Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Q14 - Chương 97: Diễn kịch

Bóng tối.
Trên quảng trường Quỷ đói tế tự, bóng tối bao trùm trong cõi lòng mỗi người.
Đối với Nguyệt Quang lúc này, hắn nhất định phải nhanh chóng đổi phòng, hiện tại đã không còn nhiều thời gian để lãng phí, nếu không, hậu quả đối với hắn sẽ không thể nào chịu đựng nổi.
Hắn muốn sống sót trong vòng bỏ phiếu tử vong này thì nhất định phải lợi dụng quy tắc trao đổi phòng. Bọn hắn đã hỏi qua Nguyệt Ảnh thần, bỏ phiếu cho phòng trống là tuyệt đối không được phép, đó chính là vi phạm thần dụ. Mà hậu quả của việc này, lúc trước thời điểm NG, Nguyệt Quang đã nếm qua đầy đủ.
Cũng chỉ có lợi dụng biện pháp này mới có thể khiến nhiều người chết hơn, thậm chí hắn có thể cố ý dụ dỗ những người khác bỏ phiếu cho phòng của hắn. Đúng vậy, chỉ cần gom góp đủ nhân số người chết mới có thể kết thúc quá trình bỏ phiếu này.
Biện pháp duy nhất… Đây chính là biện pháp duy nhất!
Những diễn viên này… đều có lòng muốn giết hắn! Hắn tuyệt đối sẽ không mềm lòng!
Nguyệt Quang thở sâu, hiện tại vì đột nhiên có biến cố, trong lòng mọi người đã bắt đầu nảy sinh hoài nghi. Sống chết của Hoàng Thiện Vân đã trở thành một nghi hoặc rất lớn. Rất hiển nhiên, có không ít người đối với việc loại bỏ nàng có cảm giác vui sướng. Cũng bởi vì câu kịch kia, dám nói bọn hắn thờ phụng “Ác ma” vì thế bọn hắn đều phải chết, lại còn rất đơn giản giết chết Dương Mộc Phong.
Đáng nhắc tới chính là, người có aura nhân vật chính, hầu như không có khả năng bị vai phụ giết chết, cho dù là diễn viên có thực lực cường đại cũng không làm được điều này; đồng dạng, người có được aura phản diện cũng rất khó bị ai khác giết chết ngoại trừ diễn viên chính. Bởi vậy, nếu như Khương Thư Nghiên thật sự muốn giết bọn hắn, bọn hắn làm sao có thể sống sót? Trên thực tế Dụ Thu Lam cũng không ôm mười phần hy vọng có thể giết chết Khương Thư Nghiên, dù sao, chỉ cần lấy được huyết chủng là được rồi.
Rất hiển nhiên, sống chết của Khương Thư Nghiên rất quan trọng. Mặc dù nàng là nhân vật nữ chính, bất quá trong 1 bộ phim kinh dị, bình thường sẽ chia ra làm nam chính hoặc nữ chính làm chủ. Trong bộ phim này, hiển nhiên là lấy nam chính là chủ, bởi vậy chỉ khi Hứa Duẫn chết, mọi người mới nhận được thông báo của kịch bản, nữ chính chết đi, đương nhiên sẽ không có bất kỳ thông báo nào… như vậy, làm sao để xác định là nàng đã chết hay còn sống?
“Nhất định phải xác nhận sống chết của Hoàng Thiện Vân!”
“Vậy phải làm thế nào đây?”
Diện tích quảng trường này cũng không nhỏ, dung nạp một hai trăm người không phải vấn đề lớn. Nếu như Khương Thư Nghiên trốn ở một góc nào đó, dưới tình huống không thể phóng khí, mọi người căn bản không thể cảm giác được sự tồn tại của nàng ta, trừ phi là nàng tự chủ động phóng khí. Dù cho là nàng nấp vào một căn phòng nào đó, mọi người cũng không tra ra được. Một căn phòng cũng không coi là nhỏ, nếu thật muốn lẩn trổn, muốn tìm ra chưa chắc đã có thể. Huống chi thời gian cũng đã gần tới, một khi Hoàng Thiện Vân chơi trốn tìm với bọn hắn, bọn hắn phải làm sao đây?
Tiếp tục di chuyển dọc theo một hướng, lúc này trong lòng Nguyệt Quang đã ngày càng khẩn trương. Chỉ cần thuận lợi trốn vào 1 căn phòng nào đó, như vậy…
“Hàn Linh Tỳ! Ngươi chẳng lẽ lại không biết Hoàng Thiện Vân… Ở nơi nào sao?”
Cái giọng nói này không phải là…
Khương Tử Nguyệt (Dụ Thu Lam) sao.
Lập tức trong lòng Nguyệt Quang căng thẳng! Nữ nhân này!
Trong kịch bản thiết lập, Khương Tử Nguyệt vốn sẽ được an bài làm vợ Hứa Duẫn, thế nhưng Hứa Duẫn lại có tình cảm thắm thiết với Hoàng Thiện Vân, dẫn tới trong nội tâm Khương Tử Nguyệt cực kỳ ghen ghét Hoàng Thiện Vân. Loại thiết lập này cũng sẽ khiến cho những hành động nhằm vào Hoàng Thiện Vân của Khương Tử Nguyệt thoạt nhìn sẽ càng thuận lý thành chương. Nhưng, Nguyệt Quang cảm giác có chút không đúng. Phải biết rằng, Khương Tử Nguyệt cho dù thâm tình với Hứa Duẫn thế nào đi chăng nữa, hiện tại trong trò chơi này không có gì đảm bảo cho mạng sống, chuyện tình thứ nhất nàng ta nên quan tâm không phải là làm sao để sống sót ư? Vô luận nhìn từ góc độ nhân vật hay là diễn viên mà nói…
Nguyệt Quang nhớ lại, Nguyên Huyết Tầm đã từng nói qua, năm đó sau khi đọc kịch bản, Dụ Thu Lam rất tích cực muốn tranh lấy nhân vật Khương Tử Nguyệt này. Nhân vật Khương Tử Nguyệt này kỳ thật không được nhiều người yêu thích, vì sao nàng lại muốn giành lấy?
Chẳng lẽ… Dụ Thu Lam nhắm vào Hoàng Thiện Vân không phải xuất phát từ suy nghĩ của nhân vật mà là có mục đích khác? Ví dụ như có thù riêng với Khương Thư Nghiên? Thế nhưng ai cũng biết. Khương Thư Nghiên có mối quan hệ tâm đầu với Nguyên Huyết Tầm, có ai nào dám công nhiên đối phó
Khương Thư Nghiên? Đó căn bản không thể hiểu nổi!
Nguyệt Quang tự nhiên không thể phóng đoán được, đứng sau lưng Dụ Thu Lam chính là thập bát Địa Ngục Vương Niết Linh. Dù sao hắn cũng không biết thập bát Vương Niết Linh đã tinh thông đạo linh hồn tới mức nào. Bất quá, biểu hiện của nàng ta quả thực rất khác thường.
“Khương Tử Nguyệt, lời này của ngươi là có ý gì?”
Khương Tử Nguyệt cười lạnh: “Có ý gì? Ai cũng biết, ngươi cùng Hứa Duẫn quan hệ tốt như vậy, có phải ngươi vẫn bao che cho Hoàng Thiện Vân hay không?”
Sống chết của Hoàng Thiện Vân (Khương Thư Nghiên) không rõ, ngược lại khiến cho Khương Tử Nguyệt (Dụ Thu Lam) bắt được 1 điểm này. Dù sao nàng ta vẫn chưa buông bỏ cơ hội lấy được huyết chủng. Chỉ cần lấy được huyết chủng, tất cả đều đáng giá. Bất luận thế nào, nàng cũng phải thu được huyết chủng!
Huyết chủng chỉ có dòng chính của Nguyên Gia mới có! Từ đó có thể tu luyện ra huyết chủng Chân Huyết Thần! Thẳng thắn mà nói, người Nguyên gia giao phó huyết chủng cho người khác cũng chỉ có một mình Nguyên Huyết Tầm mà thôi. Vì thế, Khương Thư Nghiên chính là cơ hội tốt nhất!
Nhất định phải tìm cho ra nàng … Hiện tại bóng tối nơi này có thể cắn nuốt lực lượng, Dụ Thu Lam hiểu được đây cũng là cơ hội tốt nhất cho mình! Nhưng diễn viên tên gọi là Cát Cát này lại chung một thuyền với Nguyên Huyết Tầm, tự nhiên để tiến thêm một bước nịnh nọt nàng ta, hẳn sẽ bảo vệ tốt Khương Thư Nghiên đi? Tuy rằng không dám xác định, nhưng dù sao vẫn là một manh mối!
“Khương Tử Nguyệt! Ngươi không nên ngậm máu phun người! Làm sao lại có chuyện này chứ?”
“Hừ, ngươi nói lớn như vậy, phải chăng là chột dạ?”
Đây đương nhiên không phải là chột dạ, dựa theo tính cách của Hàn Linh Tỳ, hắn đương nhiên sẽ nói như vậy. Thời điểm Nguyệt Quang đang diễn trò, tự nhiên sẽ hoàn toàn dung nhập vào nhân vật.
” A? Vậy sao? Ngươi xác định? Ta cảm thấy thực là khó mà tin được a!”
Lúc này những người khác cũng cảm giác không được bình thường.
Hoàng Thiện Vân đến cùng đã chết hay chưa?
Bất quá, hiện tại mọi người quan tâm nhất không phải là sinh tử của nàng ta, mà là bản thân có thể tiếp tục sống sót hay không!
Nguyệt Quang cầm tay Xuân Tuyết, nhưng lúc này hắn đột nhiên nghĩ tới một biện pháp, đây có lẽ chính là một cơ hội!
Hắn nhất định phải cam đoan, có đủ người sẽ bỏ phiếu cho phòng của hắn!
Nếu như vậy, hắn chỉ cần…
” Khương Tử Nguyệt, ngươi… Ngươi đừng có mà ngậm máu phun người!”
Nguyệt Quang cố ý khiến cho lời nói có chút ấp úng, hắn làm như vậy là để khiến đám người kia hoài nghi, hắn có thật bao che cho đối phương hay không. Hắn liên tục nói hai lần câu thành ngữ “Ngậm máu phun người” chính là khiến người ta cảm giác có một sự chột dạ, vì thế mới nói năng có chút lộn xộn.
Không… Cái này còn chưa đủ.
“Lời nói còn không lưu loát, ngươi vẫn không chịu thừa nhận sao?”
“Ta… với những lời nói của Hoàng Thiện Vân, làm sao ta có thể tiếp tục bao che cho nàng nữa chứ? Ta là một tín đồ Nguyệt Ảnh sao có thể làm ra loại chuyện như vậy chứ?”
Vào lúc con người nói láo, bởi vì sợ bị người khác nhìn thấu, thông thường đều cường điệu lên vài lần.
Không cần bọn hắn phải xác nhận, chỉ cần khiến bọn hắn hoài nghi là được rồi. Nếu bọn hắn hoài nghi mình giúp đỡ Hoàng Thiện Vân, đủ để cấu thành lý do khiến bọn hắn bỏ phiếu cho mình.
“Phải không? Hoàng Thiện Vân nói chúng ta thờ phụng ‘Ác ma “, như vậy ngươi thừa nhận nàng là dị đoan, là đáng chết sao?”
” Phải… Đương nhiên! Nàng đáng chết! Nàng đáng chết! Nàng đương nhiên đáng chết!”
Lúc này không ít người đã bắt đầu hoài nghi, chẳng lẽ hắn và Hoàng Thiện Vân thông đồng, để cho nàng trốn vào 1 phòng trống nào đó?
Nguyệt Quang biết rõ, đã không sai biệt lắm. Thời điểm này nên ra một chiêu cuối cùng.
“Linh… Linh Tỳ, anh làm sao vậy? Sao tay anh lại run lên như vậy? Lòng bàn tay cũng đổ mồ hôi nữa!”
Người nói chuyện chính là Diêu Xuân Tuyết!
Vừa rồi, hắn ở trong lòng bàn tay Diêu Xuân Tuyết đã viết mấy chữ, khiến nàng nói ra những lời trên. Lời này từ miệng từ Diêu Xuân Tuyết nói ra tự nhiên càng thêm đáng tin.
Mà hắn lập tức biểu hiện ra bộ dạng bối rối, nói: ” Làm gì có, em đừng nói nhảm!”
Lần này… Tất cả mọi người đã bắt đầu hoài nghi rồi!
Chẳng lẽ quả nhiên là Hàn Linh Tỳ sao?
“Ta… Chúng ta đi!”
Có thể…
Đương nhiên, chỉ số thông minh của những diễn viên này không thấp, chưa hẳn sẽ không có ai đoán được dụng ý của hắn, nhưng coi như đoán được, cũng sẽ không nói ra, bởi vì hắn tính toán, có thể có đủ người bởi vì bỏ phiếu vào phòng trống mà chết. Đối với những người ở đây, ai nghĩ ra được cũng đều sẽ thấy bản thân có lợi. Nguyệt Quang đối với mặt hắc ám trong con người đã nhìn thấu.
Nếu có người vì bỏ phiếu cho phòng của hắn mà chết, hắn sẽ không có nửa phần đồng tình!
Bạn cần đăng nhập để bình luận