Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Q14 - Chương 114: Chung kết cùng bắt đầu

Diệp Tưởng cảm thấy thời gian xung quanh dường như đông kết.
Tuy rằng hắn thông qua máu của Chúc Cửu Âm học được thời gian chi đạo, thế nhưng đại đạo ấy quá mức thâm thúy tối nghĩa, với ngộ tính của Diệp Tưởng, tuyệt đối chưa đủ. Hắn nhất định phải xem qua một vài bộ phim kinh dị, vốn liếng ngộ đạo của hắn hiện tại còn quá ít! Hơn nữa, aura nhân vật đã biến mất gần như không còn.
Cho dù hắn chết đi, phần hai trong tương lai có thể biến Hàn Linh Tỳ trở thành nam số một. Hắn không phải là tồn tại không thể thay thế!
Khí trong cơ thể đã vận chuyển tới cực hạn, cơ bắp trên người nổi lên cuồn cuộn, bộc phát ra mức năng lượng cực hạn của bản thân! Chỉ mấy bậc thang ngắn ngủn với hắn mà nói, chỉ trong chớp mắt liền có thể vượt qua!
Thế nhưng hắn có thể áp súc thời gian ngắn tới mức nào đây?
0. 1 giây? 0. 01 giây? 0. 001 giây?
Bất quá rất nhanh Diệp Tưởng liền hiểu được, chớp mắt đối với hắn mà nói không hề có ý nghĩa.
Trừ phi hắn có thể đem khoảng thời gian ngắn ngủi đó triệt để xóa sạch, nếu không, khoảng thời gian ngắn ngủi đó không đủ khiến hắn có thể sống sót!
Cổ hắn cảm thấy có một đám tóc đang cuộn chặt lấy!
Nguyên bản khoảng cách vài bậc thang lúc này lại giống như rãnh trời!
Khí trong cơ thể giống như khinh khí cầu bị rách nát, điên cuồng tiết ra ngoài!
“Chết!”
Hắn hét to, đồng thời phóng ra Hắc Diêm, mạnh mẽ đâm về phía sau!
Nhưng không có ý nghĩa nào cả.
Hắc Diêm với đối phương giống như không hề tồn tại!
Bất quá,
Coi như hắn không còn khí, nhưng vẫn còn cơ thể! Năm đó trong “Phòng Học Dị Độ” Dante chuyển thế, nhưng vẫn có thể dùng một đấm tiêu diệt quỷ hồn là biết thân thể thành thánh mạnh mẽ cỡ nào. Thân thể hắn lúc này đã luyện hóa xong tinh huyết của Chúc Cửu Âm, dợm bước trên con đường thân thể thành thánh, đã ẩn ẩn chứa chút đại đạo!
Hắn túm lấy mớ tóc đang cuốn ngang cổ, sau đó giơ nắm đấm của mình lên, một cỗ uy năng sơ bộ của “Đạo” bắt đầu ngưng kết trên quyền đầu! Luồng “Đạo” này thậm chí khiến cho thời không chung quanh biến thành từng đợt gợn sóng!
Uy lực một quyền này mạnh bao nhiêu? Nêu ví dụ, nếu đổi thành thời điểm Diệp Tưởng mới vừa gia nhập rạp chiếu phim, để Hầu Tước hoặc là An Nguyệt Hình tới trực tiếp nhận một quyền này, sẽ bị đánh cho hồn phi phách tán, thần hình câu diệt trong nháy mắt!
Một quyền này chân chân chính chính ẩn chứa lực lượng của “Đạo”!
Luyện Khí cũng được, luyện thể cũng tốt, đều là một mạch tu “Đạo”! Bản thân của “Đạo” chính là thiên địch của bất kỳ nguyền rủa nào!
Sau đó hắn cảm giác nắm đấm của mình đụng thật mạnh vào mặt người phía sau! Nháy mắt lực lượng của “Đạo” phóng ra khiến bản thân hắn không khỏi cảm thấy yếu đi rất nhiều!
Từng đám tóc bắt đầu lui xuống!
May mắn. . .
May mắn lúc trước, Dante đem giọt tinh huyết Chúc Cửu Âm này cho hắn!
Cũng may mắn, hắn thành công luyện hóa được giọt tinh huyết này!
Một quyền vừa ra, thời không chung quanh trở nên vặn vẹo, cầu thang sụp đổ, xuất hiện một khe nứt thời không!
Mà dưới phản xung lực của một quyền này, Diệp Tưởng rốt cuộc cũng xông qua được phong ấn của Quỷ Lang Tinh, nhảy vào tầng thứ tư!
Cả người hắn đụng mạnh lên vách tường, khắp cơ thể đau đớn không thôi!
Mà bàn tay phải của hắn lúc này giống như bị thiêu cháy, đau nhức mãnh liệt!
Quả nhiên với lực lượng trước mắt, miễn cưỡng phát huy một tia của “Đạo” cũng thật sự khó khăn.
Nhưng lúc này hắn lập tức cảm ứng được ở phía đối diện, một luồng khí tức khủng bố khiến người ta phải sởn hết cả gai ốc, xuyên thấu qua phong ấn của Quỷ Lang lan tràn khắp nơi trong không gian phía sau phong ấn!
Thật sự đáng sợ! Phong ấn do Quỷ Lang Tinh toàn lực thiết lập lại không cách nào ngăn được luồng khí tức đáng sợ kia!
Bất quá, cỗ thi thể thứ bảy kia không thể nào phá được cái phong ấn này! Phong ấn hoàn toàn bao trọn lấy tầng thứ tư, không hề tồn tại một nơi nào yếu nhược để có thể phá hư mà vào.
Diệp Tưởng lúc này sợ hãi không thôi, Nếu như phong ấn bị phá vỡ, hắn lúc này đây chính là chết không cần nghi ngờ. Một quyền đánh ra vừa rồi không thể tiếp tục lần thứ hai, tay phải của hắn bây giờ đã không cách nào nâng lên được nữa, nếu cố chấp đánh ra một lần nữa, cơ thể hắn vì không chịu được sẽ phát nổ mà chết!
Cũng may là cỗ thi thể thứ bảy kia không thể vượt qua được phong ấn này…
Đúng vậy. . . may mắn là chỉ có khí tức của nó vượt qua mà thôi…
Phía tây biệt quán. Trong căn phòng vốn đặt bẩy cái thi thể, lúc này lần lượt từng thi thể đang nằm trên giường, đột nhiên đều xảy ra dị biến!
Từng cái thi thể đang bắt đầu cử động!
Diệp Tưởng miễn cưỡng chống đỡ cơ thể, dùng tay trái vịn vào vách tường để bước tới, nhưng lại nghe được phía trước truyền tới một giọng nói: “Hứa Duẫn! Là ngươi sao?”
“Là Hứa Duẫn, ta cảm thụ được khí của hắn!”
“Thiên Vân? Khả Trúc?”
Giọng nói từ đối diện truyền tới chính là đám luyện khí sư dự bị thông qua trò chơi đoán ngón chân mà tiến vào đây! Mà người đang nói lúc này là một đôi anh em sinh đôi, Kỳ Thiên Vân cùng Kỳ Khả Trúc!
“Ngươi không sao chứ? Hứa Duẫn?”
Lúc này người em gái Kỳ Khả Trúc xông tới đỡ lấy Diệp Tưởng, kích động nói: “Ngươi không sao chứ? Hứa Duẫn?”
“Ta không sao. . .”
“Tốt quá, nhưng mà Hứa Duẫn, có vài thứ ta nghĩ nên để ngươi tới xem một chút.”
“Là cái gì vậy? Thiên Vân”
“Ngươi đi theo ta.”
Nội tâm Diệp Tưởng thắt lại, lê bước đi theo. Tuy rằng xung quanh đen tối không thể nhìn thấy đối phương, bất quá có thể dựa vào khí để xác nhận vị trí. Khí hiện tại còn xót lại trong người hắn vẫn miễn cưỡng có thể đơn giản giúp hắn xác định vị trí.
“Ngươi không sao chứ? Hứa Duẫn, ta đỡ ngươi!”
Rất nhanh, Diệp Tưởng bắt đầu cảm giác không gian chung quanh dường như trở nên rộng rãi.
“Thiên Vân? Khả Trúc?”
“Khí tức kia là. . . Hứa Duẫn?”
“Không đúng, sao lại khí lại yếu tới như vậy a?”
Trong đám, kể cả Hứa Duẫn, những kẻ may mắn còn sống, tổng cộng có. . . Bảy người!
Kỳ Thiên Vân lúc này bắt đầu phóng thích khí trong cơ thể, đem không gian chung quanh chiếu sáng.
“Hứa Duẫn, ngươi tới xem cái này đi.”
Tầng này bị nghiêm cấm, chỉ thông qua trò chơi của Nguyệt Ảnh mới được phép tiến vào. Mà ngay từ đầu, chính là thần dụ của Nguyệt Ảnh đã đưa bọn hắn tới nơi này.
Hiện giờ ở trước mặt Diệp Tưởng hiện ta một màn khiến hắn phải cảm thấy sợ hãi.
Đó là một đại sảnh cực kỳ rộng lớn.
Trong sảnh là một bức tượng Nguyệt Ảnh thần.
Một bức tượng. . . Nguyệt Ảnh thần màu đen!
Mà xung quanh nó, là rất nhiều thi thể bao vây thành một hình tròn!
Toàn bộ thi thể đều giữ ở tư thế quỳ lạy!
Từ vòng trong cùng ra tới vòng ngoài cùng, tất cả đều giữ khoảng cách cách nhau một mét!
Trong đại sảnh này có tới gần ngàn cỗ thi thể!
Những thi thể này rõ ràng đã bị gió hong khô, nhưng thân thể vẫn bảo trì ở tư thế quỳ lạy như cũ!
Bọn hắn. . . Tự nhiên đều là dân bản địa của Tử Thủy đảo!
Đám người Diệp Tưởng sợ hãi nhìn một màn này, thật lâu không thốt nên lời.
Hình ảnh cuối cùng của điện ảnh dừng lại trên bức tượng thần Nguyệt Ảnh ở trung tâm, sau đó hiện lên dòng chữ tuyên bố bộ phim đã kết thúc!
Phần một của “Tử Chú Đảo” đã kết thúc!
Vô số những thắc mắc tự nhiên phải lưu lại tới phần hai. Mà tất cả diễn viên đều như trút được gánh nặng, mặc kệ thế nào bộ phim cũng đã xong, rốt cuộc đã có thể trở về…
Nhưng ngay khi ý thức của Diệp Tưởng trở nên dần mơ hồ khi bị truyền tống ra khỏi điện ảnh, bỗng nhiên trong đầu hắn truyền tới một tin tức kịch bản!
Không riêng gì hắn mà tất cả các diễn viên phàm thuộc về thượng tầng của cụm rạp Vong Xuyên, sau khi quay xong bộ phim Tử Chú Đảo liền lập tức tiếp nhận kịch bản một bộ phim mới, hơn nữa còn lập tức quay hình!
Bộ điện ảnh mới này, tự nhiên chính là bộ điện ảnh khảo hạch nhất trọng môn của viện tuyến Đông Doanh,《Tín Ngưỡng Tử Thần》!
Lấy tốc độ nhanh nhất đem tin tức kịch bản quán thâu vào trong đầu, bọn hắn lập tức bị đưa vào thế giới bộ phim 《Tín Ngưỡng Tử Thần》!
Đương nhiên đồng thời lúc đó, bọn hắn cũng nhận được tiền thù lao khi hoàn thành bộ phim 《 Tử Chú Đảo 》!
Lúc Diệp Tưởng khôi phục lại ý thức, trong tay hắn đang cầm một cái dù, bầu trời trên đầu là một mảnh đen kịt, giống với thế giới 《 Tử Chú Đảo 》 cuồng phong gào thét, sấm sét vang dội, mưa như trút nước!
Mà hắn. . . lại không thể trở về rạp chiếu phim Bỉ Ngạn Hoa, phải tiếp tục quay một bộ phim kinh dị mới? Lại còn là của Nhật Bổn?
Hắn rất nhanh chú ý tới kiến trúc chung quanh, rõ ràng cho thấy đây là một cái đền thờ Nhật Bổn!
Hắn không phải nam chính của bộ phim này, nhưng phần diễn cũng rất nặng nề, hẳn là loại nhân vật nam số hai đi.
Hắn đạp trên guốc gỗ, cố nén cơn đau truyền tới từ tay phải, bước về phía trước!
Bất luận tình hình lúc này là như thế nào, hiện tại hắn chỉ có thể tiếp tục biểu diễn mà thôi.
Tiến tới căn phòng phía trước, đóng dù lại rồi nhanh chóng đi vào!
Nơi này là kinh đô Nhật Bổn.
Bình thành năm thứ bảy, công nguyên năm 1996.
“A ni ki (Đại ca)!”
“Tú Thụ?”
Diệp Tưởng lúc này tự nhiên có năng lực có thể nói và nghe hiểu tiếng Nhật.
“Không bị ngấm mưa chứ?” nam nhân tên là Tú Thụ, hoặc có thể gọi là diễn viên Nhật Bổn hướng về phía Diệp Tưởng đi tới.
Chuyện viện tuyến Đông Doanh phái người ám sát Nguyên Huyết Tầm, Diệp Tưởng tuyệt không phải không biết. Dưới loại tình huống này, hắn lại bị cưỡng chế đi diễn một bộ phim kinh dị Nhật Bản? Hơn nữa còn có độ khó nhất trọng môn! Thực lực của hắn bây giờ so với nhất trọng môn, hiển nhiên vẫn còn chênh lệch rất lớn! Nhất trọng môn chính là thực lực tương đương với thần quan đại nhân rồi, so với Quỷ Lang Tinh còn mạnh mẽ hơn! Mà hắn ở một phút đồng hồ trước phải dựa vào phong ấn của Quỷ Lang Tinh mới may mắn bảo vệ được cái mạng nhỏ của mình!
“Không việc gì,…… Ta có mang theo dù.”
Mới vừa từ nhân vật chính trong Tử Chú Đảo, Hứa Duẫn liền biến thành nam số hai trong bộ phim kinh dị Nhật Bản này sao?(hắn đoán đại khái hẳn là nam số hai đi ), lại còn phải là người Nhật Bản, Diệp Tưởng khá khó khăn để thích ứng. Phong tục lễ tiết của Nhật Bổn cùng Trung Quốc đều hoàn toàn khác nhau, đây không phải là tri thức được cưỡng ép đi cùng kịch bản. Dưới tình huống bình thường, để diễn một nhân vật như vậy đều phải trải qua luyện tập. Một khi hành xử không tốt, bản thân chỉ sợ sẽ bị Ng nhiều lần.
“Tịch Tử dường như bị sét đánh dọa cho sợ rồi.” Tú Thụ đi tới, cười nói: “Tính tình vẫn không thay đổi, luôn sợ sét.”
“Ai cần anh lo a, anh ba baka (ngu ngốc)!”
Lúc này, ở hành lang phía trước có một cánh cửa bị kéo mở, một người con gái mặc kimono đi ra.
Diệp Tưởng thiếu chút nữa mà kinh ngạc dẫn tới NG.
Người con gái mặc kimono này. . .
Không phải là Nguyên Huyết Tầm sao? ? ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận