Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Q14 - Chương 85: Tế tự

Lúc này trên quảng trường, bầu không khí đã trở nên giương cung bạt kiếm.
Ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung lên người Khương Thư Nghiên!
Dưới tình huống không thể trao đổi tin tức, muốn xác định nên bỏ phiếu như thế nào, biện pháp tốt nhất chính là tìm một nhân vật bị mọi người căm hận! Mà bất luận nhìn như thế nào, Hoàng Thiện Vân chính là người ăn khớp với điều kiện này! Vòng bỏ phiếu thứ nhất nàng không bị trọn trúng, hiển nhiên là do aura nhân vật chính!
Thế nhưng aura không phải vạn năng. Hiện tại đã tới tình trạng này, tất cả mọi người bỏ phiếu cho Hoàng Thiện Vân chính là sự thật!
Tình huống trước mắt rất là không ổn!
Người sẽ không bỏ phiếu cho nàng chỉ có mình nàng và Hàn Linh Tỳ, bất quá mới là hai phiếu mà thôi. Tuy rằng Diêu Xuân Tuyết cùng Mạc Cửu Viễn đối với Hoàng Thiện Vân coi như cũng có chút giao tình hời hợt, nhưng tuyệt đối sẽ không cứu nàng, hơn nữa coi như là cứu nàng, cũng nhất định sẽ phải bỏ phiếu cho một người khác. Vậy người bị bỏ phiếu, là ai đây? Khương Tử Nguyệt? Dương Mộc Phong? Có cần phải làm như vậy không?
Vì thế, bất kể ai cũng thấy được, trừ phi vòng tiếp theo quỷ đói được ăn no, bằng không thì nàng chết là điều không cần nghi ngờ! Aura nhân vật chính cũng không cứu được nàng.
Bất quá, coi như Hoàng Thiện Vân chết, cũng không có nghĩa tất cả sẽ được giải quyết. Vấn đề vẫn như trước còn tồn tại! Làm thế nào đoán đúng số lượng thịt? Làm thế nào để tránh cho bản thân không bị chọn trúng? Làm thế nào để lấy được hảo cảm của những người khác? Sự tàn nhẫn của trò chơi này cũng không vì thế mà thay đổi nửa phần!
Nguyệt Quang không khỏi nhìn về phía Khương Thư Nghiên.
Hắn biết rõ, trước mắt một khi Khương Thư Nghiên chết, kẻ tiếp theo chính là hắn, điểm này là không cần nghi ngờ. Nếu như ngay cả Khương Thư Nghiên cũng dám giết, bản thân mình đối với bọn hắn thì có là gì đâu.
Quy tắc không được trao đổi tin tức bỏ phiếu đã tạo thành một chướng ngại quá lớn, không thể nói chuyện bàn luận với ai, mà Nguyệt Quang cũng không thể nói chuyện với bọn họ, kêu bọn họ đừng bỏ phiếu cho Hoàng Thiện Vân. Huống chi tính mạng con người đều là bình đẳng, tại sao lại muốn người khác chết thay cho mình? Ngươi không đáng chết, chẳng lẽ người khác đáng chết sao?
Nếu như muốn sống sót, thứ duy nhất có thể cân nhắc chính là đem số cân thịt nâng lên tới mức độ thỏa mãn được quỷ đói! Trừ cái đó ra, không còn phương pháp nào khác! Nhưng sức ăn của quỷ đói là bao nhiêu? Vì không thể trao đổi nên không thể xác định được số lượng thịt ra sao! Nếu đưa ra quá nhiều, sẽ phải bỏ máu thịt trên người mình để bù vào! Thời điểm lúc trước Ng, hắn toàn thân máu tươi đầm đìa, một chút lực lượng phản kháng cũng không có, lực lượng Huyết Thần Tử trong cơ thể hoàn toàn bị ngăn chặn!
“Quỷ đói tế tự…”
Nhưng vào lúc này, một giọng nói yếu ớt đột nhiên vang lên trong quảng trường. Ánh mắt mọi người bỗng chốc bị hấp dẫn!
Người nói chuyện, rõ ràng là thiếu nữ có khuôn mặt trung tính (unisex)!
“Lại nói… vừa rồi ta mới chú ý thấy nàng, nàng… Là ai?”
“Không giống như là thôn dân gần đây a, trang phục này, coi như người ở trung tâm trấn cũng có rất ít người mặc a… ”
“Nàng là Luyện Khí sư sao?”
“Không… cái câu vừa rồi nàng mới nói kia? Cái gì mà tế tự?”
Thiếu nữ thần bí nhìn một lượt những ánh mắt đang phóng về phía mình, lắc đầu nói: “Ta. Ta không biết…”
“Ngươi giả bộ ngốc cái gì a!”
Đối với thiếu nữ thần bí chưa xuất hiện trong kịch bản, tất cả mọi người đều hiểu, trên người nàng có vấn đề lớn! Dương Mộc Phong là người thứ nhất sải bước nhảy lên, chất vấn: “Ngươi rút cuộc là ai?”
“Các ngươi đừng như vậy!” Nguyệt Quang lập tức đi tới, bảo vệ cô gái kia, “Nàng bị mất trí nhớ! Ta ở trong u ám sâm lâm nhìn thấy nàng ta!”
“Mất trí nhớ?”
Cái tình tiết này vừa xuất hiện lập tức khiến mọi người càng cảnh giác. Trong phim ảnh, hết thẩy người mất trí nhớ đều không phải nhân vật đơn giản, thường thường trong cái trí nhớ bị quên mất đi có bao hàm một số lượng lớn tin tức!
Bất kể là mất trí nhớ thực hay là mất trí nhớ giả. Thiếu nữ này nhanh chóng trở thành tiêu điểm của mọi người!
“Ngươi vừa rõ ràng nói… Quỷ đói tế tự! Đó là cái gì? Ta cho tới bây giờ chưa từng nghe nói qua!”
Người ở chỗ này, hoặc nhiều hoặc ít đều có nghe qua truyền thuyết động quỷ đói trên Bàn Long Sơn, bất quá đây chỉ là chuyện xưa dùng để hù trẻ con ngừng khóc mà thôi, căn bản không có nhiều người tin tưởng. Sâu bên trong Bàn Long Sơn quá mức thần bí, tự nhiên dễ dàng sinh ra một vài chuyện quái dị, người trên đảo cũng có ít hoạt động giải trí, bịa ra các loại chuyện xưa này cũng chẳng có gì là lạ. Thế nhưng, chưa từng nghe nói qua có cái gì mà “Quỷ đói tế tự” !
Tế tự, khi nghe thấy thường thường sẽ liên tưởng tới tôn giáo và Thần Linh, mà cái trò chơi bỏ phiếu này lại là thần dụ của Nguyệt Ảnh! Chẳng lẽ hai cái này, có tồn tại mối liên hệ nào đó sao?
Trong nhất thời, tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau đều hạ quyết tâm, muốn từ trên người thiếu nữ này đào móc thêm một chút tin tức!
Trên người nàng nhất định có ẩn chứa đại bí mật!
Thiếu nữ nhìn bộ dáng mọi người như vậy, nhất thời lui vào trong góc, toàn thân lạnh lẽo.
“Ngươi… Các ngươi đừng như vậy… Ta, ta cái gì cũng không biết… Thật sự, ta không biết!”
“Ít nói lời vô ích!” Dương Mộc Phong là người nhất mở miệng: “Ngươi đừng gạt người! Trên người ngươi mặc quần áo không phải người bình thường có thể mặc được! Ta ở tại trung tâm trấn, chưa bao giờ nhìn thấy ngươi!”
“Đúng vậy… Ta cũng chưa bao giờ nhìn thấy nàng…”
“Nàng là ai?”
Nguyệt Quang cũng không khỏi bội phục đám người này, dưới tình huống không có kịch bản, cả đám đều dám nói “Ta chưa từng nhìn thấy nàng ” . Ngươi thật xác định sao? Ngươi bắt đầu biểu diễn nhân vật này tới bây giờ mới được bao lâu, người xác định nhân vật của ngươi chưa bao giờ nhìn thấy nàng? Nếu như đã nhìn thấy, chẳng phải ngươi NG rồi sao.
Thiếu nữ lộ ra thần sắc không biết nên giải quyết thế nào, ôm đầu liên tục lắc: “Không… Ta không biết, ta chưa hề nói qua những lời như vậy!”
Nghe nàng mở to mắt nói dối, mọi người càng khẳng định, nàng tuyệt đối có vấn đề, không hề nghi ngờ!
Chẳng qua là, bộ dạng lúc này của nàng giống như bị tâm thần, làm sao có thể moi được tin tức từ trong miệng nàng? Nàng hiện tại hiển nhiên là không thể nào nói ra những lời có nghĩa!
Nguyệt Quang cũng không lựa chọn trực tiếp lấy tin tức từ trên người thiếu nữ thần bí kia. Kinh nghiệm biểu diễn của hắn hơn xa những người khác. Trong loại tình huống này, nhất định phải đối đãi thật cẩn thận. Ở điểm này, hắn tin tưởng Khương Thư Nghiên cũng sẽ đưa ra quyết định giống hắn.
“Ngươi đừng có giả ngu!” Dương Mộc Phong bắt lấy bả vai thiếu nữ, giận dữ hét: “Trả lời vấn đề của ta, ‘Quỷ đói tế tự’ là có ý gì?”
Cùng Nguyệt Quang khác nhau, vấn đề lớn nhất hiện tại chính là khuyết thiếu tin tức, mà hiển nhiên, người thiếu nữ trước mắt này là người biết rõ tin tức về “Quỷ đói tế tự”! Có lẽ sẽ biết được sức ăn của quỷ đói! Chỉ cần có được tin tức này, trong lượt bỏ phiếu kế tiếp, sẽ có cơ hội đạt được sinh cơ!
“Ta không biết… Ta thật sự không biết…”
Thiếu nữ vẫn ôm đầu, liều mạng lắc đầu. Hiển nhiên, lúc này nàng chỉ có thể nói được những lời như vậy.
“Ngươi…”
Nhưng ngay tại thời điểm Dương Mộc Phong muốn tiến thêm một bước ép hỏi nàng, Nguyệt Quang liền bước ra!
“Dừng tay! Dương Mộc Phong! Không nên như vậy!”
“Hàn Linh Tỳ, cái này không liên quan gì đến ngươi! Ngươi chẳng lẽ không muốn biết rõ chân tướng?”
Chân tướng? Nguyệt Quang không khỏi cảm thán đối phương thực là ngây thơ. Trong phim kinh dị, làm gì có nơi nào tồn tại loại từ bi này?
Hắn tuyệt đối không có khả năng hỏi ra tin tức mà hắn muốn, thế nhưng cả đám lại vẫn ôm một tia hy vọng, khát khao đạt được đáp án.
” [Quỷ đói tế tự] là một hoạt động thông lệ của dân bản địa trên hòn đảo này.”
Nhưng ngay lúc này, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, sau đó tầm mắt mọi người lập tức đều bị Khương Thư Nghiên hấp dẫn!
“Ngươi…”
Bọn hắn đều vô cùng hoảng sợ.
Khương Thư Nghiên thân là diễn viên, làm sao trong hoàn cảnh không có kịch bản lại có thể nói ra những lời này?
“Ngươi… Ngươi biết sao?” Dương Mộc Phong bỗng nhiên trở nên kích động: “Ngươi chẳng lẽ biết rõ? Không, không đúng, sự tình về dân bản địa, ngươi làm sao có thể…”
“Ta biết rõ.”
Không có bất kỳ lời giải thích nào, Khương Thư Nghiên chỉ nói ba chữ.
Ta biết rõ!
Điều này khiến cho những luyện khí sư dự bị trước mắt đều không thể tin được.
Nhưng sự thật là… khi Khương Thư Nghiên nói ra những lời này lại không hề bị NG. Nói một cách khác… Nàng thật sự biết rõ!
“Hoàng Thiện Vân?” Nguyệt Quang mơ hồ ý thức được cái gì, “Ngươi nói ngươi biết… Chẳng lẽ ngươi ở trên Cấm Sơn đã nhìn thấy?”
Cho tới nay, trên Tử Thủy đảo có truyền thuyết, Cấm Sơn cất giấu bí mật diệt vong của dân bản địa. Điểm này ai nấy trên Tử Thủy đảo đều biết, có thể nói là rất nổi tiếng. Từ điểm Hoàng Thiện Vân tiến vào bên trong cấm sơn liền không khó để đoán ra.
“Vì cái gì…phải tiến hành cái tế tự này? Chẳng lẽ, những mẩu giấy và hòm bỏ phiếu kia… đều là do dân bản địa lưu lại sao?”
Những tờ giấy kia kỳ thực không phải rất cũ kỹ, nhưng mà ở một nơi như thế này, có chuyện gì là không thể xảy ra đây?
“Trả lời ta, Hoàng Thiện Vân!”
Thế nhưng Khương Thư Nghiên, không, bây giờ phải gọi nàng là Hoàng Thiện Vân, không hề có bất kỳ câu trả lời.
Quỷ đói tế tự là hoạt động của dân bản địa sao? Nhưng mà Nguyệt Ảnh thần vì cái gì lại để cho dân đảo lặp lại hành động tế tự năm đó? Bất quá chẳng lẽ, tế tự năm đó cũng đồng dạng phải có bảy người chết đi mới có thể chấm dứt sao?
Nguyệt Quang liên tưởng đến cái thi thể dân bản địa dùng tượng Nguyệt Ảnh thần làm đá lót chân thắt cổ tự sát kia. Tại thời kỳ dân bản địa, Nguyệt Ảnh cũng đã tồn tại, nhưng lúc đó, dân bản địa đối đãi với Nguyệt Ảnh như thế nào? Nếu như Nguyệt Ảnh ở thời điểm đó cũng tạo nên nhiều thần tích thì sao đây?
Có thể khẳng định một chút là,…… Trước mắt, thủ công nghiệp chế tạo ở trên đảo đều là kế thừa từ dân bản địa. Ở trên đảo có lưu lại một bộ phận tài nguyên khoáng sản tàn phế, như vậy dân bản địa đã từng tạo ra rất nhiều sản phẩm, bởi vậy mà cho dù không giao lưu với nhân thế, ở trên đảo vẫn có thể sản xuất ra những sản phẩm công nghiệp trụ cột.
Hết thảy đều là bí ẩn a…
“Như vậy… Ngươi biết đúng không?” Lúc này Dương Mộc Phong tiến lại gần Khương Thư Nghiên, “Ngươi biết… sức ăn của chúng là bao nhiêu đúng không?”
Khương Thư Nghiên không nói một lời.
Dương Mộc Phong đột nhiên ý thức được cái gì! Bọn hắn vừa mới quyết định tập thể bỏ phiếu cho Hoàng Thiện Vân, hiện tại ngươi muốn người ta đem thông tin quan trọng như vậy nói cho ngươi biết sao? Có khả năng sao?
“Cái kia… Hoàng Thiện Vân, kỳ thật, kỳ thật… Nếu như Nguyệt Ảnh thần miếu đã không quyết định ngươi là người ‘Xúc phạm ” như vậy ta nghĩ, tất cả chỉ là một sự hiểu lầm mà thôi.”
Thời điểm này ai còn đi chú ý tới mặt mũi, bảo vệ tính mạng mới là quan trọng nhất!
Hiển nhiên… Hiện tại đã không còn có ai nghĩ tới việc bỏ phiếu cho Hoàng Thiện Vân!
Bạn cần đăng nhập để bình luận