để chứng minh được thực lực của bọn hắn.
Thời kỳ cường thịnh nhất của Âm Dương sư tại Nhật Bản là vào thời đại Bình An, Hoàn Vũ Thiên Hoàng từ bình thành kinh dời đô đến Bình An Kinh định ra một cái tên, mà Bình An Kinh chính là kinh đô hôm nay. Thời đại Bình an, trong truyền thuyết là thời đại của bách quỷ dạ hành, những âm dương sư trứ danh đều là người của thời đại đó. Âm Dương sư vào thời đại đó có địa vị cực kỳ siêu phàm, coi như là Thiên hoàng cũng phải nhượng lễ ba phần. Tại thời đại bách quỷ dạ hành, nhân loại chỉ có thể dựa vào Âm Dương sư để chống lại yêu ma quỷ quái mà thôi.
Nhưng ngay cả như vậy, Nhật Bổn hôm nay đã không còn là thời đại bách quỷ dạ hành năm đó, hay được gọi là ‘thời đại mạt pháp’. Hôm nay, Âm Dương sư đã rời xa khỏi trung tâm chính trị, lại càng ít hoạt động công khai. Nhất là sau khi Nhật Bản chiến bại, bom nguyên tử để dân chúng nhìn rõ ràng sự khủng bố của vũ khí hạt nhân so với ác linh mà nói, hiển nhiên càng làm cho người ta cảm thấy đáng sợ hơn.
Nếu quả thật nói tới tử thần… được người Nhật Bản chính thức coi như tử thần, chính là hai quả bom nguyên tử phóng vào Hiroshima và Nagasaki. Nhật Bản khuất phục trước sự uy hiếp của bom nguyên tử, lựa chọn đầu hàng. Thiên hoàng đã không còn là thần, mọi người hôm nay chỉ có thể coi đó như một biểu tượng tinh thần. Bây giờ tuy kinh tế Nhật Bản đã sống lại, thế nhưng quyền lực quân đội, kinh tế chính trị đều bị quản chế bởi Mĩ.
Đối với Vô Thần Tịch Tử mà nói, “Tử Thần” chỉ là một khái niệm tồn tại tượng trưng cho thần thoại mà thôi.
Từ khi nàng sinh ra cho đến nay, chưa bao giờ thực sự nhìn thấy ma quỷ, nhưng nàng thực sự biết rõ, gia tộc mình quật khởi từ thời đại Bình An, được Thiên hoàng coi trọng.
“Tử Thần. . . Thật sự có cái gọi là Tử Thần sao?” trong giọng nói của Nguyên Huyết Tầm bây giờ ngược lại lộ ra chút “khó có thể tin”: “Đại ca, chuyện như vậy cũng quá hoang đường đi?”
“Tịch Tử, đây là thật. Từ xưa đến nay, Tử Thần vẫn luôn tồn tại. Nạn đói, dịch bệnh, chiến tranh, tất cả đều do tử thần dẫn tới. Em xem tấm bản đồ này đi, tất cả những điểm đỏ trên đó, biểu thị cho một loạt sự kiện tử vong dị thường xảy ra trong kinh đô thời gian gần đây.”
“Phải… em có nghe nói. Đích xác gần đây có không ít cái chết đã xảy ra.”
“Những cái chết này đều rất khác thường..” Chỉ vào bản đồ, Diệp Tưởng nói: “Điểm chung của những cái chết này… Pháp y xem xét thời gian tử vong, đều không hề ăn khớp với thời gian người làm chứng nhìn thấy họ lần cuối… ”
“Anh nói vậy là sao?”
“Nói đơn giản chính là… có người nhìn thấy nạn nhân đáng lẽ đã chết vẫn còn sống!”
Bầu không khí trong phòng dường như giảm xuống hơn mười độ.
Đối với Nguyên Huyết Tầm mà nói, loại sự tình này sớm đã như ăn cơm uống nước ngày thường, nhưng đối với Vô Thần Tịch Tử chưa từng tiếp xúc với các chuyện tâm linh mà nói, chính là một chuyện vô cùng kinh khủng.
“Đại. . . Đại ca. . . Anh đừng dọa em chứ. . .”
“Vì vậy anh đã không muốn nói cho em biết.” Diệp Tưởng thở dài, sau đó chỉ vào vị trí đền thờ Vô Thần trên bản đồ nói: “Những điểm đỏ này đại biểu cho nơi xảy ra những cái chết dị thường, mà trung tâm của những cái chết này, chính là đền thờ nhà chúng ta!”
“Cái này. . . làm sao có thể chứ, cho tới bây giờ em chưa có đọc qua tờ báo nào nói tới chuyện này!”
“Loại chuyện bất thường thế này, em cho rằng chính phủ có thể đơn giản công bố sao? Người của cục cảnh sát tự nhiên cũng sẽ không công khai chuyện này với truyền thông.”
“Thế nhưng. . .” Nguyên Huyết Tầm chỉ vào bản đồ, lại chỉ chỉ Diệp Tưởng: “Nếu nói đồn cảnh sát không công khai… làm sao anh biết được chuyện này?”
“Em dường như quên rồi. . . anh là Âm Dương sư, Tịch Tử. Anh một mực không nói cho em biết. Kỳ thực nhiều năm qua anh vẫn luôn có một mối liên hệ với cảnh sát. Ba mẹ có năng lực Âm Dương sư, hiệp trợ bọn hắn phá án, sau đó tất cả công lao tự nhiên cũng sẽ ghi nhận cho cảnh sát, bọn họ không hề mảy may đề cập với báo chí chuyện này. Anh tự nhiên cũng hiệp trợ bọn hắn phá án, sau đó tất cả công lao tự nhiên cũng để bọn hắn hưởng hết, nhưng với một điều kiện. Hy vọng bọn hắn có thể toàn lực điều tra sự kiện mất tích của cha mẹ năm đó. Năm đó sau khi cha mẹ mất tích, anh tìm được một cuốn bút ký của hai người, ở trong đó tìm được một chút manh mối.”
“Cái gọi là ‘Manh mối’ chính là. . . Tử Thần sao?”
Người chết phục sinh, Tử Thần. . . Loại khái niệm này coi như đối với người sinh ra trong gia tộc Âm Dương sư cũng khó mà lý giải được.
“Đại ca. . . Tử thần thật sự tồn tại sao?” Lúc này Vô Thần Đoàn ngược lại bắt đầu chất vấn: “Nếu quả thật có Tử Thần tồn tại, như vậy sinh tử của nhân loại thực sự do tử thần quyết định sao? Chiến tranh là vì Tử Thần mà tồn tại sao? Là vì Tử Thần, cho nên đất nước chúng ta mới bị bom nguyên tử rơi vào? Bởi vì Tử Thần cho nên chúng ta mới chiến bại sao? Không phải chứ? Tất cả chuyện này đều là do đám chính khách kia quyết định!”
Trên thực tế, trong chiến tranh thế giới thứ hai, Quân đội Hoa Kỳ chiếm đóng và dân chủ hóa Nhật Bản, thế nhưng Mĩ Quốc lại lựa chọn bảo lưu chế độ Thiên hoàng, cũng không truy cứu trách nhiệm chiến tranh của Thiên hoàng, thậm chí đối với hoàng tử Yasuhiko Asaka chịu trách nhiệm trực tiếp cho vụ đại đồ sát Nam Kinh, đơn giản phủ nhận mọi tội ác, không chịu bất kỳ truy cứu nào!
Thẳng thắn mà nói, Nguyên Huyết Tầm đối với lời kịch của Vô Thần Đoàn cực kỳ phản cảm! Với nàng mà nói, giống như trách nhiệm chiến tranh căn bản không phải do Nhật Bản khởi xướng, người Nhật Bản đau xót khi bom nguyên tử mang đi bao nhiêu sinh mệnh nhân dân của bọn hắn, sao không nghĩ tới bọn hắn ở nước ngoài đã giết hại biết bao sinh mệnh bình dân vô tội? Đây là cái gọi là “Người Nhật Bản cũng là người bị hại của chiến tranh” sao? Chính cái đám người này, từng người ôm chiến ý của Thiên hoàng bước lên lãnh thổ Trung Quốc, không có lương tri tàn sát trắng trợn! Hôm nay lại chẳng biết xấu hổ, tô son trát phấn lên hành vi xâm lược của mình!
“Nước chúng ta cũng từng phạm phải đủ loại tội ác giết chóc trên đất nước Trung Quốc.” những lời nói này của Diệp Tưởng vốn không có trong kịch bản, dù sao cũng giống như Nhật Bổn sửa đổi lại lịch sử trong sách giáo khoa, viện tuyến Đông Doanh tự nhiên sẽ không để trong kịch bản xuất hiện lời kịch như vậy. Đã tới trình độ của bọn hắn,sửa đổi đôi chút trên kịch bản là được cho phép, đương nhiên để làm điều này phải cần vé chuộc cái chết.
Mà Diệp Tưởng nói như vậy, hắn đương nhiên vững tin bản thân sẽ không NG. Thập niên 90 là đoạn thời gian kết thúc chiến tranh lạnh, mối quan hệ với Nhật đã trở nên tốt hơn. Hơn nữa. . . khi nói ra lời kịch này, coi như Ng, Diệp Tưởng cho rằng cũng đáng! Dù sao, có vé chuộc cái chết mà Diêu Thì Trần cho, hắn dư xài!
Quả nhiên, lời kịch này nói ra cũng không bị NG. Diệp Tưởng nhẹ nhàng thở ra, nghĩ thầm, với loại vấn đề phán định phải trái rõ ràng thế này, ngược lại rạp chiếu phim Địa Ngục cũng coi như công chính, không hướng về một phương viện tuyến Đông Doanh.
Nhưng lúc này, Nguyên Huyết Tầm còn nói thêm: “Không. . . em cảm thấy nhị ca nói đúng, nếu như là dịch bệnh và nạn đói vẫn có thể hiểu được, nhưng chiến tranh là do nhân loại dấy lên, làm sao lại có liên quan tới tử thần?”
Diệp Tưởng hít một hơi thật sâu…….
“Có lẽ các em rất khó hiểu, nhưng tử thần xác thực nắm trong tay sinh tử của nhân loại. Bất quá, hiện tại thảo luận vần đề chiến tranh có liên quan tới tử thần hay không cũng không có ý nghĩa. Hiện tại vấn đề lớn nhất chính là, Âm Dương sư chúng ta và Tử Thần có một mối liên hệ lớn lao.”
“Chúng ta. . . Âm Dương sư?”
“Âm Dương sư bình thường vốn là thiên địch với Tử Thần. Chúng ta thay đổi cán cân giữa người sống và người chết, chính vì vậy đối với tử thần mà nói, chúng ta chính là đối tượng phải đền bù tổn thất.”
“Đền bù. . . ?”
Nghe qua giống với nội dung cốt truyện của bộ phim kinh dị nổi tiếng 《 Tử Thần tới 》 !
“Cha mẹ sở dĩ mất tích tới nay, cũng là vì họ phải ngăn cản tử thần ra tay với người gia tộc Âm Dương sư… cũng chính là vì muốn để anh em chúng ta sống sót!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận