Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Chương 1031: Trăng máu

Sáng sớm ngày thứ hai trong lớp học.
Giáo sư La Hằng đi vào trong phòng, lúc này hắn phải đối mặt với vô số ánh mắt tha thiết chờ đợi của đám học sinh.
Tin tức đồn xa, mọi người sớm đã biết các hạng mục tập huấn được diễn ra trên núi Bàn Long. Không ít người vì điều này mà cảm thấy bất an.
Núi Bàn Long nổi danh về sự quỷ dị, những người bình thường đều lựa chọn hoạt động ở ngoại vi, nhưng lần này bọn hắn phải xâm nhập vào bên trong. Như vậy điều đầu tiên cần tính toán chính là vấn đề an toàn.
"Các em!"
La Hằng hắng giọng một cái, từ hộp phấn lấy phấn viết ra bắt đầu viết những hạng mục công việc cụ thể phải làm trên núi Bàn Long. Mà ở bên dưới tiếng người huyên náo, các học sinh đang to nhỏ tiếng hỏi han nhau những nghi vấn của mình.
Lúc này mà lại phát hiện ra di tích của người bản địa sao, có cái gì đặc biệt sao? Vì sao lại coi lần này là lần tập huấn trước Nguyệt Ảnh tế? Chẳng lẽ lại là do Hoàng Thiện Vân? Quả nhiên cái tên Hoàng Thiện Vân ta trở thành đối tượng chịu mọi tiếng xấu, bất kể chuyện gì cũng có thể do nàng tạo thành.
"Các ngươi nói bậy bạ gì đó hả !?"
Lúc này Hàn Linh Tỳ, Nguyệt Quang, với tư cách bạn bè thân thiết của Hứa Duẫn. Hứa Duẫn chưa nói gì hắn đã mở miệng phản bác:
"Động một chút, lại Hoàng Thiện Vân, có phải các ngươi ăn cơm cũng là do nàng hay sao?"
"Hàn Linh Tỳ ngươi đang có ý gì? Ta chỉ nói ra suy nghĩ của mọi người mà thôi. Không phải sao?"
"Đúng đấy, chủ sự Hoàng Thiện Vân còn chưa lên tiếng, người kích động cái gì!"
"Yên tĩnh!"
La Hằng bỗng nhiên hét lớn một tiếng. Tiếng hét này có phù trợ thêm "Khí" làm thần hồn của từng người trong phòng đều bị chấn nhiếp, không thể không dừng lời nói.
La Hằng đem nội dung trên bảng đen viết xong, sau đó dùng giọng điệu nghiêm túc:
"Các người đều nhìn rõ rồi chứ? Lần tập huấn này trên núi Bàn Long chính là ý của hiệu trưởng tự mình chỉ định. Có ý kiến gì đi tìm hiệu trưởng."
Hiệu trường hai chữ vừa ra, mọi người lập tức câm như hến, không có người nào dám nói thêm nữa. Nhưng đối với việc này có quan hệ với Hoàng Thiện Vân lại càng thêm tin tưởng vững chắc.
Hơn nữa loại ý nghĩ này không chỉ là do kịch bản thiết lập. Ngay cả bản thân diễn viên cũng đã bắt đầu tin vào cách nói này. Các diễn viên đều không phải người ngu. Diệp Tưởng muốn thăm dò đảo Tử Thuỷ. Bọn hắn chẳng lẽ lại không nghĩ tới?
Hơn nữa, nói thật, đối với Diệp Tưởng cùng Khương Thư Nghiên, số người mang tâm tư đố kỵ với hai người cũng không ít. Diệp Tưởng là người nào nửa điểm tiếng tăm cũng không có, Khương Thư Nghiên chính là một người Hàn Quốc lăn lộn bên trong thế giới rạp chiếu phim địa ngục cũng chẳng gây nên sóng gió gì. Hết lần này tới lần khác, Nguyên Huyết Tầm lại ưu đãi nàng cho nàng đảm nhận nhân vật nữ chính. Thẳng thắn mà nói chính vì điều này còn có không ít người nghi ngờ giới tính của Nguyên Huyết Tầm. Cây có mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ, Lại thêm thiết lập nhân vật như thế. Các sinh viên tự nhiên đối với Diệp Tường Khương Thư Nghiên càng cảm thấy khó chịu.
Về phần Lệnh Hồ Nguyệt Quang, mọi người xung quanh tự nhiên không biết hắn là Cát Cát công tử, vị chỉ huy sứ Cẩm y vệ phong độ nhẹ nhàng ngày xưa của lăng tẩm Minh Đế. Cũng bởi vậy có rất nhiều người bất mãn, tại sao hắn lại được vào vai nam số hai mà bọn chúng lại phải diễn các loại nhân vật phụ trợ không có bao nhiều đất diễn chỉ thuần túy là pháo khôi không cam lòng.
Diệp Tưởng vừa rồi đã chú ý tới những lời mọi người công khai lên án hắn. Ban đầu có không ít lời kịch, nhưng phần nhiều đều không phải. Dù sao kịch bản cũng không thể nào nêu rõ tường tận bọn hắn phải diễn ra sao, nói như thế nào. Trong phạm vi cho phép, các diễn viên có thể ngẫu hứng diễn biến. Đây cũng có thể coi như đang diễn, nhưng cũng có thể hiểu rằng chính là địch ý của các diễn viên. Nghĩ vậy, hắn tự nhiên đối với Khương Thư Nghiên sinh ra sự đồng tình sâu sắc, nàng sống cũng không dễ chịu.
Năm đó trong phòng học dị đồ, hắn cũng giống như vậy, những diễn viên kia biết mình hẳn phải chết đối với mình, mang theo tâm tư mãnh liệt. Từ diễn trò trở thành thật, hiện tại Khương Thư Nghiên phải đối mặt cùng với hắn lúc ấy mà so sánh chỉ có hơn chứ không kém, chỉ sợ chỉ có vị Cát Cát kia là có thể kề vai chiến đấu cùng bọn hắn.
"Được rồi!"
Hiện tại ta sẽ nói rõ nội dung chủ yếu của lần tập huấn này. "Mọi người đều biết chúng ta là luyện khí sư, có thể thông qua thiên địa linh khí, sinh tử âm dương, thậm chí có thể bói toán tương lai, thậm chí còn có thể câu thông với Nguyệt Ảnh Thần. Mà một khi có thể trực tiếp câu thông với Nguyệt Ảnh Thần là đại biểu cho ngươi đã có tư cách tiến vào Nguyễn Ảnh Thần miếu."
"Đây là thưởng thức, ai cũng biết trên đảo Tử Thủy, vì vậy các em nhất định phải có gan khiêu chiến với những điều không biết cùng với nội tâm thành kính với Nguyệt Ảnh Thần ta đoán chừng lần này tập huấn rất có thể là do Nguyệt Ảnh Thần miếu bày mưu đặt kế. Hy vọng các em có thể hiểu rõ đầy đủ điểm này."
Nói ra những lời này, ý tứ thật rất rõ ràng. Chuyện này là do Nguyệt Ảnh Thần miếu sắp đặt. Các ngươi có bất mãn cũng không cần phải nói với ta mà Nguyệt Ảnh Thần miếu ai dám đi truy hỏi đây.
Bất quá hắn lại bổ sung thêm một câu:
"Đây là thí luyện đối với các em thông qua lần tập huấn này đối với Nguyệt Ảnh tế cũng có lợi rất lớn. Vì vậy, ta hy vọng các em có thời gian thì nên cố gắng tăng tu vi của mình lên mà ít làm chuyện mờ ám đi."
Những lời này không tính là ám chỉ mà chính là hắn chỉ rõ cái gọi là giấy tình nguyện, tất nhiên cũng không được hiệu trưởng tiếp nhận. Điểm này tự nhiên khiến cho những người đang ngồi đều không ngoại lệ, lộ ra thần sắc uể oải. Bọn hắn tự nhiên là vô cùng không hiểu cuối cùng vì cái gì mà hiệu trưởng lại muốn che chở cho Hoàn Thiện Vân.
Đến tột cùng là xuất phát từ nguyên nhân gì?
Giờ phút này, các diễn viên bắt đầu hiểu được vai trò nhân vật của Khương Thư Nghiên tuyệt đối không giống bình thường, đây rốt cuộc là thần thánh phương nào, mặt ngoài nhìn vào thì chính là người gặp người ghét nói không chừng tại thời khắc cuối cùng sẽ biến thành mấu chốt, cởi bỏ nguyền rủa trên hòn đảo này.
Sau khi chương trình học tập kết thúc, Diệp Tưởng không nói thêm gì, nhanh chóng kéo Khương Thư Nghiên khỏi phòng học, tốc độ và phản ứng đều tương đối nhanh khiến cho đám người Dương Mộng Phong căn bản không có thời gian phản ứng.
"Đuổi theo!"
đám người Dương Mộng Phong lại trực tiếp truy đuổi.
Với tư cách nhân vật cũng tốt, với tư cách diễn viên cũng được, phẫn nộ trong nội tâm họ đã đạt tới đỉnh. Ngươi xúc phạm Hoàng Thiện Vân chỉ là một đứa con gái Hàn Quốc thì tính làm gì?
Viện tuyến Hoa Hạ mới là đại biểu lớn nhất cho Á Châu viện tuyến. Cho dù việc tuyến Ấn Độ tụ tập vô số tinh anh của Phật Tu cũng đều chậm chạp, không thể xuất hiện một vị Tứ đại trọng năng. Một đứa con gái như ngươi thì tính là cái gì, vậy mà có thể đảm đương nhân vật chính.
Phẫn nộ, bóp méo lí trí các diễn viên khiến họ không cách nào giữ được tỉnh táo.
Cùng lúc đó, bên trong viện tuyến Vong Xuyên, đối diện với Nguyên Huyết Tầm là Bạch Vũ Sóc đang ngồi mà chính giữa hai người là một bàn cờ vua.
"Thật đúng là lo lắng cho thương nhân xinh đẹp nha."
Nguyên Huyết Tầm đang cầm lấy quần cờ, đồng thời nói "Nàng vẫn là lần đầu tiên đảm đương nhân vật nữ chính trong một bộ chế tác điện ảnh lớn như vậy, hẳn là sẽ có không ít người không phục."
"Ngươi có lẽ không biết người Hàn Quốc rất khó để sinh tồn trong rạp chiếu phim, căn bản đều phải phụ thuộc Hoa hạ ta."
Bạch Vũ Sóc ngồi đối diện với Nguyên Huyết Tầm, nhìn quân cờ trên mặt bàn, mỉm cười nói "Khương Tiểu thư, nếu là do công chúa điện hạ một tay cất nhắc. Ta nghĩ tất nhiên cô ấy là người có năng lực, bởi vì cái gọi là anh hùng không hỏi xuất xứ. Chỉ cần có được thành tích như vậy, người khác hẳn cũng sẽ phải thừa nhận thôi."
"Anh hùng không hỏi xuất xứ. Bạch Vũ Sóc, lời này của ngươi là thật tâm hay sao?"
Vũ Sóc rất rõ ràng là có thể ở chỗ này, cùng Nguyên Huyết Tầm đánh cờ là bởi vì sao nàng còn có Diệp Tưởng và Tịnh Kính, cũng không khác gì những quân cờ trên bàn cờ.
Vũ Sóc ở trước mặt Nguyên Huyết Tầm vừa nói chuyện tự nhiên, vừa muôn phần cẩn thận vừa rồi mới chuẩn bị mở miệng. Bỗng nhiên một trận cảm giác buồn nôn dâng lên, nàng cúi người nôn oẹ vài tiếng.
"Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"
Nguyên Huyết Tầm nhìn bộ dáng nàng như vậy lộ ra thần sắc không vui.
"Chẳng lẽ lời của ta khiến người cảm thấy rất buồn nôn?"
"Không, không phải như vậy?"
Theo lý thuyết bọn hắn đã tới tình trạng này không có khả năng có vấn đề về sức khoẻ. Như vậy càng buồn nôn, hẳn là do...
Nguyên Huyết Tầm bỗng nghĩ tới điều gì hay lớn một tiếng "Tú Kinh" Đội trưởng bảo vệ huyết sát nhanh chóng tiến vào. "Có chuyện gì? Công chúa điện hạ."
"Lập tức gọi thầy thuốc tới. Nhanh!"
Thành Tú Kinh đi rồi, Nguyên Huyết Tầm nhìn Bạch Vũ Sóc trước mắt hỏi:
"Ngươi... Đã bao lâu rồi chưa có nguyệt sự ??"
Bạn cần đăng nhập để bình luận