Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Q14 - Chương 103: Thân thế Nguyệt Quang

Trên thế giới này, lực lượng cường đại nhất là gì? Không phải là khoa học, cũng không phải ma pháp… mà chính là thời gian!
Thời gian có thể đem biển lớn hóa thành ruộng dâu. Trên thế giới này, không có bất kỳ sinh mệnh nào có thể may mắn tồn tại vĩnh viễn trong dòng sông thời gian, tất cả cuối cùng đều sẽ triệt để biến mất. Bởi vậy thời gian là tuyệt đối, không có bất kỳ người nào có thể tồn tại song song với thời gian. Chính vì như thế, người có thể tu tới đại thành đại đạo thời gian, xưa tới nay vẫn luôn làm cho người ta sợ hãi, kiêng kị. Năm đó trước khi Abe Hằng Nhất quật khởi, A Lễ chính là người có thành tựu cao nhất về đại đạo thời gian.
Không ai có thể đi ngược lại dòng sông thời gian! Nếu người nào có thể làm được điều đó, hắn đã không còn là người, mà là thần!
Thời điểm Diệp Tưởng mở mắt ra, hắn cảm thấy thiên địa đã hoàn toàn khác.
Tinh huyết Chúc Cửu Âm bị hắn luyện hóa hoàn toàn, từ đó cải tạo lại thân thể hắn, khiến khí của hắn cũng trở vên vô cùng ngưng thực!
Cường đại!
Một sự cường đại trước nay chưa bao giờ có!
Đây không phải là sự cường đại mà aura nhân vật ban cho, mà là cường đại từ chính bản thân hắn!
“Vũ Sư đại nhân. Ta hiện tại. . .”
“Nếu như ngươi bây giờ tham gia Nguyệt Ảnh tế, ngươi nhất định sẽ. . .” Bất quá Hoắc Vũ Sư lập tức ý thức được, đối phương đã không thể tham gia Nguyệt Ảnh tế, nhưng nếu nói ra những lời như vậy, chẳng phải sẽ làm người nghe đau lòng hay sao? Vì thế hắn liền chuyển chủ đề: “Đương nhiên, thực lực của ngươi so ra vẫn còn kém luyện khí sư áo bào trắng, hy vọng ngươi không nên kiêu ngạo tự mãn.”
Kỳ thật, những lời này của Hoắc Vũ Sư cũng không phải sự thật. Không thể nghi ngờ, thực lực của Diệp Tưởng giờ phút này đã đủ để sánh vai với các luyện khí sư áo bào trắng, chỉ là so sánh với thực lực cấp bốn sao như Hoắc Vũ Sư đã có thể gần như chạm tới nhất trọng môn mà nói, chênh lệch vẫn còn rất lớn. Bất quá, cái người gọi là Diệp Tưởng này lại đi theo con đường pháp thể song tu? Con đường này, hoặc là không có gì, nhưng một khi đã có chút thành tựu, tương lai nhất định chính là châu báu!
Đối với một người tương lai có thể “thành châu báu”, lại được Nguyên Huyết Tầm “Đặc biệt chiếu cố”, Hoắc Vũ Sư tự nhiên không có đạo lý không kết giao một phen. Lúc này đây, coi như là hắn thành công rồi.
“Vũ Sư đại nhân, đại ân không lời nào cảm tạ hết được!”
Diệp Tưởng cung kính quỳ rạp xuống trước mặt Vũ Sư, dập đầu hành lễ!
Đối phương trên danh nghĩa cũng không phải sư phụ của hắn, nhưng xác thực lại truyền cho hắn pháp môn luyện khí, cũng không khác sư phụ là bao, đã như vậy hắn đương nhiên phải dùng lễ thầy trò để đối đãi với đối phương!
Lúc này Diệp Tưởng mới chính thức cảm giác được, hắn đã có chút căn cơ để sống sót trong bộ phim này! Đây chính là ân cứu mạng, ân tình như vậy, bất luận cảm tạ thế nào cũng không quá đáng!
“Vũ. . . Vũ Sư đại nhân!”
Đột nhiên bên ngoài truyền tới một tiếng hét chói tai.
Chuyện gì đã xảy ra vậy?
Mà lúc này, trên quảng trường quỷ đói tế tự, Nguyệt Quang đẩy cửa bước ra, hắn đương nhiên nhìn thấy Dụ Thu Lam cũng đang bước vào quảng trường.
Nàng đã quyết định, vận dụng Nhiếp Thần Thuật trong một khắc cuối cùng đọc nội tâm Diêu Xuân Tuyết.
Chỉ cần biết nàng ta quyết định lựa chọn căn phòng nào để đi vào, như vậy nàng đã có thể cam đoan chắc chắn cho phiếu bầu của mình!
Lúc này, trong đầu Nguyệt Quang vẫn đang tiến hành công tác chuẩn bị.
Nghịch hướng suy diễn… tuy rằng có không ít chỗ còn mơ hồ, nhưng lúc này hắn đã không còn bao nhiêu thời gian.
Hiện tại, hắn càng ngày càng xác định, người có thể sáng tạo ra Nhiếp Thần Thuật bản nhái khiến cho người dưới cấp độ nhất trọng môn cũng có thể sử dụng, chính là vị địa ngục vương thứ mười tám trong truyền thuyết kia – Niết Linh! Càng nghĩ trong lòng lại càng than thở, người có tài năng kinh diễm như vậy, tại sao lại cam nguyện rơi xuống làm ác ma? Lúc này trong đầu Nguyệt Quang chỉ cảm thấy thật đáng tiếc.
Mà Dụ Thu Lam đối mặt với Nguyệt Quang, trong lòng cũng cảm thấy bất an. Cự đầu thập cửu vương thế mà lại coi trọng hắn, hiển nhiên là có vấn đề. Vừa rồi nàng cẩn thận đem trí nhớ của Nguyệt Quang tiến hành sắp xếp lại, kết quả chú ý tới một chuyện. Khi Nguyên Huyết Tầm muốn dùng Diệt Huyết Trận hủy diệt viện tuyến Thâm Dạ, lúc ấy Hầu Tước ra tay sát hại đám người Kỳ Ngọc Sơn, nhưng lại chỉ duy nhất không đụng tới Nguyệt Quang!
Dụ Thu Lam sớm đã nhìn quen sự đen tối của thế giới Địa Ngục, đánh chết nàng cũng không tin Địa Ngục Vương sẽ có lòng từ bi mà tha cho hắn. Rất hiển nhiên, hẳn là vì nguyên nhân nào đó mới không sát hại Nguyệt Quang. Hơn nữa, trong quá trình này, Nguyệt Quang nhiều lần bị Niết Linh chiếm thần thức, thậm chí có thể thông qua Nhiếp Thần Thuật, cảm nhận được Nhiếp Thần Thuật kia có khác biệt rất lớn với Nhiếp Thần Thuật mà nàng sử dụng. Hơn nữa chuyện quan trọng nhất, chính là Nguyệt Quang từ nhỏ đã có thiên phú tu đại đạo linh hồn.
Một cái suy đoán kinh khủng bắt đầu hình thành trong lòng Dụ Thu Lam.
Cái người gọi là Nguyệt Quang này, hắn chẳng lẽ là. . .
Nghĩ đến đây, nàng liền không dám động thủ giết hắn nữa rồi. Vì thế nàng thà rằng giết chết Diêu Xuân Tuyết cũng không dám đi sát hại Nguyệt Quang. Người nam nhân này, lai lịch quá kinh khủng.
Trong đầu Nguyệt Quang thông qua suy diễn đại đạo linh hồn khiến khí trong cơ thể bắt đầu xảy ra thay đổi!
Loại Nhiếp Thần Thuật này có hạn chế số lần sử dụng. Loại thủ đoạn nhiếp thần có thể khiến cho một người còn chưa tới nhất trọng môn, cũng không cần trải qua cảm ngộ về đạo cũng có thể sử dụng, đủ biết nó sẽ khiến linh hồn bị tổn thương rất lớn. Dù sao không chính thức cảm ngộ đạo, chỉ là cưỡng ép bắt chước mà thôi.
Bất quá ngay cả như vậy, trong thời gian ngắn có thể nghịch hướng suy luận, từ đó muốn thử sử dụng Nhiếp Thần Thuật, thiên phú của Nguyệt Quang đã lên tới cấp bậc phải gọi là yêu nghiệt rồi! Thẳng thắn mà nói, coi như bản thân Nguyệt Quang cũng cảm giác không thể tưởng tượng nổi. Hắn cũng không biết bản thân lại có thiên phú đáng sợ như vậy!
Hiện tại, trên quảng trưởng quỷ đói tế tự, chỉ còn lại bốn người cuối cùng.
Hoàng Thiện Vân, Diêu Xuân Tuyết, Dụ Thu Lam cùng Nguyệt Quang.
Trong bốn người này, có hai người phải chết! Mà sau khi hai người kia chết, trò chơi này sẽ kết thúc!
Lúc này, Hoắc Vũ Sư xông vào một nơi ở phía tây biệt quán.
Vốn, các Luyện Khí sư đã dùng những tấm ván gỗ chắn lại cửa sổ, nhưng thời điểm này…
Mưa to phá tan những tấm gỗ, mưa to trút xuống, trực tiếp xối lên thân thể Luyện Khí sư, làn da toàn thân triệt để thối rữa, sống không bằng chết!
“Chắn lại! Phải chắn lại!”
Diệp Tưởng cũng đang đứng sau lưng Vũ Sư, hắn từ phía cửa sổ bị phá vỡ kia nhìn thấy mặt trăng máu phía trên bầu trời!
Vòng huyết hoàn kia rõ ràng đã muốn đem ánh trăng triệt để xơi tái!
Sau khi thực lực có tiến bộ, Diệp Tưởng mới rõ ràng cảm nhận được sự đáng sợ của hòn đảo này!
“Thiện Vân. . . em bây giờ, có ổn hay không?”
Diệp Tưởng bỗng nhiên bước tới.
“Này, đợi đã…! Ngươi điên rồi sao?” Hoắc Vũ Sư kinh hãi không thôi, vội vàng ngăn hắn lại!
Nhưng lực lượng của aura là vô tận, thời điểm tới gần làn mưa, khí trong cơ thể Diệp Tưởng liền đẩy lùi chúng ra, hắn cứ thế tiến về phía trước!
Diệp Tưởng thở sâu, nhìn vầng huyết nguyệt trên bầu trời, sau đó khí trong cơ thể triệt để phóng thích!
Trong nháy mắt, một cỗ khí tức mãnh liệt trùng kích lên vách tường trước mặt, tạo thành một bức tường khí chắn mưa ở bên ngoài!
“Đem khí phóng ra, hơn nữa còn hình thành một bức tường khí? ” Mấy Luyện Khí sư ở đây đều không dám tin.
Hắn còn là một Luyện Khí sư dự bị, mà coi như là Luyện Khí sư áo bào trắng cũng không phải ai cũng đạt được tới cấp bậc này! Aura nhân vật chính quả thực rất lợi hại nha!
Nửa giờ sau. . .
Một luồng khí tức mãnh liệt đánh vào đầu óc Dụ Thu Lam.
Nàng còn chưa kịp đổi phòng, cơ hồ trong nháy mắt đã bị Nhiếp Thần Thuật quét qua Linh Hồn!
Rõ ràng. . . mới chỉ hai lần bị Nhiếp Thần Thuật trùng kích mà thôi, chỉ trong một thời gian ngắn như vậy mà đã học xong rồi sao? Đây là loại tài năng kinh khủng gì thế này?
Giây phút này, nàng rốt cuộc xác định thân phận của người nam nhân này!
Sau khi trở về phòng, Nguyệt Quang không chút do dự lấy giấy bỏ phiếu, viết dãy phòng của Dụ Thu Lam lên đó!
Vừa rồi trong một chớp mắt cuối cùng khi tiến vào phòng, hắn đã nói cho Diêu Xuân Tuyết biết số phòng của Dụ Thu Lam.
Rất tốt. . . Hiện tại, liền đi chết đi!
Dụ Thu Lam!
Dụ Thu Lam ẩn núp trong phòng, nơm nớp lo sợ, nàng đang cầu nguyện, vòng bỏ phiếu lúc này đây quỷ đói có thể đủ ăn! Như vậy sẽ không có người phải chết!
Lệnh Hồ Nguyệt Quang,…… Người nam nhân này, hắn nhất định là ——
Con trai của thập bát Địa Ngục Vương Niết Linh cùng chủ mẫu của Nguyên Gia hôm nay Ngao Tuyết Ngọc!
Vì thế. . . hắn mới có được tài năng ngút trời như vậy!
Vì thế. . . Địa Ngục Vương cũng phải coi trọng hắn, bảo hộ hắn.
Vì thế. . . Hắn mới có thể bị thần thức của Niết Linh xâm nhập khi còn ở trong bộ phim kinh dị cuối cùng của một viện tuyến loại nhỏ.
Vì thế. . . người Nguyên Gia muốn giết hắn!
Năm đó, Niết Linh với tư cách là con cưng của trời, là đệ tử ưu tú nhất của Thánh Thiên Đạo Tổ, mà cũng là đệ tử của Đạo Tổ, đệ nhất mỹ nhân của viện tuyến Hoa Hạ Ngao Tuyết Ngọc chính là vị hôn thê của Niết Linh. Thế nhưng trong thời khắc mấu chốt, Niết Linh lại làm phản. Ai cũng biết, con gái của thập bát vương A Lễ một mực yêu mến Niết Linh, mà khi Nguyên Thanh phát hiện Niết Linh quyết định làm phản rời tới trận địa Địa Ngục Vương bên kia, vì sự tình đã lộ dẫn tới em gái của Niết Linh – Hạ Phù Vi chết. Mà bởi vì Niết Linh làm phản, nguyên bản trận doanh Thiên Quốc chỉ còn một bước ngắn nữa là hủy diệt được Địa Ngục, chung kết cho màn luân hồi của rạp chiếu phim Địa Ngục lại triệt để thất bại. Sau cuộc chiến đó, Ngao Tuyết Ngọc được gả cho Nguyên Thanh.
Mà nếu như lúc ấy, Ngao Tuyết Ngọc đã mang thai mà nói… Như vậy, nàng ta tự nhiên không thể lưu lại đứa bé này. Bởi vì Niết Linh bị người thuộc trận doanh Thiên Quốc hận không thể bầm thây vạn đoạn, nếu như sự tồn tại của đứa trẻ này bị người khác biết rõ, không ai quản hắn có phải là một đứa trẻ hay không, mà sẽ ra tay giết chết hắn! Vì thế vứt bỏ hắn chính là lựa chọn duy nhất.
Trước huyết trì của rạp chiếu phim Bỉ Ngạn Hoa.
Nguyên Huyết Tầm cảm ứng huyết dịch của Nguyệt Quang, nàng đã phát hiện, máu của Nguyệt Quang cùng máu của Nguyên Huyết Vu, chính là quan hệ anh em cùng một mẹ!
Cát Cát, cư nhiên là con trai của Địa Ngục Vương Niết Linh! Là đứa trẻ không thể đưa ra ngoài ánh sáng của chủ mẫu Nguyên Gia Ngao Tuyết Ngọc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận